Sở Lâm Phong nhìn thấy hai người dắt tay nhau đi tới cười cười nói:
- Quan hệ của các nàng cũng không tệ lắm nha!
- Đương nhiên, ngươi cho rằng như ngươi hay sao?
Dương Nhị trừng mắt nhìn Sở Lâm Phong một chút rồi nói.
Lúc này sắc mặt của Tiết Kim Sơn rất nghiêm nghị nói:
- Lâm Phong, lần này người của chúng ta thương vong rất nặng, có hơn mười huynh đệ chết, còn có hơn mười huynh đệ phải chịu thương thế bất đồng. Chỉ là thương thế của Diệp Tinh Thần coi như là nặng nhất.
Sở Lâm Phong cau mày nhìn tình huống chung quanh một chút, sau đó nói:
- Đại ca, làm phiền ngươi mang mấy huynh đệ an táng những huynh đệ đã chết cho tốt. Các huynh đệ bị thương thì lại quan tâm nhiều hơn một chút, chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi hai ngày rồi lại khởi hành.
- Ngươi yên tâm, ta sẽ xử lý thỏa đáng, ngươi cũng không cần quá tự trách, dù sao chuyện tử thương là chuyện khó tránh khỏi, dù sao chúng ta đều còn sống, ngẫm lại người của Hải Long học viện đều chết hết. Chúng ta nên cảm thấy vui mừng mới đúng.
Tiết Kim Sơn nói xong còn cố ý liếc nhìn Kim Ma Ngốc Ưng.
Sau đó Tiết Kim Sơn chọn mấy học viên không bị thương đồng thời xử lý công tác sau trận chiến, trong lúc nhất thời tâm tình của mọi người đều hơi trùng xuống.
- Lão Ngưu, Tây Môn Phiêu Tuyết, hai người ngươi mang mấy huynh đệ đi quét dọn chiến trường, ta tin rằng ma tinh thu được lần này hẳn sẽ đủ để hoàn thành nhiệm vụ.
Sở Lâm Phong lại tiếp tục nói.
Ngưu Thiên và Tây Môn Phiêu Tuyết nghe thấy quét dọn chiến trường, tâm tình vốn đã trùng xuống lập tức trở nên hăng hái, nhanh chóng tìm mấy người chạy về phía đám người Hải Long học viện chạy trốn.
Sự xuất hiện của Lâm Nhược Hi cũng làm cho rất nhiều người kinh ngạc. Chuyện Sở Lâm Phong và Âu Dương Hồng ở sinh tử đài vẫn có không ít người không biết. Cho nên bọn họ đều cảm thấy ước ao đối với việc bên người Sở Lâm Phong có mỹ nữ như vậy.
Không lâu sau đám người Tiết Kim Sơn và Ngưu Thiên lần lượt trở về, Ngưu Thiên rất hưng phấn nói:
- Lão đại, thu hoạch lần này của chúng ta cũng không nhỏ, ma tinh tổng cộng có hơn 600 viên, tinh thạch cũng có hơn trăm viên, cũng có không ít dược phẩm và đồ dùng hàng ngày.
- Hừm, không tồi! Phải biết những thứ này đều là do các huynh đệ đã chết dùng tính mạng để đổi lấy, nhất định mọi người phải khắc trong tâm khảm, phân phối ma tinh và tinh thạch. Bằng vào những người còn lại như chúng ta hiện tại, dường như cũng đã đủ.
Sở Lâm Phong cười khổ nói.
Sau khi phân phối xong xuôi, Sở Lâm Phong nói:
- Chúng ta tìm một chỗ để khôi phục thương thế và Tinh Thần chi lực, sau đó trực tiếp đi tới Truyền Tống trận, nhiệm vụ hoàn thành sẽ là lúc chúng ta rời khỏi nơi này.
Nghe thấy đã có thể rời đi, trong lòng mọi người đều thở dài một hơi, sống trong khoảng thời gian máu tanh này đúng là không thoải mái nha.
Sở Lâm Phong và bọn họ dừng lại ở vị trí cách đó vài dặm, dù sao chỗ cũ máu tanh quá mức, khiến cho người ta cảm thấy rất không thoải mái.
Buổi tối, mọi người đều ngồi ở dưới bầu trời sao hấp thu Tinh Thần chi lực, lần này bọn họ chém giết với học viên của Hải Long học viện đã tiêu hao rất lớn, Tinh Thần chi lực trong cơ thể rất nhiều người đều đã tiêu hao hầu như không còn, hoàn toàn là dựa vào nghị lực để chống đỡ cho tới khi Kim Ma Ngốc Ưng đến.
Sở Lâm Phong một thân một mình đi tới một nơi hẻo lánh, tam nữ Lâm Nhược Hi và Dương Nhị cùng Đường Lỵ thì lại không đi theo. Rất nhiều chuyện của Sở Lâm Phong các nàng cũng không muốn hỏi nhiều, tránh cho Sở Lâm Phong không cao hứng.
- Lần này Hỗn Độn khí tiêu hao rất lớn, không biết phải tới ngày nào mới có thể hoàn toàn khôi phục, đúng là phiền phức nha, nếu như là Tinh Thần chi lực thì chỉ cần hấp thu một buổi tối là có thể khôi phục lại được bảy tám phần rồi.
Sở Lâm Phong lầm bầm nói.
- Ha ha, ngươi đừng không biết tốt xấu, chờ sau khi ngươi đột phá đến Thiên Vũ cảnh thì sẽ không xuất hiện hiện tượng như vậy nữa. Sau khi đạt đến Thiên Vũ cảnh thì thân thể có thể tự động hấp thu Tinh Thần chi lực bên trong thiên địa, ngươi đã hiểu chưa?
Kiếm linh Nguyệt nhi nói.
- Hiện giờ ta mới là Địa Vũ cảnh tầng ba, muốn đạt đến Thiên Vũ cảnh còn không biết phải chờ bao lâu nha, quên đi, chuyện sau này sau này hãy nói đi!
Sở Lâm Phong ngước nhìn bầu trời, cười khổ nói.
Thả tinh thạch vào trong tay rồi bắt đầu hấp thu, Sở Lâm Phong phát hiện mình ra tốc độ hấp thu giờ phút này của hắn đã trở nên nhanh hơn rất rõ ràng, nhưng hắn không tìm được nguyên nhân, trước đây một viên hạ phẩm tinh thạch hắn phải cần mấy canh giờ thì mới có thể hấp thu sạch sẽ được, thế nhưng đêm nay lại chỉ dùng một canh giờ mà thôi.
- Ngươi thử lấy hai viên tinh thạch ra nhìn xem, tâm phân nhị dụng đồng thời hấp thu hai viên, ta nghĩ ngươi sẽ làm được. Lúc trước hấp thu nhanh như vậy hẳn là do kết quả của việc tâm phân nhị dụng nha.
Kiếm linh Nguyệt nhi lại một lần nữa nói, đối với Sở Lâm Phong nàng chỉ có một cảm giác, đó là tiếc mài sắt không thành kim.
Muốn khôi phục bản thể, không biết nàng phải đợi tới năm nào tháng nào. Cho nên chỉ có thể mau chóng làm cho Sở Lâm Phong tăng cao thực lực, ở trong thế giới kẻ mạnh ăn hiếp kẻ yếu này, thêm một phần thực lực thì sẽ có thêm một phần an toàn.
Sở Lâm Phong lấy ra hai viên tinh thạch bắt đầu hấp thu lên, chỉ cảm thấy Tinh Thần chi lực ở chung quanh tinh đan trong đan điền càng ngày càng nhiều, mà tốc độ tiến vào đến bên trong tinh đan cũng càng lúc càng nhanh, sự phát hiện này khiến cho hắn mừng rỡ không thôi.
Tốc độ hấp thu của hai viên tinh thạch này vẫn chỉ dùng thời gian như trước nó, điểm này Sở Lâm Phong hơi có chút buồn bực, theo lý mà nói, lần này thời gian phải hơn lúc trước mới đúng.
- Ha ha, hóa ra là như vậy, không nghĩ tới ngươi lĩnh ngộ tâm phân nhị dụng lại dùng vào đột phá, bây giờ hẳn ngươi đã là Địa Vũ cảnh tầng bốn rồi nha.
- Cái gì, ta đột phá? Sao ta lại không biết cơ chứ?
Sở Lâm Phong nghe Kiếm linh nói như vậy trong lòng càng thêm kinh ngạc.
- Nhìn xem tinh đan ở trong người ngươi xem có chỗ gì không giống hay không, như vậy mà cũng có thể đột phá đúng là kỳ tài!
Kiếm linh cười nói, Sở Lâm Phong có thể đột phá làm cho nàng cũng rất là cao hứng.
Sở Lâm Phong quan sát tình huống bên trong thân thể một phen, phát hiện ra giờ phút này tinh đan lại lớn hơn không ít so với trước đây, hơn nữa cái bóng Thần Long ở bên ngoài cũng càng rõ ràng hơn nữa.
Còn có một điểm kỳ quái hơn chính là, lúc này Hỗn Độn khí bên trong tinh đan lại có hai phần mười, mình mới hấp thu được hai canh giờ nha. Trước đây gần như hắn phải hấp thu hơn nửa ngày thì mới có thể làm được như vậy.
Chỉ là có một chỗ Sở Lâm Phong không thể phát hiện ra được, ở phía dưới đan điền của hắn có một tia khí thể màu đen đang lưu chuyển, tuy rằng rất chậm, thế nhưng cũng là đang lưu chuyển.
Sau khi thu hồi thần thức, Sở Lâm Phong cảm thấy cực kỳ hưng phấn, hiện tại hắn đã đột phá đến Địa Vũ cảnh tầng bốn, thực lực của mình sẽ lại có thêm một tầng bảo đảm, chỉ cần là lúc toàn thịnh, như vậy khi đối mặt với cao thủ Địa Vũ cảnh tầng bảy thì hắn cũng không phải sợ hãi.
Ngẫm lại cũng cảm thấy quá đáng sợ, mình lại có thể khiêu chiến vượt cấp khoảng cách lớn như vậy, cái này có thể nói là trước không có, sau này cũng không có người nào làm được như vậy!
Một buổi tối Sở Lâm Phong toàn lực hấp thu Tinh Thần chi lực tinh đan, chuyển hóa Hỗn Độn khí bên trong Địa tinh đan cũng không quá nhanh, sau khi đến hừng đông mới được có sáu thành.
- Chỉ cần hấp thu một buổi tối nữa là có thể khôi phục, chờ truyền tống những huynh đệ này về Thiên Long học viện thì ta sẽ nghĩ biện pháp tiến vào giới của ban loại ưu nhìn xem, cũng không biết tình huống của Tĩnh Di ra sao rồi.
Sở Lâm Phong lầm bầm nói.
Sau khi trở về, không ít học viên ngồi chung quanh một chỗ trò chuyện say sưa, Lâm Nhược Hi và Dương Nhị cùng Đường Lỵ thì lại đơn độc ngồi ở một bên, cũng đang nói gì đó.
Nhìn thấy Sở Lâm Phong trở về, mọi người đều đứng lên:
- Trải qua một buổi tối khôi phục, cảm giác của các ngươi ra sao? Không bằng chúng ta dừng chân ở chỗ này thêm một ngày nữa đi?
- Lão đại, ta đã hoàn toàn khôi phục, hấp thu Tinh Thần chi lực trong tinh thạch quả thực rất nhanh, một buổi tối đã hấp thu được một viên, thật là sảng khoái!
Tây Môn Phiêu Tuyết cười nói.
- Ta cũng như vậy, lão đại, chúng ta có nên đi tìm người ban loại ưu của Hải Long học viện khác ở đây hay không?
Ngưu Thiên hỏi.
- Không cần, hai người còn lại đã không đáng để lo lắng nữa. Ta thấy ngày mai mới đi đi, thương thế của Tinh Thần vẫn còn có chút nghiêm trọng, nghỉ ngơi thêm một ngày thì mới có thể yên tâm được.
- Lão đại, ta không có chuyện gì đâu. Đan dược ngươi cho và linh dược mà Kim đại ca đưa cho ta rất hữu hiệu, ta cảm giác đã tốt được bảy phần mười rồi, hiện tại lập tức lên đường đi thôi!
Diệp Tinh Thần cười nói.
Nói xong hắn còn dùng tay nện cho vào ngực của chính mình, nói:
- Ai u!
Ngoài miệng lập tức xuất hiện tiếng kêu:
- Con mà nó, vẫn còn có chút đau!
Mọi người thấy hắn như vậy lập tức cười ha hả, trong lúc nhất thời cảm giác không vui hôm qua đã biến mất sạch sành sanh.
- Được rồi, nếu mọi người không còn chuyện gì, vậy thì lên đường đi! Cửa truyền tống ở phía tây, có lẽ sẽ cách nơi này không quá xa, ta nghĩ chẳng mấy chốc nữa chúng ta sẽ đến.