Trong căn biệt thự giữa màn đêm sâu thẳm, đèn trần thủy tinh nhỏ xíu tinh tế có giá trị xa xỉ đang tỏa sáng lấp lánh.
Trịnh Thiên Ngọc dốc bình rót một ly rượu đỏ, ánh mắt hắn thâm thúy tựa một con báo săn đầy nguy hiểm.
Hắn vừa tắm rửa xong, lọn tóc trên trán nhỏ xuống giọt nước trong suốt, rơi lên vạt áo tắm trắng tinh. Vòm ngực nửa hở của hắn mang theo hương vị chỉ có ở một người đàn ông trưởng thành, kiêu ngạo mà càn rỡ.
Cửa phòng tắm, lặng lẽ mở ra.
Một bóng dáng xinh đẹp bước ra ngoài, trên khuôn mặt mềm mịn là ráng chiều ửng đỏ nhè nhẹ. Ánh mắt cô nhìn về phía người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa lót da thật kia mang theo vẻ quyến rũ, cũng đầy sùng bái. Hai hàng lông mày của người đàn ông đang cau chặt, như có vẻ đăm chiêu.
“Thiên Ngọc, sao lại một mình uống rượu giải sầu vậy anh? Chẳng thèm gọi người ta đến uống cùng gì cả.” Người phụ nữ cố ý dùng giọng điệu thỏ thẻ nói, hai tay nhẹ nhàng cuốn lên cổ hắn.
Vẻ mặt Trịnh Thiên Ngọc lạnh lùng đến mức dọa người, cả cơ thể tản ra hơi thở khát máu. Người phụ nữ cười nhẹ, vươn ngón tay trắng mịn của mình xoa đầu mày còn đang nhíu chặt của Trịnh Thiên Ngọc.
Trịnh Thiên Ngọc càng nhíu chặt hơn, khóe miệng mỏng nhếch lên, hắn lạnh lùng đặt chén rượu xuống, hai ánh mắt lạnh như băng đảo qua khuôn mặt tinh xảo của cô gái kia.
Khuôn mặt này vô cùng xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo gần như hoàn mỹ, là bảo vật quý giá mà mọi gã đàn ông đều ước mong tha thiết.
Chỉ là giờ phút này, Trịnh Thiên Ngọc lại không có tâm trạng thưởng thức vẻ đẹp ấy. Trong đầu hắn tràn đầy hình ảnh về Mai Thùy Hân!
Chết tiệt! Rốt cuộc hắn trúng độc gì vậy?
Suốt một đêm, tiếng gọi khẽ “anh X” kia của Mai Thùy Hân cứ lượn vòng trong đầu hắn. Người đàn ông cô mong nhớ trong lòng rốt cuộc là ai?
Lúc cùng hắn thân mật, không ngờ trong lòng Mai Thùy Hân lại nhớ tới một người đàn ông khác!
Ánh mắt khinh thường của Mai Thùy Hân lại hiện lên trước mắt hắn. Không ngờ một người phụ nữ mất trinh tiết như thế còn dám khinh thường hắn!
Hắn chẳng hề suy nghĩ việc mình dùng thủ đoạn ép cô ký hợp đồng bán thân là đúng hay sai. Hiện giờ, cuộc sống của hắn đã bị cô đảo lộn rồi!
Như đêm nay đây, hắn nên tận hưởng lạc thú. Nhưng hiện giờ, hắn chẳng hề muốn liếc mắt nhìn người phụ nữ trước mặt lấy một cái!
Cuộc sống của hắn, dường như đã bắt đầu chạy lệch khỏi quỹ đạo! Tình trạng này quả thực tệ hết biết!
Không, hắn không thể để mặc nó tiếp tục phát triển.
“Cô tên gì?” Giọng nói của Trịnh Thiên Ngọc vẫn lạnh lùng, mang theo chút không kiên nhẫn.
“Anh Trịnh, tên người ta là Nhu. Vừa rồi đã nói với anh rồi, anh quên sao?” Người phụ nữ đáp đầy nũng nịu.
Trịnh Thiên Ngọc lắc đầu, vứt quách bóng dáng Mai Thùy Hân trong đầu đi. Đêm nay, hắn muốn hưởng hết lạc thú.
“Cởi quần áo ra!” Trịnh Thiên Ngọc kiêu ngạo sai bảo, trong ánh mắt không có lấy một tia dịu dàng.
Nhu lập tức ngẩn ra. Sau khi phản ứng lại, tim cô nhảy lên dữ dội, trong lòng mừng rỡ như điên. Cô vốn chỉ là minh tinh nhỏ tuyến ba, từ lâu đã muốn leo lên cành cao của Trịnh Thiên Ngọc này rồi. Ai mà không biết Trịnh Thiên Ngọc giàu nứt đố đổ vách, trong tay nắm quyền nắm thế chứ, hơn nữa còn rất hào phóng với phụ nữ!
Có thể qua đêm cùng Trịnh Thiên Ngọc, cho dù không thể khiến Trịnh Thiên Ngọc cho cô một suất nữ chính trong phim điện ảnh hắn đầu tư thì chí ít cũng đổi được tình phí qua đêm cao ngất ngưởng!
Gắng đè nén kích động trong lòng xuống, người phụ nữ lả lướt đứng dậy, chậm rãi cởi bỏ khăn tắm quấn trên người mình.