Cực Phẩm Thần Y

Chương 429




Chương 429

Bởi vì trên tư liệu của Trần Gia Bảo, không có gì ngoài tên của hắn ta.

“Một chút thông tin của Trần Gia Bảo cũng không tìm được. Nguyệt Tâm, có chuyện gì xảy ra vậy?” Lục Bảo Ngọc khó hiểu, còn có một chút kinh ngạc.

Trước mặt Lục Bảo Ngọc là một người phụ nữ xinh đẹp duyên dáng lại yêu kiều, cô ấy tên là Châu Nguyệt Tâm, là người đứng đầu phụ trách thu thập tình báo của nhà họ Lữ, mạng lưới tình báo dưới tay cô rất lớn. Nhà họ Lục có thể trở thành nhà giàu có hàng đầu của thành phố, cùng Châu Nguyệt Tâm có quan hệ rất lớn.

Mà lần này Châu Nguyệt Tâm chịu trách nhiệm chính trong việc điều tra Trần Gia Bảo ở thành phố Hòa Bình.

Nhưng Lục Bảo Ngọc không nghĩ tới, Châu Nguyệt Tâm luôn không làm người khác thất vọng, vậy mà lần này điều tra Trần Gia Bảo lại tay không trở về.

Vẻ mặt Châu Nguyệt Tâm cũng kinh ngạc không kém, nói:”Cô chủ, tối hôm qua chúng tôi đi điều tra Trần Gia Bảo, phát hiện thông tin của hắn đã được mã hóa, trình độ của chúng tôi không đủ để kiểm tra.

“Tư liệu mã hóa, sao có thể như vậy, toàn bộ Hòa Bình này còn có người mà chị không điều tra được sao?” Lục Bảo Ngọc càng thêm kinh ngạc.

Tư liệu mã hóa Lục Bảo Ngọc biết rõ hơn ai hết. Bình thường mà nói, chỉ có những người quan trọng đối với quốc gia, hoặc là một số cơ quan bí mật mới có quyền hạn này, Lữ gia mặc dù là nhà giàu hàng đầu của thành phố, ở tỉnh Lâm Đồng này cũng coi như là có quyền lực, nhưng mà ngay cả cô cùng Lục Hán Dương, đều không được xử lý mã hóa dữ liệu.

Mà Trần Gia Bảo lại được mã hóa, hiển nhiên sau lưng hắn tuyệt đối là một thế lực khổng lồ.

Nghĩ đến đây, Lục Bảo Ngọc trong lòng sửng sốt, nhịn không được cau nhẹ mày.

“Cô chủ, Trần Gia Bảo chỉ sợ là không đơn giản, bây giờ chưa hoàn toàn nắm được lai lịch của hắn, tôi đề nghị không nên tùy tiện xử lý hắn.” Châu Nguyệt Tâm đề nghị.

“Tôi hiểu rõ, nhưng Trần Gia Bảo thân phận bí ẩn thì như thế nào? Đắc tội với nhà họ Lục, Lục Bảo Ngọc tôi tuyệt đối không thể tuỳ tiện bỏ qua như vậy!”Lục Bảo Ngọc cười lạnh một tiếng, tiếp tục nói: “Chị Tâm, chị sắp xếp một chút, trưa mai tôi sẽ mời Trần Gia Bảo gặp mặt.

Sau khi nói xong, trong mắt Lục Bảo Ngọc lóe lên một tia sắc bén.

“Vâng, cô chủ”.

Châu Nguyệt Tâm trong lòng kinh ngạc, lập tức cung kính đáp lại rồi xoay người đi ra ngoài, vừa đi hai bước, đột nhiên nhớ tới một sự kiện, quay đầu nói: “Cô chủ, người của chúng tôi ở thành phố Hòa Bình trong lúc vô tình nghe được một tin tức rất quan trọng, tôi nghĩ cô nên biết.”

“Tin tức gì?” Lục Bảo Ngọc tò mò hỏi, cô rất hiểu rõ tính cách của Châu Nguyệt Tâm, biết cô làm việc luôn rất đáng tin, nếu cô nói tin tức này rất quan trọng, vậy nhất định sẽ rất quan trọng.

“Nghe nói thành phố Hòa Bình bỗng dưng xuất hiện một vị cường giả thiên tài, được người thế giới ngầm gọi là ngài Trần, nghe nói, ngài Trần trong thời gian cực ngắn đã chiếm lĩnh một nửa thế giới ngầm của thành phố Hòa Bình, hơn nữa còn bị Bùi Thanh Phong của tỉnh Phú Thọ coi là kẻ địch lớn, thậm chí bởi vì tồn tại của ngài Trần, mà tạm thời từ bỏ kế hoạch tiến vào thế giới ngầm của tỉnh Lâm Đồng.” Châu Nguyệt Tâm nói nhỏ.

Mặc dù tối qua cô đã biết được tin này, nhưng bây giờ nói đến vẫn rất khiếp sợ.

“Thành phố Hòa Bình lại còn có nhân tài như vậy? Tôi nhớ rõ nhà họ Triệu đang để mắt tới thế giới ngầm của tỉnh Lâm Đồng, không nghĩ đến lại bị cắt đứt, ngài Trần này xem ra quả thật là nhân tài.” Lục Bảo Ngọc kinh ngạc không thôi, sau lại lắc đầu, nói: “Tin tức này quả thực rất quan trọng, nhưng đối với chúng ta mà nói, trước mắt quan trọng nhất vẫn là đối phó với Trần Gia Bảo, về sau có cơ hội, lại gặp ngài Trần kia cũng không muộn.”

Đột nhiên, Châu Nguyệt Tâm trong đầu chợt lóe, không xác định hỏi: “Cô chủ, cô nói xem có khả năng ngài Trần trong lời đồn, chính là Trần Gia Bảo không?”

“Không thể nào!” Lục Bảo Ngọc lập tức phủ định, liền nói: “Tôi mặc dù không hiểu rõ ngài Trần, nhưng ít nhiều đã nghe qua về Bùi Thanh Phong, có thể được Bùi Thanh Phong coi là kẻ địch lớn tuyệt đối là một người tài năng xuất chúng, Trần Gia Bảo còn chưa đủ tư cách.

Châu Nguyệt Tâm lắc đầu bật cười, cũng cảm thấy mình suy nghĩ quá kỳ lạ, dù sao Trần Gia Bảo nhiều lắm cũng chỉ hơn 20 tuổi, làm sao có thể là ngài Trần nổi tiếng trong thế giới ngầm?

“Đi đi, chuyện ngày mai sắp xếp thời gian nắm chắc, ta muốn để Trần Gia Bảo có đi mà không có về!” Lục Bảo Ngọc tự tin nói.

Châu Nguyệt Tâm trả lời rồi xoay người rời đi, trong lòng thầm nghĩ: “Đại tiểu thư trước giờ làm việc đều chưa từng xảy ra sai sót, Trần Gia Bảo lần này nhất định chết không có chỗ chôn, Trần Gia Bảo muốn trách, thì trách hắn quá mức kiêu ngạo lại đi đắc tội nhà họ Lục”

Châu Nguyệt Tâm vì Trần Gia Bảo thắp một nén hương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.