Mộ Dung Thánh Anh đưa ra ngón tay thon dài, nhẹ nhàng đặt trên môi Noãn Noãn, trong ánh mắt nụ cười cưng chiều mà uất ức, "Noãn Noãn, trẫm không trách nàng, chỉ trách nàng không gặp trẫm sớm một chút. Nếu như nàng đồng thời gặp trẫm cùng Thánh Ly, trẫm tin tưởng, nàng nhất định sẽ yêu trẫm!" Hắn chậm rãi ép người xuống, hương mai lạnh lùng bao vây Noãn Noãn.
Môi nam nhân nhẹ nhàng hôn Noãn Noãn, âm thanh trong suốt nói với Noãn Noãn, "Chỉ cần Noãn Noãn đừng rời bỏ trẫm, trẫm cũng sẽ không trách Noãn Noãn!"
Noãn Noãn nằm ở trên giường, bất đắc dĩ trợn mắt nhìn thẳng, "Ta nói này, Hoàng thượng sẽ không nhân cơ hội chiếm tiện nghi của ta chứ? Biết rất rõ ràng trong lòng ta có Thánh Nguyên Vương gia, vừa nói những lời uất ức như vậy, vừa muốn chiếm tiện nghi của ta?"
Mộ Dung Thánh Anh hôn cơ thể hơi cứng đờ của nàng, Noãn Noãn ngẩn ra, cho là hắn tức giận. Chỉ là nàng cũng không có biện pháp nào mới phải dùng tới phép khích tướng.
Nam nhân chậm rãi ngẩng đầu lên, vẫn thanh nhuận mỉm cười, chỉ là cặp mắt đen lại xuất hiện thêm chút thâm trầm gì đó, "Trẫm sẽ không cưỡng ép Hoàng hậu, trẫm sẽ chờ một ngày Hoàng hậu hồi tâm chuyển ý!"
Hắn nói xong, trực tiếp đứng dậy, cất cao giọng nói, "Thánh Khuynh, đệ vào giúp Hoàng hậu giải huyệt!" Nói xong trực tiếp xoay người rời đi.
Mộ Dung Thánh Khuynh đi vào, ánh mắt quái dị nhìn Noãn Noãn một cái, lạnh lùng giải huyệt, cũng rời đi.
Noãn Noãn nhanh chóng đứng dậy, không tin Mộ Dung Thánh Anh tha cho nàng như vậy.
Lần trước ở lãnh cung trúng hương mê, mặc dù nàng không có chứng cớ nhưng trực giác lại hoài nghi Mộ Dung Thánh Anh, nếu không sao hắn có thể trùng hợp một mình xuất hiện ngoài lãnh cung như vậy. Nếu hắn muốn có được Long Noãn Noãn, tại sao bỏ qua cơ hội tốt như vậy?
※
Hoa viên phía sau Phủ Thừa tướng, ánh trăng lạnh lẽo đem bóng dáng của nam nhân kéo dài.
"Hoàng huynh!" Mộ Dung Thánh Khuynh vội vàng đuổi tới, "Hôm nay có cơ hội tốt như vậy, tại sao Hoàng huynh...."
Cánh tay thon dài chậm rãi nâng lên, ngắt lời Mộ Dung Thánh Khuynh.
"Thập nhất, đệ có cảm thấy Long Noãn Noãn khác với thường ngày?" Nam nhân chậm rãi mở miệng, ngẩng đầu nhìn ánh trăng sáng.
"Đúng là khác, không phải Hoàng huynh sớm cũng nhận ra rồi hả?" Mộ Dung Thánh Khuynh nghi ngờ nhíu mày, "Nhưng mà có không giống hơn nữa, nàng ấy vẫn là Long Noãn Noãn, vẫn nữ nhi của Long Chiếu An, vẫn là...."
Mộ Dung Thánh Anh lần nữa giơ tay lên ngăn hắn nói tiếp, "Năm đó phụ hoàng để Long Noãn Noãn vào cung làm hậu, có thể nói là dụng tâm khổ sở, ta không thể phụ kỳ vọng của người!"
Trên mặt Mộ Dung Thánh Khuynh đột nhiên có biểu cảm kỳ quái, "Hoàng huynh, lời người nói là thật lòng sao? Nếu như Long Noãn Noãn vẫn là một nữ nhân giống như trước đây, Hoàng huynh còn có thể nói những lời này sao? Ở lãnh cung đêm đó, Hoàng huynh biết rất rõ ràng Thái hậu muốn giết Noãn Noãn, nhưng Hoàng huynh không ngăn cản. Nếu là hiện tại, Thái hậu muốn giết Noãn Noãn...."
Mộ Dung Thánh Anh giống như rơi vào trầm tư, áo bào trắng như tuyết theo gió lay động.
"Thật ra đệ không cần hỏi cũng đã biết đáp án rồi!" Mộ Dung Thánh Khuynh tiến lên, trực tiếp đem ống tay áo hắn kéo lên, là vết thương đã băng bó xử lý tốt.
Mộ Dung Thánh Anh nhàn nhạt nhìn về phương xa, hơi nhếch môi cười, “Thập nhất, trẫm là vì Vương triều Mộ Dung!"
"Thật sao?" Trong giọng nói của Mộ Dung Thánh Khuynh đầy hoài nghi, "Chỉ mong người tin lời nói của mình!"
Mộ Dung Thánh Anh tròn mắt, cười yếu ớt, "Thập nhất, đệ cho rằng lòng trẫm sẽ thay đổi sao?"
Mộ Dung Thánh Khuynh thở dài, không muốn tranh cãi nữa liền đi xuống, nhanh chóng chuyển đề tài, "Thân phận của hai thiếu niên mặt ngọc vừa rồi đệ đã tra rõ, bọn họ là Tả Hữu Hộ Pháp Ngũ Phượng Phiên và Lục Long Cẩm của Hộ Long điện Long Khê Điện hạ!"
"Là bọn họ?" Nụ cười yếu ớt trên mặt Mộ Dung Thánh Anh hơi cứng ngắc.
"Đúng!" Mộ Dung Thánh Khuynh gật đầu một cái, "Lúc đầu đệ cũng không thể tin được, nhưng là hai thiếu niên mặt ngọc này ăn mặc giống hệt như trong truyền thuyết, còn có khinh công của bọn họ đã xuất thần nhập hóa. Đệ mang theo Lãnh Cầm Hàn Tiêu chỉ đuổi theo nửa dặm, liền không thấy bóng dáng của bọn họ!"
Vẻ mặt Mộ Dung Thánh Anh chợt trở nên nặng nề, thật thấp mở miệng nói, "Thiên hạ ngũ quốc, Mộ Dung, Trọng Lâu, Đại Yến, Đại Lý cùng Nam Khâu, trăm năm qua, bất luận là Hộ Long đường hay là hoàng tộc đều mơ tưởng tu luyện thành Kim Long thiên tử, nhất thống thiên hạ. Kể từ hai mươi năm trước, Hộ Long Điện hạ Long Khê mang theo Hộ Long kim quang ra đời tới nay, người trong thiên hạ tất cả đều cho là Long Khê sẽ nhất thống ngũ quốc, xưng bá thiên hạ trở thành Kim Long thiên tử, cho nên Hộ Long đường của các nước dưới sự chỉ huy của Hộ Long điện cũng từ từ tạo thành một lực lượng, cùng chống lại tất cả hoàng tộc. Mà thống lĩnh lực lượng này chính là Tả Hữu Hộ Pháp!"
"Long Chiếu An mặc dù là Hộ Long đường, nhưng mà ở trong triều hầu như vẫn nghe theo Hoàng huynh!" Mộ Dung Thánh Khuynh nhỏ giọng nói.
"Đệ cho rằng Long Khê Tả Hữu Hộ Pháp trả Long Noãn Noãn lại là trùng hợp sao?" Mộ Dung Thánh Anh nặng nề mở miệng, "Huống chi trong thiên hạ này, có thể khiến Phượng Phiên cùng Long Cẩm công tử đại giá có thể có mấy người?"
Mộ Dung Thánh Anh vừa nói như vậy, Mộ Dung Thánh Khuynh cũng rơi vào trầm mặc.
Mộ Dung Thánh Anh nói rất đúng, Phượng Phiên cùng Long Cẩm mặc dù chỉ là Tả Hữu Hộ Pháp nhưng thân phận tôn quý còn hơn cả Hoàng đế. Nhất là mấy năm gần đây, nghe nói Long Khê Điện hạ đã tu luyện tới Bạch Long Đế Hoàng, Hộ Long đường của các nước càng chạy theo như vịt, coi Long Khê như chủ tử. Đại Lý cùng Nam Khê cũng lần lượt quy phục Hộ Long đường, nói cách khác, Hộ Long điện đã có thể bao quát toàn bộ đại lục, tin rằng không lâu nữa, cả đại lục Minh Nguyệt cũng sẽ là thiên hạ của Hộ Long điện!
Phượng Phiên cùng Long Cẩm thân phận cao quý như vậy, sao lại hộ tống Long Noãn Noãn trở về phủ, chẳng lẽ truyền thuyết kia… là thật?
Sắc mặt của Mộ Dung Thánh Khuynh chợt tái nhợt, hắn hình như vội vàng muốn nói cho Mộ Dung Thánh Anh, lại bị nam tử nhàn nhạt phất tay ngăn trở.
"Thập nhất, chúng ta chỉ có thể cố gắng hết sức!" Mộ Dung Thánh Anh chậm rãi nhếch môi cười, "Chúng ta có thể tra được thân phận của Phượng Phiên cùng Long Cẩm, Long Chiếu An cũng có thể, nếu như trẫm đoán đúng, lúc này khó chịu nhất chính là Long Chiếu An!"
Mộ Dung Thánh Anh nhẹ giọng cười, đột nhiên xoay người đi về phía phòng ngủ của Noãn Noãn.
Mộ Dung Thánh Anh nói không sai, lúc này trong phòng, Long Chiếu An lo lắng đang đi tới đi lui, Long phu nhân lo lắng ngồi ở một bên.
"Lão gia, người sẽ không nhìn lầm chứ? Thân phận của Tả Hữu Hộ Pháp tôn quý đến thế nào, làm sao lại tự mình đưa Noãn Noãn trở lại đây? Nhất định là ông nhìn lầm rồi!" Long phu nhân giọng chắc chắn mở miệng.
"Ta cũng hi vọng mình nhìn lầm rồi!" Long Chiếu An nhỏ giọng nói, lập tức vọt tới trước mặt của Long phu nhân, "Phu nhân, bà biết không? Năm ngoái ta đi Hộ Long điện tham gia Hộ Long đại hội, mặc dù cấp bậc của ta không đủ yết kiến hai vị hộ pháp, nhưng có nghe qua giọng nói của bọn họ, tuyệt đối không sai! Ta sợ nhất không phải Tả Hữu Hộ Pháp, mà là...."
"Thần long thấy đầu không thấy đuôi, Hộ Long Điện hạ Long Khê?" Long phu nhân thấp thỏm nhỏ giọng nói ra suy nghĩ của Long Chiếu An.
"Phải! Hai mươi năm qua không có người nào thấy diện mạo thực của Long Khê, tất cả mọi chuyện đều là Tả Hữu Hộ Pháp xử lý. Nhưng có tin đồn hắn không tới hai mươi tuổi đã là Bạch Long Đế Hoàng, lại có Hộ Long kim quang, nhất định tương lai sẽ nhất thống thiên hạ Kim Long thiên tử. Hôm nay hắn phá vỡ tình cảm của Noãn Noãn cùng Mộ Dung Thánh Ly, như vậy hai năm sau ứng tuyển Hộ Long Thánh nữ...." Long Chiếu An vô cùng đau đớn mở miệng, đây là tâm nguyện hai mươi năm của ông ta, lại không ngờ....
"Có lẽ Noãn Noãn chưa từng thấy qua Long Khê Điện hạ, chỉ là vô tình gặp gỡ Tả Hữu Hộ Pháp mà thôi!" Trong lòng Long phu nhân vẫn cố hi vọng.
"Phu nhân, bà cho là có khả năng sao? Tả Hữu Hộ Pháp từ trước đến giờ mặc kệ mọi chuyện, bọn họ có thể tự mình đem trả Noãn Noãn cùng Mộ Dung Thánh Ly, nhất định là Long Khê ra lệnh!"
_________________