Đát Kỷ Không Phải Họa Quốc Yêu Phi

Chương 32: Ta Có Thể Giúp Ngươi





Từ Diễn rút cây sáo từ bên hông ra, đây là nhạc cụ, cũng là vũ khí của hắn.

Có vũ khí ở tay, áp lực trong lòng Từ Diễn cũng ít đi đôi chút, ở thời điểm mấu chốt hắn có thể bảo hộ Đế Tân không bị thương.

Dù bên người Đế Tân còn có một yêu quái là Tô Đát, có thể bảo vệ hắn, nhưng chung quy Tử Diễn cũng hơi hông yên tâm.

“Ta thổi không được tốt, các vị đại nhân thông cảm.


Trước khi Tử Diễn thổi, cố ý nhắc nhở, đúng là hắn không phải quá am hiểu âm luật, chỉ là dùng cây sáo làm vũ khí càng thuận tay hơn.

Tiếng sáo từ từ vang lên, theo bóng đêm bay đến nơi xa.

Mà một đạo lượng sắc cũng cắt qua phía chân trời, nhằm về phía Đế Tân.

“Đại vương cẩn thận.


Chúng thần đều kinh hô một tiếng, bọn họ đã sợ Đế Tân bất tử, lại càng sợ Đế Tân chết.

Nếu Đế Tân chết, bọn họ có thể lập một vị quân vương có thể khống chế, đương nhiên cũng có khả năng, vị quân vương tiếp theo càng không dễ khống chế.

Đương nhiên Đế Tân sẽ cẩn thận, đúng là hắn sẽ tiếc mệnh.

Kể cả đã thản nhiên tiếp thu sự thật mình sẽ chết, hắn cũng không muốn chết vì bị ám sát.

Tia sáng kia hình như cũng nhìn thấu suy nghĩ của Đế Tân, thế nhưng lại tránh đi tầng tầng lớp lớp bảo hộ xung quanh, đi đến trước mặt Đế Tân.

Căn bản Tử Diễn không kịp phòng thủ, ngay cả Tô Đát cũng không thể xác định bản thân có thể bảo vệ được Đế Tân hay không.

Khoảng cách càng gần, bọn họ nhìn càng rõ ràng, đó là một mũi tên, mũi tên phiếm hàn quang.


Chờ đến khi mọi người phục hồi lại tinh thần, mũi tên sắc nhọn kia đã chỉ thẳng Đế Tân, các đại thần đều cho rằng Đế Tân xong rồi, mũi tên như vậy chỉ có người phi phàm mới có thể bắn ra.

Đột nhiên bạch quang hiện ra, Đế Tân bị bao vây ở trong đó.

Mũi tên kia và bạch quang cùng chống trọi, qua một hồi lâu mới bại trận, dường như không cam lòng dừng trên mặt đất.

Tử Diễn nhanh chóng đi đến bên cạnh nhặt lên mũi tên, cũng lo lắng dò hỏi Đế Tân.

“Vương huynh, huynh có khỏe không?”
Tốc độ của mũi tên này thật sự quá nhanh, hắn không có biện pháp ngăn cản, nhưng Tử Diễn lại thất từ đầu đến cuối.

Căn bản Đế Tân không động cho nên bạch quang kia cũng không phải hắn làm ra, hắn cũng có thế xác định Đế Tân chưa từng học qua pháp thuật.

“Cô không có việc gì, vừa rồi mũi tên này tự rơi xuống?”
Đế Tân vẫy vẫy tay, trong lòng hắn sớm đã có chuẩn bị, hắn cũng tin tưởng đồ vật Tô Đát lưu lại trên người hắn ở kiếp trước sẽ bảo hộ hắn.

“Tử Diễn, có thể nhìn ra cái gì từ mũi tên này?”
Đế Tân tin tưởng Tử Diễn, hắn cũng biết mũi tên đến từ đâu.

Tử Diễn nghe Đế Tân nói không có việc gì, an tâm hơn rất nhiều, bắt đầu nghiêm túc kiểm tra mũi tên nhọn trong tay.

“Vương huynh, phương hướng mũi tên này là từ Trần Đường Quan đến, nhưng ta một đường đi tới, cũng từng đi ngang qua Trần Đường Quan, không nhớ rõ có kỳ nhân như vậy, có thể ta đã bị qua mắt.


Ngược lại Tử Diễn cũng không phải quá kém, mà đúng là hắn có năng lực này, từ chỗ hắn có nhìn rõ thân phận Tô Đá đã đủ để thuyết minh.

Kiếp trước Đế Tân biết tiểu nhi tử của Lý Tịnh lợi hại, Cơ Phát có thể lật đổ hắn, Na Tra chiếm công lao không nhỏ.

“Như thế xem ra, dị sĩ không chỉ tới Triều Ca, gần đây Trần Đường Quan cũng nhiều kỳ nhân.


Lúc Đế Tân nói lời này, còn rất có thâm ý nhìn thoáng qua Khương Tử Nha.

“Cô cảm thấy việc này có chút kỳ quặc, Phí Trọng, không bằng cô phái ngươi đi điều tra?”
Kiếp trước Phí Trọng trung thành và tận tâm với Đế Tân, cho dù khi Cơ Phát đánh vào Triều Ca, Phí Trọng vẫn không chạy trốn một mình, Phí Trọng và Vưu Hồn liều mạng tranh thủ thời gian để hắn và Tô Đát có thời gian quyết biệt.

Chúng đại thần cũng biết Phí Trọng là tâm phúc của Đế tân, nghe Đế Tân nói như vậy, ai cũng cúi đầu, tuy nói bọn họ là thần tử của Đế tân, nhưng vẫn phải tính toán vì bản thân, bọn họ không nghĩ sẽ lấy thân hi sinh cho tổ quốc.

Phí Trọng bị Đế Tân điểm danh cũng không hoảng loạn, hắn biết rõ Đế Tân tín nhiệm hắn.


“Vâng, Đại vương, thần nhất định sẽ điều tra rõ ràng.


Lời này của Phí Trọng vừa ra, mấy đại thần trong lòng có quỷ có chút ngồi không yên.

Phí Trọng nổi danh là chó săn của Đế Tân, điên lên căn bản không nhìn người, cũng không thu hối lộ, nếu bị hắn tra được, đó chính là tử lộ.

Đương nhiên Đế tân nhìn ra có vài người bắt đầu hoảng loạn, tỷ như Cơ Xương, hắn căn bản không chịu nổi điều tra, hơn nữa Cơ Phát còn đang ở trong tay Đế Tân.

Đưng nhiên Cơ Xương sẽ không thu tay lại như vậy, ông ta đã chuẩn bị lâu ngày, sao có thể vì một Cơ Phát mà từ bỏ.

Nếu Cơ Phát chết, ông ta còn có Bá Ấp Khảo, còn có nhi tử khác.

Đúng là Cơ Xương thích Cơ Phát, nhưng hắn không biết cố gắng, Cơ Xương cũng không có cách nào.

Nhìn những sắc mặt khác nhau dưới đài, Đế Tân nhìn đủ rồi cũng không ở lại thêm nữa.

“Cô có chút mệt mỏi, các khanh xin cứ tự nhiên đi.


Đế Tân nói xong, cầm tay Tô Đát cùng rời đi, không hề lưu luyến.

Tuy rằng là xin cứ tự nhiên, nhưng Cơ Xương nơi nào còn có thể ngồi, ông ta làm bộ không còn tỉnh táo, lặng lẽ trốn.

Đây là Đế tân thành tâm muốn xử ông ta, hiện giờ ngay cả nhi tử Cơ Xương thương yêu nhất cũng không rảnh lo, ông ta muốn nhanh chóng trở về thu dọn hành lý, sáng sớm ngay mai phải khởi hành rời khỏi đây, một khắc cũng không thể ở thêm.

Tây Kỳ mới là ô dù của ông ta, rời khỏi Tây Kỳ, ông ta không còn chút tự tin nào.

“Đại công tử, có một tin xấu, và một tin tốt, ngươi muốn nghe cái nào trước?”
Khuynh Nguyệt sờ sờ gương mặt Bá Ấp Khảo, ngữ khí ôn nhu.

Từ Bá Ấp Khảo mất đi hai mắt, hắn an tĩnh rất nhiều, thậm chí đã không có tâm tư chạy trốn.

“Dáng vẻ ta hiện giờ đã thế này, có tin gì với ta mà nói là tốt?”
Bá Ấp Khảo cười lạnh một tiếng, hắn hận Khuynh Nguyệt, cảm thấy nói với Khuynh Nguyệt một câu cũng ghê tởm, sớm hay muộn hắn sẽ giết ả độc phụ này.

Khuynh Nguyệt nghe Bá Ấp Khảo nói như vậy, cũng không tức giận.

“Ta cảm thấy ngươi biết, có lẽ sẽ vui vẻ.

Hiện tại xem ra, ta đã đoán sai, nhưng ta còn muốn nói cho ngươi, đệ đệ ngươi Cơ Phát về sau sẽ ở lại Triều Ca, mà phụ thân ngươi đã trở về Tây Kỳ, ngươi nói sau khi ông ta biết đại công tử ngươi mất tích, có thể tìm ngươi hay không?”

Khuynh Nguyệt cũng biết Bá Ấp Khảo không được Cơ Xương thích, bởi vậy cũng có thể suy đoán cách làm của Cơ Xương, lựa chọn giữa Bá Ấp Khảo và Cơ Phát, kia tất nhiên là sẽ chọn Cơ Phát.

“Chuyện này không cần ngươi nhọc lòng.


Bá Ấp Khảo quay đầu, không muốn đặt mặt mình trong tay Khuynh Nguyệt.

“Ta biết ngươi hận ta, nhưng làm sao ta cũng không phải? Bá Ấp Khảo, nếu lúc trước ngươi liếc mắt ta nhiều hơn một cái, làm sao ta đến nỗi đi đến bước đường hôm nay, nhưng không quan hệ, rất nhanh chúng ta có thể giải thoát rồi.


Khuynh Nguyệt ổn định lại tâm trạng nói, nàng ta đã sớm chuẩn bị tốt kế hoạch, nàng ta muốn giết chết Bá Ấp Khảo, chỉ có như vậy nàng ta mới có thể nắm lấy Bá Ấp Khảo chặt chẽ, nàng ta không thích Bá Ấp Khảo lạnh nhạt với mình.

Bá Ấp Khảo không có nói lại nàng ta, hắn không biết cái nữ nhân điên này lại sẽ làm ra cái chuyện gì.

Không biết qua bao lâu, Khuynh Nguyệt đã rời đi, trong phòng chỉ có một mình Bá Ấp Khảo.

“Ngươi muốn giết nàng ta không? Nữ nhân đã móc đi hai mắt của ngươi?”
Bên tai Bá Ấp Khảo xuất hiện tiếng than nhẹ, thanh âm kia tràn ngập dụ hoặc, hắn nói đúng khát vọng và chỗ đau của Bá Ấp Khảo.

“Ngươi muốn thay thế được Cơ Phát không? Trở thành hắn, để ngươi phụ thân thích ngươi, để ngươi làm chúa tể Tây Kỳ, dẫn dắt đại quân lật đổ Đế Tân, cướp Đát Kỷ về.


Làm sao Bá Ấp Khảo không muốn, đương nhiên hắn muốn, nhưng hắn không làm được!
Đát Kỷ giấc mộng hắn vẫn luôn chấp nhất, mặc dù là hiện tại, hắn vẫn muốn nhớ tới Đát Kỷ, gặp nàng ở trong mộng.

“Ta muốn, muốn ta làm như thế nào?”
Bá Ấp Khảo gấp không chờ nổi hỏi, hắn thật sự một khắc cũng không muốn chờ, cũng chờ không được.

“Đừng có gấp, đầu tiên ngươi phải từ bỏ thân phận của mình, từ hôm nay trở đi, ngươi không phải Bá Ấp Khảo, ngươi phải tự sát, trước khi Khuynh Nguyệt giết ngươi, ngươi phải tự sát, ta sẽ giúp ngươi trở thành Quỷ Vương.

Như vậy ngươi sẽ có năng lực có thể giết nàng ta, rút đi pháp lực của nàng ta, trở thành pháp lực của chính ngươi.


Trong thanh âm của người nọ hàm chứa ý cười và điên cuồng, “Có pháp lực, ngươi mới có thể cướp lấy thân phận của Cơ Phát, thay thế được hắn, trở thành hắn, như vậy ngươi có thể có được vận khí đế vương, đến lúc đó ngươi có thể dấy binh tấn công Triều Ca, giết Đế Tân, đoạt lại Đát Kỷ.


Bá Ấp Khảo thừa nhận, hắn có chút động tâm.

Giết Khuynh Nguyệt, thay thế được Cơ Phát, đoạt lại Đát Kỷ vốn nên thuộc về hắn.

Nhưng Bá Ấp Khảo không phải ngốc tử, người này vì sao muốn giúp hắn? Giúp hắn thì có thể thu hoạch được ích lợi gì?
“Ngươi muốn cái gì?”

Bá Ấp Khảo áp gấp gáp nóng nảy trong lòng xuống, thiên hạ không có bữa cơm nào miễn phí, hắn tuyệt không thể bởi vì đối phương cho dụ hoặc thật lớn mà dễ dàng đưa ra quyết đoán.

Từ góc độ nào đó mà nói, đúng là Bá Ấp Khảo càng thích hợp làm quân vương hơn Cơ Phát bởi vì hắn lãnh khốc lại thực tế, kể cả yêu Đát Kỷ, hắn vẫn có thể bảo trì lý trí, phân tích lợi và hại.

“Ta sao? Ta muốn một con hồ ly, chỉ cần sau khi giết Đế Tân, giao thi thể hắn cho ta xử trí là được, những chuyện khác ngươi không cần phải xen vào.


Đối phương dừng một chút, cười nói.

“Ta biết ngươi băn khoăn, ngươi yên tâm đi, ta sẽ làm gì ngươi, vương nhân ở nhân gian ta còn chướng mắt.


Bá Ấp Khảo nghe đối phương nói như vậy, cũng không đồng ý ngay, hắn không có biện pháp đi nghiệm chứng thật giả.

“Ta không cần phải lừa ngươi, hơn nữa cái nữ nhân điên kia sắp về, chờ nàng ta giết ngươi, ta sẽ không giúp được ngươi.


Bá Ấp Khảo biết, đối phương có bản lính lớn như vậy, tuyệt đối sẽ không mặc kệ Khuynh Nguyệt giết mình, nhưng hắn không dám lấy tánh mạng mình đi đánh cuộc.

“Đực, ta đồng ý với ngươi.


Bá Ấp Khảo cắn răng đáp ứng, “Ta nên tự sát như thế nào?”
Hiện tại hắn là người mù, tư khi bị Khuynh Nguyệt đưa tới nơi này, giường cũng chưa từng nằm xuống.

“Hiện tại ngươi có thể tự do hoạt động, bên cạnh gối đầu ngươi có một thanh chủy thủ, ta nghĩ hẳn là ngươi biết làm như thế nào.


Tiếng nói của người nọ vừa dứt, Bá Ấp Khảo đã cảm giác được cấm chế trên người mình biến mất, hắn sờ soạng cầm lấy chủy thủ.

“Ngươi cũng không nên gạt ta, ta chết, ngươi muốn để ta thành quỷ vương, giúp ta cướp lấy pháp lực của nữ nhân điên kia, ta còn muốn hai mắt của nàng ta.


Biểu tình của Bá Ấp Khảo âm u, hắn bị Khuynh Nguyệt giam giữ lâu như vậy, đã sớm không bình thường.

“Đương nhiên, ngươi muốn cái gì đều có thể.


Bá Ấp Khảo được lờ hứa hẹn liền dùng chủy thủ tự sát, đầu ngón tay của người nọ giật giật, linh hồn của Bá Ấp Khảo nhiễm màu đen, dần dần toàn bộ hồn thể của hắn đều bị màu đen bao vây, đôi mắt hắn cũng có thể nhìn thấy người nọ.

Người nọ ăn mặc một thân áo đen, ngồi ở bên cạnh bàn, rõ ràng cách hắn không xa, nhưng Bá Ấp Khảo lại không nhìn thấy mặt hắn.


“Đừng nhìn, ngươi quá yếu, còn không đủ để nhìn thấy ta.


Người nọ nói, sau đó biến mất tại chỗ.

“Nàng ta đã trở lại, ngươi phải chuẩn bị cho tốt, ta sẽ không giúp ngươi.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.