Nghĩ đến chuyện Mộ Thiển Thiển vì làm cho Hiên Viên Liên Thành thương xót, để hắn cứu bản thân, vậy mà thiếu chút nữa mất mạng, Hách Liên Tử Câm không biết nên cảm thấy buồn cười, hay là nên trách cứ nàng suy nghĩ hoang đường.
"Sau này đừng lấy mạng mình để cầu xin chút lòng thương hại của người khác, không đáng." Hắn nhàn nhạt nói, "Ngươi đã quên là mình từng chui vào bể tắm câu dẫn hắn sao? Kỹ thuật bơi tốt đến vị Tam hoàng tử cao ngạo kia đều phải hổ thẹn không bằng, vậy mà lại đi giả vờ chết đuối, cuối cùng hắn chịu đi cứu ngươi cũng đã là một kỳ tích."
Thấy đôi mắt của hắn dù nhìn thân thể của nàng cũng không hề rung động chút nào, Mộ Thiển Thiển liền hiểu rõ Hách Liên Tử Câm không hề thích Thất công chúa nàng, nhưng ít ra không hề chán ghét.
Nhưng mà......Biết bơi?
"Ta...... Ta không biết bơi, ân...... Thật sự không biết, a......" Hèn chi Hiên Viên Liên Thành sẽ trơ mắt nhìn nàng giãy giụa, mà không hề có ý muốn cứu giúp, may mà cuối cùng...... "A! Tử Câm, không...... A......"
Hắn dùng ngón cái ấn lấy thịt châu trên hoa huy*t của nàng, không mạnh không yếu, bắt đầu xoa nắn! Mộ Thiển Thiển chỉ cảm nhận được một luồng sóng nhiệt truyền ra từ thịt châu, chậm rãi lan khắp toàn thân, làm cả người nàng đều thấy hư không.
Không...... Không thể như vậy, hắn không hề thích nàng...... Nhưng mà, lúc này, nàng lại rất thích hắn chạm vào bản thân, thậm chí muốn càng nhiều hơn nữa.
Chắc chắn là do mê tình hương gì đó, bằng không sao nàng lại dâm đãng như vậy. Nàng thậm chí còn mở rộng hai chân, thuận tiện cho hắn đùa bơn xhoa huy*t nàng?
"Đừng kháng cự, nhắm mắt lại, an tâm hưởng thụ." Hách Liên Tử Câm rũ mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt phấn hồng của nàng, rồi bắt đầu rời gương mặt đẫm mồ hôi của nàng, chậm rãi dời về đôi gò bồng đầy đặn của nàng, cùng với hai nhũ hoa đỏ thắm.
Chần chờ một chút, hắn cuối cùng cúi đầu, ngậm lấy đầu v* bên phải của nàng, mạnh mẽ hút một cái.
"A......" Mộ Thiển Thiển theo bản năng vươn tay, ngón tay nắm lấy tóc hắn, đầu v* nhỏ bị hút một cái, không chỉ nhục động chảy ra càng nhiều mật dịch, mà ngón tay cũng như được phép thông qua, lại cắm vào thêm một chút.
"Tử Câm...... A! Đừng cắn! Không...... Ân! Cắn ta, cắn...... Ta."
Hách Liên Tử Câm hơi ngẩn ra, nhìn thân hình trắng tuyết trước mặt này, tuy rằng sắc mặt vẫn như cũ, nhưng thái dương đã chảy ra một tầng mồ hôi mỏng.
Tuy rằng đó giwof bản thân không hề thích nữ nhân này, nhưng hôm nay nàng rất khác, kiều nộn, yếu ớt lại bất lực, vậy mà lại gợi lên lòng thương tiếc của hắn.
Còn có, nàng nói nàng không biết bơi......
Không phải là không động tình trước thay đổi của nàng, chỉ là hiện tại, trước hết hắn cần móc hết mê tình hương còn sót lại trong hoa huy*t nàng ra ngoài.
Nhắm mắt lại, nghe tiếng rên rỉ của nàng, hắn bỗng dưng há miệng, đem đầu v* của nàng tiếp tục hút lấy.
"A......" Mộ Thiển Thiển tự giác nâng lên thân mình, hận không thể nhét toàn bộ nhũ phong vào miệng hắn, để hắn mạnh mẽ nuốt vào.
Lý trí bị mê tình hương thiêu đốt không còn sót chút gì, nàng khép hờ hai mắt, môi mỏng hồng nhạt khẽ nhếch, động tình gọi lên: "Tử Câm, muốn ta...... Muốn ta, ân......"
Trượn mắt nhìn đến đôi mắt bị nhiễm chút tình dục của Hách Liên Tử Câm, nàng hoàn toàn mất đi lý trí, mơ hồ cùng dục hỏa khó nhịn, khẩn cầu hắn: "Huyệt...... Tiểu huyệt rất khó chịu, ân...... Thao ta...... A...... Được không?"