Hắc Dục

Chương 27: Luân bạo tàn khốc (1) – H – ℘




Không khí như đọng lại , Tô Tử Ân nghiêng người nhìn qua liền đón nhận ánh mắt đỏ bừng đầy tơ máu của hai người đàn ông, cô ta sợ tới mức liên tục thoái lui về phía sau: “Các người! Các người muốn làm gì!”

Cảm giác nguy hiểm không rõ tràn ngập trong tâm trí cô, cô đột nhiên nhận ra, có chuyện gì đó không thích hợp.

Cửa phòng bị đóng chặt, trong không khí thoang thoảng mùi hương kỳ quái gì đó, hai người đàn ông kia thì đột nhiên trở nên giống như dã thú…

Sắc mặt cô trắng bệch: “Các người đừng tới đây! Chúng ta bị người ta gài bẫy ! Trước hết hãy mở cửa ra đã, mở cửa ra ngoài rồi nói sau! A…”

Kỳ ca mạnh mẽ chế trụ thắt lưng cô, coi cô như bao tải khiêng lên đi vào trong phòng ngủ, ném mạnh cô xuống giường, bị ném mạnh xuống toàn bộ xương cốt Tô Tử Ân như muốn gãy ra từng mảnh, cô nằm ở trên giường mềm mại cố gắng dùng sức dãy dụa muốn bước xuống, nhưng chưa kịp thực hiện ý định lại bị Hoàng Mao kéo trở về, sau đó hắn nhào lên nằm đè lên người cô.

“Khốn kiếp! Buông ra! Các người không muốn lấy tiền nữa sao! A, không cần!” Tô Tử Ân vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, càng giãy dụa mãnh liệt lại càng kích thích thú tính của hai người đàn ông, quần áo trên người dần dần rơi lả tả xuống dưới, lộ ra bộ ngực no đủ mềm mại, nội y nho nhỏ không đủ sức che đậy bộ ngực ngão nghễ, quần nhỏ tam giác càng không đủ để che lại vùng rừng rậm màu đen phía dưới, làm cho thú tính của hai tên côn đồ hoàn toàn bị thức tỉnh.

“A, thật lớn!” tay Kỳ ca thô lỗ cầm lấy một cái vú xoa nắn, miệng thì tham lam hút lấy bên còn lại, “Ngô… Thơm quá!”

Hoàng Mao lại lấy tay đẩy ra quần lót của cô, sờ lên hoa huy*t non mềm: “Quả nhiên là tiểu dâm đãng, cư nhiên đã ẩm ướt !”

“Không cần, không cần! Ô… cầu xin các người, buông tha cho tôi!” Tô Tử Ân sợ tới mức nước mắt đều nhanh chóng rớt xuống, nghĩ đến việc cô sẽ bị hai tên côn đồ này cưỡng gian, cô liền cảm thấy muốn điên lên , càng đáng sợ hơn là, bây giờ cô lại nổi lên phản ứng sinh lý vô cùng mãnh liệt!

Không! Cô không thể cứ như vậy chấp nhận số mệnh! Cô không thể để bản thân trầm luân trong mùi hương kì quái ở đây, cố nén lại cảm giác ghê tởm với tay và miệng của hai người đang dây dưa trên người cô kia, Tô Tử Ân run rẩy sờ lấy di động trong túi mình, ấn phím gọi, điện thoại vừa thông liền nói.

“Hàn Triệt, Hàn Triệt!” Cô như bắt được phao cứu sinh, cứu mình!

“Xin lỗi, bây giờ tôi có việc.” Đầu kia truyền đến âm thanh lạnh nhạt, sau đó là âm thanh tit tit điện thoại đã bị ngắt.

“Mẹ nó! Dám gọi điện thoại!” lúc này Kỳ ca đã hoàn toàn bại lộ bản tính, ánh mắt hắn đỏ lên hoàn toàn không nhận ra người phụ nữ trước mắt mình là ai, có thân phận gì, hắn chỉ cảm thấy dương v*t của mình bây giờ đang trướng lên vô cùng khó chịu, hắn cần cô ta đến giúp hắn tiết ra, lập tức, ngay lập tức!

Hắn đoạt lấy điện thoại của cô ném mạnh vào tường, điện thoại liền hi sinh bỏ mình vỡ nát tung tóe, Kỳ Ca đã sớm cởi sạch quần, thô lỗ kéo quần lót cô ra, chiếu thẳng vào nới đã sớm ẩm ướt hung hăng đâm vào!

“A ──” Tô Tử Ân hét lên một tiếng thảm thiết, hạ thân máu tươi như suối tuôn ra, cô đau đớn trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

“Nga! Mẹ nó! Sướng quá” Kỳ ca bị hoa huy*t xử nữ nhanh trách kẹp chặt làm cho hắn muốn điên cuồng, hắn ôm lấy thắt lưng cô điên cuồng đâm vào, nhiều lần đều thẳng vào tử cung, nhục bổng cứng rắn như thiết không chút lưu tình đem nhục bích còn đang đau đến co rút hung hăng khai phá, chống đỡ từng tầng thịt mềm nhăn nhúm , lại mãnh liệt rút ra, lại dùng toàn lực đỉnh vào.

Hoàng Mao đang đứng bên cạnh cũng sớm bị một màn trước mắt kích thích hai mắt đỏ lên, dục vọng dồn dập đến mức hắn bắt đầu hoa mắt chóng mặt, hắn cấp tốc cởi quần ra, cả người nằm đè lên phía trên Tô Tử Ân, đem thịt côn thô cứng đút vào trong miệng cô, động tác giống như đang đâm vào hoa huy*t, dùng sức rút ra chọc vào.

“Khụ khụ!” Tô Tử Ân bị Hoàng Mao thô bạo rút ra chọc vào làm cho muốn nôn, cảm giác hít thở không thông làm cho cô đang trong hôn mê dần dần tỉnh lại, hạ thân bị xé rách đau nhức, cảm giác như đang bị đóng cọc truyền đến làm cho cô hiểu được rõ ràng tấm thân xử nữ của mình cũng đã không còn, nhưng trước mắt lại có một cây nam căn đen tím xấu xí, đang lấy tốc độ nhanh khó có thể tưởng tượng được ở trong miệng cô điên cuồng đâm chọc, như sắp chọc thủng yết hầu cô.

“Nga nga ──” trong cổ họng Hoàng Mao phát ra âm thanh giống như dã thú, hắn đã thích đến mức không còn biết gì xung quanh, chỉ biết liều mạng đem hạ thân hướng vào cái động trước mặt mà đỉnh mạnh, mặc kệ nó có thể thừa nhận hay không, mặc kệ hàm răng trong cái mồm kia đang cào quét nam căn hắn, một chút đau đớn kia căn bản chẳng ảnh hưởng đến khoái cảm trí mạng đang truyền khắp toàn thân hắn, hắn thầm nghĩ muốn hung hăng đâm xuyên qua miệng người phụ nữ này, để cho toàn bộ tinh dịch đều bắn bên trong miệng cô ta.

“Ngô… Ngô…” Buông ra, buông! Tô Tử Ân bị nơi thô to của hắn chống đỡ nói không nên lời, cô chỉ biết mãnh liệt lắc đầu, nước mắt chật vật chảy ra đầy mặt, cô cảm giác được có một dòng nước ẩm ướt nóng ấm thuận theo bắp đùi cô ồ ồ chảy xuống, cái đó nhất định là máu của cô, cô sẽ bị bọn họ giết chết mất!

p/s : Thật là kinh dị quá đi mà

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.