Cửu Chuyển Tinh Thần Biến

Chương 23: Tư mã tĩnh di




Sau khi về đến nhà, Sở Lâm Phong lẳng lặng nằm ở trên giường, trong tay cầm mảnh vảy rồng tỏa ra ánh sáng lóng lánh mà Sở Nguyên Phách đưa cho hắn rồi cẩn thận nhìn qua.

Chiếc vảy rồng này cầm trong tay có cảm giác rất thân thiết, rất quen thuộc.

Cẩn thận nghĩ lại lời nói của Sở Nguyên Phách, trong lòng Sở Lâm Phong nổi lên sóng to gió lớn:

- Mẫu thân của ta lại là long nữ, khó mà tin nổi, như vậy huyết mạch của ta thức tỉnh là thế nào đây?

- Huyết mạch của ngươi chính là huyết thống Kim long, muốn thức tỉnh huyết thống này cũng rất là khó khăn, trước đây ta đã nói đời này của ngươi nhất định sẽ không tầm thường mà. Chỉ là hiện tại cũng chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi.

Âm thanh của Kiếm linh Nguyệt Nhi xuất hiện.

- Nguyệt Nhi tỷ tỷ, ngươi kiến thức rộng rãi, có thể nói cho ta một ít chuyện liên quan tới Long tộc hay không, ta rất muốn biết một ít chuyện về thân thế của mẫu thân ta.

Đối với Kiếm linh trong đầu này, Sở Lâm Phong cảm thấy nàng chính là thầy tốt bạn hiền của mình, thực sự có quá nhiều trợ giúp đối với hắn.

- Long tộc, xem như là thánh thú bộ tộc, thực lực của mỗi một thành viên Long tộc đều rất là khổng lồ, Long tộc có thể biến ảo thành hình người, cảnh giới thấp nhất cũng là Thần Vũ Cảnh. Mà thành viên cũng nhiều vô số, đẳng cấp của Long tộc cũng rất là nghiêm ngặt. Đẳng cấp cao nhất là Kim long, lấy cửu trảo Kim long làm vương giả.

Dưới đó là Ngân Long, Thanh Long, Hỏa Long, Thủy Long, Băng Long, Hồng Long và Dực Long...

- Mẫu thân ta là Kim long, chẳng phải đã nói rõ địa vị của người ở trong Long tộc có địa vị rất cao hay sao? Nhưng sao phụ thân ta nói người trở về nhất định sẽ bị trừng phạt, ngươi biết nguyên nhân hay không?

Trong lòng của Sở Lâm Phong cũng thầm giật mình.

- Tình huống cụ thể ta cũng không rõ ràng, chỉ là có một chút chuyện có thể xác định, mẫu thân ngươi phạm vào tộc quy của Long tộc, coi như thân phận của nàng cao quý thì cũng khó thoát trách phạt.

Sở Lâm Phong không nói gì, vảy rồng trong tay bị hắn nắm thật chặt.

- Quên đi, không nói nữa! Chỉ có bản thân mạnh mẽ, dù mọi chuyện có thế nào thì cũng có thể giải quyết dễ dàng.

Sở Lâm Phong từ trên giường ngồi dậy.

Nhìn sắc trời ngoài cửa sổ một chút, lúc này trên trời đã đầy sao:

- Đã tới lúc hấp thu Tinh Thần chi lực, Tinh Thần chi lực tiêu hao ngày hôm nay ít nhất phải hấp thu ba ngày thì mới có thể bù đắp lại được!

Dưới bầu trời đêm, từng điểm tinh quang trên người Sở Lâm Phong tiến vào trong thân thể của hắn. Bây giờ Tinh Thần chi lực bên trong đan điền của hắn đã đạt đến một mức độ rất khủng bố.

Linh lực ở trong đan điền của cơ thể đã càng ngày càng ít, phần lớn không gian đều bị Tinh Thần chi lực chiếm cứ, hiện tại Tinh Thần chi lực đã dày đặc đến mức sắp biến thành trạng thái lỏng.

Nếu như đột phá đến Huyền vũ cảnh lục trọng thiên, như vậy quả thực có khả năng kết thành tinh đan, khi đó Tinh Thần chi lực sẽ càng thêm khổng lồ.

Thời gian trong nháy mắt đã trôi qua, gia tộc thi đấu chỉ còn lại ba ngày, mỗi ngày ban đêm Sở Lâm Phong đều đi hấp thu Tinh Thần chi lực, ban ngày thì lại đến phía sau núi để luyện tập Truy Phong Kiếm Quyết.

Bây giờ hắn đã có thể miễn cưỡng sử dụng tới thức thứ bảy Phong Quyển Tàn Vân trong Truy Phong Kiếm Quyết.

Chỉ là sau khi thi triển một chiêu này, Tinh Thần chi lực tiêu hao quá lớn, dùng mức độ Tinh Thần chi lực trong cơ thể hắn nhiều nhất chỉ có thể thi triển được hai lần.

Tiêu hao lớn, uy lực cũng lớn, Sở Lâm Phong dám khẳng định nếu như mình lại đối mặt với Lưu lão cẩu. Chỉ cần thi triển ra thức thứ bảy này, coi như không có cách nào chém giết đối phương thì cũng có thể làm cho hắn bị trọng thương.

Ngay cả một gốc đại thụ cũng có thể bị đánh thành phấn vụn, uy lực của nó thế nào có thể tưởng tượng ra được.

Chỉ là Kiếm linh Nguyệt Nhi nói cho hắn biết, võ kỹ như vậy không tới lúc sinh tử tốt nhất không nên dùng. Tuy rằng Tinh Thần chi lực có thể hấp thu lại, nhưng một khi Tinh Thần chi lực trong cơ thể khô cạn thì sẽ có tai hại rất lớn đối với tu luyện sau này.

Gia tộc tỷ thí ba năm một lần, rốt cục sẽ bắt đầu sau ba ngày này. Ngày này toàn bộ Lưu Vân thành sôi trào.

Chủ trì tỷ thí giữa năm gia tộc lớn chính là phủ thành chủ Lưu Vân thành, thành chủ Tư Mã Thiên Hùng được công nhận là đệ nhất cao thủ Lưu Vân thành, nắm giữ thực lực Vũ Cảnh tứ trọng thiên.

Có hắn tọa trấn, trong lúc gia tộc tỷ thí không có người nào dám quấy rối ở đây, cho nên mỗi một lần gia tộc tỷ thí đều chưa từng xuất hiện tình huống đặc thù.

Lần này người của Sở gia đi tham gia tỷ thí có Sở Lâm Phong, Sở Lâm Nguyệt, Sở Lâm Hải… Phàm là đệ tử đột phá Huyền vũ cảnh cũng có thể tham gia.

Nếu như thu được vị trí mười người đứng đầu thì sẽ có phần thưởng rất phong phú, vật khen thưởng mỗi một lần thi đấu cũng khác nhau. Lần trước người thứ mười được khen thưởng một thanh vũ khí Linh giai trung phẩm cùng với năm trăm linh thạch.

Có thể thấy được phần thưởng phong phú ra sao, chính là bởi vì như thế cho nên người tham gia tỷ thí ngày càng nhiều, mọi người đều hy vọng mình có thể được phân một chén canh.

Địa điểm tỷ thí ở một bãi đất trống phía tây Phủ thành chủ, mãnh đất trống này là sân bãi chuyên dụng cho mỗi một lần gia tộc tỷ thí. Diện tích so với luyện võ trường của Sở gia không biết lớn hơn gấp bao nhiêu lần.

Mặc dù Lưu Vân thành là một thành nhỏ, thế nhưng nhân số cũng gần như hơn mười vạn người, lần này gia tộc tỷ thí ngoại trừ người của năm gia tộc lớn ra cũng còn có một chút gia tộc yếu hơn một chút so với năm đại gia tộc.

Ban đêm Sở Lâm Phong vẫn hấp thu Tinh Thần chi lực như trước, chỉ là trên mặt hắn lại không có một chút buồn ngủ nào cả. Toàn thân áo trắng lại thêm vẻ tuấn lãng quả thực chính là soái ca.

Khi hắn đi tới sân bãi tỷ thí thì nơi này đã rất là tấp nập, Sở Lâm Phong phỏng đoán ước chừng ít nhất cũng có hơn vạn người.

- Lâm Phong, có lòng tin tiến vào mười vị trí đầu hay không?

Không biết từ khi nào Sở Lâm Nguyệt đã đi tới bên cạnh hắn rồi hỏi.

- Lâm Nguyệt, dường như lại lớn rồi a, làm thế nào vậy?

Sở Lâm Phong hỏi một đằng trả lời một nẻo, cố ý chọc giận nàng.

- Cái gì lớn chứ?

Sở Lâm Nguyệt không rõ vì sao, chỉ là khi nhìn thấy đôi mắt như sói của Sở Lâm Phong nhìn bộ ngực đầy đặn của mình thì dường như nàng đã hiểu rõ.

- Ngươi, làm sao ngươi không chết đi chứ?

Trên mặt nàng nhất thời xuất hiện một tia ửng đỏ, có phải đầu của tiểu tử này bị úng thủy rồi không, lần nào gặp cũng đều có ý kiến đối với bộ ngực của nàng.

- Ha ha ha ha! Không nói nữa, quên đi, đừng tưởng rằng ta không biết!

Sở Lâm Phong cười nói, ánh mắt vẫn không hề rời khỏi ngực nàng như trước.

- Ngươi thì biết cái gì?

Sở Lâm Nguyệt có chút nổi giận:

- Mau thu lại ánh mắt đáng ghét của ngươi, có gì đáng xem cơ chứ?

- Nhìn hay không không phải là chuyện mà ngươi có thể định đoạt, nếu ta nói chắc chắn, như vậy lần này ngươi có chắc chắn có thể tiến vào được mười vị trí đầu hay không?

Sở Lâm Phong chuyển đề tài, hắn biết nếu như tiếp tục đùa giỡn Sở Lâm Nguyệt, như vậy rất có thể nữ khủng long bạo chúa này sẽ nổi khùng, khi đó hắn không chịu đựng được a.

Ánh mắt rời khỏi hung khí của Sở Lâm Nguyệt, nhìn hoàn cảnh chung quanh sân bãi một chút, Sở Lâm Phong cũng không nghĩ tới người tham gia lần này lại nhiều như thế.

- Mười vị trí đầu? Ta không biết, một trăm vị trí đầu thì đúng là có khả năng. Đúng rồi, ta hỏi ngươi, sao ngươi lại hỏi ngược lại ta thế?

Sở Lâm Nguyệt lập tức có phản ứng lại, tiểu tử này càng ngày càng dối trá.

- Ta? Không có cách nào tiến vào mười vị trí đầu a.

Sở Lâm Phong trả lời rất kiên quyết, trên mặt không có một chút biểu hiện gì.

- Làm sao có khả năng? Thực lực của ngươi ta biết rất rõ, đừng nghĩ tới việc gạt được ta.

- Mục tiêu của ta là số một, mười vị trí đầu quả thực là mất mặt, ngươi cũng không nhìn một chút xem ta là ai?

Sở Lâm Phong vẫn mặt không hề có cảm xúc như trước, nói.

Sở Lâm Nguyệt không nói gì, nếu như nói Sở Lâm Phong trở thành quán quân thì cũng có khả năng. Trên người tên này bất cứ lúc nào cũng có bí mật, chỉ là gần đây càng ngày càng tệ.

Trong lúc hai người nói chuyện, một đạo thanh âm dễ nghe vang lên ở bên tai hai người, đây là thanh âm của một nữ nhân.

- Cảm tạ chư vị đã xuất hiện, ngày hôm nay là gia tộc tỷ thí ba năm một lần của Lưu Vân thành chúng ta, hi vọng tất cả mọi người có thể tuân thủ trật tự. Nếu như ngươi đến xem chiến, như vậy xin ngươi hãy yên tĩnh xem chiến. Nếu như tới gây rối, phủ thành chủ tất sẽ nghiêm trị không tha. Nếu như ngươi là đệ tử tham gia gia tộc tỷ thí lần này, như vậy xin ngươi dựa theo quy tắc của tỷ thí. Nếu như làm trái, vậy thì phủ thành chủ cũng sẽ nghiêm trị không tha.

- Đây là âm thanh của Tư Mã Tĩnh Di, nhi nữ của Tư Mã thành chủ. Có người nói nàng đã là Vũ Cảnh nhất trọng thiên.

Lúc này bên cạnh Sở Lâm Phong có một người kích động nói.

Âm thanh ôn nhu của Tư Mã Tĩnh Di vang vọng ở bên tai của mỗi người, tuy rằng âm thanh rất êm tai. Thế nhưng mọi người vẫn im lặng, cũng không dám lén lút lớn tiếng nghị luận, cho nên chung quanh lập tức trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều.

- Hiện tại xin tất cả đệ tử tham gia tỷ thí đến bên phải để đăng ký tên, thuận tiện cũng đọc kỹ quy tắc, hi vọng mọi người đều có thể đạt được thành tích lý tưởng!

Sau khi âm thanh của Tư Mã Tĩnh Di vừa dứt, gia tộc tỷ thí ba năm một lần đã chính thức vén màn che lên...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.