Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly

Chương 238: Tương kế tựu kế (1)





Bạch Bạch rất đồng ý lời Vân Hư nói, gật đầu nói:" Đúng vậy, mọi người biết tiểu Hắc thời gian dài như vậy, sao có thể vì một con vẹt vừa tới không lâu hoài nghi hắn?"

Tiểu Hắc đối với tín nhiệm của Bạch Bạch âm thầm cảm kích, nhưng kích động qua đi lại đột nhiên cảm giác được ổn, trừng mắt hỏi:" Ngươi tin ta là bởi vì ngươi biết ta tương đối lâu?!"

" Đúng vậy!" Bạch Bạch trả lời theo thực tế.

Tiểu Hắc không nói gì, thầm nghĩ: Nếu như ta tới muộn hơn con thối vẹt kia, vậy có phải tiểu hồ ly cũng không tin ta hay không?

Chuyện lam vẹt nếu như là thật sự, như vậy không thể xem là việc nhỏ, Vân Hư không muốn rút dây động rừng, dẫn Bạch Bạch cùng tiểu Hắc đi gặp Vân Sơ cùng Vân Khởi.

Vân Khởi nghe qua tiểu Hắc tự thuật, trầm ngâm suy nghĩ một hồi nói:" Việc này chúng ta nắm chắc trong nội tâm là tốt rồi, chúng ta giả bộ như không tín nhiệm tiểu Hắc như trước, tiểu Hắc ngươi có thể tiếp tục quan sát cử động lam vẹt."

Tiểu Hắc lắc đầu nói:" Không nên! Hắn trông thấy ta đi theo hắn, làm chuyện xấu nhất định sẽ càng thêm chú ý, muốn vạch trần hắn càng khó!"

Vân Khởi cười nói:" Mục đích lam vẹt ẩn vào Thanh Lương Quan chúng ta cũng không biết, giả thiết hắn thật sự có ý đồ bất lương, trải qua chuyện Vân Hư nghiệm thương vừa rồi, hắn tất nhiên biết rõ ngươi đang ở đây âm thầm nhìn chằm chằm hắn, mà hắn bây giờ có lẽ đang cao hứng, bởi vì hắn thành công hãm hại ngươi, Vân Hư nhất định không hề tin tưởng ngươi, người Thanh Lương Quan sau khi nghe nói chuyện này, nhất định cho rằng ngươi không thích hắn cho nên nói dối vu oan hắn. Mặc kệ sau này ngươi phát hiện hắn có bất kỳ hành động gì, phần tin tưởng lời ngươi nói sẽ giảm đi. Cho nên ngươi không ngại thẳng thắn theo dõi hắn, hắn ngược lại sẽ không quá đề phòng ngươi, bởi vì hắn cho rằng, ngươi mật báo cũng vô dụng, đối với hắn đã không có tính uy hiếp."

Tiểu Hắc nghe lời này xong lập tức hiểu được, đắc ý nói:" Ta đây phải làm ra rất tức giận ủy khuất, tìm đủ mọi cách chứng minh mình trong sạch?!"

" Đúng!" Vân Khởi khen ngợi gật đầu.

Sau đó ngẩng đầu đối Bạch Bạch nói:" Bạch Bạch ngươi không giỏi che dấu giả bộ, ngươi có thể để lam vẹt hiểu được thái độ của ngươi, chỉ là nhất định phải nhớ rõ, ngàn vạn lần không thể lộ ra chuyện chúng ta đã tin tưởng tiểu Hắc."

Bạch Bạch khó hiểu nói:" Một khi chúng ta đều cảm thấy hắn có vấn đề, vì sao không dứt khoát bắt nó rời đi? Mà phải phiền toái như vậy?"

Vân Sơ thay Vân Khởi đáp: "Mục đích của nó chúng ta hoàn toàn không biết gì, nếu để cho hắn biết rõ chúng ta đã hiểu rõ thân phận gian tế của hắn, rất có thể hắn sẽ nghĩ ra biện pháp khác để đối phó chúng ta, đến lúc đó hắn ở trong tối, chúng ta ở ngoài sáng, chúng ta sẽ rất bị động. Chỉ là trong khoảng thời gian này phải vất vả tiểu Hắc."

Tiểu Hắc nhận được " nhiệm vụ quan trọng", cho là mình rất được coi trọng, chẳng những nửa điểm không biết là vất vả khó xử, ngược lại kích động vô cùng hưng phấn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenhyy.com

Bạch Bạch lo lắng xác định nói:" Ta chỉ cần không để lam vẹt biết rõ tất cả mọi người tin tưởng tiểu Hắc, còn lại nói cái gì, làm cái gì cũng có thể sao?"

" Ừ! Lam vẹt sẽ ở gian phòng của ngươi, nếu như tùy tiện bắt nó chuyển qua nơi khác đi, sẽ khiến hắn cảnh giác, sớm chiều ở chung, ngươi cũng rất khó che dấu đề phòng cảm xúc trước mặt hắn, so với giả vờ không tiết lộ, không bằng dứt khoát đừng giả bộ, như vậy sẽ khiến hắn cảm thấy đã nắm chắc tình huống, làm những chuyện càng không kiêng nể gì cả." Vân Khởi thấy rõ nhân tình, nói tâm lý chiến thuật ngươi lừa gạt ta công thủ tuyệt đối là cao thủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.