Em Là Vì Sao Sa Vào Mắt Anh

Chương 33: 33: Món Ngon Và Gia Đình Lên Sóng





8 giờ sáng thứ bảy, khi mà hầu hết mọi người hãy còn say giấc, một vị học giỏi tự xưng mình thi đại học được 145 điểm Toán đăng bài.

Hắn nói bản thân đã thức thâu đêm, cẩn thận tính toán những công thức Toán học mà Giản Tinh đã viết, mỗi một công thức hắn đều cần tính ít nhất ba phút mới ra đáp án, nhưng Giản Tinh lại toàn viết ngay kết quả.

Điều đó có nghĩa là, những biểu hiện của Giản Tinh căn bản không phải thứ mà con người có thể làm được.
Nói đơn giản chính là giả vờ.
Tin này tung ra, đông đảo cư dân mạng đang online phụ họa.
Mới sáng tinh mơ, mọi người còn đang ngủ mê mệt, tin này chẳng giật gân mấy.
Thứ khiến cả cõi mạng sục sôi là một tấm ảnh khác đến từ một vị cư dân mạng, tiêu đề là: Không mong sự thật bị chôn vùi.
Bức ảnh được chụp trong một phòng tập nhảy, Giản Tinh và mười mấy người khác đang nhảy theo huấn luyện viên trước mặt.

Trên bức tường sau lưng, đồng hồ hiển thị là tháng 11 năm ngoái.

Nó gần như chứng thực việc “Giản Tinh đã học nhảy từ lâu” một trăm phần trăm.
Tiếng mắng khó khăn lắm mới lắng xuống lại tăng vọt, những người ban đầu nói đỡ Giản Tinh cũng tắt tiếng, tựa hồ chỉ một bức ảnh đã khiến dư luận hoàn toàn nghiêng về một phía.
Nhưng mọi chuyện vẫn chưa dừng ở đó.
Sau khi bức ảnh bị phơi bày không lâu, có người trong giới tiết lộ một tin nữa: Thẩm Tiêu và Giản Tinh đều là nghệ sỹ của Giải trí Tinh Đồ, sở dĩ Thẩm Tiêu tham gia ‘Món ngon và Gia đình’ với ‘Sàn học vũ đạo’ là vì bị Tinh Đồ ép buộc.

Thẩm Tiêu cũng vì chuyện này mà để lỡ mất buổi thử vai của phim mới ‘Vô sương’.
Tin này chọc ngay vào vảy ngược của khán giả.
Fan của Thẩm Tiêu vốn đã canh cánh trong lòng vì Thẩm Tiêu không thể tham gia thử vai trong ‘Vô sương’, ngày trước còn náo loạn một trận ở trang chính thức của ‘Vô sương’.

Nhưng hồi đó họ nghĩ có kẻ cướp vai nam chính của Thẩm Tiêu, thế nên rất nhiều fan đã chạy đến trang weibo chính thức của phim và nam chính được xác định mắng mỏ ầm ĩ.
Lúc này lại bảo là tại Giản Tinh, hơn nữa Thẩm Tiêu còn vì thế mà tham gia hai cái chương trình giải trí nát như tương.

‘Sàn học vũ đạo’ còn tạm, sau khi lịch sử tăm tối của ‘Món ngon và Gia đình’ bị bóc ra, một số khán giả còn hoài nghi đã tin tưởng cái tin này là thật.
Thẩm Tiêu có thân phận gì, trừ Đêm hội Năm mới và Mừng xuân, anh chưa từng tham gia bất cứ chương trình giải trí nào.

Nếu anh muốn thì tham gia cái nào chẳng được, cần gì phải đến cái chương trình xúi quẩy này, những ngôi sao khác đều hận không thể tránh xa thật xa.

Chắc chắn có tư bản mà Thẩm Tiêu không chọc nổi ép anh làm những việc anh không muốn, mà mục đích của chúng là để lăng xê Giản Tinh.
Dường như để chứng minh tin này là thật, đoàn phim ‘Vô sương’ đăng một bài: ‘Vô sương’ hết sức tiếc nuối vì không thể hợp tác với anh Thẩm.
Lời này khác nào hoàn toàn chứng thực Giản Tinh là đối tượng được tư bản lăng xê, người hâm mộ đau lòng cho Thẩm Tiêu thi nhau chạy đến weibo của Giản Tinh mắng nhiếc.
Bên đoàn phim ‘Vô sương’, sau khi xác nhận fan Thẩm Tiêu suốt ngày sang nhà mình mắng mỏ không xuất hiện nữa, nhân viên cuối cùng cũng thở phào, hỏi đạo diễn.
“Làm thế này có tệ lắm không? Nhỡ bị người ta phát hiện…”
Đạo diễn cười lạnh: “Cậu tưởng những tin trên mạng là thật à? Tại sao họ dám nói thế? Còn chẳng phải chắc chắn Thẩm Tiêu không bằng lòng tham gia mấy chương trình đó, cũng sẽ không lên tiếng vì một diễn viên nhỏ vô danh sao.

Chỉ cần Thẩm Tiêu im lặng, tất cả sẽ là thật.”
Nhân viên bừng tỉnh: “Đạo diễn sáng suốt thật đấy.”
Cư dân mạng mắng Giản Tinh sướng cả mồm, có một bộ phận đã bắt đầu công kích trang của đài Táo, yêu cầu Giản Tinh rút khỏi ‘Sàn học vũ đạo’.
Từ đầu đến cuối, fan của Giản Tinh không nói năng gì, chỉ theo dõi tiến trình của sự việc.

Nhìn fan của những nghệ sỹ lấn sân khác đứng ra lên án chương trình, yêu cầu chương trình cho thần tượng nhà họ một trận đấu công bằng.

Nhìn đông đảo cư dân mạng bất bình thay các học viên đại chúng, phải vượt qua bao cửa ải mới được bước vào tầm mắt của công chúng, nhưng lại gặp phải bất công thế này.

Họ có dao động, nhưng trước sau vẫn im lặng.

Cọng rơm cuối cùng đè chết họ là mấy tấm ảnh của một người tên là Lôi Phong.
Một tấm là cảnh vị nhiếp ảnh gia đăng video trên Trường Thành gặp gỡ cấp cao của Giải trí Tinh Đồ, một tấm là tin nhận được tiền chuyển khoản của vị nhiếp ảnh gia đã chụp cảnh Giản Tinh cõng cụ già, người gửi tiền chính là người đại diện của Giản Tinh.
Dân mạng rộ lên, rất nhiều người thích Giản Tinh vì hai chiếc hotsearch hồi Tết, nếu những thứ đó là giả, Giản Tinh đã đánh mất tư cách được fan yêu thích.
Weibo của Giản Tinh trở nên náo nhiệt chưa từng thấy.

Dân mạng bắt cậu cút khỏi giới giải trí, kẻ ghen ghét mắng mỏ hả hê, người hâm mộ thì đòi chân tướng.
Nhưng ầm ĩ từ sáng đến chiều vẫn không có tin gì từ bất cứ nơi nào.

Fan dần tin những tin đó là thật, bày tỏ thất vọng dồn dập, sau đó bỏ theo dõi Giản Tinh và rời đi.

Weibo hơn 3 triệu fans, đến chập tối chỉ còn chưa đến 2 triệu, mà vẫn đang trên đà giảm.
Phó Nguyên nhìn cái tên Giản Tinh vẫn chễm trệ trên hotsearch từ qua đến giờ mà lo sốt vó.

Không phải anh không muốn làm gì, mà là anh hiểu hơn bất cứ ai, chỉ dựa vào mình anh thì nói gì cũng vô dụng.
Anh chỉ có thể nhờ công ty liên hệ Thẩm Tiêu hoặc Bạch Đồ giúp, nếu Thẩm Tiêu đứng ra lên tiếng cho Giản Tinh thì may ra mới có người tin.
Nhưng Phó Nguyên tìm cả ngày trời quản lý mới nghe máy, đồng thời nói với anh, Thẩm Tiêu có thân phận đặc biệt, cấp trên cấm chỉ bất cứ ai làm phiền anh.

Hơn nữa, quản lý còn nhắc nhở, Thẩm Tiêu đứng ra chưa biết chừng sẽ có người xúi rằng anh bị công ty ép phải tẩy trắng cho Giản Tinh.

Dù sao người có mắt đều nhìn ra, việc đến nước này, chắc chắn có kẻ đang lén lút dẫn dắt dư luận.
Phó Nguyên đương nhiêu hiểu ý của quản lý, Giản Tinh chỉ là việc nhỏ, không thể liên lụy Thẩm Tiêu, Thẩm Tiêu mới là người công ty muốn bảo vệ.
Phó Nguyên suýt khóc.
Nhưng trừ Thẩm Tiêu ra, còn ai có thể giúp Giản Tinh đây?
Phó Nguyên tự trách tột cùng, anh chỉ muốn tranh thủ cho đứa trẻ ấy một cơ hội lộ mặt, không ngờ kết quả thành ra thế này, còn anh lại bất lực đến vậy.
Rùm beng một ngày, việc Giản Tinh là cậu ấm cô chiêu, cưỡng ép Thẩm Tiêu gần như đã trở thành sự thật.

Rất nhiều người cho rằng rating của ‘Món ngon và Gia đình’ sẽ thảm vô cùng, dù sao đài truyền hình Kinh Đô cũng chỉ là một đài địa phương.

Nhưng không ngờ, đến 8 giờ tối, rating của đài Kinh Đô lập kỷ lục của đài, lên đến 10%.
Bắt đầu từ lúc Giản Tinh xuất hiện ở sân bay, khi những người chờ mắng cậu nhìn thấy chàng trai sạch sẽ đeo cặp sách, mặc áo sơ mi trắng, quần bò và giày thể thao xuất hiện trong ống kính, một bụng lời lẽ bẩn thỉu chuẩn bị cả ngày bỗng câm bặt.
Nín nhịn nửa ngày, cuối cùng nghẹn ra một câu: “Má, cục cưng ngây thơ ngơ ngác này với tên hôm qua là cùng một người à? Không phải cùng tên cùng họ đấy chứ.”
“Lầu trên, cô đừng để sắc đẹp mê hoặc.”
“Này mà là sắc đẹp thôi á? Đây là sắc đẹp thần tiên thì có!”
“Có câu mặt người dạ thú, cậu ta là diễn viên mà.”
“Mặt như này mà là người xấu, tôi sẽ không tin phim truyền hình nữa.”

Chương trình tiếp tục, sau đó, Giản Tinh rất hiếm khi xuất hiện, trừ những khán giả mắng mỏ mỉa mai, nói cậu làm màu, cậu gần như lặn mất tăm.

Đến khi Thẩm Tiêu xuất hiện mới dấy lên cao trào.
“Áu áu áu, Tiêu thần đẹp trai vãi!”
“Oaa, chủ tịch xuất hiện, điên đảo chúng dân.”
“Chậc chậc, không hổ là Tiêu thần, vào thôn rồi mà vẫn thần tiên như thế.”
Không biết có phải chương trình cố ý chăng, lúc Thẩm Tiêu xuất hiện, ống kính tiến hành quay đặc tả phản ứng của những khách mời khác.

Mọi người đều vô cùng choáng váng, mà Giản Tinh, sau khi choáng váng, mắt cậu chợt sáng lấp lánh.
Sau đó, cậu đột nhiên rúc đầu trốn sau lưng Lý Thi Vận, nỗ lực giấu mình đi.

Nhân viên hậu kỳ còn cố ý gắn kèm dòng chữ: Bạn “nhỏ” ơi, cậu có trốn thế nào thì cũng cao một mét tám, núp sau lưng một cô gái nhỏ coi có được không.

Khán giả phá ra cười, đương nhiên, cũng có người mắng Giản Tinh bày đặt.

Đến khi Thẩm Tiêu thay quần áo và ngồi xuống cạnh Giản Tinh, tiếng mắng đột nhiên to lên.
“Quả nhiên là cố ý sắp xếp, bằng không Tiêu thần ngồi đâu chẳng được, phải ngồi cạnh cậu ta làm gì.”
Rất nhiều người cũng nghĩ vậy, mọi người vừa mắng vừa xem tiếp.
Khoảng thời gian sau đó, Giản Tinh gần như không tồn tại.

Khán giả không chỉ mắng mà còn chê, “hoàn toàn không có năng lực giải trí”, “chẳng hề ăn nhập với những người khác”, “xa rời chương trình, không tôn trọng công việc”, bình luận như vậy xuất hiện khắp nơi.
Đến khi các khách mời cùng nhau nấu nướng, sự việc đột nhiên đảo ngược.
Nhiệm vụ đầu tiên chương trình giao cho các khách mời là nhóm lửa bằng củi ướt.

Đạo diễn và chủ nhà đều vô cùng tự tin, nhưng hai người ngồi một xó đợi nửa ngày vẫn không thấy có bất cứ động tĩnh nào.

Đạo diễn xúi chủ nhà vào bếp xem xảy ra chuyện gì, chỉ thấy Giản Tinh đang cuộn tròn sau bếp, ước sao không ai nhìn thấy mình.
Nom lửa cháy bập bùng, ngó động tác nhóm lửa thành thục của Giản Tinh, đối diện với vẻ mặt vô tội của cậu, chủ nhà và đạo diễn trốn ngoài cửa sổ đều có vẻ mặt khóc không ra nước mắt, được phóng to trên màn hình.
Trên mạng ngoài mạng cười nắc nẻ.
Chủ nhà và đạo diễn càng thua càng liều, chẳng mấy chốc đã nghĩ ra kế thứ hai: lươn.
Nhìn dáng vẻ dữ dằn của chủ nhà và đạo diễn khi đứng trước sọt lươn, khán giả thấy dựng hết tóc gáy, sống lưng lạnh buốt, song nhiều hơn cả là chờ mong và tò mò.
Quả nhiên, chương trình không khiến họ thất vọng.

Thấy Thẩm Tiêu sợ hãi giật lùi về phía sau, thế rồi thò tay vào bắt lươn, bị con lươn quấn quanh cánh tay, anh hoảng hốt ném con lươn đi, khán giả sững sờ trong khoảnh khắc, sau đó phá ra cười lăn lộn.
“Úi chà, thì ra Tiêu thần giống em, anh sợ mấy thứ trơn tuồn tuột thế này.”
“Há há há, Tiêu thần dễ thương ghê.

Rõ là sợ thấy mồ nhưng vẫn phải giữ hình tượng.”
Khi Giản Tinh bắt một phát được con lươn, muốn đưa cho Thẩm Tiêu song lại đối diện với gương mặt nghiêm túc của anh, tiếng cười càng vang hơn.
Hậu kỳ đặc biệt thêm phụ đề cho Thẩm Tiêu: Nếu cậu dám quăng nó cho tôi, tôi sẽ liều mạng với cậu.
“Ha ha ha, thì ra Tiêu thần đáng yêu như vậy.”
Giản Tinh bị Thẩm Tiêu “uy hiếp” thành công, quay người đặt con lươn lên thớt, tay vung dao bổ, lúc con lươn toi đời, tiếng cười bỗng im bặt.
“Trời má, nhanh và chuẩn vãi!”
Trong TV, Thẩm Tiêu bắt lấy cánh tay Giản Tinh, giọng lạnh buốt: “Cậu Giản, đã làm thì làm cho trót.”
Khán giả nhớ rõ, đây là lần đầu tiên hai người nói chuyện.

Chương trình còn vẽ thêm mấy giọt mồ hơi lạnh rơi tí tách trên trán Thẩm Tiêu, phóng to cảnh Thẩm Tiêu túm tay Giản Tinh: Cậu không đồng ý thì tôi không buông tay.
“Há há há há, thì ra Tiêu thần như thế này.”
Giản Tinh khuất phục, cầm dao lên lần nữa, lọc thịt bỏ xương, thịt lươn chất đầy đĩa.
Sau khi Giản Tinh trốn về góc bếp lò, trong phòng bếp và trước TV đều im phăng phắc.

Thật lâu sau mới bùng nổ.
“Đờ mờ, đỉnh vãi!”
“Không phải bảo là rùa biển à? Nước ngoài cũng biết giết lươn?”
“Hay là chương trình lại lo lót cho cậu ta, để cậu ta học trước?”
“Kỹ thuật dùng dao kiểu này, không có 3 đến 5 năm thì không luyện nổi đâu.”

Trong khi khán giả om sòm, bữa tối của chương trình đã được làm xong rồi.

Trước ống kính, chủ nhà khen tay nghề của Phùng Viện không dứt miệng, Giản Tinh cúi đầu ăn cơm trắng, Thẩm Tiêu liên tục vớt rau trong bát canh, không nói năng gì.
Kết hợp với dòng chữ: Chúng tôi im lặng nhìn ông trợn mắt nói dối.
“Ha ha ha.” Khán giả cười chết, “Đây là lần đầu tiên tôi thấy có chương trình ẩm thực thẳng thắn chê khách mời nấu ăn tệ đấy.”
“Há há há, phải khó ăn cỡ nào mới khiến Tiêu thần tình nguyện ăn cơm trắng canh suông cũng không gắp một đũa chứ.”
Đến khi Giản Tinh ăn gần hết bát cơm, thi thoảng ngó trộm dáng vẻ khó nuốt của Thẩm Tiêu, đắn đo mấy hồi, cậu đi xào một đĩa thịt thái sợi và trở về.
Sau đó, Thẩm Tiêu ăn liền mấy bát cơm.

Trên dưới mạng yên tĩnh một lúc lâu, thế rồi khán giả bắt đầu ầm ĩ.
“Lẽ nào trừ hình tượng thiên tài nhảy múa ra, cậu ta còn muốn xây dựng hình tượng đầu bếp nữa?”
“Với kinh nghiệm làm đầu bếp nhiều năm của tôi, có thể chấm ít nhất tám mươi điểm cho động tác xào rau của cậu ta vừa nãy.

Nếu là học sẵn, thế thì giỏi quá.”
“Lầu trên, mi là kẻ lừa đảo được mời đến đúng không.”
“Biến, ông đây đi đứng hiên ngang.

Với kỹ thuật cắt thái và động tác xóc chảo vừa rồi, cậu ta tuyệt đối trên cơ tôi.”
“Do mi gà quá đấy.”
“Hừ, mi giỏi thì lên coi.”

Khán giả cãi nhau um tỏi, dàn khách mời đã ăn uống no nê về nghỉ ngơi hết rồi.
Cứ tưởng ngày đầu tiên đã kết thúc, không ngờ khung hình vẫn chưa ngừng lại, tình tiết Giản Tinh dạy Tiểu Phi học cũng được lên sóng.
Dưới ánh đèn lờ mờ, Giản Tinh dịu dàng nhìn đứa bé ăn cơm rang trứng và dạy bé giải đề, dáng vẻ ấy thành công khiến tất cả những kẻ mắng mỏ ngậm miệng.
Phụ đề: Nấu cơm rang trứng cho một đứa bé, đây chính là hương vị tuyệt vời nhất của gia đình.
Khung cảnh chuyển sang ngày hôm sau, Giản Tinh ra ngoài chạy bộ, bảo người quay phim không cần đi theo nhưng không nổi, cậu đành quay về nấu bữa sáng.
Động tác điêu luyện, bữa sáng phong phú, những ai đã ăn cơm tối rồi lập tức cảm thấy mình vẫn ăn được thêm một bữa nữa, những ai chưa ăn thì càng cồn cào ruột gan.
Lúc chia nhóm, Thẩm Tiêu và Giản Tinh được xếp chung một nhóm, tiếng mắng vẫn rất nhiều, nhưng so với ban ngày đã tốt hơn hẳn.
Đến nơi, hai người cùng nhau cuốc đất, thấy Thẩm Tiêu rốt cuộc cũng gần gũi hơn, khán giả đều vui mừng khôn xiết.

Nhưng khi họ thấy động tác hết sức thành thạo của Giản Tinh, có người không ngồi nổi nữa.
“Mẹ nó, ai nói tôi nghe, cậu ta là cậu ấm đi nước ngoài về thật à? Con nhà giàu xuất ngoại học Nông học hả?”
“Ờ, biết đâu chương trình thương mình cậu ta, báo cậu ta trước, để cậu ta chuẩn bị sẵn rồi ấy?”
“Ha, cậu chuẩn bị động tác hệt như thế này cho tôi xem.”
Lần này, âm thanh phản bác biến mất.
Trong chương trình, tay Thẩm Tiêu nổi bọng nước, fan đau lòng khôn tả.

Thấy Giản Tinh cởi áo khoác ra rồi cẩn thận băng bó cho anh, thấy nụ cười của Thẩm Tiêu, fan đều thi nhau cảm ơn.
“Huhuhu, Sao Nhỏ, cho dù cậu thật sự bắt tội Tiêu thần thế này, tôi cũng tạm thời tha thứ cho cậu.”
“Oa, chỉ mình tôi thấy cảnh này rất đẹp à?”
“Lầu trên, không phải mình thím đâu.”
Hai người đẹp đến vậy, dẫu có làm đồng cuốc đất thì vẫn là bức tranh mỹ lệ.
Và sự mỹ lệ ấy đã vỡ vụn vào khoảnh khắc tiếng hét vang lên.

Sau đó, tình tiết giống như ngựa hoang đứt cương, hai người bắt gà, Thẩm Tiêu đại chiến với gà trống, hai người và nhân viên công tác lao vào bắt thỏ, cộng với nhạc nền, hệt như một tuồng kịch nông thôn.
Đến khi Thẩm Tiêu ngồi trên đất thở phì phò, khán giả mới hoàn hồn, tiếng “ha ha ha” chạy tràn màn hình.
“Ối trời ơi, kích thích vc!”
“Ha ha ha, đây tuyệt đối là chương trình giải trí chân thật nhất tôi từng xem.”
“Tiêu thần, hình tượng của anh vỡ tan tành rồi anh có biết không?”
“Sao tôi thấy cảnh Tiêu thần đánh nhau với gà buồn cười thế nhỉ.

Ối mẹ ơi, chân thành xin lỗi Tiêu thần nhà ta.”
“Tiêu thần ơi anh học Sao Nhỏ nhà người ta đi kìa, bình tĩnh ung dung biết bao, còn đến cứu cánh cho anh nữa.”
“Ặc, cười chết mất, đau bụng quá ối giời ơi.”

Chương trình chiếu đến màn biểu diễn trong tối ngày đầu tiên, quanh đống lửa, màn thể hiện của các khách mời đều được hoan hô.


Đến khi Giản Tinh nói mình không có tài nghệ gì, khán giản mới bừng tỉnh, ơ, họ vốn đến xem chương trình để mắng Giản Tinh mà?
Nhưng khi họ xem Giản Tinh học nhảy theo Lý Thi Vận, cậu học nghiêm túc bao nhiêu thì nhảy tệ bấy nhiêu, dáng vẻ y đúc lúc ở ‘Sàn học vũ đạo’, cả đám ngờ ngợ.
“Chương trình này được quay trước ‘Sàn học vũ đạo’, lẽ nào cậu ta biết mình sẽ phải quay ‘Sàn học vũ đạo’, thế nên ngay từ lúc này đã xây dựng hình tượng không biết nhảy rồi?”
Sau khi nghe thấy âm thanh ma quỷ của Giản Tinh lúc học hát theo Phùng Viện, sự nghi ngờ càng đậm sâu.
“Đẹp ngời ngời thế này, có cần bôi xấu bản thân đến mức ấy không?”
Những người mắng mỏ suốt một ngày bắt đầu yên tĩnh lại, suy nghĩ cẩn thận, đến khi thấy Thẩm Tiêu kéo Giản Tinh nhảy, chương trình lập tức được đẩy lên cao trào.
Thẩm Tiêu đã bao nhiêu năm không chịu nhảy, chẳng ai ngờ rằng, anh lại nhảy ở cái chương trình giải trí không chút tiếng tăm nào thế này.

Mặc dù điệu nhảy rất đơn giản, hơn nữa vì để ý Giản Tinh, tiết tấu được thả rất chậm, nhưng nó vẫn khiến fan vũ đạo của Thẩm Tiêu chờ suốt mấy năm rưng rưng nước mắt.
Lúc này, không còn ai nghĩ Thẩm Tiêu bị ép đến tăng độ hot cho Giản Tinh nữa, cả ngày hôm nay Giản Tinh đã quan tâm Thẩm Tiêu thế nào, ai cũng nhìn ra.
Ngắm hai người họ nhảy, một ung dung tủm tỉm, một nghiêm túc mắc cười, tất cả không kìm được vỗ tay.
“Huhuhu, Sao Nhỏ à, cảm ơn cậu.

Cảm ơn cậu khiến Tiêu thần nhảy lại lần nữa, cảm ơn cậu khiến Tiêu thần mỉm cười.”
Ở đài truyền hình Kinh Đô, người lập kế hoạch vừa xem chương trình vừa theo dõi rating không ngừng tăng cao, rồi lại nhìn hết cái hotsearch này đến cái hotsearch khác xuất hiện trên weibo, gật gù đầy thỏa mãn.
Ánh sáng lóe lên trong mắt, người nọ hỏi trợ lý bên cạnh: “Chuẩn bị bài thanh minh xong chưa?”
“Xong rồi ạ, chờ cơn sốt tối nay nguội đi, sáng sớm mai sẽ đăng lên.”
Người lập kế hoạch gật đầu, nhìn Thẩm Tiêu đang lườm nhau với con gà trống trong lồng, rồi nhìn sang Giản Tinh đang hầm canh gà, khóe môi cong lên.
Tình tiết trôi nhanh đến cảnh nấu ăn, tay nghề của các đầu bếp khiến khán giả lóa hết cả mắt, nhưng làm tất cả kinh ngạc rớt tròng mắt tuyệt đối là đoạn các khách mời nấu ăn.
Bị chương trình cố ý tiết lộ, cảnh Giản Tinh đứng cạnh các khách mời khác giúp họ “gian lận” lọt hết vào mắt khán giả, ngay cả cảnh Giản Tinh giơ tay đỡ dầu sôi bắn tung tóe cho Phùng Viện cũng được ống kính đặc tả.
“Đây… đây cũng là diễn á?”
“Chắc chắn là biết kịch bản trước nên chuẩn bị sẵn rồi.”
“Lầu trên bị mù phỏng? Chuẩn bị sẵn là có thể điêu khắc ra đầu phượng đuôi rồng sống động như thật á? Mi biểu diễn thử xem.”
Thế là, khi đầu bếp hỏi ra Giản Tinh là học trò của bậc thầy La Vũ, khán giả nổ tung.
Trong nước có rất nhiều đầu bếp, nhưng có thể khiến tất cả mọi người nhớ rõ, trước giờ chỉ có những người xuất sắc nhất, La Vũ chính là một trong số đó.
“Đậu má, nếu là học trò của La Vũ thật thì tên Giản Tinh này đỉnh quá.”
“Hừ, giỏi thì thế nào, chẳng phải đã quên thầy bỏ nghề để vào giới giải trí rồi sao.”
Khen chê bất đồng, nhưng nghe thấy Giản Tinh nấu ăn đã cân nhắc đến từng vị khách một, nghe cậu nói “Món ngon là gia vị để tăng thêm hạnh phúc gia đình”, những âm thanh khó nghe bị những lời khen chôn vùi.
“Ôi Sao Nhỏ ơi, kể cả em có là một ngôi sao đen thì chị cũng quyết làm fan của em.”
“Giống lầu trên.”
Đến tối, khách mời cải trang lên trấn dạo chợ đêm.

Khán giả nhìn Thẩm Tiêu ngụy trang tận răng, còn Giản Tinh thậm chí chẳng thèm đội mũ, lại phá ra cười.
“Mau đến mà xem, ngôi sao nào đó cậy mình vô danh nên dám nghênh ngang dắt thị đế đi dạo chợ đêm này.”
Hai người đều đẹp, bầu không khí nhân gian vừa tươi đẹp vừa giản đơn, phụ đề ghi: đây chính là cuộc sống hạnh phúc nhất của một gia đình.
Đến khi hai người nghe thấy động tĩnh, chạy đi cứu Lý Thi Vận ra, tập một của chương trình kết thúc hoàn mỹ.
Khán giả xem hài lòng thỏa dạ, nhưng vẫn chưa đã nghiền.

Nhiều người bắt đầu mong đến tập sau, chạy lên trang chính thức của chương trình thúc giục.

Nhiều người bắt đầu bàn với người nhà, ngày mai đi mua thức ăn, quyết tâm làm một bữa tiệc gia đình.
Xem xong, rất nhiều người đã quên, họ vốn thấy trên mạng có nhiều người mắng Giản Tinh là kẻ có quan hệ lợi hại nên mới tò mò đi xem ‘Món ngon và Gia đình’.
Nhưng họ quên, có người chưa quên.
Hotsearch ban ngày đã dần lắng xuống giờ lại bị ghim lên đầu, song những anh hùng bàn phím một thân chính nghĩa đã không còn kích động như trước nữa.
Có người bắt đầu đặt câu hỏi: “Sao lại có nhiều người kiên trì Giản Tinh dựa vào quan hệ vậy? Thế mấy năm trước cậu ta đóng vai quần chúng cả trăm bộ phim để cho vui à?”
“Trước kia Tiêu thần có thể từ chối lời mời của các chương trình giải trí, tại sao bây giờ lại không? Lẽ nào thật sự là do Giản Tinh có thế lực chống lưng quá mạnh?”
“Ai cũng bảo Giản Tinh giả vờ, cậu ấy giả vờ thật ư?”
Không ai có thể trả lời những câu hỏi trên, nhưng câu cuối cùng thì được.
“Nếu cậu ta không giả vờ thì mi nhảy thử cái coi?”
Nói chung, những lời kiểu “Giản Tinh cút khỏi giới giải trí” vẫn chưa biến mất, thậm chí càng lúc càng nhiều.
Thật thật giả giả, hư cấu lẫn lộn, cả đám tiếp tục ầm ĩ đến nửa đêm.

Vừa hay là cuối tuần, dân lướt mạng lập tức vần cho weibo tê liệt lần nữa, đến gần sáng mới dần ngừng lại.
Nhân viên weibo tăng ca thâu đêm cuối cùng cũng thở phào, đến sáng tinh mơ khó khăn lắm mới khôi phục được máy chủ, đang định về nhà nghỉ ngơi thì weibo lại tê liệt lần nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.