Đế Hậu Thiên Tài, Hoàng Đế Đứng Sang Bên

Quyển 2 - Chương 46: Đối địch




Đại Nhi nói xong ngồi xổm người xuống, trong ánh mắt hoảng sợ của Cố Hinh Tuyết, nắm chắc cằm của nàng, lúc Đại Nhi ngồi xuống trong nháy mắt, Cố Hinh Tuyết đột nhiên cảm thấy cả người không có hơi sức, ngay cả giãy giụa cũng giãy giụa không được. Hiện tại nàng mới ý thức được nữ nhân này quả thật chính là ma quỷ! Không trêu chọc thì thôi, trêu chọc tuyệt đối sẽ dùng thủ pháp tàn khốc nhất thế gian tiễn ngươi lên đường. Không, là biết nắm bắt nhược điểm của ngươi, liều mạng giẫm ở dưới chân, để cho ngươi trọn đời không thoát thân được.

"Ha ha, yên tâm, ta sẽ để cho người chăm sóc ngươi mười hai canh giờ, bảo đảm ngươi ngày ngày sung sướng như Thần Tiên." Nói xong liền nhét hoàn thuốc vào miệng nàng.

"A đúng rồi, quên nói cho ngươi biết, trong dược này ta tăng thêm ít thứ, xin không cần cố gắng tự sát, từ giờ trở đi, ngươi chính là một người ngay cả dao găm, đôi đũa cũng không nhất định có thể động vào, trừ khi lúc kích động nhìn thấy nam nhân. Đầu lưỡi nha, cảm giác tê dại không tệ." Đại Nhi đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống thưởng thức vẻ mặt vạn phần hoảng sợ của Cố Hinh Tuyết, nở nụ cười rực rỡ. Đối phó với kẻ địch, thủ đoạn tàn nhẫn nhất không phải chết, mà là sống không bằng chết, giống như cùng Cố Hinh Tuyết vẫn cho rằng mình là một con thiên nga cao ngạo, mà bây giờ Đại Nhi muốn nàng biến thành vịt con xấu xí cũng không bằng, hoàn toàn tan vỡ giấc mộng của nàng, nghiền nát hy vọng của nàng, để cho nàng sống cả đời khuất nhục, cho dù chết cũng trở thành hy vọng xa vời.

Đại Nhi tươi cười rực rỡ, bầu trời âm u liên tục chừng mấy ngày, trong lòng không có một tia cao hứng Mặc kệ trừng trị nàng như thế nào, Thảo Diệp vẫn còn bộ dáng này. Ban đầu nếu như không lưu nàng lại, có phải cũng sẽ không như vậy hay không?

Nghĩ tới liền ngẩng đầu lên xem Cung Bắc Thiếu vẫn đẫm máu chiến đấu hăng hái. Trên khuôn mặt tinh xảo không có bất kỳ biểu lộ gì, có chút ẩm ướt, tròng mắt tràn đầy sát khí, giống như đang nhìn phía trước, lại giống như không có nhìn. Mỗi một kiếm trong tay cũng đủ trí mạng.

Sau đó xoay người nhìn về phía Cố Hinh Tuyết, mặc dù đang cười, lại mơ hồ có chút lạnh lẽo, mười phần lạnh lẽo.

"Phải làm gì đây, gương mặt xinh đẹp như vậy." Từ trên đầu, Đại Nhi gở xuống một cây trâm ngọc, lắc lắc phần đuôi, hai viên ngọc châu chạm vào nhau phát ra âm thanh dễ nghe.

Cố Hinh Tuyết nhìn thấy Đại Nhi không chỉ nói một chút mà thôi, trên mặt lập tức trắng bệch, cả người không khống chế được run rẩy. Nàng để ý nhất cũng không phải thứ khác, chí cao vô thượng, kiêu ngạo và xinh đẹp không người nào có thể địch. Không có hai thứ này, đối với Cố Hinh Tuyết mà nói quả thật so giết nàng còn tàn khốc hơn.

"Ha ha ha, sợ? Ta vẫn cho rằng Hinh Tuyết cô nương không biết sợ gì đấy." Nói xong thong thả ung dung từ trong ngực lấy ra một bình màu đỏ, mở nút bình, bỏ cây trâm vào, tiện tay khuấy từ từ.

"Đây chính là cực phẩm Tuy Giang Hồng, tan ra vào máu phối hợp hàng đêm vui vẻ, hiệu quả không tầm thường, ngươi nhất định sẽ thích." Lấy cây trâm ra, đậy nắp bình trả về, giọt nước trên cây trâm trơi vào bụi cỏ trên đất, nhanh chóng khô héo rõ rệt. Tuy Giang Hồng là một loại có thể khiến cho sinh mạng nhanh chóng khô kiệt, một khi dùng ở thân thể con người chính là một loại độc dược mạn tính, máu người phải không khô, thông qua máu rót vào thân thể sinh mạng lão hóa từ từ, hình thức bệnh trạng giống như nhanh chóng già yếu, tóc biến trắng hoặc mất đi sức sống, rụng sạch, tuyệt đối hành hạ đối với con người.

Đại Nhi không thèm để ý ánh mắt Cố Hinh Tuyết giống như ác ma hết sức kinh khủng, mang theo nụ cười đông lạnh từ từ đến gần. Bỗng nhiên một kình phong lạnh lẽoxô tới, nhìn lại Cố Hinh Tuyết đã được Cố Liên Di ôm lên.

"Cố công tử chịu đi ra? Quả nhiên vẫn là tánh mạng Cố tiểu thư tương đối quan trọng." Đại Nhi giễu cợt nhìn vẻ mặt phòng bị Cố Liên Di, thầm nghĩ nói không chừng có lẽ Cố Gia thật sắp hủy ở trong tay Cố Hinh Tuyết đấy chứ.

"Ca ca. . . Ca ca cứu ta! Ca ca cứu ta, nữ nhân này quá đáng sợ, nàng chính là ma quỷ. . . Ma quỷ!" Cố Hinh Tuyết hiển nhiên đã đến gần bên bờ biên giới sắp sụp đổ, trong giọng nói cũng hoảng sợ. Co rúm lại ở trong ngực Cố Liên Di không ngừng run rẩy.

Cố Liên Di cau mày, hắn làm sao không có nghe được ý tứ trong lời nói của Đại Nhi. Rõ ràng cho thấy, đang nói hắn mới vừa rồi là Cố Hinh Tuyết, còn người khác thì mình khoanh tay đứng nhìn, hiện tại phong thủy luân chuyển, muội muội mình bị thương tổn nên ra tay cứu giúp, cái gọi là danh môn chính phái cũng chẳng qua như thế.

"Lâm tiểu thư, xá muội đã biết dạy dỗ, kính xin Lâm tiểu thư không nên truy cứu." Cố Liên Di cũng ủy khuất, Cố Hinh Tuyết nói với hắn muốn rời khỏi, lúc đầu hắn cũng không có quá để ý, cũng chỉ là không quá yên tâm nên đi theo xa xa mà thôi, lúc mình tìm tới nơi này Thảo Diệp đã kiệt sức rồi, hắn cũng chỉ tới nhanh hơn đám người Đại Nhi hơn một khắc đồng hồ mà thôi.

Hắn không phải là không muốn ra tay, tình huống bại lộ trước mắt như thế, tự mình ra tay chính là gây khó dễ với muội muội mình, chỉ cần nhất định sẽ đứng ở phía đối lập. Mẫu thân mình đối với người muội muội cưng chìu đến cực hạn, nếu vì chuyện như vậy phá đi quan hệ này sợ rằng mẫu thân sẽ không chịu nổi đả kích, thân thể ban đầu không tốt, nếu xảy ra chuyện. . . . . .

"Cố công tử nói rất nhẹ nhõm, dạy dỗ? Bản tiểu thư không phải danh môn chính phái, thù rất dai. Người khác mời ta một thước, ta mời người khác một trượng, hơn nữa từ trước đến giờ không thích nói không giữ lời. Ta khuyên Cố công tử vẫn là không nên xen vào việc của người khác thì tốt hơn, nếu không kéo theo Linh Lung Sơn Trang sẽ không tốt." Đại Nhi chê cười, làm cho Thảo Diệp thương nặng như vậy, Cố Liên Di ngươi nói một câu xong chuyện sao? Ngươi cho rằng ngươi có bao nhiêu mặt mũi? Hay là nói ngươi cho rằng Linh Lung Sơn Trang, ta sẽ đặt trong mắt.

Thật xin lỗi, bản tiểu thư không để mình bị đẩy vòng vòng.

"Lâm tiểu thư, cứ muốn đối địch cùng Linh Lung Sơn Trang sao? !" Cố Liên Di cũng nổi giận, mình nói chuyện thật tốt, nàng nói phóng đại, còn muốn dính dấp Linh Lung Sơn Trang. Thật coi Linh Lung Sơn Trang là quả hồng mềm sao? !

"Không, bản tiểu thư chưa bao giờ nghĩ tới đối địch với Linh Lung Sơn Trang, chỉ là nếu Cố công tử không thức thời, bản tiểu thư không thể làm gì khác hơn là theo đến cùng."

Cố Liên Di cảm thấy nữ nhân trước mắt này chính là người điên, nàng có tư cách gì đánh đồng cùng Linh Lung Sơn Trang, cũng chỉ cậy vào mình là phu nhân của Tử Tà Môn chủ mà thôi, nếu Tử Tà Môn vừa động, chẳng lẽ nàng cho rằng thế gia uy tín lâu năm sẽ khoanh tay đứng nhìn sao? ! Tử Tà Môn mạnh, nhưng Linh Lung Sơn Trang cũng không phải là vô dụng, nội tình bên trong nàng cũng không thể tưởng tượng.

"Chỉ là trước hết, kính xin Cố công tử lưu lại Cố tiểu thư." Giọng nói Đại Nhi rét lạnh, nàng đã không có quá nhiều kiên nhẫn gạt hắn, nếu như Cố Gia không làm được việc lớn như vậy cũng không cần thiết tồn tại nữa.

"Ta muốn thì sao." Cố Liên Di nhướng mày dáng vẻ toàn thân phòng bị, giống như có một lời không hợp liền trực tiếp đánh.

"Như vậy thì phiền toái Cố công tử lưu lại một cánh tay rồi." Đang khi nói chuyện, hơn mười cây châm bạc nhất tề phát ra, bằng tốc độ kinh người đâm vào mấy đại huyệt yếu ớt của Cố Liên Di. Tay phải Cố Liên Di nhanh chóng rút ra trường kiếm không ngừng quơ múa ở trước người, vốn cho rằng sau lần công kích này, ám khí có thể theo nhau mà đến, nhưng không ngờ Đại Nhi đã thu tay lại.

"Cố công tử, ta cho ngươi một cơ hội, là bản thân ngươi không quý trọng." Đại Nhi nói một câu khó hiểu, Cố Liên Di buồn bực, đồng thời thân thể chợt mất đi năng lực hành động, ngay sau đó trọng tâm đều ở trên người của hắn, Cố Hinh Tuyết đồng loạt ngã trên mặt đất.

"Lúc nào thì? !" Cố Liên Di trợn to hai mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn Đại Nhi trên cao nhìn xuống, nghi vấn trong lòng bật thốt lên. Hắn rõ ràng rất cẩn thận.

"Điều này phải hỏi muội muội bảo bối của ngươi." Đại Nhi chợt quay lại một cái lại nói: "So với chuyện này, Cố công tử vẫn nên thưởng thức mặt mũi vặn vẹo của muội muội bảo bối của ngươi đi, nhất định khiến ngươi trọn đời không quên." Đại Nhi cười tà đến gần bên cạnh Cố Hinh Tuyết vẫn không thể động, chân phải trong lúc lơ đãng giẫm ở tay phải nàng bị thương, không để ý tới Cố Hinh Tuyết rên rỉ gần như gào thét, tay phải cầm cây trâm đâm rách da thịt mềm mại trên cổ tay trắng như tuyết, bới gân cốt.

"Nghe nói Linh Lung Sơn Trang và Thần Binh Thành quan hệ không cạn, hơn nữa thế gia uy tín lâu năm cũng cực kỳ tôn sùng. Hôm nay Cố tiểu thư gây ra, sợ rằng Linh Lung Sơn Trang phải cùng Thần Binh Thành mỗi người đi một ngả rồi, hơn nữa Vân Dã tiếng xấu rõ ràng, cho dù Linh Lung Sơn Trang cũng sẽ không chịu nổi."

Nơi xa đánh nhau đã chuẩn bị kết thúc, lúc này tiếng quát tháo ở trên không trung nơi hoang dã vang dội nhất. Đại Nhi kéo cánh tay khác của Cố Hinh Tuyết, cũng bới móc chín phần gân cốt như vậy, lưu một đường không đến nỗi thật tàn tật nhưng cũng cho dù như thế nào cũng khép lại được. Ngược lại cúi người xuống nắm cằm Cố Hinh Tuyết, cẩn thận suy nghĩ, gương mặt xinh đẹp bởi vì sợ gần như tái nhợt, hình như đang suy nghĩ phải khắc vào phía trên.

"Cũng không nên lộn xộn nha, cả khuôn mặt trầy xước sẽ không phải của ngươi." Dùng cây trâm dính đầy Túy Giang Hồng, nhẹ nhàng chạm vào gương mặt xinh đẹp, động tác nghiêm túc giống như đang làm một tác phẩm nghệ thuật.

"Lâm Đại Nhi, ngươi dám! Cho dù tiểu muội ta làm chuyện gì cũng không tới phiên ngươi nhúng tay xử lý, ngươi là thứ gì? ! Cho dù nàng thiết kế giết Thảo Diệp có quan hệ gì với ngươi? ! Tại sao ngươi? !" Cố Liên Di không ngờ Đại Nhi thật đúng là nói được là làm được, ở trước mặt hắn như thế, làm nhục muội muội của hắn, điều này bảo hắn làm thế nào chịu được!

"Cho nên ta mới nói ghét nhất những thứ gọi là danh môn chính phái như các ngươi, người khác phạm sai lầm có thể ra vẻ đạo mạo hùng hồn khẳng khái thảo phạt, một khi đến trên thân người nhà của mình, thì nói là đủ loại hiểu lầm. Danh môn chính phái ở trong mắt bản tiểu thư chính là cái rắm.

Ha ha, ta là thứ gì? Ngươi cảm thấy thế nào? Ta không coi vào đâu, Thảo Diệp quan hệ với ta không thể nói là sâu, chỉ là mời nhớ kỹ, ngoại trừ ta và Nhị Sư Huynh ta có thể khi dễ hắn, bất luận kẻ nào đụng một đầu ngón tay của hắn, ta đều sẽ làm hắn sống không bằng chết, giống như muội muội thân ái của ngươi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.