Công Chúa Nhỏ Của Ảnh Đế

Chương 40




Edit: Tiểu Ngư

Cho dù Sầm Ngọc Lâm có thể tiếp tục chịu đựng được, nhưng bị hắn ngầm không khách khí làm mất mặt như vậy, cô ta cũng không thể duy trì được nụ cười hoàn hảo.

Hạ Thanh Xuyên không thèm quan tâm điều đó, vốn dĩ hắn không có giao tình gì với cô ta, thậm chí hắn còn cảm thấy chán ghét.

Chuyện này phải nói từ ba năm trước, khi đó bọn họ hợp tác trong một bộ điện ảnh, Hạ Thanh Xuyên và Sầm Ngọc Lâm là nam nữ chính, trong đó có một phần lớn là cảnh tình cảm.

Hạ Thanh Xuyên chỉ ôm thái độ đóng phim cho tốt, nhưng Sầm Ngọc Lâm dường như thật sự có ý với hắn, cô ta đã thể hiện ý tứ nhiều lần.

Khi đó hắn không có địa vị như hiện tại, chỉ có thể lễ phép xa cách, nhưng cô ta hiển nhiên không phải nghĩ như vậy.

Trong những lần phỏng vấn tuyên truyền sau đó, cô ta luôn cố ý nói ra những lời không rõ ràng và ái muội, tuy rằng hắn đã tỏ thái độ, nhưng mấy ngày sau vẫn tạo ra tin đồn, cho đến khi hắn không màng công ty khuyên can, trực tiếp làm sáng tỏ sự thật để kết thúc, thì scandal này mới tan thành mây khói.

Bởi vì việc này, nên Hạ Thanh Xuyên vẫn luôn không thích cô ta, mấy năm nay cũng tránh hợp tác với cô ta.

Sầm Ngọc Lâm cũng giống như Hạ Thanh Xuyên, có thể coi là phái thực lực kiêm lưu lượng, chỉ là kém bậc một một xíu, cô ta là đại hoa đán trong giới.

Lâu Anh để tay xuống nghiêng đầu nhìn bọn họ, trong lòng nghĩ có phải Sầm Ngọc Lâm có ý với Hạ lão sư không.

Đương nhiên cô biết Hạ lão sư từng hợp tác với Sầm Ngọc Lâm, ngay cả vụ scandal kia, cô cũng có nghe quá, chỉ là sau đó scandal này đã được làm sáng tỏ mà thôi.

Trước kia cô không để trong lòng, hiện tại nhớ tới, đột nhiên có chút không thoải mái.

Cũng may Hạ lão sư có thái độ rõ ràng, cảm giác không thoải mái này mới chậm rãi giảm đi.

Sầm Ngọc Lâm khó chịu khi nghe những lời của Hạ Thanh Xuyên, cô ta muốn nói gì đó, nhưng cô ta lo lắng nơi này có người ngoài ra vào.



Thoáng nhìn Lâu Anh bên cạnh hắn, ánh mắt cô ta tối sầm lại, hiện lên sự tàn khốc.

Cô vẫn luôn chú ý đến Hạ Thanh Xuyên, nhưng cô không thể hiểu những chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian trước.

Con nhỏ này, không biết dùng thủ đoạn gì, lại có thể khiến anh ấy bảo vệ cô ta như vậy.

"Sầm tiểu thư, mời cô về chỗ ngồi của mình trước đi, buổi công chiếu sắp bắt đầu rồi." Hạ Thanh Xuyên thấy cô ta đứng ở chỗ này rất lâu, không nói lời nào cũng không rời đi, nhịn không được đuổi người.

Hắn đang nói chuyện với cô gái nhỏ, cô ta không mời mà đến thì thôi, còn cố ý nói những lời này, hiện tại, hắn đã nói không có cảm tình đến như vậy, cô ta còn không có ý định rời đi, trong lòng hắn muốn có bao nhiêu tức giận liền có bấy nhiêu.

"Hôm nay quả thật không đúng lúc, chúng ta gặp lại vào ngày khác." Sầm Ngọc Lâm quản lý tốt biểu cảm của mình, làm bộ bình tĩnh tha thướt yêu kiều rời đi.

Bản lĩnh làm bộ làm tịch kia, quả thực khiến người khác khó có thể tưởng tượng được cô ta bị Hạ Thanh Xuyên "Đuổi đi".

Hạ Thanh Xuyên không có trả lời lại cô ta, thậm chí ánh mắt cũng không cho cô ta.

"Cô ta có tâm cơ rất sâu, sau này em đừng tiếp xúc với cô ta." Hạ Thanh Xuyên thấy cô gái nhỏ còn đang nhìn về hướng Sầm Ngọc Lâm rời đi, nhịn không được nhắc nhở.

Hắn vừa mới ứng phó với Sầm Ngọc Lâm, nhưng không quên chú ý đến biểu hiện của cô.

Lâu Anh quay đầu, không mặn không nhạt nói một câu, "Cô ấy thực sự khá xinh đẹp."

Dù cô không thích cô ta, cũng không thể không thừa nhận, Sầm Ngọc Lâm có thể hô mưa gọi gió mà kinh doanh ở giới giải trí, vốn cơ bản tức nhiên phải có, đầu tiên chính là nhan sắc.

Hạ Thanh Xuyên nghe được lời nói của cô, liền gợi lên một nụ cười, muốn xoa đầu cô, nhưng bận tâm đến tạo hình đêm nay của cô không thể loạn, chỉ có thể nhẹ nhàng xoa xoa bóp bóp mặt cô, "Đẹp hay không không liên quan đến tôi, với tôi mà nói cô ta chỉ là một người xa lạ mà tôi biết."

Lâu Anh cảm thấy, sau khi người này tỏ tình xong, càng ngày càng làm càn, luôn thích xoa xoa bóp bóp cô, giống như một con vật cưng.

Cô nhẹ nhàng quay mặt đi, để bảo vệ của mình khuôn mặt khỏi bị tàn phá, áp sự khó xử trong mắt xuống, sắc mặt nói thẳng: "Anh còn nhéo mặt tôi, tôi sẽ tức giận."



Cô cố gắng làm bộ nghiêm túc, nhưng giọng nói mềm mại kết hợp với gương mặt ửng đỏ của cô, không hề có sức uy hϊế͙p͙.

Nụ cười trong mắt Hạ Thanh Xuyên càng thêm rõ ràng, giọng nói ấm áp nhận sai, "Được, tôi không nhéo, em đừng nóng giận được không?"

Hắn vừa nhìn thấy cô, thì nhịn không được muốn đến gần cô, bọn họ còn chưa chính thức xác nhận quan hệ, hắn cũng không dám quá phận, chỉ có thể nhân cơ hội xoa đầu, nắm tay làm giảm bớt khát vọng dưới đáy lòng của mình một chút.

"Để tôi kể cho em nghe một chút về chuyện hợp tác của tôi và Sầm Ngọc Lâm!" Hạ Thanh Xuyên thu hồi trêu chọc, thái độ nghiêm túc hơn.

Cô gái nhỏ không hỏi, không biết cô ấy có để ý hay không, nhưng, hắn vẫn muốn nói rõ ràng với cô, hắn không muốn để lại bất kì chướng ngại nào có thể xảy ra giữa hai người họ.

Lâu Anh có thể gật đầu không, làm bộ không thèm để ý, trong lòng đã dựng lỗ tai lên rồi. Tuy rằng biết bọn họ không có khả năng có cái gì, nhưng cô vẫn muốn biết cuối cùng đã có chuyện gì xảy ra.

"Lúc trước chúng tôi hợp tác trong 《 Không Hoa 》, ngay từ đầu, tôi cũng thiếu chút nữa bị hình tượng của cô ta lừa gạt, cho rằng cô ta là một diễn viên tốt......"

Khi đó, hắn chưa có nhìn thấu tâm cơ của cô ta, đối phương là tiền bối, hắn lấy lễ đối xử, không ngờ cô ta lại có tâm tư này.

Giọng điệu của Hạ Thanh Xuyên không có phập phồng, chuyện này hắn đã sớm không bỏ trong lòng, nếu không phải Sầm Ngọc Lâm xuất hiện ở chỗ này, còn làm trò nói những lời này trước mặt cô gái nhỏ, hắn sẽ không muốn nhắc đến cô ta.

"Người ta lớn lên đẹp như vậy, còn là nữ thân quốc dân, Hạ lão sư thật sự một chút cũng không động tâm?"

Lời Lâu Anh vừa nói khỏi miệng, liền có chút hối hận.

Tuy rằng giọng điệu cô rất bình thường, nhưng nói ra, luôn cảm giác cô có để ý bao nhiêu.

Hạ Thanh Xuyên dịu dàng nhìn cô, ý cười trong mắt càng ngày càng rõ ràng, con ngươi sâu thẳm như muốn hút hồn cả người lẫn hồn người ta.

"Anh Anh, em ghen sao?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.