Trình tự những việc phải làm luật sư đã nói trước cho Tô Mộc Vũ biết, trước khi phiên tòa mở, cô ngồi ở phòng bên ngoài chờ.
Tần Nghị Hằng ngồi cùng với cô, cách một lối đi nhỏ, chân vắt chéo lên nhau, trên khuôn mặt lãnh khốc lộ ra vẻ âm trầm. Bên cạnh là em gái Tô Mộc Tình cùng mẹ chồng trước đây của cô, họ dùng ánh mắt giết người nhìn cô.
Nhưng Tô Mộc Vũ lại không nhìn họ lấy một cái, vì cô biết rằng, từ giờ khắc này, bọn họ chính là kẻ thù của nhau.
Luật sư của Tô Mộc Vũ là bạn học thời trung học của cô, cũng không phải là cô không muốn tìm một luật sư nổi tiếng nhưng nhìn lại thì chả có mấy luật sư dám công khai đối đầu với Tần thị! Đối đầu với Tần thị chẳng phải là chán sống rồi sao?
Luật sư này mặc dù còn trẻ, nhưng vụ kiện này, phần trăm thắng kiện là rất lớn, dù sao cũng là do chồng trăng hoa bên ngoài trước, rõ ràng là không tuân theo đạo đức hôn nhân, thẩm phán là phái nữ, nhất định sẽ dựa vào điểm này mà đồng tình, cũng sẽ nghiêng về kẻ yếu thôi.
Tô Mộc Vũ tự trấn an mình, nhất định sẽ thắng, nhất định phải thắng!
“Thưa Quý Tòa, trong cuộc hôn nhân này, trước giờ thân chủ tôi đều tuân thủ theo đúng nghĩa vụ của mình, giúp đỡ chồng, thay chồng chăm sóc mẹ già, luôn là vợ hiền dâu thảo, tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận của mình, luôn nỗ lực vì gia đình chưa từng làm điều gì có lỗi với gia đình.Mà trong thời gian hôn nhân được chấp nhận, đối phương căn bản là không thực hiện đúng trách nhiệm của người chồng, tôi nghĩ là thân chủ tôi phải được bồi thường”
Vừa dứt lời, liền bị người bên kia cắt ngang “Thưa Quý Tòa, điểm này tôi không đồng tình, trong năm năm chung sống,thân chủ tôi luôn vất vả với công việc, nhưng đối phương trong thời gian năm năm kết hôn không có nghề nghiệp gì, tất cả đều dựa vào thân chủ tôi, thận chí trong năm năm còn không có chịu sinh con. Mẹ của thân chủ tôi có thể làm chứng: Đối phương tính tình lười biếng, không hề đối xử tốt với người già, cũng chưa hề cố gắng hoàn thành trách nhiệm của một người vợ, của một người con dâu.”
Tô Mộc Vũ há hốc miệng, quả thật là đổi trắng thay đen mà.
Xem ra, hắn vì một chút tài sản mà bấ chấp thủ đoạn.
“Thưa Quý Tòa, tôi tố cáo điều luật sư của đối phương nói là không có chứng cứ! Thân chủ của tôi một mực chịu đựng sự ức hiếp của mẹ chồng, thậm chí thân chủ tôi còn có một vết sẹo, đây là bản báo cáo kiểm tra từ bệnh viện.”
“Thưa Quý Tòa, tôi hoài nghi rằng đối phương làm báo cáo kiểm tra giả, mời đến bệnh viện chính quy để kiểm tra lại!”
Hai luật sư cơ hồ như bắt đầu cãi vã, thảm phán lập tức gõ búa yêu cầu giữ yên lặng.
Khi từng chứng cứ được đưa lên, lời khai cũng đã lấy, lần này giống như tòa án không có thuốc súng sẽ không có chiến tranh, không có chiến tranh máu sẽ không đổ, nhưng tư tưởng mỗi người đều không ngừng đấu đá, chém giết nhau.
Hai bàn tay Tô Mộc Vũ vẫn nắm chặt lấy nhau, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi. Không sao, hiện tại phần thắng đang nghiên về cô, sẽ thắng, nhất định sẽ thằng thôi!
“Hai bên còn chứng cứ nào muốn đưa ra nữa không? Nếu không có…….” Thẩm phán giơ búa lên, chuẩn bị gõ xuống. Trong nháy mắt, tim moiij người như theo nhịp chiếc búa nhỏ trùng xuống.
Đột nhiên —————-
“Chờ một chút!” Đúng lúc này luật sư đại diện cho Tần Nghị Hằng đưa tay ra ngăn lại.
Chỉ thấy hắn chậm rãi lấy ra một phong thư, bày ra trước mắt mọi người, chậm rãi nói ” Thưa Quý Tòa, tôi còn một chứng cứ, chứng cứ này có liên quan tới phẩm hạnh không trong sạch của đối phương. Mời Quý Tòa xem!”
Phẩm hạnh không trong sạch? Tô Mộc Vũ kinh ngạc nhiền vẻ mặt nắm chắc phần thắng của gã luật sư kia.
Thẩm phán xem xong, chân mày chơi nhíu lại, đem chứng cứ kia giao cho Tô Mộc Vũ.
Tô Mộc Vũ mở phong thư, chỉ trong chớp mắt đã kinh hãi.
Mà Tô Mộc Tình ngồi kế bên lại từ từ nhếch môi lên. Chị, có thích món quà chính tay tôi chuẩn bị cho chị không? Chị cũng đã biết, tôi mất rất nhiều tâm sức mà, ngay thời điểm đó tôi đưa cho anh rể xem những bức hình này, thái độ của anh ta, quả là rất đặc sắc! Không phải chị muốn ly hôn sao? Tôi sẽ lấy tư cách là em gái giúp chị lần này!
“Mời đối phương trả lời rõ, những tình tiết trong này có phải là những việc đã xảy ra hayy không? Người đàn ông trong hình là ai? Có thân phận như thế nào? Tại sao nửa đêm lại cùng nhau vào khách sạn? Xin mời trả lời rõ!”
Đôi tay Tô Mộc Vũ không ngừng run rẩy, cầm xấp hình trong tay, rõ ràng phác thảo, cảnh tượng một cô gái cùng một người đàn ông đi vào khách sạn, người đàn ông kia chỉ chụp sau lưng còn cô gái kia thật dễ dàng nhận ra đó là Tô Mộc Vũ! Tiếp theo là cùng nhau lên phòng, còn có cảnh sáng sớm hôm sau Tô Mộc Vũ rời khỏi khách sạn!
Tô Mộc Vũ có một chút luống cuống! Tại sao…………..Tại sao lại có thể có những hình này? “Không…………..Không phải vậy………….Không phải như thế!”
“Sự thật không phải như vậy, vậy xin hỏi sự thực là nư thế nào? Họ tên của người đàn ông này là gì, mời người đó ra tòa làm chứng!”
Từng vấn đề một giống như những trái boom ném vào cô khiến cô không thể đỡ được.
“Tôi không biết hắn, tôi…………..”Tô Mộc Vũ hoàn toàn rối loạn, trước mắt cô cũng là một mảnh rối loạn.
“Không biết người đàn ông đó , tại sao còn ôm nhau? Xin hãy trả lời!”
“Tôi còn có một công nhân vệ sinh của khách sạn, xác thực cô cùng người đàn ông đó có ở qua đêm, bộ dạng vô cùng thân mật, hơn nữa, người giúp việc trong nhà còn có thể chứng minh rằng cô cùng người đàn ông xa lạ tiếp xúc trong lúc Tần tiên sinh không có ở nhà!”
…………………….
Nhưng lời nói sau đó Tô Mộc Vũ đều không thể nghe rõ được nữa, cái gì cùng không nhìn thấy, cái gì cũng không nghe thấy!
Tất cả đều rối loạn, rối loạn! Thì ra, tất cả là một âm mưu có quy mô.
Trong nháy mắt chiếc búa gõ vang một cái, cũng chính là lúc hai mắt Tô Mộc Vũ khép lại.