Dị Giới Lĩnh Chủ Sinh Hoạt

Chương 26: Ứng tuyển Lệnh chủ 4




“Ta sẽ giao đá ma thuật cho ngài Lệnh chủ.” Không đợi đối phương có sơ hở phản ứng, Alice trong nháy mắt rời đi.

“Cô ta là pháp sư Không gian? Tại sao không sớm nói cho ta biết!” Philipps tức hổn hển, tùy ý phát tiết tức giận từ đáy lòng.

“Chính bản thân em cũng không biết, làm sao đi nói với ngài?” Benita vẻ mặt ngờ ngệch

“Phế vật!” Philipps giận dữ, lớn tiếng trách cứ.

Hắn rất rõ, ngài Lệnh chủ hi vọng trấn Clayton phồn hoa hưng thịnh, không thích giữa các ứng cử viên giở thủ đoạn, cản trở lẫn nhau. Sau khi nhìn thấy hình ảnh được ghi lại, nhất định sẽ hủy bỏ tư cách ứng cử của hắn.

Ảo não cũng được, hối hận cũng được, sự tình đã định không tránh khỏi. Hắn chỉ là … không cam tâm.

Tình cờ gặp được quản sự công xưởng Rehmann, Philipps cảm thấy thời cơ của bản thân đã đến. Do đó, ra roi thúc ngựa, cực kỳ hưng phấn quay trở về trấn Clayton, muốn nhanh chóng đem chuyện tốt nói với ngài Lệnh chủ

Ai ngờ mọi chuyện tiếp sau đó hoàn toàn không phải như vậy.

Nghe hắn bẩm báo xong, ngài Lệnh chủ không chút hào hứng, đối với việc gia nhập của công xưởng Rehmann không có hứng thú.

Trong lúc đi buôn bên ngoài, không biết vì sao, trên trấn bỗng nhiên xuất hiện một đối thủ cạnh tranh có năng lực mạnh mẽ, uy hiếp nghiêm trọng đến địa vị của hắn.

Vì để diệt trừ đối thủ cạnh tranh, hắn đã dụ dỗ Benita, cứ nghĩ tìm ra cách thức chế biến món ăn, đối phương liền xong đời. Nhưng vừa mới động thủ, hắn cùng Belnita liền bị tóm gọn, còn bị nắm được điểm yếu.

Nghĩ tới đây, Phillipps cảm thấy mất hết hy vọng, chỉ cảm thấy tất cả nỗ lực của bản thân lâu nay đều uổng phí.

“Đều tại cô!”

Hắn tự cho rằng kế hoạch không có sơ hở. Sở dĩ phạm sai lầm, đều là do Benita không cẩn thận, bị người khác theo dõi.

Benita ngơ ngác nhìn Philipps, như là không nhận ra người này.

Nhu tình ngày xưa biến mất không thấy gì nữa, trước mặt cô đây hiện là một kẻ điên cuồng nộ và hung ác.

Trước đây không lâu, người này ra sức phủi sạch mối quan hệ với cô, muốn đem tội ăn cắp phối phương đổ lên  mình cô.

Nếu như yêu thương sâu đậm, sao có thể hành động như vậy? Rõ ràng từ đầu đến cuối đều là lợi dụng.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Benita từng hồi hoảng hốt.

Tiến vào cửa hàng thực phẩm Alice, thật vất vả mới có được một công việc ổn định, mỗi ngày ăn no mặc ấm, không lo chỗ ở. Chỉ vì một tên cặn bã như vậy, những thứ cô có được hết thảy liền mất đi…

Kỳ thật Benita cũng không hề ngốc, theo lý mà nói sẽ không dễ dàng bị mắc lừa, chỉ là đối với tương lai tốt đẹp đang chờ đợi làm cho cô mất đi lý trí. Giờ đây, tình yêu màu hồng đã vỡ vụn thành bọt biển, cuối cùng cũng tỉnh táo lại.

Hồi tưởng lại những việc bản thân đã làm, cô khụy xuống, cả người, không nhịn được mà phát ra tiếng than khóc hối hận.

“Ra ngoài! Đừng ở lại đây làm chướng mắt!” Phlipps gầm nhẹ

Trong lòng hắn thầm oán, cô gái này nào có mặt mũi ở trước mặt hắn khóc lóc sướt mướt? Sự việc đổ bể, còn không phải do lỗi của cô ta?

Ốc còn không mang nổi mình ốc, Philipps cũng không có kiên nhẫn ứng phó cô gái này, càng miễn bàn đến việc ôn nhu an ủi.

Benita bị đuổi ra khỏi gian nhà.

Co quắp ngồi dưới đất, bốn phương cô đều mờ mịt, trong lúc nhất thời cũng không biết nên đi nơi nào.

**

Sau khi rời khỏi khu nhà, Alice đi thẳng đến phủ đệ của Lệnh chủ.

“Tôi là Alice, muốn gặp Lệnh chủ, làm phiền thông truyền một tiếng.” Mặc dù có thể thuấn di vào trong phủ, nhưng cô không muốn đường đột quá mức. Vì thế theo qui định thông thường, để hộ vệ đi xin chỉ thị.

“Chờ một lát.” Một người đi vào phủ bẩm báo.

Chờ trong giây lát, hộ vệ trở lại cho biết, “Lệnh chủ cho mời, đi theo tôi.”

Alice tùy ý để hộ vệ dẫn đường, đưa vào trong phòng.

“Tìm ta có chuyện gì?” Gretel nghiêng người tựa vào ghế, nhắm nửa mắt.

Giọng nói có chút quen tai. Alice cố gắng nhớ lại, rất nhanh kịp phản ứng, “Ngài là Gretel?”

“Là ta, cũng là Nam tước Ford, chủ nhân của lãnh địa này.” Gretel thừa nhận

Ở dãy  núi U Minh có thể tùy tiện gặp được người cũng chính là quý tộc, vận khí này … Alice cảm khái trong lòng, trên mặt lại không biểu lộ, “Thật hân hạnh gặp được ngài. Lần này đến là vì chuyện của ứng cử viên Lệnh chủ.”

“Như thế nào?” Gretel xốc mí mắt lên.

Alice không nói lời dư thừa, nhanh chóng đưa viên đá ma thuật ra, đem những gì đã lưu lại phát ra.

“Quý cô Alice có tính toán gì?” Trong hình ảnh đang chiếu, Philipps như đang đặt câu hỏi

Benita vô cùng đắc ý, “Cô ấy biết có người đem phối phương tiết lộ ra ngoài, nhưng không xác định cụ thể được là ai”

“Là em đã dẫn dắt sự hiểu lầm, có lẽ đã hoài nghi đến 6 người mới đến kia.”

…….

Benita chân thành cam đoan, “Lại qua thời gian nữa, em sẽ biết rõ pho mát bên trong bánh mì có nhân được làm ra như thế nào, sau đó đến phối phương của thức uống, cùng lúc dâng tặng cho ngài.”

“Benita, em thật sự quá tốt!” Philipps không khỏi cảm động, “Chờ khi ta ngồi lên vị trí Lệnh chủ, nhất định sẽ cưới em làm vợ.”

“Chỉ cần là vì ngài Phillips, cho dù để em làm gì, em cũng đều nguyện ý.” Benita ẩn ẩn đưa tình.

Đến lúc này, đoạn phim ngừng phát.

Gretel hô hấp thay đổi nặng nề, hiển nhiên là bị làm tức giận.

Alice thu hồi viên đá ma thuật, nghiêm mặt nói, “Hy vọng ngài Lệnh chủ có thể trả cho tôi một cái công đạo.”

“Ta sẽ hủy bỏ tư cách ứng cử của Philipps.” Gretel chậm rãi mở miệng, trong đôi mắt đều là thất vọng.

“Trừ việc đó ra thì sao?” Alice tiếp tục hỏi.

“Benita là nhân viên của cửa hàng thực phẩm, nên tùy cô xử trí,” Gretel không định nhúng tay vào.

“Ngài Lệnh chủ đã hiểu lầm rồi, tôi là muốn hỏi, chuyện phương pháp chế biến sandwich bị tiết lộ nên xử lý như thế nào?” Alice nghiêm túc nói.

Gretel nhìn Alice chằm chằm, hồi lâu mới nói, “Phương pháp chế biến không may bị truyền ra bên ngoài, ta cảm thấy tiếc nuối vạn phần.”

“Trừ bỏ tiếc nuối, chính là không có cách biểu đạt nào khác sao?” Alice ngưng mắt nhìn lại, “Pháp thuật hệ tinh thần có thể tẩy não, khiến cho người khác mất đi ký ức của vài ngày gần nhất.”

“Lệnh chủ cũng có thể hạ lệnh, cấm dân chúng nhận lợi nhuận từ phương pháp chế biến sandwich.”

“Biện pháp thì có rất nhiều, chỉ xem ngài Lệnh chủ có muốn quản hay không thôi.”

Gretel sắc mặt căng cứng, trầm giọng nói, ” Ta sẽ không đưa ra mệnh lệnh như vậy.”

“Thực ra phương pháp chế biến bị tiết lộ cũng không tính là chuyện lớn.” Alice xoay chuyển câu chuyện.

“Nếu như tôi có thể trở thành Lệnh chủ kế nhiệm, dẫn dắt dân chúng cùng làm giàu là trách nhiệm của tôi, đừng nói phương pháp chế biến chỉ tiết lộ cho vài người ít ỏi như vậy, trực tiếp công khai cũng được. Tôi thậm chí có thể từ bỏ con đường kinh doanh này, để cho dân chúng kiếm thêm chút thu nhập.”

“Nhưng nếu Lệnh chủ kế nhiệm không phải là tôi, dân chúng tranh nhau buôn bán thức ăn, đôi bên trở thành đối thủ cạnh tranh. Tôi tất nhiên phải có biện pháp áp chế, đảm bảo việc buôn bán của nhà mình không bị ảnh hưởng.”

Gretel cất giọng lạnh lùng, “Cô đang uy hiếp ta?”

“Thế này sao lại là uy hiếp?” Alice không cho là đúng, “Ăn ngay nói thật mà thôi. Ngài Lệnh chủ dù sao cũng không thể trông cậy vào một thương nhân nhỏ, cả ngày nhọc lòng lo cho dân chúng toàn lãnh địa có cùng làm giàu không, sinh hoạt có được suôn sẻ không.”

Điều nên làm, cô sẽ không đùn đẩy. Điều không nên làm, cô không có tâm tư quản. Chỉ là muốn một câu nói đảm bảo, quyết định tốt đối sách.

Gretel nhắm mắt bộ dạng phục tùng, như đang ngẫm nghĩ.

Alice không nghĩ hắn hiện tại sẽ tỏ thái độ gì, chỉ nói, “Nếu ngài Lệnh chủ tạm thời chưa có quyết định chắc chắn, chúng ta hôm khác lại bàn tiếp.”

Vừa dứt lời, Gretel lắc đầu, “Không cần.”

Alice có chút sửng sốt.

“Ta thừa nhận, hiện tại cô là sự lựa chọn thích hợp nhất, nếu cô kế thừa vị trí Lệnh chủ thì không gì tốt hơn.” Lúc nói chuyện, sắc mặt của Gretel rất bình tĩnh, giống như đang tuyên bố một việc nhỏ không đáng để tâm.

Alice có chút ngoài ý muốn. Cô biết hiện tại trên trấn không có đối thủ đủ sức cùng cô đối địch, nhưng cũng không ngờ Lệnh chủ đương nhiệm có thể dễ dàng nhượng bộ.

“Trước khi kế nhiệm, hãy làm hai chuyện” Gretel chậm rãi nói.

“Ngài nói.”

“Chuyện thứ nhất, hướng tất cả dân chúng ở Clayton công khai phương pháp chế biến sandwich.”

“Không thành vấn đề.” Nếu như có thể kế nhiệm Lệnh chủ, Alice vốn đã dự định làm như vậy.

“Chuyện thứ hai, dùng pháp thuật quang ninh chữa trị cho tất cả dân chúng tới cửa xin giúp đỡ, liên tục trong 7 ngày, miễn phí.”

“Có thể.” Yêu cầu nằm trong phạm vi năng lực, Alice cũng không lưu tâm đáp ứng.

Có chút dừng lại, cô cùng Lệnh chủ đương nhiệm xác nhận, “Chỉ cần 7 ngày? Về sau lại cứu người có thể thu phí?”

“Đúng, chỉ cần 7 ngày, về sau muốn làm như thế nào tùy cô.” Gretel không chút do dự.

“Mạo hiểm gia thì sao? Nếu như đòi được chữa trị, có thu phí không?” Alice lại hỏi

“Đương nhiên thu phí.” Ngay sau đó, Gretel đổi lời,”Trừ khi bọn họ nguyện ý định cư tại Clayton, trở thành cư dân của Clayton.”

Vừa có mỹ thực, vừa được chữa trị miễn phí, Mạo hiểm gia sợ là khó chống lại cám dỗ định cư lại.

“Tôi có thể hỏi ngài một vấn đề không?” Alice đột nhiên nói.

“Cô hỏi đi.”

“Vì sao lại dễ dàng thoái vị như vậy?” Sự tình tiến triển thuận lợi đến mức khiến người ta không dám tin.

Gretel cười chua sót,ta mất mấy chục năm cũng không làm được việc, cô đến chưa được một tháng đã làm được, cô xuất sắc hơn ta, dân chúng cần cô.”

Alice không khỏi cảm động, Lệnh chủ đương nhiệm thật sự là một người tốt.

“Ta cũng có một thắc mắc, có thể hỏi không?” Gretel ngước mắt nhìn.

“Ngài cứ nói.”

Gretel nhìn chằm chằm Alice một lát, trong mắt toát ra sự hiếu kỳ, “Cô rốt cuộc là pháp sư hệ Phong, pháp sư hệ Thủy hay còn là pháp sư Quang minh?”

“Thực ra tôi là pháp sư toàn hệ, toàn bộ hệ pháp thuật đều biết dùng.” Alice thẳng thắn trả lời.

Gretel hô hấp chững lại. Dù cho có sớm hoài nghi, thời điểm chính tai nghe thấy đối phương thừa nhận, bản than vẫn cảm thấy choáng váng.

Pháp sư toàn hệ! Trù nghệ tinh xảo! Thái độ làm người ôn hòa! Người như vậy đã được ông chọn trúng, sắp trở thành Lệnh chủ kế nhiệm.

Gretel cố gắng kiềm chế tâm tình kích động, “Clayton giao cho cô, ta cuối cùng có thể yên tâm rồi.”

“Trên thực tế … Mục tiêu của tôi là để Clayton vượt trên cả Vương đô, trở thành lãnh địa phồn hoa nhất trên toàn Đế quốc.” Alice tràn đầy lòng tin, “Ngài chỉ cần chờ xem đi.”

Vượt trên cả Vương đô, trở thành lãnh địa phồn hoa nhất trên toàn Đế quốc? Trái tim Gretel đập bang bang liên hồi, máu huyết ngược dòng di chuyển khắp cơ thể.

Cuối cùng bởi vì chịu không nổi kích động, đầu nghiêng sang một bên, triệt để hôn mê.

**

Đến khi mơ mơ màng màng tỉnh lại, bản thân đã được bố trí yên ổn trên giường.

Gretel có thể nghe thấy trong phòng ngủ có người nói chuyện, nhưng mắt mở không ra, không phát ra được tiếng nào.

“Ngài Lệnh chủ lúc trẻ chịu qua thương tổn, luôn không được dưỡng tốt. Hiện giờ …. Sợ là chống đỡ không được bao lâu.” Tiếng nói của Ryan cất lên mang theo nỗi bi thống khó mà diễn tả bằng lời.

Gretel thầm nghĩ, tại sao lại muốn khóc đây? Ông thật vất vả mới tìm được người kế nhiệm thích hợp, hẳn là nên vui mừng mới đúng.

Cho dù bây giờ liền nhắm mắt, từ đây lâm vào giấc ngủ ngàn thu, đời này cũng không có gì tiếc nuối.

“Đúng là rất nghiêm trọng.” Alice than nhẹ một tiếng, “Thương thế không được kịp thời chữa trị, tình huống chỉ sợ càng ngày càng gay go. Cho dù là sử dụng pháp thuật Quang Minh để cứu chữa, chỉ chỉ có thể trị khỏi vết thương ngoài da, không bù đắp được sinh lực đã tiêu hao mấy năm qua. Nếu như sớm chút nói ra, sớm tiếp nhận chữa trị thì tốt rồi.”

“Ngài Lệnh chủ!” Ryan nghẹn ngào.

Alice tiếp tục nói, “Chữa trị sớm mấy năm, đã có thể sống lâu thêm hai ba mươi năm. Hiện tại mới tiếp nhận trị liệu, nhiều nhất chỉ có thể sống thêm 10 năm, quá đáng tiếc rồi.”

Ryan, Gretel, “…”

Cô nhóc này đang nói hươu nói vượn cái gì? Lấy tình trạng thân thể của Lệnh chủ, bất kỳ lúc nào cũng có thể nhắm mắt, làm sao có thể sống thêm 10 năm?

Không đợi Ryan chất vấn, Alice chủ động an bài, “Tôi đi mua vật liệu, điều chế thuốc sinh mệnh, ông ở lại trong phòng trông chừng Lệnh chủ. Đừng lo lắng, tôi rất nhanh sẽ quay trở lại.”

Vừa dứt lời liền thuấn di rời đi, mỗi giây mỗi phút đều không trì hoãn.

Ryan biểu tình ngốc trệ, “Thuấn di? Cô là pháp sư Không gian sao? Điều chế thuốc sinh mệnh? Chẳng lẽ còn tinh thông y thuật?”

Ông ấy sững sờ tại chỗ, thật lâu vẫn chưa lấy được bình tĩnh.

**

Tác giả có lời muốn nói:

Ryan (tò mò): Cô có phải vận động viên 10 mục toàn năng, cái gì cũng biết?

Alice (tâm tình phiền chán): Không, không biết nói chuyện yêu đương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.