Cô Vợ Danh Môn: Ông Xã Tổng Giám Đốc Thật Kiêu Ngạo

Chương 28: Tình cũ tình mới




Editor: Táo đỏ phố núi

Không biết ngủ được bao lâu, lúc Tần Ngu mơ mơ màng màng mở mắt ra, mặt trời bên ngoài cửa sổ lên cao rồi, giống như một quả cầu lửa thật lớn, bấm ngón tay tính toán, cô đã thành công ngủ qua thời gian ăn cơm trưa.

Cô là người chứ không phải là thực vật, không thể quang hợp, không ăn bữa trưa khiến cho cô đói bụng tới mức bụng dán vào lưng luôn, cô có cảm giác đói tới mức ngực cũng nhỏ đi một vòng rồi. di@en*dyan(lee^qu.donnn)

Đứng dậy rời giường, Tần Ngu cảm thấy mồ hôi dính khắp người, rất nhớp nháp không thoải mái, khiến cho mái tóc dài tới eo cũng dính vào sau lưng.

Vén chăn lên, với lấy cái nhiệt kế, đo lại nhiệt độ cơ thể mình, đã hết sốt rồi, nhưng mà mũi vẫn còn nghẹt một chút.

Vỗ vỗ khuôn mặt của mình, làm cho bản thân thanh tỉnh đôi chút, xỏ đôi dép lê đi vào toilet rửa mặt. di@en*dyan(lee^qu.donnn)

Điện thoại di động trong phòng ngủ vang lên hết lần này đến lần khác, Tần Ngu đang ở trong toilet vừa ngâm bọt vừa khoan khoái hát, không hề biết điện thoại di động đang réo rắt gọi cô ở bên ngoài.

Tinh thần sảng khoái đi ra từ toilet, chuẩn bị lấp no cái bụng trước đã.

Trên bàn ăn có đồ ăn sáng Hứa Giang Nam đã làm sẵn, Tần Ngu bê vào bếp hâm nóng lại.

Sau khi ăn cơm xong không có việc gì làm, cô không muốn lại tiếp tục đi ngủ, ngủ quá nhiều khiến cho cô cảm thấy chỉ số thông minh của mình sẽ giảm đi một bậc, cả người đều mơ màng.

Ngồi trên sô pha mở ti vi, nhưng mà ti vi cũng không có chương trình gì hay cả, ngẩn người trống rỗng, Tần Ngu đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó.

Trở về phòng ngủ lấy cái điện thoại di động.

Mở ra, một loạt cuộc gọi nhỡ và tin nhắn liên tiếp hiện ra, có năm cuộc gọi nhỡ, do Hứa Giang Nam gọi, có ba tin nhắn, một tin là của Hứa Giang Nam, hỏi cô đã dậy chưa, có khoẻ không, đã ăn đồ ăn ở trên bàn chưa, quả thực là quan tâm rất chu đáo, cũng có thể vinh dự được liệt vào danh sách mười người chồng tốt nhất cả nước, so với mẹ cô còn quan tâm hơn, trái ngược với người mẹ của cô, nhắn tin đến chỉ phán một câu, người mẹ mới giới thiệu có hài lòng không? So với người thanh niên rùa vàng tài tuấn lần trước thì tốt hơn một vạn lần chứ, ánh mắt của mẹ con có phải càng ngày càng tăng! Tần Ngu không nhịn được lẩm bẩm một câu, ánh mắt càng ngày càng tăng không thấy đâu, ngược lại thì lại nhìn thấy càng ngày càng tự khen bản thân tăng lên không ít. Còn tin nhắn cuối cùng là của Cố Uyển Uyển, rất nhiệt tình rủ cô cùng đi tới cái quán cũ bên cạnh khoa y trong trường đại học để ăn cháo gà. leeequhydonnn

Đầu tiên Tần Ngu trả lời tinh nhắn Hứa Giang Nam trước: Đã dậy rồi, đã khoẻ lên rồi, cơm cũng đã ăn rồi, mùi vị rất ngon.

Sau đó gọi một cuộc điện thoại về cho mẹ Tần.

"Con gái, con đã gặp Hứa Giang Nam chưa?" Giọng Mẹ Tần so với con gái còn cao hơn.

"Đã gặp, đã gặp." leeequhydonnn

"Cái kia, mẹ, chuyện của con mẹ đã nói bao nhiêu với Hứa Giang Nam rồi?"

"Chuyện gì có thể nói đều nói hết rồi."

"Vậy mẹ nói với Hứa Giang Nam biết ai là cha của Tần Lãng?"

"Không phải là kẻ bạc tình họ Tống kia sao, mẹ đều nói cho Giang Nam biết rồi, Giang Nam nói, nó sẽ không ghét bỏ con, lần này trở về, nó chính là muốn quay lại với con như trước kia, nó còn muốn kết hôn với con, nuôi dưỡng Tần Lãng thay con, nó nói, nó sẽ không bỏ qua cho kẻ bạc tình họ Tống kia, con gái con phải biết quý trọng thật tốt, đứa nhỏ Giang Nam này mẹ nhìn nó lớn lên, rất đáng tin tưởng." die,n; da.nlze.qu;ydo/n

Tần Ngu thở dài một hơi, sợ điều gì sẽ gặp điều đó, Hứa Giang Nam như vậy có thể là đối thủ của Tống Mạc sao, báo thù, chỉ sợ anh khiến anh càng liên luỵ thêm, ôi cha mẹ ơi, cái này không phải càng khiến cô thêm phiền phức hay sao.

"Mẹ, chuyện của con và Hứa Giang Nam còn có Tống Mạc nữa, mẹ đừng nhúng tay vào, con sẽ tự biết làm như thế nào."

"Cái đó không được, con, tút, tút..." Tần Ngu quyết đoán cúp điện thoại, những lời muốn nói, lại chưa nói hết. die,n; da.nlze.qu;ydo/n

Cô ngả người nằm trên ghế salon, chổng vó lên trời, nhìn chằm chằm lên trần nhà ngẩn người, cô đã tạo nghiệt gì vậy, tình cũ tình mới, bỏ không xong mà suy nghĩ thì càng loạn, thật là nhiều chuyện phiền toái.

Trời ơi, thôi kệ, xe đến trước núi ắt sẽ có đường, thuyền tới bến tự nhiên sẽ thẳng, mặc kệ cho số phận đi, ai cũng không đáng tin, vẫn là nên tin vào niềm vui trước mắt này, thật vất vả Cố Uyển Uyển mới mời cô đi ăn, không đi chính là ngốc.

Cầm di động nhắn tin lại cho Cố Uyển Uyển: Sáu giờ tối, đi ăn cháo gà ở quán cũ bên cạnh khoa y trong trường đại học, không gặp không về, chuẩn bị hầu bao của cậu thật tốt đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.