Đại Luyện Võng Du

Chương 7




Mắt trái giật tài, mắt phải giật tai, cái ma chú cổ xưa này linh nghiệm thực sự.

Sáng sớm hôm sau, Tô Ly liền gặp được gian tình của cấp trên. Anh ta cùng người đàn ông duyên dáng hôm trước đang lôi lôi kéo kéo trong văn phòng, nút thắt cổ áo đều kéo xuống, xương quai xanh rõ ràng nửa che nửa hở, lúc sau đôi mắt Tô Ly quét đến, chỉ cảm thấy miệng lưỡi đắng khô.

Người đàn ông đẹp như vậy, đáng tiếc lại là GAY…

Cô gặp được xong đang muốn lặng lẽ lui đi, đâu biết được Giang Vân Thiên nhanh tay nhanh mắt, bắt lấy cô lôi tới trước mặt, nói với chàng trai kia: “Cậu hiểu nhầm rồi, xu hướng giới tính của tôi bình thường.” “Nhưng rõ ràng chính anh…” Chàng trai kia nghiêng những ngón tay hoa lan còn muốn nói cái gì nữa, kết quả là Giang Vân Thiên liền đem Tô Ly đẩy tới trước mặt anh ta, “Khi đó tôi đang công tác ở nước ngoài, tài khoản là bạn gái tôi chơi, cậu hỏi một chút đi, câu nói cậu là ngày tốt cảnh đẹp của tôi, tôi là trời xanh biển biếc của cậu, có phải là do cô ấy nói hay không?”

Tay Giang Vân Thiên vẫn khoác trên vai cô, lửa nóng từ bàn tay truyền nhiệt cách lớp quần áo mỏng dán vào cô, làm cô càng thêm lo lắng.

“Đúng không, đứa nhỏ nghịch ngợm.” Giọng điệu anh thân mật, bởi vì cách rất gần, hơi thở nóng rực cũng phả xuống tai cô, nhưng mà giờ này khắc này, điểm ái muội nho nhỏ này làm cho tim đập cũng không thắng nổi nỗi khiếp sợ trong lòng Tô Ly, cả người cô cứng đờ, sững sờ ngay tại chỗ.

Chẳng trách lúc trước cô cảm thấy những lời này quen tai giống như đã nghe thấy chỗ nào rồi, lời này là do chính cô nói ra mà.

Cô đã từng tiếp một cái đơn đại luyện, giúp đại thần đứng nhất server luyện cấp. Sau khi cô lên tài khoản liền phát hiện đông đảo tài khoản nữ khóa lại dây đỏ hữu tình duyên cùng đại thần, mà những cái tài khoản nữ kia đại thần đều có chút thân mật chi ý, bởi vậy, cô liền hài hòa mỹ mãn giải quyết vấn đề đào hoa của đại thần, để kiều thê mỹ thiếp của hắn đều ngoan ngoãn, cho rằng mình chính là duy nhất của đại thần. Trong đó, có một cái nữ y tiên tên là Lương Thần Mỹ Cảnh Nại Hà Thiên, vì thế cô liền nói ra câu kia.

Nàng là ngày tốt cảnh đẹp của ta, ta là trời xanh biển biếc của nàng…

“Ly Ly?”

Tay anh vẫn khoác trên vai cô, thoáng dùng lực, nhiệt độ của bàn tay kia làm Tô Ly hãi hùng khiếp vía, cô không dám ngẩng đầu, lắp bắp nói: “Đúng, đúng, chẳng lẽ anh chính là Lương Thần Mỹ Cảnh Nại Hà Thiên, thật xin lỗi, lúc ấy tôi, lúc ấy tôi…” Cô nhất thời không tìm được cái gì để giải thích, lúc ấy cô thấy đại thần có nhiều đối tượng ái muội như vậy, trong lòng thật ra rất khinh thường, cho nên tuy rằng cô dỗ dành các muội tử nghe lời, nhưng đại thần chính mình lên tài khoản thì sao? Sợ là nhất thời làm không qua đến quan hệ phức tạp như vậy đi? Cho nên rất có thể giẫm lật thuyền, đến lúc đó tuôn ra hình ảnh chúng nữ cùng lên án, mới đẹp làm sao.

Nhưng trên thực thế, những nữ nhân bị mơ mơ màng màng kia không sai. Thật giống như Lương Thần Mỹ Cảnh Nại Hà Thiên này, mặc dù anh ta là nhân yêu(1), nhưng cũng là người bị hại. Cô giải thích thế nào, cũng không có cách nào che giấu việc lúc ấy mình dùng thân phận đại thần đi lừa gạt tình cảm đi?

Khuôn mặt Tô Ly đỏ bừng lên, khóe mắt cũng có chút ẩm ướt, đến cuối cùng, chỉ có thể nói: “Tôi, tôi đại khái là tương đối thích con gái, thật xin lỗi, lúc ấy, tôi là thực sự tưởng như vậy.”

Lời này vừa nói ra, mặt hai người đàn ông trong văn phòng đều đen lại.

“Tôi mới không thích phụ nữ.” Kiều tay hoa lan kia hừ một tiếng rồi vặn eo rời đi. Mà cái người dư lại thì xoay người đi đến trước mặt cô, mặt trầm như nước, ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm cô, “Tô Ly!”

Tô Ly cúi đầu, cũng không dám ngẩng đầu nhìn thẳng anh.

Kỳ thực tập sinh của cô chắc chấm dứt nhỉ? Không nghĩ tới Giang Vân Thiên chính là đại thần kia, không đúng, Giang Vân Thiên hẳn là đã sớm biết thân phận của cô, chẳng lẽ anh ta muốn báo thù? Nghĩ đến đây, Tô Ly đột nhiên ngẩng đầu, vẻ mặt lo lắng nhìn anh, “Anh đã sớm biết tôi là đại luyện kia, cho nên muốn trả thù tôi đúng không?”

Rốt cuộc là ai bán đứng cô, đến thân phận hiện thực cũng bị bại lộ, còn bị người tìm tới cửa, bạn làm cùng phòng làm việc? Sau khi trở về nhất định phải làm cho bọn họ đẹp mặt!

“Đúng vậy, thanh danh của tôi đều bị em làm hỏng.” Giang Vân Thiên khoanh tay trước ngực, cười tủm tỉm mà nhìn khuôn mặt cô gái nhỏ đang trắng bệch trước mặt, rõ ràng là ở trong game mạnh mẽ như vậy, thao tác cao thủ, trong hiện thực, lại là con thỏ trắng nhỏ, đỏ đỏ con mắt, biểu lộ lã chã chực khóc, ánh mắt anh không chớp không nháy nhìn chằm chằm cô, nhìn lâu, đột nhiên cảm giác được thần sắc có chút hoảng hốt, giống như tim đập hụt một nhịp.

Anh vươn tay, chẳng biết tại sao, muốn chạm đến hàng mi dài hơi tung động kia của cô.

Mà lúc này, Tô Ly mím môi, “Thật xin lỗi…”

“Bọn họ đều nói tôi là đồng tính luyến ái.” Giang Vân Thiên hạ mi xuống, đi tới phía trước một bước, chỉ cách Tô Ly khoảng nửa thước. Đầu anh hơi hơi tới gần, dường như muốn chạm được chóp mũi của cô.

“Tôi, tôi cũng vừa nói tôi thích nữ.” Tô Ly cúi đầu nhỏ giọng nói, sau lại lùi một bước nhỏ.

Giang Vân Thiên cười một chút, mắt đào hoa đựng đầy tia sáng, “Chúng ta đây ở bên nhau, cái gì cũng được giải quyết.”

Cái gì? Trong lòng Tô Ly hơi hơi nhảy dựng, cô ngẩng đầu liền nhìn thấy Giang Vân Thiên cúi đầu hôn xuống, cô không kịp phòng bị đã bị anh hôn lấy, gắt gao ôm cô trong ngực.

“Buông ra…” Cô giãy giụa lại bị anh chế trụ, giọng nói của cô cũng bị anh dùng môi phong bế, Tô Ly trừng lớn hai mắt, chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng. Mà lúc này, Giang Vân Thiên bắt được hàm dưới của cô, bức cô mở hàm răng ra, đầu lưỡi thâm nhập chơi đùa cùng cái lưỡi đinh hương của cô.

Một cái hôn sâu triền miên, làm Tô Ly suýt nữa thiếu oxi, chờ lúc Giang Vân Thiên buông cô ra, cô giơ tay lên, hung hăng tặng anh một cái tát, tiếp đó quay đầu chạy ra khỏi văn phòng.

Một cái tát này, làm Giang Vân Thiên đang tình trường đắc ý, hoàn toàn bị đánh ngốc.

_______

(1) Nhân yêu: Nam chơi nhân vật nữ trong game.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.