Đát Kỷ Không Phải Họa Quốc Yêu Phi

Chương 46





Tô Đát nghiên cứu trận pháp liên tiếp mấy ngày, thời gian lướt qua càng nhanh, nàng đã không kịp suy nghĩ quá nhiều.
Thẳng tới khi đại quân Tây Kỳ tới gần Triều Ca, Tô Đát còn không ngừng động tác trong tay.
Toàn bộ người hầu trong cung đã được thả đi, trong cung chỉ còn Tô Đát và Đế Tân, thậm chí đến cửa cũng không có người canh giữ.
Cơ Phát không tốn nhiều sức đã tiến vào tẩm cung của Tô Đát.
Lúc này Tô Đát mới ngẩng đầu lên, “Khương tiên sinh, đã lâu không gặp, chưa từng nghĩ ngươi sẽ đối đầu với ta.

Tuy ta và ngươi cũng không tính là ơn tri ngộ, nhưng cũng đã tiến cử ngươi với Đại vương, mà Đại vương đối đãi với ngươi cũng không tính là kém, vì sao ngươi phải làm như vậy? Ta cho rằng sau khi ngươi từ quan, sẽ an tĩnh trôi qua quãng đời còn lại.”
Khương Tử Nha nghe Tô Đát nói như vậy, có chút không biết mở miệng như thế nào.
Nhưng ông ta hiểu, lập trường của ông ta và Tô Đát khác nhau, không nên đem quyền lên tiếng giao cho nàng.
“Chúng ta chỉ khác biệt về sứ mệnh nữa thôi, giống như sư đệ của ta.”
Khương Tử Nha không muốn nhiều lời, rốt cuộc là ông ta mang theo nhiệm vụ tới nhân gian.
“A, chỉ là thần minh dối trá thôi, các ngươi muốn tẩy bài một lần nữa, lại muốn liên lụy tới nhân gian, ta nghĩ ngươi đã sớm chuẩn bị tốt Phong Thần bảng, trên bảng có ngươi chứ?”
Tô Đát chọc thủng lời nói dối của Khương Tử Nha, căn bản nàng không tin lời ông ta nói, bất luận lời nói nào.
“Yêu nghiệt, đừng vội hồ ngôn loạn ngữ, ta vâng lệnh trời cao, tới giúp Chu Vương thảo phạt Thương Canh.”
Khương Tử Nha không muốn nàng nói thêm gì nữa, Cửu Vĩ Yêu Hồ này biết rất nhiều chuyện.

“Yêu nghiệt? Hiện giờ ta chỉ là nhân loại bình thường, nếu ngươi không tin, có thể mở thiên nhãn nhìn một cái.”
Tô Đát cười lạnh một tiếng, “Ta sẽ không để ngươi thực hiện được, hiện giờ ta đã trở thành nhân loại, sẽ không để ngươi bôi nhọ.

Thần minh bất nhân, ta nguyền rủa các ngươi, nguyền rủa các ngươi vĩnh viễn không thể rời khỏi Thiên giới, linh khí ở nhân gian sẽ khô kiệt, thần minh không thể giáng thế.

Các ngươi khinh thường nhân loại nhỏ bé, nhưng nhân loại cũng sẽ trở thành chúa tể ở nhân gian.”
Mắt Khương Tử Nha thấy Tô Đát cắt tay, máu nàng tích tích không rơi, ở trong không trung hóa thành lá chắn, mà cung điện nơi nàng đứng cũng bốc lên liệt hỏa hừng hực.
Đế Tân sớm đã bố trí tốt tất cả, chỉ đợi đốt lửa, tòa cung điện này sẽ trở thành tro tàn.
“Đại vương, sợ không? Chàng muốn cùng thiếp thân táng thân trong biển lửa?”
Tô Đát sờ sờ gương mặt Đế Tân, thần sắc thập phần ôn nhu.
“Không sợ, giờ phút này ta rất hạnh phúc.”
Đế Tân cười cười, hắn biết, giờ khắc này cuối cùng hắn đã được giải thoát rồi.
Cơ Phát không nghĩ tới, Đát Kỷ hắn ta tâm tâm niệm niệm, thế mà lại chết ngay trước mắt như vậy.

Mà đám người Khương Tử Nha càng không có tâm tư nghĩ nhiều, bởi vì bọn họ cảm nhận được, theo huyết quang đại thịnh, lời nguyền rủa của Tô Đát đã ứng nghiệm.
“Ta nói, ngươi tỉnh là được đi, không cần luôn ăn vạ con trai là ta, đây là giường của ta.

Ta cứu ngươi về, cũng không phải để ngươi đoạt giường của ta.”
Giao nhân xoa eo, tức giận nói.
Tô Đát nghe giao nhân nói, vô tội chớp chớp mắt.
“Ta vừa mới tỉnh, còn không có sức lực, ai muốn cướp giường ngươi.”

Đúng là Tô Đát không có sức lực rời giường, nếu không nàng cũng sẽ không bình tĩnh như vậy, khẳng định là muốn đi gặp Đế Tân.
“Đại vương đâu, hắn thế nào? Có chuyện gì hay không a?”
Lúc ấy Tô Đát làm cho Đế Tân không ít bùa, cũng mặc kệ có lợi ích gì, dù sao có thể bảo mệnh là lá bùa tốt.
“Không có trở ngại, nhưng còn chưa có tỉnh.”
Giao nhân ngồi trên hòn đá, “Sao ngươi lại thành nhân loại, ta còn tưởng rằng chỉ cần một cái Tị Thủy Châu là được, ai biết lại lãng phí mất hai viên, còn may đồ vật ngươi đóng gói đến đáng giá.”
“Ta trở thành nhân loại mới có thể an toàn rời đi, bọn họ sẽ không hoài nghi một nhân loại có thể thoát khỏi biển lửa, nếu ta còn là yêu thân, bọn họ sẽ không dễ dàng buông tha ta.”
Tô Đát rất hiểu biết đối phương, rốt cuộc nàng cũng đã từng giao tế với đối phương.
“Ngô, ngươi nói như vậy, giống như cũng có chút đạo lý.

Nhưng ta cảm thấy về sau ngươi vẫn điệu thấp chút, rốt cuộc hiện tại không chỉ có thần tiên hận ngươi, rất nhiều yêu cũng hận ngươi.”
Sau khi giao nhân biết được chuyện Tô Đát làm, thật sự sợ ngây người.

Nếu không phải Tô Đát từng nuôi nàng ta, đã cho nàng ta ăn ngon, nàng ta mới không giúp Tô Đát.
“A, quả nhiên chọc nhiều người tức giận.”
Tô Đát nâng nâng đầu, kỳ thật nàng đã sớm nghĩ tới, nhưng chỉ có như vậy, những người đó mới có thể hoảng loạn, mới có thể ốc còn không mang nổi mình ốc, mới không có tinh lực chú ý các nàng.
“Nhưng không quan hệ, hiện tại ta chỉ là một nhân loại bình thường, cũng chỉ nghĩ tới sinh sống như người bình thường, bọn họ sẽ không khó xử ta.”
Tuy Tô Đát nói như vậy, nhưng nàng ta biết, căn bản không đơn giản như vậy.
“Ngươi thật sự cảm thấy như vậy?”
Nhưng giao nhân không tin chuyện ma quỷ của nàng, trái tim người này rất khó hiểu, lúc trước lúc nuôi nàng ta đã thấy bất an.
Tô Đát cũng không trả lời vấn đề của nàng ta, mà dồn lực từ trên giường ngồi dậy.

“Phiền ngươi đỡ ta đi xem Đại vương.”
Tô Đát nghỉ ngơi một hồi lâu, rốt cuộc có chút sức lực.

Kỳ thật từ khi tỉnh lại, nàng vẫn luôn nhớ thương Đế Tân, chỉ là không có sức lực, nàng cũng không biểu hiện quá mức vội vàng.
Nếu lựa chọn tin tưởng giao nhân, nàng sẽ không thể biểu hiện ra một chút không yên tâm, dễ dàng làm lạnh nhân tâm.
“Đực, ta đi cùng ngươi.”
Giao nhân cũng hiểu được tâm tình của Tô Đát, cũng không nhiều lời.
Khi bọn họ đi vào chỗ ở của Đế Tân, Đế Tân đã tỉnh, chỉ là còn chưa rõ tình huống.
“Đại vương, chàng thế nào, có không thoải mái hay không?”
Tô Đát thật sự rất lo lắng cho Đế Tân, rốt cuộc nàng không nói kế hoạch của mình nói cho Đế Tân, chỉ nói hắn nghe theo sắp xếp của mình.
“Không có, ta không có không thoải mái, hiện tại ta đã không phải Đại vương, vẫn gọi ta là Tử Tân đi.”
Đế Tân lắc lắc đầu, hắn hiểu hiện tại hắn đã là một người bình thường.
“Ta cho rằng chúng ta sẽ chết, không nghĩ tới chúng ta còn có thể tồn tại rời đi.”
Ở trong mắt Đế Tân, Triều Ca là thiên hạ của hắn, cũng nhà giam giữ chân hắn.
“Ta nói rồi, ta sẽ không để chàng chết, ta sẽ mang chàng rời đi.”
Lúc này Tô Đát nói chắc chắn, nhưng ngay lúc đó kỳ thật nàng cũng không có nhiều tự tin như vậy.
Tô Đát nắm lấy tay Đế Tân, tuy rằng nàng không nói nhiều, nhưng rất nhiều lời nói đều đã ở trong ánh mắt.
Đế Tân cũng có thể hiểu ý tứ của Tô Đát, rốt cuộc Tô Đát đã liều chết cứu hắn ra.
“Về sau chúng ta chính là một đôi phu thê bình thường, nương tử cũng không nên ghét bỏ ta cái gì cũng không có.”
Lời này Đế Tân nói chính là sự thật, hắn trừ bỏ làm Đại vương, thật sự cái gì cũng không biết.
“Không quan hệ, ta cũng không biết gì, chúng ta có thể chậm rãi học.”

Nhưng thật ra Tô Đát không thèm để ý chuyện này, tóm lại các nàng đã tìm được đường sóng trong chỗ chết còn có gì không thể khắc phục đâu.
Giao nhân ở một bên cảm thấy rất chua, rất nhanh nàng ta sẽ từ giao nhân biến thành cá hầm cải chua, thật là chua lại còn ăn cơm thừa.
“Khụ, các ngươi chú ý một chút, ta còn ở chỗ này đấy.”
Thật sự giao nhân sợ mình chậm thêm chút nữa, hai người này sẽ không coi ai ra gì hôn nhau luôn.
“Ta biết ngươi ở đây, yên tâm, ta sẽ không làm chuyện gì khác.”
Tô Đát quét mắt liếc nàng ta một cái, nhàn nhạt nói.
Giao nhân:…… Không, ta cảm thấy ngươi sẽ.
“Các ngươi có tính toán gì không, muốn ở lại giao nhân tộc không?”
Nhưng thật ra giao nhân không để ý việc nuôi thêm hai người, dù sao tô Đát có tiền, cũng cho nàng ta đủ vàng bạc tài bảo.
“Không được, chúng ta còn có người nhà.”
Tô Đát liếc mắt nhìn Đế Tân, cười nói.
Đế Tân cũng còn nhớ rõ, hắn ước định với Tử Diễn, hắn muốn đi tìm bọn họ.
“Lại nghỉ ngơi hai ngày, chúng ta sẽ rời khỏi giao nhân tộc, lúc này đây đa tạ ngươi.”
Tô Đát muốn Đế Tân nghỉ ngơi nhiều thêm hai ngày lại lên đường, miễn cho đến lúc ấy sẽ không chịu nổi, rốt cuộc lúc ấy bọn họ ở giữa lửa lớn, không khỏi chịu một ít thương tổn.
“Haizz! Không cần khách khí, ta cũng không giúp được các ngươi bao nhiêu, rốt cuộc giao nhân tốc giỏi điều khiển nước, cũng có thể khắc hỏa, nhưng cũng may phù trận ngươi vẽ hữu dụng, bằng không ăn bản không chịu nổi đến lúc ta cứu các ngươi, đám người kia thật sự quá cẩn thận, nhìn chằm chằm trong chốc lát mới thả lỏng cảnh giác.”
Giao nhân vẫy vẫy tay, nàng ta cũng không để ý nhiều như vậy, bằng không cũng không thể ở lúc bị Tô Đát coi thành sủng vật nuôi dưỡng vẫn còn an tâm như vậy.
“Mặc kệ như thế nào, ta còn rất cảm tạ ngươi.”
Tô Đát chân thành nói lời cảm tạ, rốt cuộc không có giao nhân, các nàng rất khó sống sót.
“Ai nha, không cần khách khí như vậy, các ngươi cứ nói chuyện đi, ta đi trước không quấy rầy ngươi.”
Giao nhân cũng không phải thật sự không có ánh mắt, nàng ta thức thời rời đi.

Tô Đát chờ giao nhân rời đi, lại nhìn về phía Đế Tân, nàng thật sự rất vui vẻ.
“Về sau chúng ta sẽ sống thật tốt, chàng cũng không cần để ý chuyện khác, chúng ta đều là người thường.”
Tô Đát không nói thẳng là mất nước, chỉ là Đế Tân cũng không thèm để ý, thậm chí hắn cảm thấy trong lòng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
“Được, nương tử.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.