Bá Đạo Dâm Hiệp Hệ Thống

Chương 97: Thay mới




Thần Giới ngoại vực, là một mảnh vũ trụ mênh mông, đầy rẫy tinh cầu lấp lánh phía xa, lúc này, giữa hư không bỗng nhiên tràn ra một vết nứt, hai người một nam một nữ xuất hiện, chao đảo giữa khoảng không sau đó mới bình tĩnh lại thân hình.

- Phù, lần nào xuyên giới cũng đều mệt mỏi như vậy.

Dương Tuấn thở ra một hơi, để Hương Ngọc vào trong không gian nghỉ ngơi, còn mình thì nhờ "hắn" kia chữa lành vết thương, ma khí đang ngăn cản tiên nguyên chữa lành vết thương, nhưng hiện tại Dương Tuấn không còn đủ tiên nguyên để trục xuất ma khí nữa rồi, kích hoạt Thí Thần Thương uy năng đối với Bán Thánh như hắn thật có chút quá sức, hơn nữa còn phải dùng tiên nguyên bao phủ mình khi xuyên giới, làm đan điền Dương Tuấn khô đến không còn gì.

- Đây là Thanh Liên Tâm, chủng liên từ vị diện khác, nó cung cấp sinh mệnh chi thủy không thua kém gì Sinh Mệnh chi thụ, chỉ cần ngươi trồng vào đan điền, từ từ nuôi lớn nó, máu của ngươi sẽ được sinh mệnh thủy của nó dung hợp, cho dù bị thương nặng đến đâu cũng sẽ nhanh chóng hồi phục.

Trước mặt Dương Tuấn xuất hiện một hạt giống màu xanh, kèm theo giọng nói của tên kia nói cho hắn biết, không do dự, Dương Tuấn nuốt xuống hạt giống này, dùng lượng tiên nguyên còn lại đẩy nó vào đan điền, sau đó lại lấy ra tiên thạch, ngồi xuống luyện hoá, nuôi thúc hạt giống thanh liên.

Một luồng khí nóng đi qua khắp cơ thể Dương Tuấn, khu trừ ma khí bên trong vết thương nặng ở tay, tuy nhiên nó cũng không khôi phục lại cánh tay như trước, mà chỉ khu trừ ma khí mà thôi, dù sao, hạt giống này cũng chỉ mới vừa trồng xuống.

Trong đầu Dương Tuấn xuất hiện một thắc mắc, đó là đồ vật hoặc gì đó từ vị diện này lại có thể đem đến vị diện khác sử dung, uy lực không những không giảm, mà càng dễ sử dụng hơn, ví dụ như Không Gian Ma Pháp từ một cái huyễn tưởng lại có thể đem tới tu tiên vị diện sử dụng, hơn nữa, một chút tiêu hao cũng không có.

- Ngươi thắc mắc cũng dễ hiểu, ức giới vạn vị diện, đều sinh ra một tấm hai mặt trời và đất, luôn có âm dương tồn tại, biến hoá thành Càn Khôn, xoay vòng luân hồi, tạo ra một thứ lực lượng là Khí, Khí sau đó theo cải biến của vị diện đó thay đổi, trở thành linh khí, ma lực, tiên nguyên, ma khí,.v.v. Dù có ở đâu, bản chất thật của nó cũng không thay đổi.

"Dương Tuấn" đơn giản giải thích, Dương Tuấn trong đầu loé sáng, não bộ thông suốt, nơi nào có thiên địa, nơi đó có Càn Khôn Âm Dương, nơi đó có Khí, bản chất của toàn bộ lực lượng.

- Ta hiện tại chỉ còn một tay, làm sao sử dụng Thí Thần Thương đây?

Dương Tuấn ảo não, lúc trước mặc dù chỉ cầm Thí Thần Thương bằng một tay, là vì vẫn còn Chiến Thiên Thần Phủ mạnh mẽ cản trở mấy phần công kích, để hắn có chút thời gian phản ứng, huy động lực lượng của Thí Thần Thương để phản kích, nhưng hiện tại, tay mất phủ vỡ, làm Dương Tuấn đau lòng không thôi.

- Dùng cánh tay giả này đi...

Trước mặt Dương Tuấn xuất hiện một cánh tay bằng thép bình thường màu đen, có từng sợi gân nhỏ ve vẩy trên phần vai, Dương Tuấn thử đưa nó lên vai, những sợi gân nhỏ này lập tức bắn ra, bám lấy lên vai hắn, ghép lại với nhau vừa khít như cánh tay thực sự.

- Cánh tay này tốt chỗ nào vậy?

Dương Tuấn được voi đòi tiên, "người kia" hừ một tiếng khinh thường, bắt đầu nói, đây là Liệp Huyết Thủ, thuộc giả kim ma pháp vị diện, giết lấy sinh vật sẽ cướp lấy huyết mạch của nó, khiến Liệp Huyết Thủ này có thể ảo hoá ra cánh tay của sinh vật đó, mang theo toàn bộ sức mạnh bên trong huyết mạch gặt hái được.

- Vậy, bên trong liệp được bao nhiêu huyết mạch rồi?

- Bốn cái...

- Bốn cái???

- Tứ Tượng Ma Thú, hài lòng ngươi chưa?

- Nà ní???

Ngược với Tứ Tượng Thần Thú chính là Tứ Tượng Ma Thú, Thanh Long đối Bằng Minh, Chu Tước đối Chúc Giang, Bạch Hổ đối Hắc Trác, Huyền Vũ đối Nghê Văn.

Bằng Minh, thân tựa như chim, nhưng không lông không thịt, hoàn toàn giống như Thương Long, nhưng nó sinh không phải sát, mà là thực, bởi vì không lông không thịt, Bằng Minh thèm khát ăn mọi thứ thịt trên đời mà nó nhìn thấy, Thanh Long cũng từng bị nó ăn qua nửa cái mạng, vì vậy Bằng Minh mới bị liệt vào một trong bốn Ma Thú.

Chúc Giang, tựa như rắn, lại như giao, nhìn như lươn lại như rồng, toàn thân một màu xanh lam như sông sâu, khác với Chu Tước hừng hực hoả diễm thiêu đốt càn khôn, Chúc Giang lại là băng sương giá lạnh ngăn cản luân hồi.

Hắc Trác, nhìn tựa như hươu, nhưng lại như dê, nó là hiện thân của hắc ám, có hàng vạn con mắt, nhìn thấu ác tâm nhục dục, cắn nuốt cái tốt, quang minh chính nghĩa, là kẻ thù không đội trời chung của Bạch Hổ, người bảo vệ ánh sáng cùng chính nghĩa.

Nghê Văn, tựa như lừa, nhưng thân như hổ, đầu lại có sừng hươu, tựa như Kỳ Lân, nó là hiện diện của tử vong, cắn nuốt linh hồn muốn đi vào luân hồi, vật cản của Sinh Mệnh Thiên Hà của Huyền Vũ, nơi tắm mát sinh mệnh lực cho linh hồn luân hồi tân sinh, lại bị đầu độc bởi Nghê Văn.

Vì vậy bọn chúng mới bị gọi là Tứ Tượng Ma Thú, làm đều là sự tình thương thiên hại lý.

...............

- CMN, đừng nói nữa, ta đều nổi hết cả da gà...

Dương Tuấn không rét mà run, đầy người mồ hôi lạnh tuôn ra, tên kia giải thích cũng thôi, còn kèm theo hình ảnh chuyển động minh hoạ, Thanh Long bị một cái cự chim toàn xương cắn đứt nửa thân dưới, thanh huyết vươn vãi tàn phá tinh không, lại tạo ra thêm nhiều tinh cầu mới, sau đó Chu Tước xuất hiện, đúng như câu phượng vũ cửu thiên, Chu Tước bay múa, thả ra một loại hoả diễm cực kì đáng sợ, nhưng lại bị một con lươn kì dị thả ra khói trắng đóng băng, nhưng đóng băng lực cũng nhanh chóng bị hoả diễm nung chảy ra, hoả diễm lần nữa bộc phát thì lại bị đóng băng lần nữa, cứ như vậy tiếp diễn đến cả hai sức cùng lực kiệt.

Bên cạnh, là Bạch Hổ chói sáng rực rỡ giữa một vùng bóng đêm đáng sợ đến kì lạ, với hàng ngàn hàng vạn con mắt bao vây xung quanh Bạch Hổ, những con mắt đó lộ ra vẻ thèm khát mãnh liệt đối với hào quang rực rỡ của Bạch Hổ, Bạch Hổ há ra miệng lớn, gặm vào trong không gian tối đen, nhưng lại không trúng bất cứ thứ gì, làm nó vô cùng bực tức, cả người nó rung lên, kích thước bắt đầu tăng lên, giống như muốn chèn ép đến nổ tung cái không gian màu đen này ra vậy.

Nhưng đến bên Huyền Vũ cùng Nghê Văn đối chiến, Dương Tuấn lập tức lộ ra vẻ thất vọng mạnh mẽ, mẹ, cái gì đánh, chính là hai cái ở bắn "nước", một trắng một đen, nhưng lại là nồng nặc sinh mệnh cùng tử vong, một khi Huyền Vũ cùng Nghê Văn dính nước của đối phương thì đều vang lên tiếng kêu ai oán ngứa lòng người.

....................

- Thử một chút...

Dương Tuấn kích phát Liệp Huyết Thủ, vận dụng huyết mạch của Bằng Minh, cánh tay thép biến thành xương, khá giống với bộ giáp của Thương Long, nhưng không phải là sát khí nặng nề mà là kha khát ăn thịt mãnh liệt, hình dáng như trảo chim, toàn bằng xương, nhìn qua vô cùng sắc bén, phỏng chừng Bán Thánh phòng ngự toàn lực cũng sẽ bị xé ra.

Dương Tuấn lần nữa thay đổi cánh tay trái, bây giờ nó lại biến thành một cánh tay bằng tinh thể xanh lam, toả ra hàn khí mạnh mẽ như muốn đóng băng mọi thứ, lại kích phát lần nữa, cánh tay tinh thể biến thành màu tím đậm, trên lòng bàn tay lại có một con mắt, khi nhìn vào đó, Dương Tuấn trong lòng dâng lên một nỗi sợ khó hiểu, nhưng nó nhanh chóng bị dập tắt khiến Dươbg Tuấn có cảm giác lạc lõng.

Cuối cùng, cánh tay biến thành một cái gần giống như móng vuốt của long, nhưng lại là màu đen, toả ra nồng nặc tử khí, như một mảnh tử địa đang có không ngừng tử thi trồi lên, khiến tử khí càng thêm nồng nặc.

Kinh sợ, Dương Tuấn thu hồi lại Liệp Huyết Thủ, nhanh chóng hỏi tên kia vị trí Thú Thần Viên, hắn còn phải hồi phục Tiểu Chiến, quay lại cứu Tiên Giới, không thể phí thời gian ở đây nghịch đồ chơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.