Đô Thị Dạ Chiến Ma Pháp Thiếu Nam

Chương 36: Cảm nhận được ý chí người sử dụng! Bắt đầu rút ra!




Phương Nhiên há hốc miệng hít lấy hít để, mặc dù làm việc này không tốt đẹp gì, nhưng hắn vẫn làm như vậy, cố gắng để cho mình thích ứng với không khí xung quanh.

Hắn ngó về phía Ti Ngải, ừ thì trong nội tâm sinh ra cảm giác cực kỳ không muốn nhưng hắn vẫn nâng lên thi thể rách rưới của Ti Ngải, tìm tới một cửa tiệm gần đó, đem hắn sắp xếp cẩn thận.

Ít nhất từ nay về sau, tôi sẽ để cho anh mồ yên mã đẹp.

Phương Nhiên im lặng nhìn xem gã, sau đó lặng lẽ xoay người đi ra ngoài.

Đi vào khu phố đi bộ bừa bộn hỗn loạn sau vụ nổ, trong đầu của hắn xẹt qua hết thảy tin tức.

Mình không biết lái xe, mình cũng không có phương tiện để đi chuyển.

Bây giờ là tám giờ tối.

Đêm cũng không còn quá dài, những người kia sẽ không trốn quá sâu.

Bọn họ đều là cấp C hoặc thấp nhất cũng là cấp D.

Giao ước của bọn họ đã bị phá vỡ.

Bọn họ tất nhiên cũng sẽ đối địch với nhau.

Đồng thời họ cũng xem thường người mới cấp E như mình, đây chính là nguyên nhân họ không giết mình.

Hiện tại mình rất an toàn.

Mà lại tình trạng của bọn họ hiện tại tuyệt đối cũng không phải quá tốt.

Dưới một chiêu kia của Ti Ngải, bọn họ tuyệt đối không có khả năng hoàn hảo không chút tổn hại nào.

Còn khoảng tám giờ nữa là tới bình minh.

Phương Nhiên im lặng nhìn xem bầu trời đêm, tất cả tin tức được hắn chỉnh lý thành gọn gàng, cuối cùng hắn nhẹ giọng thì thầm:

“Mình cần sức mạnh.”

Giơ tay lên không trung, ánh sáng vàng lung linh ngưng tụ lại, hai thẻ bài Clow xuất hiện trong tay hắn, trên hai thẻ bài lần lượt in hình một thanh kiếm tinh xảo được quấn trong những sợi xích nhỏ vàng óng ánh và một khinh khí cầu với đôi cánh chim bay lơ lửng trên mây.

Sách ma thuật đột nhiên xuất hiện trước mặt Phương Nhiên, cùng lúc đó thanh âm của hệ thống vang lên!

【 Số lần thu hoạch: 1/1 】

【 Tiến độ giải trừ phong ấn: 2/ 52 】

【 Có tiến hành rút thưởng hay không? 】

Có.

Phương Nhiên ấn xuống một chiếc nút, ổ khóa bên trên sách ma thuật tự động mở ra, những tranh sách ố vàng cổ xưa bắt đầu lật qua từng tờ một, cuối cùng chỉ còn có một trang sách dựng đứng ở chính giữa.

Phương Nhiên không gấp gáp, ánh mắt bình tĩnh đến lạ thường, ánh sáng trong trang sách nhàn nhạt lan tỏa.

Thẻ bài này nhất định là thẻ bài mình muốn.

Thẻ bài màu vàng ngưng tụ từ trang sách bay lên không trung, trôi dạt đến trong tay Phương Nhiên, hắn nhìn xem thẻ bài mới xuất hiện, quả nhiên là thẻ bài hắn cần nhất.

“Nhưng, chưa đủ.”

Phương Nhiên cầm trên tay thẻ bài Clow mới tinh, đột ngột ngẩng đầu, nhìn chòng chọc vào sách ma thuật, giọng nói ngiêm nghị mang theo một cảm giác không hiểu thấu.

“Chưa đủ, ta, cần thêm sức mạnh!”

Trong khoảnh khắc quyển sách đang khép lại thì đột ngột ngừng bặt như thể bị Phương Nhiên ảnh hưởng.

Phương Nhiên nhớ lại, cuối cùng cũng nhớ lại, cách đây ba hôm trước cũng chính là thời điểm quyển sách này lần đầu tiên xuất hiện, hắn đã nghe được câu nói kia, Linh đã nói với hắn, Ti Ngải cũng đã từng tiết lộ qua cho hắn.

Hệ thống sẽ không cho ngươi năng lực ngươi không thể khống chế.

Năng lực được làm chủ bởi người sử dụng!

Hơn nữa lần thứ nhất quyển sách này xuất hiện, nói ra câu đầu tiên cũng không phải là tiếng nhắc nhở của hệ thống!

Nói cách khác, điều kiện để giải trừ phong ấn thẻ bài Clow chính là...

Những ký ức ngày đó lại hiện lên trong đầu hắn mặc dù chỉ mới có mấy ngày nhưng cảm giác lại rất xa xôi, trong trí nhớ của hắn, câu nói lúc đó ở quảng trường đồng thời vang lên trước mặt!!!

“Cảm nhận được ý chí của người sử dụng!”

“Bắt đầu rút ra!”

Trang sách ố vàng mang theo hơi thở năm tháng lật ra một lần nữa, con ngươi Phương Nhiên trợn to, nhìn không chớp mắt vào lần rút bài thứ hai.

Hắn còn cần một thẻ bài.

Một thẻ bài mấu chốt nhất có thể thay đổi cục diện, sang bằng tất cả chênh lệch và bất lợi hiện tại.

Trang sách lơ lửng!

Một thẻ bài hình chữ nhật vàng óng ánh bay ra ngoài!

Ánh sáng ngưng tụ lại, một thẻ bài Clow hoàn toàn mới xuất hiện trong tay Phương Nhiên!

Tay phải của hắn chậm rãi siết chặt lại, hắn bỗng dưng ngẩng đầu nhìn về phía thiên không, Ngân Đoạn Long Nha không biết tự bao giờ xuất hiên trong tay hắn.

Một đốm sáng bạc lấp lóe, bắt đầu từ mắt rồng đi xuyên toàn thân Ngân Đoạn Long Nha, Phương Nhiên nâng nó lên, chậm rãi lẩm bẩm:

“Ma lực, kích hoạt.”

Góc trên bên phải, Ngân Đoạn Long Nha bắt đầu thay đổi số liệu ở dưới cùng, chỉ số ma lực từ 1080 đột nhiên bắt đầu tăng vọt lên!

Từ hàng đơn vị, hàng chục, hàng trăm, mọi con số bắt đầu tăng lên chóng mặt! Nếu như đây là một trục xoay kim loại lỗi thời, không chút nghi ngời rằng nó sẽ ma sát ra tia lửa!

Chỉ số ma lực cuối cùng ổn định, dừng lại ở một mức hoàn toàn mới.

Giá trị ma lực —— 2160

Phương Nhiên hít một hơi thật sâu, tay đè lấy ngực, quan sát sức mạnh hoàn toàn mới của mình, dường như cuối cùng cũng thể chịu nổi áp lực, hắn cúi người xuống, nhẹ nhàng nỉ non:

“Các ngươi! Ai cũng đừng hòng trốn thoát!!”

Giống như để phát thiết tất cả cảm xúc đã kiềm nén trong tối nay, thẻ bài【 SWORD 】 và thẻ bài【 FLOAT 】cùng lúc xuất hiện trong tay trái của hắn, Phương Nhiên hung hăn trực tiếp ném lên mặt đất!

Nhấc lên Ngân Đoạn Long Nha, gõ xuống dứt khoát!

Hai thẻ bài cùng lúc được kích hoạt, ma pháp trận tròn trịa bốc lên những luồng khí vờn quanh Phương Nhiên thổi vạt áo của hắn bay phần phật trong không khí!

Mũi chân bắt đầu lơ lửng trôi nổi lên khỏi mặt đất, Phương Nhiên nhìn xem Ngân Đoạn Long Nha trong tay mình đã mở ra Long Dực.

Uy lực quyết định bởi tâm người sử dụng ma pháp?

Vậy hãy để cho ta nhìn tấm lòng của ta mạnh mẽ đến cỡ nào.

Phát động sức mạnh của thẻ bài【 FLOAT 】, thân hình Phương Nhiên song song với cao ốc, lao nhanh về bầu trời đêm tĩnh mịch.

Phương Nhiên lại không hề để ý tới, trên giao diện hệ thống, một vài chỉ số không ngừng nhấp nháy liên tục, dường như chỉ số gốc không thể điều chỉnh được nữa, cuối cùng nhảy lên một chút.

Một chữ cái hoàn toàn mới xuất hiện ở vị trí ban đầu.

D

【 Số người tham gia hiện tại: 8/12 】

...

...

Buổi tối, 8:50

Cách đó vài cây số, trên nóc tòa nhà thương mại, một người đàn ông với vẻ mặt cứng nhắc nhanh chóng xua tan đi ma thuật của mình, đáp xuống dưới mái nhà, dựa vào cánh cửa của tầng thượng thở hổn hển.

Sắc mặt của gã co rúm lại, chết tiệt! Nam nhân kìa lừa mình!

Tên đó vậy mà ra tay với mình!

Sau vụ nổ khổng lồ do Ti Ngải tự bạo tạo thành, chống đỡ lấy thủy ngục, gã là người chịu tác động trực tiếp nhất, dù sao đi nữa Ti Ngải vẫn là người tham gia cấp B mặc dù năng lực bị gã khắc chế nhưng một chiêu kia cũng tuyệt đối không dễ chịu!

Ngoại trừ tên bị Ti Ngải đè xuống đất, hai thằng xui xẻo khác là minh chứng tốt nhất!

Gã dám khẳng định, sau một chiêu đó, vốn là dựa vào vây công và năng lực khắc chế, những người có cấp bậc thấp hơn Ti Ngải tuyệt đối không ai có thể hoàn hảo không chút tổn hại nào!

Tất cả mọi người ít nhiều đều bị thương tổn!

Từ sau vụ nổ đó, bọn họ nhanh chóng kịp thời phản ứng.

Liên minh đã kết thúc!

Cơ hội lớn nhất chính là ngay lúc này.

Mọi người mau mắn nhận ra vị trí của họ, kẻ cảm thấy mình mạnh mẽ trở thành thợ săn, còn kẻ bị trọng thương trở thành con mồi, lập tức chạy trốn.

Ti Ngải - Người tham gia cấp B mạnh nhất – đã chết.

Còn lại sẽ là trận chiến giữa bọn họ để dành lấy món phần thưởng duy nhất lần này —— Dạ Khí!

Một trận loạn chiến vừa vặn kết thúc trong quảng trường gần trung tâm thành phố.

“Khục!!”

Gã chống đỡ vách tường, lại phun ra một ngụm máu, sử dụng câu thần chú Thủy Ngục, tiêu hao không ít giá trị ma năng của gã, gã phải tìm cơ hội hồi phục, trốn nhất định phải trốn, chờ sau khi hoàn toàn hồi phục, gã mới có thể trở thành kẻ chiến thắng cuối cùng!

Mặc dù hy vọng này cũng không lớn lắm.

Đúng lúc này, trên một tòa nhà khác ở trung tâm thành phố màn hình điện tử to tổ bố vừa vặn thay đổi quảng cáo sản phẩm của họ, do tòa nhà này cao hơn hẳn và nằm đối diện so với cao ốc thương mại nên ánh sáng từ màn hình vừa vặn rọi sáng cả sân thượng.

Gã nhíu nhíu mày, có chút chán ghét cảm giác bị ánh sáng rọi vào, toan xoay người đi xuống dưới lầu, chờ đợi phục hồi giá trị ma năng.

Nhưng gã chợt hoảng sợ phát hiện!

Chính mình không cách nào động đậy.

Sau lưng mình, tựa hồ có người nào đang đứng ở nơi đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.