Đánh Dấu Ngoài Ý Muốn

Chương 72




Bùi Thiệu Trạch quẹt thẻ đi vào phòng, đến bên cửa sổ, cửa sổ sát đất chiếm cả một mặt tường, tầm nhìn cực kỳ rộng rãi, có thể nhìn thấy cảnh đêm sầm uất náo nhiệt xung quanh. Xa xa có một tòa chung cư, chiều cao so với khách sạn này cũng không chênh lệch mấy, cửa sổ của tòa chung cư vừa vặn hướng thẳng về phía cửa sổ của dãy phòng trong khách sạn. Nếu có máy quay phim tiêu cự xa chuyên nghiệp, hoàn toàn có thể chụp được toàn bộ hình ảnh phía bên trong phòng khách sạn.

Khoảng cách từ khách sạn Quốc tế Á An đến phim trường Á An rất gần, hàng năm có lượng lớn các đoàn phim đến ở, cho nên các paparazzi thường ẩn nấp ở một số khu nhà gần đó. Bùi Thiệu Trạch kiểm tra một vài tin tức cũ, hai năm trước có một đoàn làm phim đã gặp sự cố tại khách sạn này. Một diễn viên Alpha nam vốn dĩ đã có kế hoạch kết hôn, đột nhiên lại xảy ra quan hệ với một đối tác Omega nữ trong quá trình quay phim, làm chuyện đó ngay trong khách sạn, bị paparazzi quay lại. Sau khi đoạn video bị phát tán, khắp nơi trên mạng đều là lời chửi rủa hai người bọn họ. Bạn gái của Alpha kia là một tiểu thư nhà giàu, ngay lập tức phong sát cả hai, từ đó về sau hai người kia thân bại danh liệt, không còn xuất hiện trước công chúng nữa.

Sau sự cố này, khách sạn nhận thấy tầm quan trọng về sự riêng tư của khách hàng, vậy nên đã tăng cường an ninh, cổng lớn được canh gác nghiêm ngặt, không có bất cứ một paparazzi nào lọt vào được, đồng thời tất cả màn cửa của các phòng đều được thay mới, khi kéo rèm lại, bên ngoài sẽ không chụp được bất cứ thứ gì.

Thời điểm đoàn phim vào ở trong khách sạn, đạo diễn cũng nói rõ: “Nếu ở trong phòng thì phải kéo rèm cửa lại!”

Những nơi lân cận phim trường có rất nhiều paparazzi, không thể không đề phòng.

Vài lần trước lúc Trình Hạ qua đây, Bùi Thiệu Trạch đều đã kéo rèm cửa xuống, nhưng hôm nay anh không làm như vậy, thay vào đó lại đứng trước cửa sổ, rót một tách cà phê chậm rãi uống.

Khi nào Thôi Quyết sẽ ra tay đây? ’Gấp giấy’ đã không thể ngăn cản, nếu không nghĩ biện pháp, trong báo cáo tài chính cuối năm của công ty, Bùi Thiệu Trạch đầu tư 10 triệu lại thu lời thêm mấy triệu, thành tích này sẽ khiến các cổ đông mở rộng tầm mắt.

Vị trí của Thôi phó tổng sẽ lập tức bị lung lay.

Khóe môi Bùi Thiệu Trạch khẽ nhếch, anh lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn wechat cho Trình Hạ: “Tối nay đừng gặp mặt, sáng mai anh đợi em ở dưới lầu lúc 8 giờ, đi ngủ sớm một chút.”

Trình Hạ luôn luôn nghe lời Bùi Thiệu Trạch, sau khi nhận được tin nhắn thì ngay lập tức trả lời: “Vâng ạ, chúc anh Bùi ngủ ngon.”

Sáng hôm sau lúc Trình Hạ đi xuống lầu thì trông thấy người đại diện Chu Nhan và Bùi Thiệu Ngạn đang ở trong đại sảnh tầng dưới chờ đợi. Trình Hạ cũng không nghĩ nhiều, dẫn người đại diện và trợ lý đi công tác cùng là chuyện rất bình thường. Bùi Thiệu Ngạn thần thần bí bí bước đến nói: “Chả biết trong đầu anh trai em nghĩ gì, nói muốn đưa anh đến gặp phóng viên, để em đi theo học tập! Em còn phải học cách phỏng vấn của phóng viên sao?”

Trình Hạ cười nói: “Anh trai em bảo em đi theo, tự nhiên là có lý do của anh ấy, em cứ coi như ra ngoài thư giãn một bữa đi.”

Xe thương vụ rất rộng rãi, Bùi Thiệu Ngạn và Bùi Thiệu Trạch ngồi ở hàng giữa, Trình Hạ và người đại diện ngồi cuối, chú Chung lái xe.

Sau khi trông thấy chú Chung, Trình Hạ không khỏi sửng sốt, không ngờ lần này anh Bùi lại mang cả tài xế đến, trong lòng cậu lờ mờ nhận ra có gì đó không đúng, nhưng không biết vấn đề là ở đâu. Ngay sau đó điện thoại đột nhiên xuất hiện tin nhắn wechat do Bùi Thiệu Trạch gửi đến: “Hôm nay có người đại diện và trợ lý ở đây, chúng ta chú ý một chút, không nên quá thân mật. Buổi tối chờ tin nhắn của anh, đến phòng anh rồi nói rõ mọi chuyện, được không? ”

Trình Hạ trả lời: “Vâng anh Bùi.”

Đúng lúc này, chú Chung đột nhiên phanh lại, nhỏ giọng nói: “Bùi tổng, có người theo dõi.”

Ngay khi những lời này nói ra, Trình Hạ và Chu Nhan lập tức căng thẳng.

Vẻ mặt của Bùi Thiệu Trạch rất bình tĩnh: “Không cần quan tâm bọn họ, tiếp tục lái xe.”

Bùi Thiệu Ngạn dỏng tai lên cảnh giác: “Chết tiệt, chẳng lẽ lại là paparazzi!” Cậu ta mở rèm cửa nhìn ra bên ngoài, ngã tư đường có rất nhiều xe cộ, căn bản không thể nhìn ra chiếc xe nào là của paparazzi, Bùi Thiệu Ngạn không khỏi bội phục hỏi: “Chú Chung, sao chú nhìn ra được vậy?”

Chú Chung cười nói: “Trước đây tôi từng làm tài xế cho minh tinh, vậy nên khi bị theo dõi vẫn có thể nhận ra được. Nếu Bùi tổng đã nói không cần phải trốn, vậy tôi sẽ tiếp tục lái xe!”

Bùi Thiệu Trạch nói: “Vâng, chú đưa họ đi một vòng nữa rồi đến bãi đậu xe của cao ốc Hoa Tường.”

Trình Hạ cảm thấy hơi lo lắng, nhưng khi nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Bùi Thiệu Trạch thì cậu không sợ nữa, cậu luôn cảm thấy anh Bùi đã biết trước những chuyện này rồi, nếu không sao anh ấy có thể mang cả tài xế riêng tới đây?

Sau khi chiếc xe đi một vòng lớn, liền dừng lại trong gara của cao ốc Hoa Tường.

Bùi Thiệu Trạch và Bùi Thiệu Ngạn xuống xe trước, Trình Hạ và người đại diện của cậu xuống sau, bốn người lần lượt đi vào tòa nhà.

Đúng như dự đoán, phóng viên đã đợi sẵn trong văn phòng. Trụ sở chính của Giải trí Kim Nhật nằm ở thành phố Á An, đây là một trang web cực kì nổi tiếng trong giới, chủ yếu đăng tải cuộc sống hàng ngày của những người nổi tiếng, phỏng vấn đoàn phim điện ảnh và truyền hình, bình luận về âm nhạc, có rất nhiều bình luận viên nổi tiếng và các phóng viên, lưu lượng truy cập rất lớn. Bởi ‘Gấp giấy’ đang nổi lên, bọn họ chủ động mời Trình Hạ phỏng vấn, Bùi Thiệu Trạch cũng đã đồng ý.

Phòng phỏng vấn được trang trí rất ấm áp, ghế sofa cũng rất dễ thương, cô gái phụ trách phỏng vấn rót trà cho Bùi tổng, sau đó cùng Trình Hạ kiểm tra lại các câu hỏi phỏng vấn xem cậu ấy có kiêng kỵ gì không.

Sau khi đọc kỹ, Trình Hạ giả vờ hỏi người đại diện của cậu: “Em có nên trả lời những câu hỏi về mối quan hệ cá nhân không?” Thực ra là cậu đang hỏi ý kiến ​​của Bùi tổng. Quả nhiên ngay sau đó liền nghe Bùi Thiệu Trạch nói: “Cứ trả lời đúng sự thật.”

Hai chữ ‘sự thật’ hơi nhấn mạnh hơn, Trình Hạ lập tức hiểu ý, gật đầu cười.

Buổi phỏng vấn chính thức bắt đầu, trước tiên phóng viên chúc mừng thành tựu xuất sắc của ‘Gấp giấy’, sau đó đặt rất nhiều câu hỏi liên quan đến bộ phim, chẳng hạn như Trình Hạ nghĩ thế nào về nhân vật Tần Niên, cậu là người mới thì có gặp phải khó khăn gì trong lúc quay phim không, ở chung với các thành viên trong đoàn kịch như thế nào, v.v…?

Sau khi đặt câu hỏi về bộ phim, phóng viên lại nói chuyện phiếm: “Trình Hạ, trên mạng có rất nhiều người hâm mộ em, bọn họ cũng rất tò mò về tình trạng mối quan hệ của em, em đã từng yêu đương chưa, có tiện tiết lộ một chút không?”

Trình Hạ nghiêm túc trả lời: “Tuổi em vẫn còn nhỏ, nên tập trung vào sự nghiệp, về chuyện tình cảm cũng không vội.” Câu trả lời này rất khéo léo, cậu nói không sai, nhưng từ góc độ của người xem lại giống như cậu đang phủ nhận chuyện yêu đương.

Quả nhiên phóng viên đã hiểu thành “tuổi còn nhỏ chưa từng yêu đương”, vì thế liền hỏi tiếp: “Vậy em có hình mẫu Alpha lý tưởng mà em thích không?”

Trình Hạ nghiêng đầu suy nghĩ một chút, ngượng ngùng cười: “Em thích những Alpha trưởng thành chững chạc, lớn tuổi hơn em, cảm thấy khi ở bên Alpha như vậy sẽ rất có cảm giác an toàn.”

Phóng viên đồng tình: “Đúng vậy, những Alpha lớn tuổi quả thực sẽ chăm sóc người khác tốt hơn một chút! Một câu hỏi nữa, diễn viên Alpha và diễn viên Omega yêu thích của em là ai?”

Trình Hạ nói thẳng: “Diễn viên Alpha yêu thích của em là tiền bối Lưu Hằng Vũ, từ khi còn nhỏ em đã xem phim của chú ấy rồi. Omega em thích nhất chính là cô Thái Vân, cảnh khóc của cô ấy rất lợi hại.”

Bùi Thiệu Trạch: “…”

Vừa rồi khi phóng viên hỏi nam diễn viên Alpha mà cậu yêu thích nhất, anh còn lo lắng Trình Hạ sẽ theo bản năng nói tên Thân Khải, kết quả dường như Trình Hạ đã quên béng Thân Khải rồi? Cẩn thận suy nghĩ lại, từ sau khi “Gấp giấy” hoàn thành, weibo của hai người này không hề có bất kỳ tương tác nào, Trình Hạ cũng chưa từng lén nhắc đến cái tên Thân Khải, nhưng lại gọi anh Bùi rất siêng năng, lúc rảnh rỗi sẽ gửi tin nhắn wechat cho anh.

Chẳng lẽ là anh đã hiểu lầm? Người Trình Hạ thích không phải Thân Khải? Mà là… anh sao?

Trái tim Bùi Thiệu Trạch đột nhiên nhảy dựng, nhất thời không dám tin tưởng.

Sau khi phỏng vấn kết thúc, Bùi Thiệu Trạch chủ động mời cơm phóng viên và ông chủ của Giải trí Kim Nhật, cả nhóm lái hai chiếc xe đến nhà hàng tư nhân nổi tiếng ở địa phương ăn cơm tối, vừa ăn vừa trò chuyện, một buổi chiều trôi qua nhanh chóng, Trình Hạ căn bản không có cơ hội ở một mình với Bùi Thiệu Trạch. Một đám người đi theo bên cạnh, thậm chí cậu và Bùi Thiệu Trạch còn rất hiếm khi nhìn nhau.

Buổi tối sau khi trở về khách sạn, Bùi Thiệu Trạch không đi cùng cậu mà đi bàn bạc với giám đốc Chu.

Trình Hạ lên lầu với người đại diện.

Cần phải tránh sự nghi ngờ trước mặt người ngoài, cả ngày hai người không thể thì thầm một lời nào, Trình Hạ cũng không bận tâm. Bùi Thiệu Trạch đã gửi một tin nhắn cho cậu, bảo cậu tối qua phòng anh nói chuyện, vậy nên cậu cũng không cần dính người quá mức.

Sau khi trở về phòng, cậu vừa lướt weibo vừa đợi tin nhắn của Bùi Thiệu Trạch.

Mãi đến chín giờ hơn điện thoại mới sáng lên: “Qua đây đi, anh thấy trên hành lang không có ai, em cứ mặc bộ quần áo hôm nay đi, đừng thay đổi.”

Trình Hạ lập tức đứng dậy cầm khóa thẻ từ, lén lút lần mò cửa đi ra ngoài, đi một vòng thì thấy cửa phòng Bùi Thiệu Trạch đang mở, cậu nhanh chóng bước vào, đưa tay trái đóng cửa lại, còn chưa kịp nói chuyện thì đã bị người đàn ông ôm vào lòng rồi ấn lên tường.

Trình Hạ: “…”

Đây chính là kabedon sao?

Trình Hạ bị đè lại càng hoảng sợ hơn, lưng cậu dựa sát vào tường, trước mặt là Alpha thân hình cao lớn, mùi mộc hương quen thuộc khiến cậu cảm thấy an tâm, không giãy dụa, ngẩng đầu nhìn đối phương, nhỏ giọng nói: “Anh Bùi…”

Bùi Thiệu Trạch nghe tiếng gọi ‘anh Bùi’ nhẹ nhàng này, trái tim không khỏi run lên, nâng cằm Trình Hạ, nhiệt tình hôn lên.

Trình Hạ run rẩy nhắm mắt lại, hé miệng ngây ngô đáp lại đối phương.

Người ta nói rằng tiểu biệt thắng tân hôn*, lâu như vậy không gặp, Bùi Thiệu Trạch cũng rất nhớ Trình Hạ. Trong mơ có nhiều quả cam chui vào lòng anh như vậy, hiện tại có một quả cam nhỏ sờ sờ ngay trước mặt, sao anh có thể chịu được?

*Tiểu biệt thắng tân hôn: Khi gặp lại sau lúc chia xa sẽ đem lại cảm giác mạnh mẽ hơn cả đêm tân hôn.

Bùi Thiệu Trạch ôm Trình Hạ vào lòng, hôn thật lâu.

Hai má Trình Hạ đỏ bừng, nhịp tim nhanh đến mức khiến cậu gần như mất kiểm soát. Mãi đến khi Trình Hạ hô hấp không thoải mái nên đẩy nhẹ, Bùi Thiệu Trạch mới buông thiếu niên trong lòng ra, giọng nói khàn khàn: “Anh bỏ rơi em cả ngày, em không tức giận chứ?”

Hai má Trình Hạ nóng bừng sau khi bị hôn, thở hổn hển lắc đầu: “Đương nhiên không giận, có paparazzi theo dõi, anh làm như vậy cũng là vì lo lắng cho em.”

Bùi Thiệu Trạch nhẹ nhàng sờ đầu cậu, nói: “Lại đây ngồi, anh có chuyện muốn nói với em.”

Trình Hạ ngồi cạnh giường với Bùi Thiệu Trạch, thấy cửa sổ đã được kéo rèm kín đáo, điều này khiến cậu an tâm hơn rất nhiều.

Bùi Thiệu Trạch đưa cho cậu một cốc nước, nói: “Anh vốn không muốn để em biết những chuyện tranh quyền đoạt lợi của bộ phận cấp cao công ty, nhưng nếu như không nói với em, anh sợ em sẽ nghĩ lung tung. Với mối quan hệ hiện tại của chúng ta, anh cũng không muốn giấu giếm em chuyện gì. ”

Trong lòng Trình Hạ rất ấm áp, người yêu tự nguyện nói chuyện của bản thân với cậu, cũng chứng tỏ anh ấy tin tưởng cậu. Cậu ghét nhất mấy cái kiểu gạt tới gạt lui, đoán đi đoán lại rồi tạo thành hiểu lầm trong các bộ phim truyền hình, có gì thì nói thẳng ra chẳng phải tốt hơn sao?

Bùi Thiệu Trạch ngồi cạnh Trình Hạ, thấp giọng nói: “Anh là người thừa kế đứng đầu của tập đoàn Thiên Toàn, năm ngoái cha anh mắc bệnh nên thoái vị, ông ấy giao cho anh vị trí giám đốc điều hành, bởi vì tuổi anh còn trẻ, kinh nghiệm cũng không có, hơn nữa trong quá khứ anh chỉ lo sống phóng túng, không làm việc đàng hoàng nên có nhiều người trong công ty không phục anh, đặc biệt là những nguyên lão khởi nghiệp cùng cha anh.”

Trình Hạ nghe xong mấy lời nghiêm túc này, không nhịn được hỏi: “Nguyên lão? Ý của anh là Thôi phó tổng sao?”

Bùi Thiệu Trạch gật đầu, nói tiếp: “Sau đó anh đề xuất Thiên Toàn nên được quản lý theo tổ. Một mặt là muốn tự quản lý một tổ, có quyền đầu tư. Mặt khác cũng muốn để Thôi Quyết làm bất cứ điều gì ông ta muốn ở tổ A, nếu ông ta khinh địch thì chắc chắn sẽ để lộ ra nhược điểm. Hiện tại anh đang thu thập bằng chứng để lật đổ ông ta. Thành tích ‘Gấp giấy’ của chúng ta tốt đến không ngờ, ông ta không thể chỉ ngồi nhìn, chắc chắn sẽ làm gì đó trong thời gian sắp tới.”

Trình Hạ không khỏi căng thẳng: “Ông ta sẽ đối phó với anh như thế nào?”

Ánh mắt Bùi Thiệu Trạch lóe lên sự sắc bén, anh lạnh lùng nói: “Bộ phim đầu tiên anh đầu tư kiếm được nhiều tiền, đương nhiên ông ta sẽ không vui. Bản thân bộ phim này của chúng ta không có vết nhơ, nếu muốn phá bỏ một bộ phim được đánh giá rất tốt, chỉ có thể ra tay từ các diễn viên. Em nghĩ xem, nếu diễn viên trong đoàn phim có quá khứ đen tối, liệu khán giả có còn bỏ tiền ra mua phim không?”

Trái tim Trình Hạ đột nhiên căng thẳng, lông mao dựng đứng, máu toàn thân như trở nên lạnh lẽo, trong lòng dâng lên một linh cảm rất mơ hồ: “Chuyện lần đó ở cuộc họp thường niên, liệu có bị tung ra không… ”

Cảm nhận được tâm trạng căng thẳng của thiếu niên, Bùi Thiệu Trạch nhẹ nhàng nắm tay cậu, nói: “Đây cũng là chuyện anh lo lắng, anh nói trước là để phòng hờ, em cứ chuẩn bị tâm lý cho tốt.”

Trình Hạ dùng sức nghiến răng. Dù sao chuyện kia cũng không có gì vẻ vang, tin tức tố của nam diễn viên Omega mất kiểm soát, trần như nhộng nằm trên giường của ông chủ, người khác sẽ nghĩ gì về cậu đây? Một Omega vì lợi ích nên không từ thủ đoạn, thậm chí hiến tặng thân thể của chính mình? Một diễn viên vô danh tuyến 18 dùng thân thể làm phương tiện giao dịch để câu dẫn ông chủ, còn cần mặt mũi nữa không?

Ai lại muốn bỏ tiền mua một bộ phim do một người như vậy diễn? Sao một diễn viên có nhân cách tệ hại như vậy lại có thể xứng với Tần Niên đáng yêu trong ‘Gấp giấy’? Sau khi khán giả biết chuyện, nhất định sẽ kinh tởm như ăn phải ruồi bọ.

Mặc dù cậu và anh Bùi luôn trong sạch, lúc trước căn bản không hề xảy ra quan hệ, nhưng cư dân mạng có thể tin không?

Nhìn thấy thiếu niên khẽ run lên, Bùi Thiệu Trạch đau lòng ôm lấy cậu, nhẹ giọng nói: “Đừng sợ, anh đã sớm chuẩn bị xong. Em có nguyện ý tin tưởng anh không?”

Trình Hạ hoàn hồn gật đầu: “Đương nhiên tin tưởng.”

Bùi Thiệu Trạch cho biết: “Vụ án của Triệu Văn Tu vẫn chưa mở phiên tòa.”

Trình Hạ giật mình ngẩng đầu nhìn anh: “Chẳng lẽ anh định…?”

Bùi Thiệu Trạch gật đầu: “Anh nhờ luật sư tìm thêm bằng chứng nên đã kéo dài thời gian xét xử đến giữa tháng 8.”

Trình Hạ: “…”

Bùi Thiệu Trạch nói: “Nếu không có gì bất ngờ, chẳng mấy chốc Thôi Quyết sẽ tung ra những thông tin xấu của em, bôi nhọ danh tiếng em khắp nơi. Ông ta sẽ khiến cư dân mạng nghĩ rằng em vì muốn được nổi tiếng mà không từ thủ đoạn, lợi dụng thân thể câu dẫn ông chủ, người như vậy khác xa một trời một vực với Tần Niên. Những cư dân mạng thích Tần Niên chắc chắn sẽ tràn vào weibo chửi bới em. Tuy nhiên ngay sau khi vụ án của Triệu Văn Tu mở ra, mọi thứ sẽ đảo ngược lại, tòa án sẽ trả lại cho em sự trong sạch. Không bằng chứng nào thuyết phục hơn các bằng chứng đã được luật sư nộp cho tòa án.”

Ánh mắt Trình Hạ đột nhiên sáng lên: “Đúng vậy! Cho đến bây giờ em vẫn chưa bị đánh dấu, đến khi đó em sẽ đích thân ra hầu tòa. Hơn nữa còn có chứng cứ về việc Triệu Văn Tu mua thuốc giải phóng tin tức tố, cùng với người ông ta tìm để làm hại em. Thẩm phán chắc chắn sẽ chấp nhận những bằng chứng đó. Nhiều bằng chứng như vậy, em tin rằng cư dân mạng sẽ hiểu ra sự thật.” Cậu kích động nắm tay Bùi Thiệu Trạch: “Anh Bùi, anh đã sớm đoán được sẽ có người lợi dụng điều này để bôi nhọ em sao? ”

Bùi Thiệu Trạch khẽ thở dài: “Vào hôm họp thường niên của công ty, chuyện em được mang lên giường của anh, chắc chắn không chỉ một mình Triệu Văn Tu biết, giống như một quả bom nổ chậm được chôn giấu giữa chúng ta, có thể nổ tung bất cứ lúc nào, khiến em thân bại danh liệt, vì vậy anh phải chuẩn bị trước cách đối phó, giải quyết gọn gàng khúc mắc này của em. Tại sao khi ‘Gấp giấy’ thử vai lại có hai máy quay, bây giờ em đã hiểu chưa? Bởi vì anh muốn hoàn toàn ghi lại hiện trường buổi thử vai, để cho mọi người biết, rằng em đã nhận được vai diễn Tần Niên như thế nào.”

Anh dịu dàng nhìn thiếu niên trước mặt: “Trình Hạ, từ đầu đến cuối anh và em đều là quang minh chính đại, không hề giao dịch gì dơ bẩn. Vậy nên em không cần khổ sở, tất cả mọi thành tích đều do em làm việc chăm chỉ để giành được.”

Mũi Trình Hạ chua xót, gắt gao ôm chặt Alpha trước mặt.

Cậu không ngờ tới, ở thời điểm cậu không biết gì, anh Bùi đã vì cậu mà làm nhiều điều như vậy… Thậm chí rất lâu từ trước kia, lúc cậu còn chưa thích đối phương, anh Bùi đã chuẩn bị tốt mọi thứ để bảo vệ cậu. Lý do tại sao trong buổi thử vai lại có hai máy quay đồng thời ghi hình, vậy mà hiện tại cậu mới hiểu rõ.

Chỉ có ghi hình mới có thể trả lại sự trong sạch cho cậu khi bị chất vấn!

Cái gai chôn trong lòng này nhất định phải được nhổ tận gốc, nếu không sẽ không bao giờ ngóc đầu lên được.

Nhìn thấy khóe mắt thiếu niên ươn ướt, Bùi Thiệu Trạch nhẹ nhàng sờ đầu cậu, nói khẽ: “Anh còn có một câu hỏi, em nói thật được không?”

Trình Hạ gật đầu: “Vâng, anh hỏi đi.”

Bùi Thiệu Trạch cau mày: “Lúc đầu em nói với anh rằng em có người mình thích, muốn cất giấu người ấy ở trong lòng… Người đó là ai?”

Trình Hạ ngượng ngùng cười cười: “Chính là anh đó.”

Đôi mắt thiếu niên trong suốt sáng ngời, trong ánh mắt tràn đầy hình ảnh Bùi Thiệu Trạch. Cậu nhìn Alpha trước mặt, từng chữ từng chữ nói: “Trong lòng em, cho tới bây giờ chỉ luôn có mình anh.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.