Đơn Giản Chỉ Là Bạn Thôi Sao?

Chương 2: Quyết định




Trong thời gian đó họ đã giúp nó rất nhiều rồi một ngày nó quyết định phải rời xa nơi này nó nói với ba mẹ

" Ba mẹ con muốn đi Pháp "_nó nói

" Cái giiiiiii?"_ba mẹ nó hétttt

Chim chóc bay tùm lum rồi đó kiểu này là sập nhà ><

"Con đã quyết định kĩ chưa'_ba nó nói giọng nghiêm túc

" Dạ con đã quyết định rồi mai con sẽ đi khi nào con muốn về con sẽ về "_nó nói với khuôn mặt lạnh tanh

( Có ai tin rằng một đứa bé 6tuổi nói câu này không? Heheee:v)

" Haizz "_ba nó thở dài

"Được rồi ngày mai ba sẽ đặt vé con lên nghĩ ngơi đi "_mẹ nó

Nó bước đi một dáng đi cô độc làm sao? mặc dù đã lâu rồi nhưng nó vẫn không quên cái vụ việc đó và bắt đầu từ ngày họ nhận nuôi nó nó đã thay đổi nó lạnh nhạt đi rất nhiều không cười, ít nói và lạnh lùng

Sự thù hận đã lấn sâu trong tim nó đã hứa là sẽ quay lại trả thù và nó sẽ làm được

____tua nhanh qua ngày mai nha_____

6:00 nó thức dậy lúc này đây nhìn nó hồn nhiên và dễ thương làm sao nhưng cái dễ thương đó đã được bọc trong một lớp vỏ lạnh lùng

Nó bước xuống với 1 bộ đồ màu đen từ trên xuống nhìn nó bây giờ chẳng giống 1 đứa bé 6 tuổi nữa. Nó chào ba mẹ rồi kéo ba lo bước đi ra sân bay. Nó chọn cho mình một khoang ghế vip để ngồi. Công việc bây giờ của nó là ngủ và ngủ

_____________________________________

Tại Pháp

Nó bước xuống đã làm tâm điểm của mọi người cũng phải thôi vì một đứa bé nhỏ xíu lại ăn mặc như vậy quả thật là không hợp aaaaa!!!!!!

Nó mặc kệ nó cứ thế bước đi mặc cho họ bàn tán về nó....

_____________________________________

2 chap đầu không hay mấy từ chap sau sẽ rất hấp dẫn nhoooo....!

" TG: chap này ngắn nha "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.