Cuộc Chiến Giành Hồng Nhan Đại Hán (Nữ Tướng Quân Đấu Trí Cùng Tam Vương Gia)

Chương 8: Mông nở hoa




Tên lính kia run rẩy núp sau lưng Tam vương gia, chỉ vào Uy Thất Thất nói.

"Vương gia, tên tiểu tử này đã đánh bọn thuộc hạ! Ngài nhìn mọi người xem, bị thương không nhẹ!"

Tam vương gia lửa giận bừng bừng nhìn Thất Thất, sau đó nói với Lưu phó tướng đứng phía sau "Nói cho hắn biết, đánh nhau trong quân ngũ sẽ bị trừng phạt thế nào." xem tại TruyenFull.vn

Lưu phó tướng đột nhiên nắm bắt cơ hội, không khỏi vênh váo tự đắc ngồi xuống trước mặt Thất Thất "Đánh nhau trong quân ngũ, nhẹ thì bị phạt hai mươi quân trượng, nặng thì xử tử ngay tại chỗ!"

"Đánh hắn hai mươi quân trượng!" Tam vương gia lạnh lùng lên tiếng, sau đó giao Thất Thất cho Lưu phó tướng, xoay người sải bước rời khỏi chỗ đó.

Thất Thất tưởng mình nghe lầm, hai mươi quân trượng, chẳng phải là muốn đánh chết cô sao, đây là đạo lý gì vậy, chư thần ơi, hãy mau giáng một tia sấm sét, đưa cô trở về đi.

Thất Thất bị đưa đến thao trường, đã có rất nhiều binh lính chờ sẵn ở đó xem náo nhiệt, khi cô trông thấy cây quân trượng thô ráp, thiếu chút nữa đã ngất xỉu, đánh gậy này lên người, thế nào mông cũng nở hoa…

Lưu phó tướng đi tới trước mặt Thất Thất "Đừng tưởng rằng Vương gia giữ ngươi lại bên người thì có thể hống hách, sao nào? Cũng phải chịu đòn thôi, trong quân đội, kỷ luật rất nghiêm, Vương gia ghét nhất là nội chiến!"

"Đồ khốn! Ngài dám đánh tôi, sau này ngài sống không được yên đâu!"

"Còn già mồm, đánh cho ta!"

Phó tướng vừa ra lệnh, hai binh lính hung hăng cầm quân trượng đi tới, chính là những tên vừa nãy bị cô đánh cho bầm dập, không còn hi vọng chúng nương tay đâu.

"Đợi đã!" Thất Thất ôm lấy mông, nở nụ cười với Lưu phó tướng "Đánh thật sao?"

"Hỏi thừa, quân lệnh như sơn! Đánh cho ta!" Lưu phó tướng hét lớn một tiếng.

Cái mông Uy Thất Thất trong chớp mắt bỗng nở hoa.

Uy Thất Thất bị đánh hai mươi quân trượng, đám binh lính kia đứng vây quanh đó, bật cười ha hả ngay trên đầu cô, Thất Thất cảm nhận được bị phun nước miếng xuống đầu, từ nhỏ đến lớn, ai dám đánh Uy Thất Thất chứ, chỉ có cô đánh người khác mà thôi.

"Cút ngay!" Thất Thất hét lớn "Chờ tôi bình phục, các anh sẽ gặp xui xẻo! Đánh cho các anh răng rụng đầy đất!"

Đám binh lính kia ngó nghiêng nhìn nhau một lượt, sợ sau khi cô khỏe lại sẽ tới tính sổ, nên vội vàng tản đi.

Thất Thất nằm sấp trên mặt đất ở thao trường rất lâu, cô sao chịu đựng nổi chuyện này, ức muốn chết, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, cuối cùng không còn cách nào, đành phải khập khà khập khiễng quay về đại bản doanh, cô muốn tìm tên vương gia ngu ngốc kia đấu lý, ai cho chàng cái quyền tùy tiện đánh người, chuyện đó không thể trách phạt một mình cô được, đám binh lính kia cũng mắc lỗi mà, chẳng lẽ bị ăn hiếp thì không được phản kháng sao?

Tam vương gia Lưu Trọng Thiên trông thấy Uy Thất Thất bước vào đại bản doanh, trên gương mặt xấu xí lộ vẻ phẫn nộ, biết trong lòng cô không phục, bèn bỏ quyển sách xuống "Lần sau còn dám gây rối trong quân đội, sẽ đánh ngươi bốn mươi quân trượng!"

"Vì sao không đánh bọn chúng, bọn chúng ăn hiếp tôi!"

"Còn già mồm, ta xem tình hình lúc đó không giống như lời ngươi nói!"

"Lần sau để tôi bắt gặp, sẽ đánh chết bọn chúng, cho bọn chúng đi mà cáo trạng!"

"Nếu vậy lần sau ta sẽ sai người trực tiếp chém đầu ngươi!"

"Hừ! Dù sao trong doanh trại ngài là thống soái, ngài chính là vương pháp! Ngài thích nói sao mà chẳng được!" Thất Thất đi về phía đống chăn đệm dưới đất, không dám ngồi, đành phải nằm sấp xuống, trong miệng vẫn lầm bầm không biết đang nói cái gì.

"Sau này phải nghiêm chỉnh phục tùng quân lệnh, không được gây rối trong doanh trại!" Lưu Trọng Thiên lạnh giọng nói.

Thất Thất nằm sấp trên chăn đệm, hai tay ôm lấy đầu, quy củ chết tiệt, có liên quan gì đến cô chứ, cô là Uy Thất Thất, không phải binh lính quân đội, phải nhanh chóng trở về mới được.

Tam vương gia không nghe thấy tiếng Thất Thất phản kháng nữa, nghi hoặc bước tới, thấy cô chổng mông lên, thở hổn hển nằm gục chỗ đó, xem ra bị đánh rất nghiêm trọng "Đợi chút, ta đi gọi quân y bôi thuốc cho ngươi!"

"Không cần!" Thất Thất nghiêng đầu "Chỗ ấy bị thương không có gì đáng kể, không cần ngài quan tâm!"

Tam vương gia cười khẩy một tiếng, gương mặt anh tuấn bỗng trở nên nghiêm túc hẳn lên "Không có gì đáng kể? Rất tốt, lát nữa đổ đầy nước vào bồn tắm cho ta, ta muốn tắm rửa! Nước phải ấm vừa tầm… Còn nữa" Tam vương gia cốc đầu Thất Thất một cái "Ngươi hãy tắm gội sạch sẽ trước, rồi xách nước về cho ta!"

Uy Thất Thất nổi nóng quay phắt đầu đi, cáu tiết nghiến răng kèn kẹt, mông bị đánh thành ra như vậy còn phải xách nước tắm cho chàng. Con gái tập đoàn Uy Thị giàu có, lưu lạc tới nơi này trở thành tôi tớ cho tên vương gia xấu xa, cô nén giận đứng lên, hiện giờ đang trong phạm vi thế lực của Lưu Trọng Thiên, cô phải nhẫn nhịn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.