Độc Thân Tính Theo Thời Gian Đếm Ngược

Chương 8




Vì bù lại mấy ngày hôm trước ở khách sạn bỏ lại bạn gái, Cao Ân Dương mời Lan Nhi ăn cơm trưa. Mời đến nhà hàng đồ Nhật cao cấp, kết quả…… Lại bởi vì chuyện của Chương Gia Phân, mang tới một chút phiền toái.

Trương Lan Nhi tức giận.“Luôn luôn là người khác chờ em, anh đủ bại hoại.”

“Thực xin lỗi, bị công tác làm chậm trễ.”

“Anh ít nhất có thể gọi trước một cuộc điện thoại đi? Làm cho em ở bên cạnh không chờ, thực mất mặt, anh có biết hay không?”

“Thực xin lỗi, thực xin lỗi, đói quá, chúng ta trước tiên ăn một chút đã, 2 giờ rưỡi nhà hàng này sẽ nghỉ.” Hắn bày ra khuôn mặt tươi cười trấn an nàng.

Trương Lan Nhi càng thương tâm, nàng biết Cao Ân Dương không lo cho nàng là một chuyện.

Trương Lan Nhi nguyên bản là model của công ty “Trăm hà”, bởi vì ái mộ Cao Ân Dương, hợp đồng một năm vừa kết thúc liền chuyển sang ăn máng của “Thải Hạc”.(nghe như lợn ăn máng =))~) Nghĩ đến Cao Ân Dương rất cảm động quyết định của nàng, ai biết kết giao đã hai tháng, có hẹn hò, cũng có hôn cùng tiếp xúc da thịt, theo lý thuyết xem như là nữ nhân của hắn, nhưng thái độ của tên này luôn là ám muội tự do, thường thả nàng như bồ câu, cũng không có hứa hẹn.

Trương Lan Nhi vô cùng ủy khuất nói:“Em là cái gì? Em cảm thấy ở trong lòng anh không có em.”

“Làm sao vậy? Đừng khóc a?” Cao Ân Dương giúp nàng lau đi nước mắt.“Khuôn mặt xinh đẹp như vậy, mà khóc thực đáng tiếc.”

“Anh chỉ là có lệ với em, em là vì anh mới đi ăn máng của Thải Hạc, nhưng là anh lại không cần em.”

“Anh không cần nói vì sao em lại chạy tới đây? Còn có, nói cho em biết, đừng nói láo là vì anh mới đi ăn máng khác, mọi người đều là nhân sĩ chuyên nghiệp a, nói như vậy thật không tốt.”

“Như thế nào không tốt? Anh có áp lực sao? Em cảm thấy anh không thương em.”

“Anh yêu a.” Là thật thích nàng dịu dàng nhất, không giống cái người lạnh như băng Chương Gia Phân. Nhưng là kết giao cùng cô gái dịu dàng nhất liền biến thành cô gái tùy hứng, sao lại thế này a?

Trương Lan Nhi nói:“Anh hiện tại đáp ứng em, về sau trừ bỏ em sẽ không lại kết giao thêm bạn gái khác.”

“Chúng ta gọi món ăn đi.” Cao Ân Dương mỉm cười, mở thực đơn ra.

“Anh không trả lời em, chẳng lẽ anh còn muốn cùng người khác yêu đương?”

“Anh kết giao qua rất nhiều bạn gái, nhưng là cũng không cấp bát cứ nữ nhân nào hứa hẹn, bởi vì anh không biết giây tiếp theo có hay không có xuất hiện nữ nhân làm cho tâm anh động, đây là lời nói thật, anh không nghĩ nói dối. Hơn nữa ngay từ đầu em theo anh thổ lộ, anh cũng nói qua như vậy, em nói không có vấn đề, nhớ rõ sao?”

“Khi đó em không đối với anh có nhiều tình cảm như vậy, hỗn đản!” Trương Lan Nhi mắng, từng giọt nước mắt to nhào ra.“Anh nói như vậy không biết là đối với em rất tàn khốc sao?”

“Là em bức tôi đem những lời nói khốc như thế nói ra.”

“Anh rất giỏi, ngủ rồi nên sẽ không hiếm lạ đúng không?! Quả nhiên, quả nhiên là như thế này, mọi người đều nói anh như vậy, tôi thật khờ, tôi hận tôi đã không nghe bạn bè khuyên bảo, tôi bị anh lừa.”

“Cho nên? Em chịu thiệt?” Cao Ân Dương thu lại ý cười.“Trong lúc hẹn hò em mua gì, ăn gì đều là tôi thanh toán, em muốn gì tôi đều mua cho em, hiện tại lại theo tôi khóc này đó không có. Ai lừa ai? Nếu em mới mười tám, mười chín tuổi, nói như vậy còn có thể nghe được. Hiện tại em hai mươi bảy tuổi, là một đại mỹ nhân, không cần đem thân thể của chính mình nói thành như vậy, thật đáng buồn, tôi lừa em cái gì? Nam nữ hoan ái, là phát triển thực tự nhiên, tôi không muốn em lấy tự do để đổi, em sao có thể yêu cầu tôi cam đoan cái gì? Nếu em không vui, tùy thời có thể rời đi. Chúng ta trù tính hẹn hò, tôi đồng ý giải trừ vô điều kiện. Như thế nào?”

Trương Lan Nhi ngây người, sợ hãi.

Cao Ân Dương không mang theo cảm xúc nói xong, hắn biểu tình bình tĩnh, nhưng mỗi một câu đều làm người đối diện trọng thương. Nguyên lai nhìn như ôn nhu, Cao Ân Dương khi kết giao thực sủng nữ nhân, đối với tình yêu lại cường thế như vậy.

Nàng thua, nàng sợ hắn như vậy.

Trương Lan Nhi nước mắt lưng tròng, lại không dám buồn bực.“Chúng ta…… Chúng ta ăn cơm.”

“Ok!” Rốt cục có thể ăn cơm, hắn đã sắp chết đói.

Lúc đồ ăn vừa mang ra, di động liền vang lên, Cao Ân Dương nghe điện thoại mà biểu tình bên ngoài rất quái dị, lại một lần nữa đem Lan Nhi bỏ lại. Lần này càng quá đáng, ngay cả nói một tiếng đều không có liền chạy đi.

Trương Lan Nhi sững sờ ngồi tại chỗ.“Thật sự, thật sự hơi quá đáng…… Ngay cả hóa đơn cũng chưa thanh toán, đáng giận.”

Cao Ân Dương lên xe, ra lệnh cho Lí đại thúc mau lái xe đến bệnh viện, một bên tiếp tục nói điện thoại.

“Tình trạng hiện tại như thế nào?”

Ngô Tiểu Hoa thanh âm run run nói:“Bác sĩ đang kiểm tra thương thế của Gia Phân tỉ, phóng viên đều vây quanh bệnh viện…… Cảnh sát đã mang tên phóng viên giả kia phóng đi tra hỏi…… Thật đáng sợ…… Tại sao có thể như vậy?”

Cao Ân Dương bắt đầu thay đổi, mặt hắn không có chút máu, tâm giống người bị oan, máu huyết toàn thân như kết băng lại.

“Mở ra radio.” Hắn nói với Lí đại thúc.

Tin tức tin nhanh chóng được truyền đến —

“Người mẫu số một Chương Gia Phân ở trong toilet bị kẻ bắt cóc lọt vào tập kích, trước mắt đang ở bệnh viện kiểm tra thương thế, căn cứ hiện thông báo của phóng viên ở hiện trường, hoài nghi Chương Gia Phân lọt vào tính xâm –”

“Tắt đi!” Cao Ân Dương rống.

Lí đại thúc sợ tới mức lập tức tắt radio, ông từ trong kính nhìn về phía sau, nhìn thấy lão bản thống khổ ôm đầu, ngồi lui vào phía sau. Lí đại thúc biết lão bản luôn luôn coi trọng Chương tiểu thư, mỗi lần muốn hắn đều như mất mạng khẩn cấp yêu cầu ông lái xe đến chỗ nào, bình thường đều là vì chuyện của Chương tiểu thư, ngày thường lão bản hài hước khôi hài, chỉ cần là Chương tiểu thư đã xảy ra chuyện, sẽ giống hiện tại hoàn toàn thay đổi cá tính.

Cao Ân Dương lui thân mình, không dám nghe tin tức về Chương Gia Phân, hắn không dám tưởng, nàng gặp những thương tổn gì. Vậy giống như ai đó lấy đao, tiến thẳng vào trái tim của hắn, ở bên trong múa loạn……

Cao Ân Dương ở bệnh viện được bảo vệ hộ tống, đi vào phía bên ngoài phòng bệnh. Hắn dùng lực hít sâu vài lần, mới đẩy cửa đi vào.

Trợ lý, y tá đều đã ở đây. Nhưng ánh mắt Cao Ân Dương chỉ yên lặng nhìn ở phía trên giường bệnh, nữ nhân kia lưng thực sự rất thẳng, ánh mặt trời giữa trưa xuyên qua cửa sổ thủy tinh, léo ra ở bên người nàng.

Nghe thấy thanh âm đẩy cửa, Chương Gia Phân quay sang, cùng đối diện với hắn. Ánh mắt nàng bình tĩnh, đọc không ra tâm tình của nàng trong giờ phút này.

“Mời các vị tránh đi một lúc, tôi có lời muốn nói cùng Chương tiểu thư.” Cao Ân Dương nói.

Mọi người rời đi phòng bệnh.

Cao Ân Dương đi đến trước mặt Gia Phân, thấy bộ dáng của nàng, hốc mắt hắn lập tức đỏ.

Gương mặt xinh đẹp của nàng bị đánh thật tệ, bên trái mặt một mảnh sưng đỏ dài đến tận mắt, môi bị vỡ. Nguyên bản âu phục xinh đẹp, đổi thành quần áo bệnh nhân màu xanh lục rộng thùng thình, làn da đáng yêu càng trở nên trắng, người càng nhu nhược. Hắn thống khổ nói không nên nửa câu an ủi……

Ngược lại, Chương Gia Phân thấy ánh mắt Cao Ân Dương phiếm hồng, một bộ dáng sắp khóc, nhịn không được lại muốn trào phúng hắn.

“Người bị đánh là tôi, anh làm chi bộ dáng rất đau đớn?”

Hắn cười ra tiếng, thật sự là, nàng nhất định phải biểu hiện kiên cường như vậy sao? Ngay cả bị thương thành như vậy cũng không chịu tha cho hắn vài phần? Liền như vậy yêu thích việc chê cười hắn?

Cao Ân Dương dừng lại tươi cười, gương mặt trướng hồng, trước khi bị nàng nhìn thấy nước mắt, hắn tiến lên, hung hăng đem nàng kéo vào trong lòng.

Chương Gia Phân lẳng lặng để cho hắn ôm, tay hắn rất lớn lại thực ấm, nóng nóng dán tại lưng của nàng, truyền lại một cỗ an tâm lớn, nàng biết hắn đã bị dọa.

“Thật vô dụng.” Nàng nói:“Như vậy mà anh liền bị dọa sao?”

“Đúng vậy, anh bị hù chết.” Nàng đại khái cũng phát giác được hắn đang hơi hơi run.“Thực xin lỗi, thật sự đứng không dậy nổi.” Thanh âm của hắn khàn khàn nói:“Anh không nên để cho em chịu loại sự tình này.”

“Làm ơn, tôi chịu không nổi nam nhân khóc, được không? Còn có, đồ quảng cáo của công ty bị làm hỏng rồi.”

Cao Ân Dương sửng sốt, buông nàng ra.“Vì sao? Kế tiếp quảng cáo tạm thời cũng không có thể.” Nàng phải tĩnh dưỡng.

“Vì vậy a……” Chương Gia Phân giơ cao tay phải, trong tay nắm sản phẩm “Son môi mê người điện giật khí” của Tinh Trần, cũng là sản phẩm lớn nhất trong lần phát ngôn này của nàng.

“Em…… Điện giật khí?”

“Cái tên sắc lang kia bị tôi dùng điện giận ở ‘nơi đó’, đại khái bị điện giật đến ‘tháo bụi bỏ chạy’, nguyên lai thứ này thật sự rất mạnh, anh thử xem xem……” Nói xong, nàng phải di điện lên tay hắn, hắn bị dọa đến, không kịp tránh, nhưng không có việc gì.

Chương Gia Phân ha ha cười.“Sợ cái gì? Cái này không có điện, đã nói người kia bị tôi điện đến ‘tháo bụi bỏ chạy’.” Bộ dáng hắn kinh hách khiến nàng cười to.“Sớm biết rằng như vậy, lúc trước hẳn là lấy càng nhiều càng tốt, tôi thiếu chút nữa đã cái tên sắc lang kia xâm phạm, anh phải giúp tôi tranh thủ hồng bao mới được.”

Cho nên, nàng không có bị……

Cao Ân Dương ngơ ngác nhìn nàng, lại nhìn tay nàng nắm chặt điện giật khí, nghĩ đến nàng gặp kẻ bắt cóc kia, hắn đầu tiên là khiếp sợ, lập tức trở lại yên tâm, ha ha cười, cười đến nước mắt rớt xuống.“Em, người này…… Thật sự là bại bởi em……”

Ngô Tiểu Hoa gõ cửa tiến vào.“Gia Phân tỉ, ba chị đến đây.”

“Mau mời ông ấy vào.” Cao Ân Dương ra chỉ thị.

Chương Sĩ Duy vừa vào cửa, nhìn đến Cao Ân Dương đang ở đây, nguyên bản phải vội vã đi hướng con gái xem xét, ông một thân cao gầy, đầu bạc, lại trước đối Cao Ân Dương mà khom người thật sâu chào.

“Ngài hảo.” Từ dùng là kính ngữ, bởi vì đối mặt là con của chủ nợ.“Ngượng ngùng, hy vọng không quấy rầy đến hai người nói chuyện.”

“Bá phụ xin yên tâm, Gia Phân chỉ bị ngoại thương, kẻ bắt cóc không thực hiện được ý đồ, cô ấy không có việc gì.”

“Thật tốt quá.” Chương Sĩ Duy nhẹ nhàng thở ra.

Cao Ân Dương kéo đến ghế dựa.

“Bá phụ, mời ngồi.” Cao Ân Dương nghiêng người, ý bảo Chương Sĩ Duy ngồi ở ghế dựa bên giường bệnh.

Chương Sĩ Duy kích động lập tức nói không cần.“Ngài ngồi là tốt rồi, tôi thấy con gái tôi không có việc gì thì tốt rồi.”

“Bá phụ không cần khách khí a.” Một phen nhún nhường, kết quả không có người ngồi xuống.

Chương Gia Phân lạnh lùng xem hết thảy, chán ghét ba ba khi đối mặt với người của Cao gia, bộ dáng hèn mọn. Nàng đau lòng vì lập trường của ba ba mà xấu hổ, vừa tức thái độ ăn nói khép nép của ba ba.

“Ba, con không sao, ba đi về trước đi.”

“Nha.” Chương Sĩ Duy cô đơn xoay người bước đi.

Cao Ân Dương ngăn ông lại.“Cháu đi, hai người từ từ mà tán gẫu.” Biết là chính mình làm cho bá phụ xấu hổ.

“Kia làm sao có thể?!” Chương Sĩ Duy vội vàng chối từ.“Tôi đi mới đúng, tôi đã lớn tuổi ở lại cũng không có năng lực giúp Gia Phân cái gì? Tôi a, sẽ chỉ làm Gia Phân mất mặt cùng phiền lòng. Cao tiên sinh, con gái của tôi, ngài làm ơn chiếu cố.”

“Bá phụ, bác sao lại nói như vậy?”

“Hai người đều đi ra ngoài, tôi nghĩ nghỉ ngơi, tôi phiền đã chết.” Chương Gia Phân không kiên nhẫn nói, chui vào trong chăn.

Cao Ân Dương biết được cảm nhận của Chương Gia Phân, hắn ra vẻ thoải mái đối với vẻ mặt áy náy của Chương Sĩ Duy mà nói:“Cháu xem a, cháu vừa mới nói hơi nhiều với cô ấy về chuyện công tác, mới làm cho cô ấy phiền như vậy, chúng ta đều nên đi ra ngoài sẽ tốt hơn.”

Hắn đưa Chương Sĩ Duy ra ngoài.“Cháu làm cho lái xe đưa bác trở về.”

Chương Sĩ Duy lại chối từ.“Không cần, tôi làm sao có thể chiếm dụng xe của ngài, Cao tiên sinh thật sự là quá khách khí……”

Khi Cao Ân Dương quay trở lại phòng bệnh, nhìn cả người Chương Gia Phân đều vùi trong chăn bông. Hắn đứng ở trước một đoàn chăn bông, cười nhìn.

“Gia Phân?”

“……”

“Chương Gia Phân?!”

“Làm chi!” Nàng ở trong ổ chăn khó chịu nói.

“Có lạnh như thế? Tránh ở trong chăn không buồn sao?”

“Bên ngoài càng buồn.”

“Quá ngây thơ, mau ra đây.”

“Anh đi đi, anh ở đây làm tôi không có biện pháp nghỉ ngơi.” Quan hệ của bọn họ rất bất bình đẳng, thực buồn nôn. Ba làm chi đối với tên thiếu gia lấy tiền của phụ thân để gây dựng sự nghiệp này phải ăn nói khép nép như vậy.

Cao Ân Dương da mặt dày không đi.“Này, anh đối với em tốt như vậy, em lại đuổi anh đi, em không có lương tâm.”

“Tôi vừa thấy anh là tức giận.”

“Tức cái gì?”

“Toàn bộ. Anh cũng biết, còn giả bộ.”

“Ngươi có biết có bao nhiêu người hy vọng có được thành tựu như em? ‘Thải Hạc’ đối đãi với em cũng không tệ.”

“Anh biết rõ tôi tức cái gì, tôi tức ba ba anh rất giỏi, tôi tức ba ba tôi ăn nói khép nép với anh, anh có gì đặc biệt hơn người? Ba anh lại có cái gì rất giỏi? Không phải là tiền nhiều thế lớn sao? Thế giới này không công bằng.”

“Em đối với anh cho tới bây giờ cũng không công bằng…… Nói thật, bỏ qua quan hệ nợ nần của nhà em với nhà anh, bỏ qua một bên này, Cao Ân Dương anh thật sự là một vị lão bản không sai, thậm chí có thể nói là nam nhân rất tuyệt đi! Em xem xem bên cạnh anh cũng không thiếu bạn gái, chỉ biết danh tiếng của anh thật tốt……”

Đoàn chăn bông kia, hơi hơi rung động, hắn biết nàng đang cười trộm.

Hắn tiếp tục nói ẩu nói tả:“Buổi trưa hôm nay anh hẹn bạn gái ăn cơm, muộn mất hai giờ cô ấy còn kiên trì chờ đợi không chịu đi, em nên biết con người của anh có bao nhiêu được hoan nghênh.”

“Nói chưa xong? Tôi là bệnh nhân, tôi cần nghỉ ngơi, làm ơn!”

Nhưng là hắn biết nàng thật sự thích nghe, nàng kỳ thật thực cô đơn. Hắn rõ ràng ngồi xuống,  hai chân bắt chéo, tiếp tục nói:“Bạn gái anh nói, anh với cô ấy hẹn hò thế nhưng anh lại đến muộn như vậy, trong lòng anh rốt cuộc có cô ấy hay không? Còn bức anh về sau không cho phép anh cùng bất cứ nữ nhân nào, Gia Phân, em nói thử xem, điều này được không? Anh suất như vậy, vĩ đại như vậy, anh nếu đáp ứng cô ấy, những nữ nhân khác sẽ có bao nhiêu thương tâm?”

Chăn bông lại rung động.

A, hắn yên tâm, Chương Gia Phân chịu đủ kinh hách vẫn bị hắn làm cho cười!

Tinh thần hắn phấn chấn hẳn lên, càng nói nhiều hơn, không ngừng lại được.

“Cô ấy cũng rất tức giận, cô ấy nói anh chính là nam nhân như vậy, đã lên giường sẽ không hiếm lạ nữa. Anh cảm thấy thực khó chịu, anh nói trên giường, chuyện này thì mọi người đều là người trưởng thành rồi, có cái gì mà mang ra kể lể khóc lóc? Ai chiếm tiện nghi của ai còn không biết a…… Anh cũng có trả giá tâm lực cùng thể lực, còn có cả sức chiến đấu a……”

“A ~~” Đủ, nàng thất bại, giận kêu.“Tôi không thích nghe chuyện này, anh đi đi!” Càng nói càng hạ lưu, Chương Gia Phân ở chăn không nghe vào.

“Nói thật, Gia Phân…… Anh thật sự là người tình rất tuyệt, trách không được nhiều nữ nhân đều yêu anh…… Anh mỗi ngày đều có tập thể hình, anh có sau múi cơ, em ra xem đi…… Đây là phúc lợi của em.” Hắn kéo cao áo. (chết cười với anh)

“Tôi không xem, đồ thần kinh.”

“Muốn hay không sờ thử xem?”

“Biến thái!”

Hắn cười to.

Cao Ân Dương lại không đi, nói rất nhiều, rất nhiều những lời vô nghĩa.

Cho dù nàng không để ý tới hắn, hắn vẫn là ở lại thật lâu, loạn chọc nàng, nói hươu nói vượn nhiều giờ liền, thẳng đến chiếc chăn bông không một chút nhúc nhích, hắn mới nhẹ nhàng kéo chăn xuống.

Nàng đã ngủ, yên bình ngủ, trên mặt hé ra đủ loại thương tổn, làm tâm hắn rất đau.

“Rất ngoan……” Hắn yêu thương vuốt ve khuôn mặt của nàng, thừa dịp nàng đang ngủ không nghe thấy, hắn nhỏ giọng nói chuyện, âm lượng cơ hồ chỉ mình hắn nghe thấy. Hoặc chỉ là ảo giác? Nghĩ đến những lời nói ra, kỳ thật chỉ tại trong lòng nói?

“Không sợ…… Đã có anh ở đây.” Hắn nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.