Đát Kỷ Không Phải Họa Quốc Yêu Phi

Chương 3: Cô Cho Phép Mỹ Nhân Cậy Sủng Mà Kiêu





“Cô đang không bận cái gì, nên đến đây gặp mỹ nhân.


Đế Tân nhìn Tô Đát còn chưa thu hồi đi biểu tình, nghĩ thầm hiện tại nhất định mỹ nhân rất cảm động, mình bận rộn như vậy, còn bớt thời giờ tới gặp mỹ nhân.

“Không phải mỹ nhân vừa nói muốn ngắm hoa sao? Vừa lúc, cô bồi mỹ nhân đi.


Đương nhiên tùe khi Đế Tân thượng vị đén nay hắn chưa từng ngắm hoa, chính sự và chinh chiến bận rộn, căn bản không có thời gian làm cái chuyện nhàn hạ thoải mái kia.

“Được…… Được a.


Tô Đát nỗ lực mỉm cười, căn bản nàng không muốn ở chung với Đế Tân, càng đừng nói đến chuyện ngắm hoa ngắm cảnh.

Gần vua như gần cọp, huống chi bên vị bên cạnh nàng còn là quân chủ có tiếng thô bạo.

“Đại vương đã dùng bữa sáng chưa ạ? Không bằng Đại vương đi dùng thiện đi.


Tô Đát cảm thấy phàm là Đế Tân có chút nhãn lực, nên hiểu, hiện tại hản là hắn sẽ rời đi ăn cơm.

“Trước khi tới cô đã dùng cơm rồi, mỹ nhân không cần lo lắng.


Đế Tân nghe thấy Tô Đát nói như vậy, càng cảm thấy Tô Đát đang quan tâm mình, trong lòng càng thêm vui mừng.

Dù cho Đế Tân vừa hạ triều đã vội vàng tới, muốn cùng mỹ nhân dùng bữa, nhưng hiện giờ vì có thể bồi Tô Đát ngắm hoa, hắn cũng không ngại phải nói dối.

“Mỹ nhân không phải muốn đi ngắm hoa sao, cô bồi ngươi đi.


Đế Tân cảm thấy hẳn là mình nên nắm bắt thời gian ở chung cùng Tô Đát, như vậy mới có thể làm mỹ nhân càng thích mình.


“Vậy…… Thiếp thân cảm tạ Đại vương.


Tô Đát trộm liếc mắt ngắm Đế Tân một cái, tức khắc có chút túng, nàng đã cự tuyệt Đế Tân một lần, nếu lại cự tuyệt, chỉ sợ Đế Tân sẽ tức giận.

Ở trong mắt Tô Đát Đế Tân vẫn là một bạo quân.

“Mỹ nhân không cần khách khí như thế, hiện giờ chúng ta là phu thê, ta bồi nàng ngắm hoa chuyện nên làm.


Đế Tân nói với vẻ đương nhiên, hoàn toàn quên mất thân phận của bọn họ, cùng với Tô Đát đã theo hắn bằng cách nào.

Nhóm cung tì nghe thấy Đế Tân nói như vậy, trong lòng sớm đã nhấc lên sóng to gió lớn.

Tuy rằng Đế Tân sủng ái Đát Kỷ, nhưng các nàng chưa bao giờ nghĩ tới, thế nhưng Đế Tân coi Đát Kỷ là thê tử.

“Đại vương nói đùa, thiếp thân chỉ là một người bình thường, không nhận nổi ân sủng của Đại vương.


Tô Đát hiểu rất rõ, nàng muốn bo bo giữ mình, phải bảo trì khoảng cách với Đế Tân.

Huống chi, nàng không phải Đát Kỷ, không cần phải thay Đát Kỷ làm nhiệm vụ, hơn nữa kết quả của Đát Kỷ cũng không tốt.

Không nói khi Khương Tử Nha phong thần không có nàng, thậm chí nàng phải chạy trốn đến quốc đảo, hóa thân thành Ngọc Tảo Tiên.

Tô Đát rũ con ngươi, nàng không nghĩ sẽ bước vào vết xe đổ của Đát Kỷ, cũng không nghĩ thay người khác làm áo cưới.

“Sao gần đây ta thấy mỹ nhân luôn thất thần? Có phải còn chưa tu dưỡng tốt hay không?”
Đế Tân nhìn nhìn Đát Kỷ, hắn càng cảm thấy mỹ nhân rất đẹp.

“Có lẽ là di chứng của phong hàn, còn chưa khỏi hoàn toàn, chờ ngày mai là tốt rồi.



Tô Đát nghe Đế Tân nói như vậy, vội vàng lấy một cái cớ, cũng mặc kệ đối phương tin hay không.

“Vậy không bằng mỹ nhân nằm trên giường nghỉ ngơi nhiều thêm một chút?”
Đế Tân tri kỷ nói, Tô Đát là người duy nhất hợp tâm ý hắn trong bao nhiêu năm nay, hắn không nghĩ sẽ phá hủy ấn tượng tốt của Tô Đát đối với hắn.

“Không cần, thiếp thân đã nằm đủ lâu rồi, hiện giờ muốn đi lại nhiều một chút, có lẽ ngắm hoa giải sầu, bệnh này của thiếp thân sẽ tốt lên không biết chừng.


Tô Đát thật sự không muốn nằm tiếp, bởi vậy vội vàng cự tuyệt.

Đế Tân thấy thái độ kiên trì của Tô Đát, cũng không bắt buộc.

“Mấy ngày gần đây đúng là hoa nở không tồi, nếu mỹ nhân yêu thích, cô để người dưỡng vài chậu đưa đến cho nàng.


Ngược lại Đế Tân không cảm thấy đây là chuyện phiền toái, chỉ cần mỹ nhân thích.

“Không cần, Đại vương không cần phiền toái như thế, hôm nay thiếp thân nhìn thích, có lẽ ngày mai lại không thích nữa.

” Đát Kỷ vội vàng cự tuyệt, hiện tại nàng giống như chim sợ cành cong, mỗi một quyết định của Đế Tân, nàng đều sợ hãi sẽ liên lụy đến bản thân.

Nếu không phải nàng rời khỏi vương cung sẽ không có biện pháp sinh hoạt, thậm chí có khả năng làm hại toàn bộ bộ lạc Tô thị, có lẽ nàng đã sớm trốn đi.

Ở lúc nhìn thấy Đế Tân lần đầu tiên.

“Đại vương, chúng ta vẫn nên nhanh đi hoa viên đi.


Tô Đát sợ mình không khuyên được Đế Tân, lại đi vào con đường họa quốc yêu phi, vội vàng dời đề tài.

Đế Tân thấy Tô Đát nói như vậy, cũng không hề đề cập đến chuyện đưa hoa, chỉ là trong lòng hạ quyết định, tất nhiên muốn trước khi mùa đông bắt đầu, để mỹ nhân có thể nhìn được những loài hoa xinh đẹp ngay trong phòng.


“Được.

” Đế Tân gật đầu, hắn mang theo cung nhân không nhiều lắm, nhưng đoàn người cũng coi như rất phô trương.

Vì thể hiện sủng ái Tô Đát, Đế Tân sắp xếp cho nàng không ít cung nhân hầu hạ.

Hoa trong hoa viên đúng là giông như Tô Đát suy nghĩ, hoa nở tươi đẹp ướt át.

Tô Đát đi ra khỏi nơi đã giam cầm nàng, tâm tình cũng tốt lên rất nhiều.

“Thích nơi này?”
Đế Tân nhìn cả người Tô Đát trở nên sinh động, nhướng mày hỏi.

“Đúng vậy, nơi này cũng thật là xinh đẹp, đã lâu ta không thả lỏng như vậy.


Tô Đát thuận miệng nói, nàng hoàn toàn quên người bên kia là Đế Tân, là bạo quân trong sử sách, là vị vua vô đạo ngu ngốc trong miệng người đời.

“Nếu thích, về sau có thể đến nhiều hơn chút.


Đế Tân thích Tô Đát như vậy, tràn đầy sinh khí.

Nàng như một đóa hoa khảm lên biển hoa tinh xảo xinh đẹp, biến thành đóa hoa quẩn quanh Đế Tân, thật sự sinh động lên rất nhiều.

“Đươc a.

” Tô Đát đáp ứng xong, mới ý thức được, người nói chuyện cùng nàng là Đế Tân.

“Đại vương, thiếp thân ở trong phòng cũng giống nhau.


Tô Đát biết thân phận của mình, bên ngoài nàng là mỹ nhân Đế Tân nạp tới, dù cho được cung nhân coi là nương nương, nhưng nàng càng không thể lưu luyến, cũng vàng không có tự do.

Mà Tô Đát là Cửu Vĩ Hồ, lại do Nữ Oa nương nương phái tới họa loạn Thương triều, nếu nàng không biết điều một chút, lại không làm gì, chỉ sợ Nữ Oa nương nương bất mãn với nàng.

“Thiếp thân cũng rất thích ở một mình.



Tô Đát càng nghĩ càng cảm thấy vừa rồi bản thân quá thoải mái, nàng không nên quên mất thân phận người bên cạnh, cũng không nên quên thân phận của mình.

Tô Đát không nghĩ thay Cửu Vĩ Hồ họa loạn Thương triều, cũng không nghĩ có bất kỳ nhân quả gì với Thương triều, với Đế Tân.

Người tu đạo sợ nhất đó là dây dưa nhân quả.

Cho dù diện mạo Đế Tân tuấn lãng, mày kiếm mắt sáng, là bộ dáng Tô Đát thích nhất, nhưng nàng rất lý trí, biết bản thân nên lựa chọn thế nào.

“Mỹ nhân không cần khách sáo với cô như vậy, cô thích mỹ nhân tùy ý một chút.


Đế Tân nhìn Tô Đát như vậy, không khỏi nhíu mày, hắn vẫn thích Tô Đát vừa rồi hơn, nhìn như vậy mới thấy chân thật, không giống hiện tại, giống như khoác lên một lớp vỏ chăn.

“Đại vương sủng ái thiếp thân, nhưng thiếp thân cũng không thể cậy sủng mà kiêu.


Tô Đát mím môi, thật sự nàng không có kinh nghiệm, không biết toàn thân mà lui như thế nào.

Lúc này Tô Đát rất hối hận, trước kia không xem nhiều thêm hai tập phim cung đấu.

“Cô cho phép mỹ nhân cậy sủng mà kiêu.


Một thân khí độ của Đế Tân tẫn hiện, xác thật có cảm giác của hôn quân.

“Thiếp thân không dám.


Tô Đát rũ con ngươi, nàng chỉ muốn tồn tại.

“Mỹ nhân có thể dám, cô nguyện ý sủng mỹ nhân.


Đế Tân khẽ cười cười, nhưng thật ra hắn không sợ sủng Tô Đát nhiều thêm một chút.

“Mỹ nhân không cần lo lắng, cô chỉ có mỹ nhân, ngày sau cũng chỉ có mỹ nhân.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.