Đồng Nhân: Survival

Chương 186: Du côn phá quán




....

Không lâu sau, bắt đầu lại xuất hiện một vị khách khá là quen thuộc

Người này chính là một ông lão già mặc trang phục pháp sư màu trắng tay cầm một cái quyền trượng, chính là Ignis pháp sư lửa của tháp quang minh

"Ố....có lẽ tôi đến vừa đúng lúc nhỉ?" Lão Ignis nhìn những thực khách khác đang tụ tập để thử món ăn mới liền dâng lên vẻ mặt hứng thú nhìn về thứ mà bọn họ đang cầm với vẻ mặt tò mò

"Đó là...."

"Đây là kẹo bông thưa ngài" Lính canh Hanz lịch sự lễ phép trả lời Ignis

"Kẹo sao?" Ignis vuốt râu của mình một cái rồi chầm chậm bước tới gần Ren

"Ồ...Ignis? Chẳng phải ông được lệnh trở về cung điện sao?" Ren thấy Ignis đi tới liền nở một nụ cười, vừa làm ra một cây kẹo bông đưa cho lão

"Cám ơn"

"Thực ra thì, tôi đúng là trở về nhưng mà tưởng niệm những món ăn ở đây nên tôi đã để lại một cái ma thuật dịch chuyển để tiện ăn uống ấy mà" Ignis cười híp mắt vừa vuốt râu để mà trả lời

Thế nhưng thú thật, với thức ăn thì đây chính là nơi duy nhất mà ông cảm thấy hương vị là vô cùng hoàn hảo và đa dạng

"Nếu ông muốn thì ông có thể đặt hàng để tôi cho người gửi đến là được mà!"

"Cậu cứ nói đùa, coi như cậu mang tới chẳng phải thức ăn đã nguội lạnh rồi sao.....coi có thể mang tới thì cậu cũng không có thể nào mà tiến vào trong cung điện được!" Ignis chậm rãi nói tiếp vừa cắn thử một miếng kẹo bông:" Ô....vị ngọt nó tan ra trong miệng!"

"Thật ngon làm sao!"

"Nếu được thì ông có thuộc hạ hay học trò có thể đến đặt hàng và trực tiếp dùng phép dịch chuyển mang tới cho ông được mà nhỉ?" Ren nhìn lão Ignis rồi nói ra ý kiến của mình

"Ý rất hay, đáng tiếc lão ở cung điện không có lấy một thuộc hạ nào có khả năng đó cả, đáng buồn làm sao!" Ignis thất vọng thở dài một hơi

"Hmmm việc này để sau đi" Ren gãi đầu, cũng không có phương pháp cụ thể

Dù sao Ren vẫn cố kỵ những lá bài tẩy của cậu không nên được sử dụng vào thời điểm hiện tại

"À mà Ignis....ông biết việc bộ lạc ở dãy núi thép không?"

"Hửm? Sao cậu lại hỏi về bọn họ? Tôi biết đấy!" Ignis nghe Ren nói vậy liền gật đầu một cái

"Tôi nghe nói bọn họ bị mấy người đánh thuế gấp 10 lần đấy phải là thật không?" Ren nhìn Ignis với ánh mắt khác thường

"Đúng vậy " Ignis gật đầu rồi hỏi:" Cậu hỏi làm gì

Mặc dù so sánh che giấu rất tốt, nhưng đích thật là đã làm

"Chỉ hỏi thôi!" Ren trầm mặc, đích thật cậu cũng không nên để lộ việc cậu sẽ đến dãy núi thép trong lời nói

Cho nên cậu liền bình luận một chút:" Họ thật đáng thương nhỉ?"

"Nhiều năm đổ bảo vệ vì một cung điện, và giờ lại bị đầy vào khổ ải"

"Đây đích thật không phải chủ ý của hầu hết bọn tôi " Ignis thở dài, ông chỉ là một pháp sư không có quá nhiều quyền lực

Luận nắm về quyền lực chính là Gildure tự ý quyết định hoàn toàn ông cũng không ưa nhìn việc này nhưng không có cách nào

"Tôi biết, cũng vì điều này tương lai bọn họ sẽ trở thành kẻ địch!"

....

Ren tiếp tục hỏi thăm về địa điểm cụ thể của bộ lạc trên dãy núi thép

Tuy nhiên giữ kín bí mật cậu có thể lên đó một cách nhanh chóng

"Thật mà nói thì tôi cũng không biết vị trí cụ thể của bộ lạc nằm ở đâu,nhưng họ cũng chỉ lòng vòng quanh ở đó mà thôi" Ignis vuốt râu

Nghe vậy Ren gật đầu:" Giờ thì ông muốn ăn món gì nào?"

"Cho lão một dĩa đậu phụ sốt chua cay!" Ignis nở một nụ cười vừa nói ra ra yêu cầu của mình

Đây chính là một món ăn cay hợp cho người lớn tuổi

Riêng việc Ren hỏi như thế thì Ignis chỉ cho rằng cậu thấy họ đáng thương thôi

Cũng không có lưu ý quá nhiều mà tìm một chỗ ngồi, chờ đợi món ăn của mình được đưa tới

"Đây món ăn của ông đây thưa ngài Ignis" Nhanh chóng, Annette cẩn thận mang một dĩa đậu hũ sốt chua cay đến bàn của Ignis

"Cám ơn cháu nhé!" Ignis nhìn món ăn của mình đã được mang tới, liền chậm rãi cầm lên cái muỗng mà nhẹ nhàng sắn một miếng nhỏ cho vào miệng thưởng thức

"Mềm mại, cứ như là thịt vậy!"

"Đúng là hương vị tuyệt hảo!" Chậm rãi thưởng thức đến hương vị đặc biệt đang không ngừng tan chảy ra trong miệng

Ignis đang thưởng thức nó một cách đầy dư vị rồi tiếp tục ăn một cách chậm rãi

Ren nhìn lão Ignis với ánh mắt suy ngẫm, hiển nhiên Ren đạt được thông tin mà cậu muốn về bộ lạc của Taara rồi

Đột nhiên, Ren cảm ứng ở bên ngoài có một đám người tụ tập với ý đồ bất chính

Cái cảm giác làm cậu thấy ngứa mắt vô cùng và hiển nhiên chúng chính là một đám du côn được đám thương nhân khác cử tới để phá quán

"Haizz...luôn có phiền phức!"

......

Bên ngoài, liền chính là một nhóm người có số lượng tầm 30 người có vẻ mặt thô kệch đầy bất thiện đang tụ tập đi tới cửa quán

Chúng chính là một đám du côn cặn bã

Dẫn đầu là một tên mặt sẹo có dung mạo xấu xí cười lạnh:" Các anh em, đem cái cửa tiệm đó phá đi cho tao!"

"Chúng dám công nghiên không đóng phí bảo kê thì tự gánh chịu hậu quả!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.