Công Chúa Nhỏ Của Ảnh Đế

Chương 29




Edit: Tiểu Ngư

Đúng là một chương trình kỳ cục, sau này tôi sẽ không bao giờ tham gia nữa.

La đạo quyết định rằng dạo này mình rất xui xẻo, thanh danh một đời của ông, cứ như vậy, mất sạch.

Bởi vì sự cố bên này của La đạo, chuyện Hạ Thanh Xuyên vừa mới giúp Lâu Anh uống nước chanh tạm thời bị bỏ qua.

Chờ rối loạn của La đạo giải quyết xong, những người trong chương trình muốn hỏi chuyện vừa rồi, lại bị Hàn Thời Hân và Vương Hi ăn ý ngăn trở.

Đừng tưởng rằng bọn họ không biết âm mưu của chương trình, còn không phải là muốn mượn phát huy chủ đề, tạo thêm nhiều điểm nhấn sao?

Thanh Xuyên nhà anh ta không cần lan truyền tai tiếng.

Anh Anh nhà cô ấy không cần lan truyền tai tiếng.

Hàn Thời Hân và Vương Hi hiếm khi đạt đến trình độ ăn ý cao, nhìn đối phương cũng thuận mắt hơn nhiều.

Ban tổ chức chương trình đành phải buông tha chuyện này, kế tiếp, là phân đoạn cuối cùng, để tuyên truyền phim.

"Tôi nghe nói trong phim có một cảnh nhảy múa đặc biệt xuất sắc, hôm nay Anh Anh có thể cho chúng tôi xem trước không?" Ngụy Lương chờ mong hỏi.

Trong mắt anh ta còn lóe sáng, biểu tình có chút khoa trương, nhưng rất dễ điều khiển cảm xúc của mọi người.

Đây là cảnh đã thương lượng lần trước, để giới thiệu Lâu Anh.

Lớn lên đẹp và có thể nhảy tốt như vậy, ít nhất có thể hút một đợt fans.

Mọi người đều tỏ vẻ muốn xem, Lâu Anh đi thay đổi quần áo tập nhảy, chờ sau khi nhân viên công tác chuẩn bị xong, Lâu Anh bắt đầu nhảy theo âm nhạc.

Không có chỉnh sửa hậu kỳ và hiệu ứng, có chuyên nghiệp hay không, có có chút tài năng hay không, vừa nhìn thì biết.

"Trời ạ, vì sao ống tay áo lại nghe lời như vậy, đẹp quá!"

"Tôi đang hoài nghi Anh Anh có phải khinh công trong truyền thuyết không, nếu không, vì sao tôi cảm thấy trọng lực không có tác dụng với cô ấy."

"Oa, động tác đó, sao cô ấy có thể làm được?"

Một số người dẫn chương trình không ngừng kinh ngạc kêu lên, giống như họ chưa từng thấy vũ đạo nào đẹp như vậy.

Khán giả bên dưới cũng chằm chằm nhìn Lâu Anh không chớp mắt, sợ bỏ lỡ hình ảnh xuất sắc.

Hạ Thanh Xuyên mỉm cười trong mắt, chuyên chú nhìn Lâu Anh đang khiêu vũ, trêи mặt mang theo kiêu ngạo nhàn nhạt.

Cô gái nhỏ của hắn, đương nhiên là tuyệt nhất.

Tuy là để khơi dậy không khí, nhưng điệu nhảy của Lâu Anh biểu diễn rất tốt, để không đến mức xúc phạm chỉ số thông minh của người xem.

Trong động tác cuối cùng, Lâu Anh nghiêng người xoay tròn lấy dùi chơi trống, thật là đẹp đến ngây người.

Hình ảnh dừng lại, những tràng vỗ tay nhiệt liệt trong thính phòng.

Lâu Anh hít mấy hơi thật dài, xoa diệu trái tim đang đập dữ dội của mình.



Vũ đạo nhìn có vẻ uyển chuyển nhẹ nhàng, trêи thực tế yêu cầu tiêu hao thể lực rất lớn.

"Oa, Anh Anh, thật lợi hại, em tập vũ đạo này bao lâu?" Ngụy Lương gấp không chờ nổi đến phỏng vấn.

Lâu Anh cẩn thận nghĩ, "Tôi luyện tập mỗi ngày trong một tháng trước khi bắt đầu quay, sau khi bắt đầu quay cũng luyện tập, tổng cộng hơn một tháng!"

Hơn một tháng, đối với vũ công chuyên nghiệp mà nói, cũng không phải quá nhiều.

Nhưng đối với hầu hết minh tinh, hơn một tháng, gần như có thể hoàn thành một bộ phim, hoặc nhận rất nhiều quảng cáo, đứng trêи đài lần thứ n, có thể kiếm được nhiều tiền, ai sẽ cố ý phí thời gian để luyện nhảy?

Theo lời của Lâu Anh, việc có phải cô cố ý bán đi nhân cách chuyên nghiệp hay không, dựa vào biểu hiện của cô liền biết.

"Vậy Anh Anh có cảm thấy việc tập nhảy rất vất vả không?"

"Còn may, tôi đã học nhảy khi còn nhỏ, có chút cơ sở, hiện tại học sẽ nhẹ nhàng hơn."

Kỳ thật nó vẫn khiến người mệt mỏi, nhưng, cô không muốn bán thảm*.

*Bán thảm: tỏ vẻ mình là người đáng thương

"Còn có cú nhảy xoay tròn một chân vừa rồi, động tác đó rất đẹp, Anh Anh có thể dạy chúng tôi không?" Hình Nguyệt nhìn Lâu Anh với đôi mắt nhỏ mang theo sùng bái.

Cô thực sự không thích Lâu Anh, cô ta quá loá mắt, đứng yên lặng ở chỗ đó là có thể hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Hơn nữa, xuất phát từ trực giác của phụ nữ, cô cảm giác được Hạ Thanh Xuyên đối với cô ta có chút không bình thường, bằng không, vừa rồi anh ấy sẽ không giúp cô ta uống.

"Động tác mà chị nói tên là " Xoay tròn cơ thể ", động tác này không dễ thực hiện, có hơi nguy hiểm." Lâu Anh uyển chuyển từ chối.

Chủ yếu là do động tác này thực sự khó, những người không có cơ bản về vũ đạo sẽ mất mặt.

Hình Nguyệt không biết điều này, quấn lấy Lâu Anh, nói rằng cô ta tò mò.

Lâu Anh thấy cô ta không cảm kϊƈɦ, nên cũng không cần giữ mặt mũi cho cô ta, dù sao bản thân cô cũng không phải là người mất mặt.

Lâu Anh biểu diễn lại động tác một lần, rồi giảng giải rõ ràng những yếu tố cần thiết của động tác, còn cố ý dặn dò bọn họ, phải chú ý an toàn.

Một vài người dẫn chương trình làm thử, quả nhiên, hoàn toàn không có người nào làm đẹp như Lâu Anh, thậm chí ngay từ vòng xoay đầu tiên cũng rất miễn cưỡng, chứ đừng nói liên tục xoay.

Có tương phản, mới càng thêm nổi bật việc Lâu Anh đã chăm chỉ bao nhiêu để nhảy tốt.

Hình Nguyệt cũng vậy, khi nảy cô ta nhìn Lâu Anh nhảy rất nhẹ nhàng, không ngờ tới, nó thật sự khó như vậy.

Quan trọng nhất chính là, đối phương có lòng tốt nhắc nhở cô ta, cô ta không quan tâm muốn tìm cái khó.

Cuối cùng, mọi nghẹn khuất chỉ có thể nuốt xuống, trêи mặt cô ta còn phải làm bộ không có việc gì.

Thời lượng của chương trình có hạn, mấy người bọn họ quay lại chủ đề chính, thả vài đoạn clip, cuối cùng là quảng cáo, nói hy vọng mọi người ủng hộ nhiều hơn khi điện ảnh chiếu, gameshow đến đây hết.

*

"Anh Anh, em biểu hiện rất tốt." Hàn Thời Hân vừa lòng khen ngợi.

Ban đầu cô ấy còn lo lắng Anh Anh có ít kinh nghiệm chơi gameshow, sợ cô sẽ bị kịch bản*, không ngờ rằng cô thông minh hơn cô ấy nghĩ.



*Ý nói kịch bản sao làm y chang vậy

Trong chương trình lần này, dù phân đoạn nào, thì biểu hiện của Lâu Anh không có gì để chê.

Hàn Thời Hân không có gì để lo lắng, nhưng, cô còn phải thương lượng với ban tổ chức chương trình, về việc biên tập cảnh quay.

"Em đi thay đồ trước đi, chị sẽ đi nói chuyện với người trong chương trình."

"Được." Lâu Anh ngoan ngoãn gật đầu.

Chờ khi Lâu Anh thay quần áo xong, đúng lúc nhìn thấy Hạ Thanh Xuyên đang dựa vào tường, giống như đang đợi ai.

"Hạ lão sư." Lâu Anh chủ động lên tiếng chào, "Anh là đang đợi anh Hi sao?"

Vương Hi không cho phép người khác gọi anh ta là anh Vương, anh Vương anh Vương, nghe rất giống pháo hôi trong những bộ phim.

"Tôi là đang đợi em." Hạ Thanh Xuyên rời khỏi bức tường, tiến đến gần Lâu Anh hai bước.

Đang ở trong nhà, hắn không có mặc áo khoác bên ngoài, lúc này chỉ mặc một chiếc áo len màu xám nhạt và quần dài màu đen, càng làm cho hắn cao và dài hơn người khác.

"Chờ tôi?" Lâu Anh chỉ vào mình.

"Ừ." Hạ Thanh Xuyên gật đầu, "Tôi muốn hỏi kế tiếp em có kế hoạch gì không?"

Kế hoạch? Nói thật, Lâu Anh tạm thời chưa có mục tiêu gì.

Cô không thiếu cái gì, đóng phim chỉ là sở thích, nếu gặp được bộ phim ưng ý, thì nhận, nếu không có, tiếp tục "Nhàn phú ở nhà" cũng không phải không được.

Vậy đi, có lẽ cô là nữ diễn viên thiếu động lực nhất.

"Hiện tại tôi muốn nâng cao kỹ thuật diễn của mình, diễn nhân vật mà tôi thích." Lâu Anh nhìn Hạ Thanh Xuyên, mềm mại trả lời.

Thật đúng là một cô gái nhỏ, không thèm để ý bản thân có nóng hay không. Hạ Thanh Xuyên nghĩ.

Lúc trước hắn nhìn cô ngay từ cái nhìn đầu tiên, đã cảm thấy cô gái nhỏ này rất thuần khiết, không bị dính bụi trần.

Hiện tại nhìn, cô vẫn là không thay đổi.

Có bao nhiêu người khi mới tiến vào cũng ngây thơ, chỉ là cuối cùng không chống lại được cám dõ của giới này, trầm mê trong đó mà đánh mất chính mình.

Ngay cả bản thân hắn, lúc trước cũng thiếu chút nữa dao động. Cũng may, hắn biết mình muốn cái gì.

Mà hiện tại, hắn càng rõ hơn mình muốn cái gì.

Ánh mắt của Hạ Thanh Xuyên sâu thẳm, nhưng bị hắn che giấu lại.

"Tôi có một quyển kịch bản ở đây, em có muốn nhìn một chút không?"

Editor có chuyện muốn nói:

Chương này Ngư edit hơi thô mong mọi người thông cảmT_T

Thật ra có thể xưng anh-em nhưng Ngư cảm thấy hiện tại xưng tôi-em nghe kϊƈɦ thích hơn~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.