Cường Giả Đô Thị

Chương 27: 27: Đại Học





“ Ồ, trùng hợp quá, chuyên ngành của tôi là khoa lịch sử!” Vương Nhã Lộ cười nói
Ừm?
Mấy cô gái bên trong cũng đang yên lặng ngồi nghe đám Dương Thiên nói chuyện, trong lòng không khỏi ngạc nhiên: hai người này đều là bạn học của họ sao?
Đều là tân sinh viên, Vương Nhã Lộ bắt chuyện, cô không ngừng đặt câu hỏi khi biết điểm thi đại học của Dương Thiên thực sự đạt 671 điểm, cô ấy không nhịn được kêu lên
“ Anh tiểu Thiên thật lợi hại! Đạt điểm cao như vậy.

Em thi chỉ đạt 630 điểm, cao hơn một chút so với điểm xét tuyển của trường đại học An”, Vương Nhã Lộ xấu hổ le lưỡi nói
Dương Thiên cười nói: “ Vậy lên Đại học em phải cố gắng!”
Gần ba giờ chiều, chuyến tàu cuối cùng cũng đến chợ biển.

Dương Thiên giúp Vương Nhã Lộ lấy va li ra, cô kéo hai cái va li lớn, trực tiếp xuống tàu.

“ Cảm ơn anh tiểu Thiên!’, Vương Nhã Lộ mỉm cười cảm ơn hắn.

Ra ngoài cổng ga tàu, có rất nhiều xe buýt đang đậu , bên trên còn dán băng rôn chữ lớn.

……
“ Nhiệt liệt hoan nghênh tân sinh viên khoa lịch sử trường đại học An đến báo danh”

“ Nhiệt liệt hoan nghênh tân sinh viên khoa kinh tế trường đại học An đến báo danh”
……
Đây là xe buýt của trường đại học An, tất cả đều được lái ra để đón các tân sinh viên.

Bên cạnh xe có nhiều đàn anh đàn chị đi trước nhiệt tình hỗ trợ tân sinh viên chuyển hành lý.

“ Anh tiểu Thiên, em đi trước đây, anh lưu số điện thoại em vào, khi nào rảnh thì liên lạc”, Vương Nhã Lộ và ông của cô đi tới xe buýt của khoa lịch sử, sắp xếp hành lý của mình, rồi vẫy tay chào Dương Thiên
Dương Thiên vẫy tay cười, sau đó kéo hành lý lên xe buýt khoa Kinh tế.

Thân hình mập mạp rất thu hút sự chú ý, đợi Dương Thiên tới, một đàn anh trực tiếp đi qua, cười nói: "Em là tân sinh viên khoa Kinh tế năm nay à?"
Dương Thiên gật đầu, cười lấy giấy nhập học ra.

Sau khi xác nhận thân phận của Dương Thiên, đàn anh đã rất nhiệt tình giúp đỡ Dương Thiên chuyển hành lý và giải thích những điều khác nhau của Khoa Kinh tế cho hắn.

Ừm?
Khi Dương Thiên lên xe buýt, cậu nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc cũng lên xe buýt của Khoa Lịch sử.

Đó là cô gái lặng lẽ ngồi cạnh hắn trên tàu.

Thật không ngờ cô ấy cũng là tân sinh viên trường Đại học An.

Xe buýt của trường nhanh chóng đầy ắp, lái chiếc xe chở đầy sinh viên, cùng với sự mong đợi của mọi người, xe buýt từ từ chạy về phía khuôn viên trường Đại học An.

Tòa nhà cổ kính, đầy những nhân tài chất lượng cao.

Trong lòngDương Thiên cũng rất mong chờ.

Bản thân hắn sẽ học tập ở nơi đây bốn năm.

Rất nhanh đã tìm thấy ký túc xá.

Đây là phòng ký túc xá bốn người, có bốn giường ở bốn góc, mỗi người một giường nên không xuất hiện tình trạng chen chúc, đồng thời cũng tránh xảy ra xung đột giữa giường trên và giường dưới.

Lúc Dương Thiên đến, ba người còn lại trong ký túc xá cũng đã đến.


Ba người còn lại, một người cao 1,8m, thân hình tương tự như Dương Thiên, cả người đều là gân và cơ bắp, vẻ mặt dữ tợn.

Một người dáng người bình thường, đeo kính cận, sắc mặt nhợt nhạt, nhưng lại rất đẹp trai.

Người cuối cùng gầy gò, nhỏ nhắn chỉ cao một mét bảy, khắp người không có nổi hai miếng thịt, lúc này cha mẹ của cậu gầy gò này cũng đang ở đó, giúp cậu ta kê giường.

Cạnh cửa còn lại một chiếc giường trống, Dương Thiên trực tiếp bỏ hành lý lên.

"Haha, tốt rồi! Tất cả thành viên của ký túc xá đều đến rồi!" Người thanh niên hung dữ cười nói, giọng ầm ầm.

Bốn người bọn họ sau này sẽ sống trong một ký túc xá trong một thời gian dài.

"Trước tiên hãy để tôi tự giới thiệu.

Tôi tên là Trịnh Vân Long, năm nay 20 tuổi, đến từ tỉnh Chiết Giang!" Cậu thanh niên có vẻ ngoài hung dữ cười nói.

“Tôi tới, tôi tên là Phùng Thiếu Phong, năm nay 19 tuổi, đến từ thành phố Hoàng tỉnh An!” Cậu thanh niên đeo kính tự giới thiệu với một nụ cười.

“Tôi tên Lý Kim Hâm, năm nay 16 tuổi, đến từ thành phố Trừ tỉnh Vu An!”, Người thanh niên gầy gò tự giới thiệu.

"Chà! Mới mười sáu tuổi! Trẻ quá!", Một số người thốt lên.


“Tôi tên Dương Thiên, năm nay 18 tuổi, đến từ thành phố An tỉnh Vu An!”, cuối cùng Dương Thiên tự giới thiệu bản thân.

“ Chà! Như vậy đi, sau này ký túc xá chúng ta sẽ xếp thứ tự tuổi tác, tôi là lão đại, Thiếu Phong lão nhị, Dương Thiên lão tam, Kim Hâm lão tứ”, Trịnh Vân Long nói.

“ Được! Lão đại sau này nhất định phải chiếu cố chúng tôi!”, lão nhị Phùng Thiếu Phong vội nói, đưa tay sờ lên đường gân trên cơ thể Trịnh Vân Long đầy hâm mộ nói: "Lão đại, cậu nói cho tôi biết, cơ bắp trên người cậu làm sao luyện ra vậy? "
Dương Thiên và Lý Kim Hâm cũng không có gì dị nghị, đều đồng ý với ý kiến của Trịnh Vân Long
“ Hắc hắc! Hâm mộ không! Cơ bắp này là tôi cực khổ luyện ra đó, còn muốn dựa vào nó chinh phục các cô gái trong trường đại học!” Trịnh Vân Long bật cười nói
“Oa! Lão đại đến lúc đấy đừng quên chúng tôi nhé!”, Mã Thiếu Phong ch ảy nước miếng nói.

Lý Kim Hâm bên cạnh lắng nghe không nói câu nào, thoạt nhìn rất thẹn thùng.

Lúc này, cha mẹ Lý Kim Hâm đã trải xong ga trải giường, mẹ cậu ta mỉm cười nói với Dương Thiên và ba người còn lại: “ Kim Hâm nhà tôi từ nhỏ đã yếu ớt, sau này nhờ mọi người chăm sóc nhé!
“ Ai ya, cha, nói xong chưa, xong rồi thì quay về đi ạ!”, Lý Kim Hâm sốt ruột nói.

Cậu ta không muốn cha mẹ xem mình là trẻ con
“ Thằng nhóc này...!Được, được, ta và mẹ con quay về đây, có việc gì thì gọi điện cho cha mẹ!” mẹ Lý Kim Hâm bất lực nói.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.