Đã Từng Rất Yêu Anh

Chương 41: Thật xin lỗi




Edit: V.O

Ngày qua ngày hóa trị, làm cho lòng người quá mệt mỏi, rất nhiều lần cô đều muốn từ bỏ.

Nhưng Sở Ly vẫn làm ngược lại với cô, anh nói, cho dù chỉ có một mình anh cùng với con trai, anh cũng sẽ kiên trì đến giây phút cuối cùng.

Trời mới biết, giây phút cuối cùng đó lúc nào sẽ đến, có lẽ con trai có thể đợi được ghép tủy thích hợp, có lẽ...hóa trị xong một lần, cậu sẽ đi.

Nhưng, nhìn bộ dạng Sở Ly mỗi ngày cố gắng chọc con trai vui vẻ như vậy, nhìn anh rõ ràng đã mệt mỏi đến ngay cả mí mắt cũng không chống đỡ nổi vẫn canh giữ ở phòng bệnh cả đêm, đột nhiên cô cảm thấy tình thương của mình với con trai lại thua anh.

Mỗi lần cùng với con trai hóa trị xong, con trai thật vất vả ngủ thiếp đi, Sở Ly vẫn sẽ trông chừng ở bên cạnh cậu.

Mà cô lại quen đi tới đi lui khắp nơi trong bệnh viện, giống như một u hồn vô chủ, cô không quan tâm tới bất kỳ ai, tiếp đó chính là liên tục xin lỗi.

"Cô có rảnh không?" Người mở miệng trước chính là Lý Mộng Nhu, sắc mặt của Lý Mộng Nhu vẫn tái nhợt, chiếc mũ nhung Berets màu đỏ không khiến cho sắc mặt Lý Mộng Nhu khá hơn chút nào, ngược lại càng thể hiện sự tiều tụy của Lý Mộng Nhu.

Gật đầu, Dư Hướng Vãn dẫn Lý Mộng Nhu đến một tiệm đồ ngọt gần bệnh viện, chọn chút thức ăn, cô mở miệng có chút lúng túng: "Lần trước...tôi rất xin lỗi."

Lý Mộng Nhu cười cười: "Người nên nói xin lỗi là tôi, thật xin lỗi, lần trước làm chuyện mất mặt như vậy ở nhà cô."

Hôm nay, Lý Mộng Nhu giả bộ ngủ trốn ra khỏi bệnh viện, Lý Mộng Nhu ra ngoài không bao lâu, có lẽ rất nhanh bệnh viện sẽ tìm được.

"Thật ra thì Vãn Vãn, Sở đại ca không lừa cô, anh ấy thật đã hủy bỏ hôn ước với tôi, người lừa cô là tôi. Mà vốn dĩ Sở đại ca ở cùng với tôi, lại đối xử với tôi như vậy, dung túng tôi náo loạn, cũng là bởi vì bệnh của tôi."

Lúc nói lời này, giống như sợ Dư Hướng Vãn không tin, Lý Mộng Nhu thoải mái tháo cái mũ trên đầu xuống.

Nói thật, Dư Hướng Vãn vốn đã đoán được cô ta bị bệnh gì, dieendaanleequuydoon – V.O, nhưng khi cô nhìn thấy cái đầu trọc thì vẫn cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

Lý Mộng Nhu cũng rất ung dung, Lý Mộng Nhu hết sức bình tĩnh đội mũ lên lại, lại hết sức bình tĩnh nói: "Di chứng sau khi hóa trị."

Hóa trị...

Những ngày qua, bởi vì bệnh của Tồn Hi, Dư Hướng Vãn luôn giao tiếp với danh từ này, cho nên cô biết rõ, bệnh phải hóa trị thì thường rất nghiêm trọng.

Cô vốn không muốn hỏi tới, nhưng vẫn không nhịn được: "Cô...sao lại?"

"Ung thư phổi thời kỳ cuối."

Ung thư! Lại là loại bệnh này, Dư Hướng Vãn hô hấp cứng lại, cô phát hiện mình thật thù hận cái chữ này tới cực điểm, sinh mạng vốn có chữ này ở đằng trước đều chỉ có thể rơi vào tuyệt vọng.

"Vãn Vãn, thật xin lỗi, tôi thật sự quá ích kỷ, dùng thủ đoạn không quang minh chính đại như vậy, mạnh mẽ giữ Sở đại ca ở bên cạnh tôi. Nhưng cô yên tâm, rất nhanh anh ấy sẽ trở lại bên cạnh cô, thời gian của tôi không còn nhiều lắm...lần này, là hy vọng có thể nhận được sự tha thứ của cô. Sở đại ca thật sự rất yêu cô, sáu năm cô không có ở đây, anh ấy chưa từng ngừng tìm kiếm cô. Có thể cô không biết, cái năm cô mới vừa biến mất kia, thậm chí ngay cả công ty anh ấy cũng không đến, cả ngày chỉ say rượu ở nhà, cũng vì vậy mà trúng độc cồn mấy lần được đưa đến bệnh viện cấp cứu..."

Lý Mộng Nhu nói với cô, những chuyện xảy ra với Sở Ly mà cô không biết trong sáu năm qua, bỗng dưng khiến cho cô sinh ra cảm giác "Lời người sắp chết là lời nói thật".

Nói thật, giữa cô và Lý Mộng Nhu cũng không có thâm cừu đại hận gì, trừ xung đột lần trước, thậm chí Lý Mộng Nhu chưa từng nói một lời nói nặng với cô, cho nên cô thật cảm thấy mình cũng không có gì mà cần phải tha thứ cho Lý Mộng Nhu.

"Lý tiểu thư, cô không nên nói xin lỗi tôi, lần trước tôi cũng thất lễ ở bệnh viện, coi như là giữa chúng ta huề nhau được không?"

"Huề nhau?" Lý Mộng Nhu ngẩn người nhìn Dư Hướng Vãn: "Được, chúng ta huề nhau. Cho nên cô có thể đừng gọi tôi là Lý tiểu thư nữa, gọi tôi là Tiểu Nhu đi..."

"Tiểu..."

Cái chữ "Nhu" phía sau còn chưa ra khỏi miệng, đột nhiên trong tiệm đồ ngọt nho nhỏ lại truyền đến một tiếng vang thật lớn, sau đó địa chấn rung lắc.

"Nổ khí gas!" Không biết ai hô lên hai chữ này, gần như đồng thời, khói dày đặc cuồn cuộn xông vào mũi, bắt đầu có lửa phun từ trong phòng bếp ra ngoài.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.