Cùng Dã Thú HHH

Chương 11: Đặc biệt điển thứ nhất




“Thật là đẹp! Thật đẹp! Thật đẹp! Ha ha ha…” trong thâm cung của U Ám Giới, có một nam tử đẹp đến nỗi làm cho người khác phải sợ hãi than vãn, hắn có mái tóc màu bạc tuyệt mỹ vô cùng, nằm úp sấp ở trên chiếc giường màu đen lớn ôm một chiếc giương màu vàng to đang mèo khen mèo dài đuôi, vẻ mặt say mê cười nói, tiếng nói là loại thanh âm dễ nghe thật mĩ lệ động lòng người như chủ nhân của nó vậy.

“Mỹ nhân a mỹ nhân! Ngươi tại sao nay cả ngày thường mà cũng mĩ lệ như thế… Thần a! Ngươi thật là xinh đẹp nhất rồi!” Mĩ thiếu niên nhìn trong gương, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt trắng nõn như tuyết,  mĩ lệ không có một ti tỳ vết nào của mình, càng xem càng kích động, tay ngọc mãnh khảnh khoa trương mà vuốt ve,  trái tim say mê kêu lên.

“Ha hả a… Tiểu Mỹ Mĩ, cưng lại đang soi gương rồi!” Phía sau mĩ thiếu niên  đột nhiên truyền đến một đạo tiếng cười kinh khủng vô cùng, đồng thời trong gương xuất hiện một khuôn mặt dã thú xấu xí dữ tợn đến  hù chết người.

“A a a —” Mĩ thiếu niên quay đầu, lập tức thấy một hắc ám dã thú cự đại vô cùng, lớn lên siêu cấp kinh khủng dọa người chẳng biết lúc nào đã đi tới phía sau hắn, lập tức bị làm cho sợ đến hoa dung thất sắc đến nỗi hét chói tai.

“Tiểu Mỹ Mĩ, tiếng thét chói tai của cưng thật dễ nghe! Mỗi lần Bổn thần nghe được đều thần hồn điên đảo… Ha hả a…” Dã thú vươn ra lưỡi dài thô ráp nóng ướt liếm lỗ tai mượt mà trắng noãn của mĩ thiếu niên, tà ác cười dâm nói.

“Dâm thú chết tiệt, mau cút đi!” Mĩ thiếu niên chán ghét né tránh đầu lưỡi của nó, vội vàng đem gương dời đi, đầu dời đi chỗ khác lại bắt đầu tiếp tục soi gương thưởng thức mĩ mạo độc nhất vô nhị của mình. Đồ đáng ghét, nó luôn luôn thích đột nhiên chạy đến hù dọa hắn, cũng không nhìn một chút bộ dạng xấu xí khó coi của nó, nhìn liền buồn nôn, nếu cùng mình ở trong gương đều đem mỹ mạo mĩ lệ của mình làm xấu đi mất!

“Ha hả a, Tiểu Mỹ Mĩ, Cưng thật là xinh đẹp, thật đáng yêu… Làm cho Bổn thần thật muốn thao cưng đó!” Dã thú ôm lấy Mĩ thiếu niên, cự trảo  màu đen vô cùng sắc bén nhẹ nhàng nâng khuôn mặt nhỏ nhắn mĩ lệ so với thần còn đẹp hơn của mĩ thiếu niên hướng về phía trong giương cười đến bỉ ổi vô cùng.

“Hạ lưu! Dâm thú chết tiệt, thối sắc ma, nhanh lên một chút cút ngay! Không cho ngươi nhích tới gần Bổn vương!” Mĩ thiếu niên căm tức đẩy  nó ra chửi ầm lên, trên khuôn mặt tuyệt mỹ bắt đầu đỏ bừng. Dâm thú chính là dâm thú, thật là không có mắng sai nó,ngày nào cũng chỉ biết làm làm làm!

“Tiểu Mỹ Mĩ, Bổn thần rất thích bị cưng gọi là dâm thú, sắc ma, mỗi lần bổn thần nghe cưng gọi là dâm thú, sắc ma, cũng sẽ làm cho Bổn thần… Nổi thú tính, muốn 『 ăn 』 cưng!” Dã thú thấp giọng cười tà, lần nữa ôm lấy  An Địch Mỹ Áo đem hắn áp ngã xuống giường.

“Cút ngay! Dâm thú chết tiệt, ngươi nặng quá, đè ta đau quá!”  An Địch Mỹ Áo đối với nó vừa mắng vừa đánh, mặc dù dã thú chẳng qua là nhẹ nhàng đặt ở trên người hắn, nhưng vẫn như cũ làm cho hắn cảm giác sắp bị đè nát rồi.

“Tiểu Mỹ Mĩ, Bổn thần đói bụng! Nhanh lên một chút dùng thân thể mĩ lệ vừa cao quý vừa dâm đãng khả ái của cưng uy Bổn thần ăn no đi!” Dã thú không để ý tới hắn giãy dụa, móng nhọn đáng sợ nhẹ nhàng đem hoa phục xinh đẹp trên người hắn xé một cái toàn bộ đều biến thành những mảnh nhỏ, một cỗ thân thể dâm mỹ sắc tình lập tức bại lộ ở trong không khí. Trên da thịt tuyết trắng  mĩ lệ tràn đầy dấu vết tình dục mập mờ, dấu hôn cùng vết cắn xanh xanh tím tím làm cho người ta nhìn đến đỏ mặt, hồn nhuỵ trên ngực trái xinh đẹp khả ái còn móc một bảo thạch nhũ hoàn màu đen.

“Ta không muốn! Ngươi mau cút đi! Buổi sáng không phải là mới làm ba lần rồi sao!”  An Địch Mỹ Áo khó có thể tin mà kêu to, đối với tính dục siêu cường của dã thú im lặng vô cùng.

“Buổi sáng là buổi sang nhưng hiện tại đã là xế chiều!” Dã thú cười tà, vẫn liếm gáy ngọc của An Địch Mỹ Áo, ở phía trên lưu lại vô số dấu vết như hoa anh đào, móng vuốt bắt được nhũ hoàn xinh đẹp chói mắt ở trước ngực của hoa thủy tiên quốc vương kéo ra rồi nhu nhu ấn ấn. Đã cùng  An Địch Mỹ Áo hoan ái qua vô số lần dã thú vô cùng rõ rang biết rõ các điểm mẫn cảm của tình nhân ở chỗ nào, hai ba cái là đã làm cho An Địch Mỹ Áo phát ra  tiếng rên rỉ vui sướng.

“A ừ… Không nên… Ngô… Buông… Dâm thú chết tiệt, đừng liếm… A a… Không cho phép lấy… A — gương của ta…”  An Địch Mỹ Áo lúc mới bắt đầu như cũ kịch liệt phản kháng nhưng rất nhanh sau đó thân thể dâm đãng liền phản bội hắn, dã thú mang chó hắn khoái cảm làm cho hắn khuất phục, trở nên ỡm ờ. Bởi vì bị dã thú làm cho cả người như nhũn ra, gương trên tay  không cẩn thận rớt xuống đất rồi vỡ, cực kỳ thích soi gương hoa thủy tiên quốc vương lập tức  nổi giận lôi đình: “Dâm thú chết tiệt, cũng là ngươi làm hại, lại đem chiếc gương quý giá của ta làm vỡ! Hỗn đản, ngươi sau này mơ tưởng một chút gặp mặt ta, mau lăn xa một chút cho Bổn vương!” Hắn thường xuyên muốn soi gương, không có  gương hắn phải như thế nào thưởng thức mĩ mạo tuyệt thế xinh đẹp độc nhất vô nhị, nghiêng nước nghiêng thành, gươn so với tánh mạng của hắn còn trọng yếu hơn!

“Tiểu Mỹ Mĩ, đừng nóng giận! Không phải chỉ là một cái gương thôi sao! Bổn thần lập tức biến ra một đống lớn gương ra cho cưng!” Dã thú vội vàng trấn an nói, khóe miệng giương lên, móng nhọn vung lên, chỉ thấy bốn phía lập tức lần lượt hiện ra các mặt gương sáng trong suốt, đem dã thú cùng  An Địch Mỹ Áo vây quanh.

“Wow! Tốt quá!”  An Địch Mỹ Áo ngẩng đầu phát hiện ngay cả trên đỉnh đầu cũng có đầy gương khổng lồ, khắp nơi đều có thể thấy dung mạo của hắn so với thần còn  mĩ lệ hơn, siêu cấp tự luyến hoa thủy tiên quốc vương lập tức nở nụ cười,  từ tức giận chuyển sang vui sướng.

“Tiểu Mỹ Mĩ, cưng thích không!” Dã thú nhân cơ hội lần nữa đè ép siêu cấp tự luyến hoa thủy tiên quốc vương, kéo ra chân ngọc thon dài của hắn, thú hành lớn lên kinh khủng  so với cánh tay người trưởng thành còn thô hơn còn lớn hơn chống đỡ ở trong tuyết đồn mê người, dùng sức đỉnh, xông ào vào trong thân thể tuyệt vời nhất trên đời.

“A —” dã thú động tác thật sự quá nhanh,  An Địch Mỹ Áo căn bản không kịp chạy trốn hoặc phản kháng, cũng đã bị thú hành cực lớn xỏ xuyên qua, thân thể mềm yếu mảnh khảnh thiếu chút nữa bị chém thành hai khúc.

“Mỹ nhân của ta, thân thể của cưng vĩnh viễn cũng là tuyệt nhất! cái mông nhỏ của cưng  bị siêu cấp Lang Nha bổng 』Bổn thần thao đêm cũng thao, nhưng vẫn như cũ chặt giống như xử nữ, khoái chết Bổn thần rồi!” Chôn ở trong tiểu huyệt kiều mỹ chặt khít vô cùng, dã thú thoả mãn mà tán dương, một phát hung hắng chọc vào, hoàn toàn tiến vào   trong thân thể An Địch Mỹ Áo, dương cụ khổng lồ to và dài vô cùng thẳng tắp đỉnh ở  trong điểm mẫn cảm nhất –cúc tâm của An Địch Mỹ Áo.

“A —” lại là một tiếng thét chói tai thật dài,  An Địch Mỹ Áo tức giận dùng sức đánh dã thú mấy cái, nổi giận mắng: “Đau chết Bổn vương rồi! Hỗn đản, ngươi sao lại không nhẹ một chút!” Cái đồ súc sinh thô bạo mỗi lần đi vào đều dã man muốn chết, một chút cũng không hiểu được thế nào là thương hương tiếc ngọc, cũng khôn  nghĩ đến vật kia có bao nhiêu to có bao nhiêu dài, mỗi lần vào đều khiến cho hắn đau chết! Bại hoại!

“Cưng là cái đồ tiểu dâm phụ, không phải thích Bổn thần thô bạo chơi cưng sao, Bổn thần làm được càng hung, cưng lại càng sướng không phải sao?” Dã thú xem thường, kéo tiểu hoa hồng đeo bảo thặc nhũ hoàn màu đen trên ngực của An Địch Mỹ Áo ra đùa giỡn, lưỡi dài liếm chiếc rốn nhỏ tinh sảo xinh đẹp trên bụng của hắn, dưới bụng “Siêu cấp Lang Nha bổng” bắt đầu điên cuồng mà thao kiền tiểu huyệt mất hồn mê người.

“A a… Đau a… Dâm thú chết tiệt, nhẹ một chút… A… Hảo trướng… Ngươi chậm một chút… Ừ ngô… Bại hoại, làm ôn nhu chút ít… A a a… Ngô a…”  An Địch Mỹ Áo đáng thương kêu khóc, thú hành của dã thú chẳng những kích thước kinh người hơn nữa còn dài khắp nơi đều là gai nhọn đáng sợ nhục bích mềm mại bị hung khí kinh khủng khiến cho đau chết nhưng quy đầu khổng lồ lại đụng vào chỗ sâu nhất trong cúc hoa, trong tiểu huyệt lại sẽ dâng lên một cỗ khoái cảm tê dại, thẳng tắp truyền tới đại não.

Không nghĩ tới dã thú nghe được thanh âm khóc cầu của hắn không chỉ không có như hắn mong muốn ôn nhu một chút, ngược lại làm được mạnh hơn ác hơn, mỗi một cái đều chọc đến tận trong cúc tâm chẳng thế còn chọc vào chỗ càng sâu trong trực tràng.

“A a a — dâm thú chết tiệt, ngươi chọc đi nơi nào… A a… Thật là đáng sợ… Không cho ngươi như vậy… Chọc… Không… Ngô ô… A a a…”  An Địch Mỹ Áo tử nhãn mĩ lệ trợn to, hai tay nắm chặt lông dài của dã thú, cả người kịch liệt run rẩy, lớn tiếng khóc la dâm khiếu. Dã thú thứ nhất là chọc mạnh như vậy hắn căn bản không chịu được, hắn muốn điên rồi.

“Tiểu Mỹ Mĩ, cầu cưng đừng gọi lẳng lơ như vậy để hấp dẫn Bổn thần có được hay không? Nghe được âm thanh rên rỉ dâm đãng của cưng, Bổn thần liền hưng phấn đến sắp bắn, hận không thể chọc xuyên cưng cái đồ tiểu lẳng lơ này!” Dã thú chịu không nổi nhất là bộ dáng hắn dạng như vậy, kích động hôn môi son diễm lệ của hắn, hai cái móng vuốt nắm phấn nhuỵ hắn trước ngực dùng sức xoa nắn kéo ra, đem hai khỏa thạch lựu màu hồng xinh đẹp khiến cho tiên diễm ướt át, sắp lớn bằng đầu v* của nữ nhân rồi.

“A a… Ta mới không phải… A a… Là lẳng lơ… A a a…”  An Địch Mỹ Áo lắc đầu, bị dã thú thao vừa đau vừa sướng, cánh tay tuyết trắng mảnh khảnh ôm lấy cổ dã thú tráng kiện dọa người, trong tử nhãn trong tất cả đều là nước mắt và tình dục, đôi môi đỏ mọng không ngừng phun ra tiếng rên rỉ kiều mị phệ cốt. Mặc dù Cự vật của dã thú không phải người bình thường có thể thừa nhận được hơn nữa dã thú còn vô cùng thô bạo, nhưng  tiểu huyệt  hắn đã sớm đã bị dã thú thao thành thói quen, hơn nữa dã thú buổi sáng lại còn làm hắn mấy lần, tiểu huyệt hắn còn rất ẩm ướt rất mềm, mặc dù bị dã thú làm được rất đau nhưng hắn cũng không có bị cái gì thương tổn. Hơn nữa hoa thủy tiên quốc vương trong thời gian dài bị dã thú  điều giáo tình yêu tựa hồ có một chút khuynh hướng ngược đãi, dã thú làm được hắn càng đau hắn lại càng sướng.

“Tiểu phiến tử, cưng còn không thừa nhận! Cưng thử nhìn vào trong gương mà xem, xem một chút bộ dáng cưng bây giờ có bao nhiêu tao (lẳng lơ)!” Dã thú cười tà, chỉ vào các gương chung quanh, An Địch Mỹ Áo bị nó làm được toàn thân như nhũn ra.

“A a… A… A ngô…”  An Địch Mỹ Áo quay đầu nhìn lại, lập tức xấu hổ đến đỏ mặt. Chỉ thấy trong gương một thiếu niên tướng mạo tuyệt mỹ vô cùng cả người đang trần truồng  bị một đầu dã thú xấu xí vô cùng  gian dâm, thiếu niên tử nhãn mê ly, khuôn mặt xuân tình, khóe mắt đeo đầy nước mắt, vẻ mặt sảng khoái, môi son đỏ mọng so với máu còn đỏ hơn đang rên rỉ liên tục. Ngọc thể vốn tuyết trắng hoàn mỹ bây giờ không có một chỗ da thịt nào là hoàn hảo, mỗi một chỗ đều là sắc tình đích tình ngân dọa người, trước ngực núm sưng như hai khỏa đại anh đào, trong đó có một cái còn móc một bảo thạch nhũ hoàn màu đen, hai chân của hắn bị dã thú làm được mở ra rất lớn, thật là dâm đãng cực kỳ.

An Địch Mỹ Áo mắc cở dời đầu đi chỗ khác, nhưng là bên cạnh đồng dạng đều là những hình ảnh dâm mỹ hạ lưu này, lần nữa ngẩng đầu nhìn lên trên phát hiện trên đỉnh đầu cũng như vậy, trong các gương xung quanh toàn bộ chiếu đến hắn bị dã thú thao cái mông sảng đến dục tiên dục tử cử chỉ lẳng lơ.  An Địch Mỹ Áo mắc cở hận không thể đào cái hố lập tức chui vào, hắn không mặt mũi nhìn người nữa rồi, hắn tuyệt không thừa nhận con tiện nhân trong gương kia là hắn, hắn là trên đời cao quý nhất An Lỗ Đặc Vương, hắn tuyệt đối sẽ không có loại vẻ mặt hạ lưu này.

“Tiểu Mỹ Mĩ, đừng không thừa nhận! Người này quả thật  chính là cưng! Chính là cưng  cái người mà được xưng là xinh đẹp nhất An Lỗ Đặc, tôn quý nhất hoa thủy tiên quốc vương! Cưng quả thật bị một đầu dã thú xấu xí khó coi thao cái mông thao sướng đến điên đảo!” Biết  hết thảy ý nghĩ của An Địch Mỹ Áo dã thú cố ý kích thích hắn, dâm tục ghé vào lỗ tai hắn cười xấu xa nói. Vì để cho hắn cảm thấy thẹn hơn, nó còn ác liệt cố ý chuyển đổi tư thế đem hắn chuyển lên phía trên, làm cho hắn cưỡi trên người nó, làm cho hắn có thể tinh tường từ trong kính thấy chỗ kín hai người là như thế nào giao hợp ở chung một chỗ.

“A a… A a… Thật sâu… Thô muốn chết… A a… Dâm thú chết tiệt, ngươi thao nhẹ chút… A a… Làm chết ta… A a a…” Tư thế cơ thể đặc thù làm cho kinh khủng thú hành chọc đến chỗ cực ít bị đụng chạm, làm cho An Địch Mỹ Áo còn sướng hơn hồi nãy, kỵ ở trên mặt côn th*t dã thú, nhìn trong gương,  An Địch Mỹ Áo toàn thân đều đỏ bừng. Trong gương hắn so với cái đồ gọi là kỹ nữ còn muốn dâm đãng tao lãng hơn mấy lần, tóc dài màu bạc xinh đẹp mềm mại bởi vì dã thú đỉnh chọc mà ở trên không trung cuồng dã bay múa, đầu v* của hắn sắp bị móng nhọn dã thú chơi ra máu rồi, tiểu ngọc hành của hắn mặc dù không có bất kỳ sự đụng chạm nào, nhưng là dựa hết vào khoái cảm của hậu huyệt cũng đã sảng đến cương, hạ lưu mà nhất trụ kình thiên, thẳng tắp chỉ vào gương. Dâm đãng nhất chính là tiểu huyệt hắn, tiểu huyệt mềm nhỏ giống như cái miệng nhỏ nhắn của trẻ sơ sinh hé ra đóng vào chặt cắn lấy thú hành cực lớn của dã thú không tha, lông thú dài màu đen cùng với hung khí đầy khắp gai nhọn không ngừng ra vào trong mật huyệt nho nhỏ, thao tiểu huyệt hồng diễm diễm nước mật văng khắp nơi, khiến cho trên âm nang khổng lồ của dã thú tất cả đều là màu trắng mật thuỷ, trong không trung tất cả đều là thanh âm tục tĩu hạ lưu nước đọng, hắn đã vậy còn sắp bị dã thú làm được chảy nước.

Nhìn mình dâm loạn tao mỵ nhu thế,  An Địch Mỹ Áo không phải không thừa nhận, hắn đúng là một dâm phụ thích bị dã thú chọc cái mông.  An Địch Mỹ Áo mắc cở muốn nhắm mắt lại, nhưng không biết tại sao hắn thật giống như trúng tà rồi, tầm mắt của hắn làm sao cũng không cách nào từ trong gương dời đi. Hắn giống như gặp ma vậy chăm chú nhìn thiếu niên tóc bạc trong kính bị dã thú làm được dục tiên dục tử, mặc dù thiếu niên quả thật  vô cùng dâm đãng, nhưng là đẹp đến kinh thiên động địa, xinh đẹp đến làm cho người mắt mở không ra.

Nhìn trong gương mình dâm đãng vô cùng,  An Địch Mỹ Áo bị kích thích, trời sinh tính dâm đãng hoa thủy tiên quốc vương thế nhưng từ từ bị mình ở trong kính thật sâu hấp dẫn ở. Vừa vặn lúc này hắn từ từ thích ứng cùng dã thú hoan hảo  tư thế mới, hắn hoàn toàn đắm chìm ở trong khoái cảm tình yêu vô cùng tuyệt đẹp tình yêu, hắn chân chính phát ra vẻ phóng đãng.

“A a… Dã thú ca ca, dùng sức chơi ta… Ừ… Mỹ Mỹ muốn dã thú ca ca dùng sức thao người ta… Ừ… Cái mông ta… Dã thú ca ca,  nhanh hơn một chút làm chết khô nhân gia… A a a a a a…”  An Địch Mỹ Áo si mê nhìn mình trong gương, chủ động đưa tay đùa bỡn  đầu v* cùng ngọc hành của mình, còn lắc lắc eo nhỏ nhắn quơ quơ mông ngọc phản công, tao lãng thao kiền thiết bổng của dã thú, Nhục Bích nóng ướt dùng sức kẹp lại thú hành hung hãn dùng sức hút cắn.

“Móa nó, Tiểu dâm phụ! Nhìn cưng cái đồ này đang phát tao bộ dáng chó mẹ! Bất quá Bổn thần liền thích cưng như vậy! Bổn thần liền theo như ý của cưng là, thao chết cưng cái đồ tiện chó mẹ dâm đãng nhất trên đời này!” Dã thú hưng phấn gầm rú một tiếng, ngồi dậy từ phía sau ôm  lấy An Địch Mỹ Áo, dùng sức cắn một cái vào gáy ngọc tuyết trắng của hắn, hỏa lực toàn bộ khai hỏa cuồng thao tiểu huyệt nóng ướt chặt khít.

“YAA.A.A.. Nha nha nha nha… Dã thú ca ca thao thật tốt… A a a… Chính là chỗ này sao hướng  bên trong  thao chết Tiểu Mỹ Mĩ… Ừ ngô… A a… Tiểu Mỹ Mĩ là tiểu mãu cẩm của dã thú ca ca, từ nhỏ chính là đặc biệt cho dã thú ca ca… A a… Kiền cái mông… A a a… Dã thú ca ca, ngươi làm được Tiểu Mỹ Mĩ thoải mái muốn chết… A a… Thật sự sảng khoái… A a a a… Quá sung sướng… A a a… Ừ…” Mặc dù cổ bị dã thú cắn đến bật máu, nhưng  An Địch Mỹ Áo hoàn toàn không cảm thấy đau, đầu óc của hắn đã hoàn toàn bị khoái cảm làm tê dại rồi, hắn hung hăng  cỡi “Siêu cấp Lang Nha bổng”của dã thú, đem hết tất cả khí lực toàn thân  dùng Tiểu huyệt đi sáp dã thú, đồng thời còn kéo qua  thú đuôi đầy lông mềm như nhung to và dài ma sát da thịt bóng loáng của mình,lông thú  cứng nhọn mài đến trên da tuyết trắng non mềm một mảnh lửa đỏ, vừa ngứa vừa đau.

“Tao Mỹ Mỹ tiểu mẫu cẩu, thật chưa từng thấy người nào so với cưng tao hơn! Bất quá cưng càng tao, dã thú ca ca liền càng thích! Cưng nhìn trong gương cưng có bao nhiêu tao, Mĩ Mĩ a! Dã thú ca ca bị cưng mê chết rồi, tiểu bảo bối của ta!” Dã thú kéo ra tóc dài dính đầy mồ hôi của An Địch Mỹ Áo, vẫn cắn chiếc lưng trần tuyết trắn đổ mồ hôi lâm ly, côn th*t khổng lồ ở trong thân thể An Địch Mỹ Áo đi lòng vòng, gai nhọn sắc bén sắp đưa tràng vách tường đáng thương xuyên thủng. Thanh âm thao chọc “Vèo, vèo” tục tĩu vang bên tai không dứt, hạ thể của hai người giao hợp thật chặt ở chung một chỗ, vừa dâm loạn vừa ngọt ngào.

“A a a… Thật hảo tao… A a… Thật thật là hảo mĩ… A a a… Cám ơn dã thú ca ca… Làm cho Mỹ Mỹ… Như vậy tao, đẹp như vậy… Ừ… Dã thú ca ca, Mỹ Mỹ muốn ngươi ngày ngày thao ta Tiểu huyệt, ngày ngày xâm phạm ta… A… Gian dâm ta, cường bạo ta… Làm chết ta đây dâm tiện tao Mỹ Mỹ tiểu mẫu cẩu… A a a a a a… Dã thú ca ca, Mỹ Mỹ yêu ngươi chết mất… A a a a a a…”  An Địch Mỹ Áo si mê nhìn trong gương hai gò má cong cong ửng hồng, nước miếng chảy ròng, cái mông tham lam ăn đại nhục bổng o0o, toàn thân giống như đánh phấn thật là mĩ nhân dâm đãng tuyệt sắc, quay đầu hôn dã thú xấu xí vô cùng, kêu la loạn xoạn. Giờ phút này hắn cảm thấy dã thú là người đẹp trai nhất trên đời, là người mà hắn thích nhất,  hắn thật hi vọng dã thú có thể cứ như vậy đem hắn tươi sống làm chết, bị thú hắn đang kẹp “Siêu cấp Lang Nha bổng”của dã thú làmvchết.

“Tiểu Mỹ Mĩ, dã thú ca ca cũng yêu chết cưng cái này Tiểu lẳng lơ rồi! Cưng cả ngày cũng biết dùng những câu dâm đãng khả ái như vậy câu dẫn dã thú ca ca, dùng cái lỗ dít nhỏ tao lãng hấp dẫn dã thú ca ca, làm cho dã thú ca ca vì cưng mà điên cuồng! Cưng là cái đồ tiểu yêu tinh, thật là khắc tinh đặc biệt từ nhỏ của ta!” Dã thú nắm chặt thân hình như rắn nước mê người của  An Địch Mỹ Áo, to lớn thú hành dùng lực làm lấy hắn, sắp cắm vào trong nội tạng hắn rồi, nhìn trong gương mĩ thiếu niên mĩ lệ dâm đãng được không gì sánh kịp, trong kim mâu tràn đầy điên cuồng cùng mê luyến. Trên đời người có thể làm cho nó si mê như thế chỉ sợ cũng chỉ có người trong ngực là cái này độc nhất vô nhị hoa thủy tiên quốc vương rồi, đối với hắn nó thật sự là điên cuồng mà mê luyến, vì hắn nó không những không tuân theo mệnh lệnh của mẫu hậu mà để lại tánh mạng của hắn, còn làm cho hắn ngày đêm cùng mình ở chung một chỗ, mẫu hậu mà biết  nhất định sẽ tức chết.

“A a a a a… Dã thú ca ca, côn th*t của ngươi cắm vào trong bụng Mỹ Mỹ rồi… A a a… Ngươi đang ở đây thao bụng Mỹ Mỹ sao… A a a a a… Thật là khủng khiếp… A a… Làm sao lại sảng như vậy… A a a… Cảm giác thật giống như muốn mang thai … A a a a a… Thật to nha… Dã thú ca ca, ngươi thật thật to… Aha…” Thông qua gương  An Địch Mỹ Áo có thể tinh tường thấy thú hành dã thú kiền vào trong bụng của hắn, cái bụng bằng phẳng  nhô ra một Đại thú hành hình dáng cứng rắn như đồng. Quỷ thần xui khiến hắn thế nhưng đưa tay cách bụng vuốt ve thú hành dã thú, cảm giác nó cường tráng cùng uy vũ, kinh ngạc kêu lên. Mặc dù cùng dã thú đã sớm đã làm qua vô số lần yêu, hắn đối với  dã thú “Cường đại” đã sớm vô cùng hiểu rõ, nhưng là mỗi lần thấy thú hành dã thú khổng lồ, hắn như cũ có không nhịn được sợ hãi than trên đời tại sao có thể có cự vật  “Cường tráng” như thế.

“Dã thú ca ca không lớn, tại sao có thể làm được cưng sướng như vậy, để yêu chết ca ca! Hảo hảo sờ nó, cảm giác nó, nó nhưng là tiểu bảo bối của cưng! Nó sau này sẽ ở trong bụng của cưng sinh ra một đống lớn con của chúng ta!” Dã thú kiêu ngạo mà cười nói, yêu thương hôn má phấn  đã ướt của An Địch Mỹ Áo, khổng lồ thú hành đem  bụng An Địch Mỹ Áo thao nhất khởi nhất phục, trong tiểu huyệt không ngừng chảy ra mật thuỷ đại biểu cho sự sảng khoái của An Địch Mỹ Áo.

“Ừ! Dã thú ca ca đại nhục bổng o0o là bảo bối của Mỹ Mỹ… A a… Mỹ Mỹ thích nhất bảo bối… A a… Dã thú ca ca, Mỹ Mỹ không được… Mỹ Mỹ tiểu đệ đệ muốn bắn… A a a… Dã thú ca ca… A a…bắn, muốn bắn rồi… Dã thú ca ca… A a a —”  An Địch Mỹ Áo hạ thể đột nhiên truyền đến một trận kịch liệt run rẩy, kịch liệt vô cùng khoái cảm làm cho  tiểu ngọc hành xinh đẹp bắn ra  màu trắng mật tương, đang phun tại trên gương trước mặt An Địch Mỹ Áo.

“Ha hả, tao Mỹ Mỹ tiểu mẫu cẩu bị dã thú ca ca đâm đến cao triều, Tiểu côn th*t của cưng cùng  Tiểu nhục huyệt của cưng  giống nhau đều vô cùng nhạy cảm…『 cái miệng nhỏ 』của cưng cực kỳ  đòi nam nhân yêu, vừa nóng, vừa chặt, vừa trơn, hơn nữa cực kỳ  『 hút 』 nam nhân… Nha… Dã thú ca ca cũng muốn bị Tiểu huyệt dâm của cưng 『 hút 』 đến bắn…” Bởi vì xuất tinh cho nên hậu huyệt của An Địch Mỹ Áo điên cuồng mà co rút lại, so với mới vừa rồi còn kẹp chặt hơn, dã thú cũng rất mau theo  An Địch Mỹ Áo cao triều.

“A a — dã thú ca ca, bắn chậm… A, cầu ngươi bắn cho Mỹ Mỹ chậm thôi… A a a… Ô a… Ca ca… A a…” Dã thú xuất tinh cũng không giống như  An Địch Mỹ Áo chỉ bắn một tia nhỏ, tinh dịch của nó rất nhiều muốn bắn thật lâu, gai nhọn sắc bén bám thật chặt lấy tiểu huyệt của  An Địch Mỹ Áo, từng đạo nùng dịch nóng rực nóng hổi phun vào  trong bụng  An Địch Mỹ Áo, làm cho  bụng An Địch Mỹ Áo nhanh chóng trướng đại. Đáng thương  An Địch Mỹ Áo đau đến mày liễu nhíu chặt, đáng thương rên rỉ cầu xin, mỗi lần dã thú cao trào xuất tinh đối với hắn mà nói đều là một loại kinh khủng hành hạ, nhưng hắn vẫn không có biện pháp cự tuyệt, hơn nữa mặc dù thống khổ, nhưng hắn còn  hy vọng tinh dịch dã thú có thể ở lại trong thân thể của hắn, hắn thích tinh dịch ở trong thân thể cái loại nầy nong nóng, cảm giác ấm áp.

Ngước mắt nhìn trong gương bụng càng biến càng lớn, bụng lớn như quả dưa hấu vậy,  An Địch Mỹ Áo giương lên khoé môi xinh đẹp, sau đó cũng không chịu nổi nữa, tử nhãn vừa  đảo lộn đột nhiên hôn mê bất tỉnh…

“Tiểu Mỹ Mĩ, làm sao cưng lại hôn mê?! Thiệt là! Dã thú ca ca còn không có Sảng đủ đây!” Dã thú còn đang xuất tinh, trên mặt hiện lên vẻ thất vọng, Tiểu Mỹ xinh đẹp thể lực thật sự quá kém, động một chút là té xỉu, xem ra sau này nó phải hảo hảo “Rèn luyện” hắn mới được!

Dã thú tà ác nở nụ cười dâm, ôm An Địch Mỹ Áo hôn mê  vui vẻ tiếp tục xuất tinh, hôm nay còn có rất nhiều thời gian, chờ Tiểu Mỹ Mĩ tỉnh lại, nó lại bắt đầu hảo hảo “Rèn luyện” hắn. Ngước mắt nhìn bốn phía gương xung quanh, dã thú cười đến càng tà ác hơn, nó phát hiện Tiểu Mỹ Mĩ khi ân ái mà soi vào gương càng thêm phóng đãng dâm đãng, “Gương” sẽ trở thành “công cụ rèn luyện ” chủ yếu hôm nay, ha hả a…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.