Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 22: Cô bị lừa rồi, đồng chí cảnh sát




"A - " Hắc cẩu gào lên thảm thiết.

Toàn bộ con trai ở đây đều rụng rời tay chân, cảm thấy bộ phận sinh dục của mình trở nên yếu ớt hẳn. còn con gái thì mặt mày đỏ ửng, nhìn qua có cảm giác giống như mới xong một lần cao trào vậy.

Hầu tử liếc bộ dạng Hắc cẩu một cái, thở dài, coi như trên đời này mất đi một thằng đàn ông và sinh ra một thằng pêđê, mình cũng không biết phải báo lại với tổ chức sao nữa.

"Tao muốn giết mày! Giết mày, giết mày." Hạ thể đau nhức làm Hắc cẩu gào lên như quỷ tru.

"Cẩu ca!" Đám đàn em Hắc cẩu lại nhao nhao lên một lần nữa, nhưng cũng không thằng nào lên.

"Cẩu con mẹ tụi mày chứ cẩu! còn chưa chịu lên! Nó giẫm nát cái đó của tao rồi.a -"

"Chưa nát đâu, giờ mới nát nè!" Hướng nhật lại dẫm mạnh thêm một cước nghiến nát thằng nhỏ của Hắc cẩu, toàn bộ trung tuyến nát bét.

"Đều lên hết cho tao! Chém chết mẹ nó! Sơn kê, Đường lang, Bao bì.đừng động tới tao, chém chết nó, chém chết mẹ nó." Hắc cẩu điên cuồng rống lên, không còn là đàn ông nữa rồi, đau cỡ nào cũng không bằng thế này, thề phải bằm thằng bốn mắt trước mặt ra làm tương.

"Lên!" Sau tiếng hô vài thằng cầm đầu nhào lên.hươ mã tấu chém tới.

Thiết uyển mặt biến sắt, nhiều người vậy, dù tên kia chưa phục hồi nhưng với số đông hiện giờ thì ai cản được đây, suốt đời nàng không thể quên được tình cảnh xảy ra sau đó.

Hướng nhật mỉm cười tay đút vào bên hông rút cái xoạt, một khẩu súng sang bong đã nằm trên tay chĩa vào đám du côn đang nhào tới.

"Bang!" bên trong quán rượu vang dội mãi không dứt, từ người ngồi trên ghế hay nằm dưới sàn đều hai tay ôm đầu như để tránh miểng lựu đạn văng trúng mình mình.

Cả đám lưu manh đang xông lên khựng lại hết, cả bọn căn bản không ngờ tới tình huống này, cả đám sợ hãi nhìn khẩu súng sáng bóng, cả người cứng đờ tại chỗ giữ nguyên tư thế đang lao tới.

Hầu tử thiếu chút nữa ngất xỉu, đại ca này lại còn đem theo súng? Hắn không biết đây là đồ cấm sao? hơn nữa không nói tiếng nào rút là rút - mẹ! thế giới này điên loạn hết rồi!

"Desert eagle!" Thiết uyển hai mắt đứng tròng phun ra 2 chữ.

"Súng giả!" Hắc cẩu hung hăng gào lên.

"Bằng!" lại một tiếng nổ, bên trái mặt Hắc cẩu xuất hiện một cái lỗ nhỏ cỡ nắm tay. Hướng nhật chu mỏ thổi khói bốc ra từ họng súng, động tác quyết liệt tàn khốc khiến đám phụ nữ trong quán xanh mặt khóc thút thít.

Đám đàn em hoảng sợ cuống quít lui về phía sau, nhìn cái hố sâu vừa xuất hiện, nếu bắn vào trên người mà đào ra cái lỡ cỡ này dám chắc hai chữ "chết chắc", thậm chí có thể xuyên qua mấy người, càng nghĩ càng run cầm cập.

Hắc cẩu trong đầu còn đang bị tiếng nổ làm choáng váng, nhìn ánh mắt khinh miệt của bốn mắt thì lại điên cuồng gào lên: "Mẹ nó không thằng nào lên chém chết nó cho tao à!"

"Giết người là phạm pháp đó, mày nghĩ là tao không dám làm à?" Hướng nhật rút chân ra khỏi của quí tan nát của hắn rồi sút một cước vào bắp đùi.

"Rốp" một tiếng, cả cẳng chân hoàn toàn biến dạng, lặc lìa lặc lọi.

"Hà.hà." Hắc cẩu toàn thân co quắp, đau đớn thống khổ vậy làm hắn gào không ra tiếng nữa.

Những người gần nhất đã quay đầu đi - quá tàn nhẫn rồi.

Thiết uyển hai tay bụm miện, nhìn trừng trừng cảnh trừng trị côn đồ đang diễn ra, giết người đúng là phạm pháp, mà làm như hắn thì không à? dù Hắc cẩu là tội phạm, nhưng cũng phải giao tòa xét xử, dùng vũ khí uy hiếp rồi dung tư hình sao. Mà mình là cảnh sát, nhìn thấy cảnh bạo lực phi pháp mà lại không ngăn cản được.nghĩ tới đây, nàng càng hạ quyết tâm nhất định phải bắt tên sắc lang độc ác, có xu hướng ngược đãi này về, nếu không người bị hại sẽ ngày càng nhiều.

Hắc cẩu rốt cục chịu không được đau đớn, dùng hết sức tàn gào gào xin tha: "Đừng - nữa - tao"

"Mày cái gì?" Hướng nhật cười lạnh, giẫm nát cánh tay trái, "cho tao một lý do.!"

"Tao."

"Mày là một thằng súc sanh! những thằng lưu manh khác cũng bị mày làm mất mặt hết, ông mày dù là lưu manh, nhưng cũng là lưu manh chính nghĩa! Mày có nghĩ tới nếu con nhỏ này quỳ trước mặt mày cầu xin thì liệu mày sẽ bỏ qua sao? Mày còn cưỡng hiếp cho đã rồi còn để đàn em thay phiên nhau lên liên tục - sau đó mày còn giết luôn người ta, mày cí nghĩ tới lúc này không hả!" Hướng nhật lãnh khốc nhìn hắn, sát ý trong ánh mắt ngày càng nồng nặc.

"Thả, thả, bỏ qua cho tao!" Hắc cẩu vô thức rên rỉ.

"Thả mày? Tao phế mày luôn!" càng nghĩ càng giận, Hướng nhật kéo cánh tay còn lại của Hắc cẩu giẫm nát, hoàn toàn tàn phế, cuối cùng vì những cô gái đã chết trong tay hắn mà phun một cục đàm vào mặt.

Hắc cẩu nằm trên mặt đất đau đớn quá đã hôn mê rồi.

"Cút, đem con chó này cút cho xa, đừng để ông gặp lại tụi mày!" Hướng nhật quay về đám đàn em Hắc cẩu lớn tiếng gầm lên.

Cả đám cuồn cuộn lao ra khỏi quán như chạy loạn, một hai thằng nắm lấy Hắc cẩu lôi xềnh xệch đi.

"Đại ca, anh nói hay quá, lưu manh chính nghĩa - em cũng muốn làm!" Hầu tử vẻ mặt sùng bái chạy tới gần Hướng nhật. Hắn cũng không lo về kết cục của Hắc cẩu, tuy nói chuyện này xảy ra tại địa bàn mình quản lý, nhưng mình cũng không có ra tay, hơn nữa lúc đầu cũng đã khuyên hắn rời đi. Đều là Hắc cẩu tự tìm đường chết, trong băng chỉ có đại ca Độc lang còn chịu được hắng chứ ai nấy cũng không ưu rồi, bây giờ chỉ là phế đi chứ không chết, không có gì lớn lao, dù trời có sập xuống cũng có đại ca trước mặt đây chống cho rồi.

"Cút qua một bên coi! Ông mày không đếm xỉa tới mày!" Hướng nhật cười giễu cợt, đem hung khí đút vào trong ngực, đột nhiên nhớ tới một chuyện, biến sắc: "bây giờ là mấy giờ rồi?"

"9: 30." Hầu tử nhìn thoáng qua đồng hồ treo trên tường.

"Cái gì! Trễ rồi, trễ rồi." Hướng nhật ảo não đi ra cửa.

Thiết uyển mắt sáng ngời, nghĩ tới sắp có giao dịch ngầm nên vội chạy theo.

"Hầu ca, con nhỏ đó?" mập mạp hơi kinh ngạc, mặc đầm mà cũng chạy nhanh vậy được?

"***! mập, mày đừng mơ tưởng cũng đừng nghĩ! tao cảnh cáo mày, đó là gái của đại ca, mày mà dám xớ rớ tao cặt ku!"

"Không phải, em muốn hỏi là."

"Hỏi cái trym! Đi tiếp khách đi, mẹ! cả đêm có mấy triệu, ông phải đi ăn bào ngư vi cá mới được."

"Cô theo tôi rất lâu rồi đó!" Hướng nhật dừng lại, nhìn người phụ nũ thành thục xinh đẹp phía sau.

"Không được sao? Đường đâu phải của anh!" Thiết uyển lại lộ ra nụ cười đầy quyến rũ.

"Thật lòng mà nói, tôi thấy hơi nghi ngờ."

"Nghi cái gì?" Thiết uyển giật thót, đồng thời tiến đến gần hắn.

"Có thật cô muốn qua đêm với ta, lên giường ấy ấy.?" Hướng nhật dâm đãng nhìn xuống giữa hai chân nàng.

"Anh."

"Bất quá đêm nay không được rồi, tôi còn có chuyện quan trọng." Hướng nhật trầm ngâm nói.

"Ha, có chuyện gì nè? Chuyện gì mà có thể hơn người đẹp như em nè?" Thiết uyển làm bộ u oán, trong lòng lại mừng rỡ, dám chắc đêm nay có giao dịch lớn rồi.

"Về nhà phục vụ zợ!"

"Anh, anh có vợ rồi?" Thiết uyển mở to hai mắt, tay phải khép lại chuẩn bị giờ lên.

"Kỳ lạ sao?" không biết là có ý hay là vô tình Hướng nhật bước qua bên phải một bước.

"Kỳ ta, nhìn anh còn còn trẻ lắm mà." Thiết uyển làm như tự hỏi đồng thời buông tay phải định giơ lên.

"Có gì mà kỳ! kỳ thật tôi còn có một bí mật muốn nói cho cô, muốn nghe không?" Hướng nhật cố tình thần bí nói.

"Vậy à! Anh thiệt sẽ nói sao? không sợ tôi tiết lộ à?" Thiết uyển trong lòng giao động.

"Không sao! chỉ cần cô không nói với cảnh sát là được."

"Uhm, hứa với anh!" Thiết uyển kích động dị thường.

"Kề tai lại đây!" Mắt Hướng nhật sáng lên.

"Ân!" Thiết uyển trong lòng xẹt qua một chút bất an, nhưng cái "bí mật" kia thật là hấp dẫn quá đi, căn bản là kháng cự không được.

"Tôi nói cho cô!" Hướng nhật bám vào bên tai nàng nói, "Kỳ thật, thật ra.cô bị lừa rồi, đồng chí cảnh sát ơi!" nhanh chóng hôn lên má và bóp mông người đẹp một phát, Hướng nhật lắc mình chạy đi, tốc độ như xe đua đề pa.

Thiết uyển đầu chợt " oanh " một cái rồi trống rỗng, khi lấy lại tinh thần thì chỉ nhìn thấy tên con trai nham nhở kia đã ở xa lắc rồi.

Giỡn thôi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.