Liền ở thời điểm hai mẹ con này lôi kéo, Thẩm Viễn Chinh cha của Thẩm Thiên Bách từ bên ngoài trở về nhìn thấy một màn như vậy.
Ông ta có khuôn mặt chữ điền vuông vức, ông ta nhíu mày hỏi : “Hai mẹ con bà làm cái gì vậy? hai người có thể ngừng nhỉ trong chốc lạt được không?”Ở nhà họ Thẩm, người mà hai mẹ con Vương Tiểu Vân đều sợ chính là Thẩm Viễn Chinh, bà ta lập tức dừng chân, chỉ vào mặt con trai khóc lóc kể lể nói với chồng mình : “Ông xem, con trai bị Triệu Chính nam đánh thành như vậy, tên lưu manh đó sớm muộn gì cũng có báo ứng.
Tôi đây là muốn đi tìm hắn tính sổ đi!”Thẩm Viễn Chinh sở dĩ trở về chính là bởi vì nghe xong nhàn ngôn toái ngữ ở bên ngoài, ông ta đối với sự tình xảy ra hôm nay đã có hiểu biết, nhìn vết thương trên mặt con trai, ông ta chỉ cắn chặt hàm răng nói một câu : “Xứng đáng”.
“Ông làm sao có thể nói con trai mình như vậy?” Vương Tiểu Vân không thể tin được nhìn về phía chồng mình, ngay sau đó bà ta khóc đến càng hung, “Triệu Chính nam kia lại không phải là con trai ông, sao ông lại nói chuyện cho người ngoài đâu, đi, chúng ta cùng đến nhà họ Triệu kia!“Khóc khóc khóc! Bà gặp chuyện liền chỉ biết khóc!” Thẩm Viễn Chinh bị tiếng khóc của bà ta phiền đến không được, vì thế tức giận nói: “Quá mấy ngày Chi Sơ sẽ xuống nông thôn tới chỗ này, hai người có thể cho tôi yên ổn một chút hay không!”Vương Tiểu Vân nghe thấy cái tên này, lập tức đem nước mắt nghẹn trở về, vội vàng hỏi: “Chi Sơ sao lại đến a? Anh cả có tới hay không?”“Chi Sơ” trong miệng bà ta tên đầy đủ là Thẩm Chi Sơ, chính là anh họ của Thẩm Thiên Bách.
Mà cha của Thẩm Chi Sơ chính là người làm quan lớn ở Kinh Thị kia của nhà họ Thẩm.
Thẩm Thiên Bách ở một bên nghe cha mình nói anh họ thật sự muốn tới nơi này làm thanh niên trí thức, trên mặt hắn sưng to vẫn không che được kinh ngạc, đời trước nhưng không phát sinh sự tình này a…Rốt cuộc là nơi nào xảy ra vấn đề?.