Cô Hàng Xóm Kỳ Lạ Của Tôi

Chương 26




Editor: Anne

Beta: An Nhiên

Trình Gia Dũng nhấn nút tạm dừng trên video giám sát, và liên tục quan sát “Tiên nữ” mà Tào Kiệt gặp mặt, một cảm giác quen thuộc thoáng qua trong đầu anh.

“Hình như đã thấy bóng lưng này ở đâu?”

Trình Gia Dũng đang cố gắng tìm kiếm những ký ức quá khứ trong đầu, thì Trương Mộ Đồng đột nhiên vỗ vào lưng anh, làm suy nghĩ của anh hoàn toàn trở nên hỗn loạn.

“Anh Dũng, trở lại liền xem đoạn ghi hình này, anh đã phát hiện được gì?”

Trình Gia Dũng chỉ vào hình ảnh đang dừng lại và hỏi, “Mộ Đồng, cái lưng này có quen thuộc với cậu không?”

Trương Mộ Đồng ghé sát vào màn hình và nhìn nó, sau đó nghiêng đầu sang trái, rồi sang phải, nhún vai, tỏ vẻ anh ta không nhận ra nó.

“Anh Dũng, anh có thể nhìn thấy gì từ phía sau? Trời tối như vậy, và chất lượng hình ảnh không rõ ràng. Nhưng từ tư thế đứng của “Tiên nữ” này, nó trông khá tao nhã.”

“Tao nhã?!”

Lời nhắc nhở của Trương Mộ Đồng đột nhiên khiến Trình Gia Dũng ngộ ra. Không có gì lạ khi bóng dáng này trông rất quen thuộc như vậy?

“Trương Khởi!” Nhất định là cô ta!

Trương Khởi là một người phụ nữ rất chú trọng đến dáng vẻ nữ thần, ngay cả khi buồn bã, cô ta vẫn luôn giữ tư thế ưỡn ngực hóp bụng của một người phụ nữ mạnh mẽ.

Mặc dù cô ta đang mặc một chiếc váy dài cổ xưa, cẩn thận phân biệt vẫn có thể nhìn ra bóng dáng này chính là cô ta.

“Trương Khởi?” Trương Mộ Đồng chỉ vào màn hình, mở miệng, kinh hãi nhìn Trình Gia Dũng, hỏi: “Anh Dũng, anh có chắc người mà Tào Kiệt đón là Trương Khởi không?

“Chính là cô ta, tôi sẽ không nhìn lầm!”

Trình Gia Dũng nhìn kỹ màn hình một lần nữa, càng thêm kiên định với phán đoán của mình.

“Đó là cách cô ta giết người yêu của mình. Tào Kiệt? Không đúng, cô ta không phải có chứng cứ ngoại phạm sao?”

Tiếng hét giật mình của Trương Mộ Đồng đã thu hút tất cả các thành viên trong đội trong văn phòng vào máy tính.

“Sao vậy? Cậu biết ai đã giết Tào Kiệt sao?”

“Ai vậy?”

……

Sự thật sắp được phơi bày, ai nấy đều không kiềm được sự phấn khích.

“Không phải Trương Khởi không xuất hiện tại hiện trường vụ án. Cô ta hóa trang thành ‘Tiên nữ’ trong trang phục cổ xưa chỉ để đánh lạc hướng điều tra của chúng ta và khiến chúng ta nhầm tưởng rằng người đi cùng Tào Kiệt là một tình nhân!”, Trình Gia Dũng giải thích với mọi người.

“Không phải nữ nhân kia hạ độc Tào Kiệt sao?” Lý Trung nhịn không được xen vào hỏi.

“Tôi vừa đến hỏi nhân chứng, cậu bé nói rằng “Tiên nữ” mà cậu bé từng thấy cao bằng cha mình.”

“Chiều cao của chủ cửa hàng tiện lợi là 1m8. Trong trường hợp bình thường, phụ nữ hiếm khi có chiều cao như vậy, vì vậy tôi nghi ngờ rằng một người đàn ông đã xuất hiện tại hiện trường vụ án. Mặc áo choàng cổ trang này và đội tóc giả, từ phía sau không có gì khác biệt cả. Những người nhìn thấy nó sẽ định kiến rằng nếu mặc quần áo của phụ nữ, nhất định phải là phụ nữ. “

“1m8? Chẳng lẽ đứa nhỏ nhớ lầm?” Tiểu Chu lo lắng, dù sao đầu óc đứa nhỏ còn chưa trưởng thành, rất có thể coi tưởng tượng là hiện thực.

“Tôi không nghĩ cậu nhóc đó sẽ nhớ nhầm. Tôi vừa đến cửa tiệm nhà cậu bé, nhìn thoáng qua cậu bé đã nhận ra tôi là chú của cảnh sát. Cậu bé ấy và tôi gặp nhau hơn nửa tháng trước vào ngày của xảy ra vụ án. Cậu bé khoảng năm tuổi, dựa trên kinh nghiệm cá nhân của tôi, trẻ em có trí nhớ tốt ở độ tuổi này và tốt hơn nhiều so với người lớn. Trẻ em không biết nói dối. Tôi tin rằng đứa trẻ này đã nói với tôi rằng những gì mình nhìn thấy ngày hôm đó phải là sự thật.”

“Cho nên, Trương Khởi giúp kẻ sát nhân che đậy, trước tiên lừa Tào Kiệt, sau đó hắn giết Tào Kiệt?” Tiểu Chu hỏi.

“Sự thật hẳn là như vậy!” Trình Gia Dũng trả lời.

“Sự tình có phát triển mới, nhưng lại phát sinh một vấn đề khác, người đàn ông đó là ai?” Tiểu Chu thở dài, buông hai tay.

“Bắt Trương Khởi lại hỏi một chút chẳng phải sẽ rõ sao!” Trương Mộ Đồng xắn tay áo, sẵn sàng xông vào bắt người bất cứ lúc nào.

“Không thể đi!”

Trương Mộ Đồng đang định đi về phía cửa, nhưng bị Trình Gia Dũng chặn lại.

“Tại sao? Đây không rõ ràng lắm sao, tại sao không được bắt cô ta?”

“Cậu có bằng chứng gì cho thấy người này là Trương Khởi?”

“Em …” Trương Mộ Đồng gãi đầu không nói nên lời.

Trình Gia Dũng lấy tay gõ vào bóng dáng trên màn hình máy tính, “Chúng ta chỉ suy đoán rằng bóng lưng này là của Trương Khởi, không có ghi hình chính diện của cô ta, nên cô ta hoàn toàn có thể phủ nhận. Cho dù chúng ta bắt cô ta trở lại, không có bằng chứng, chúng ta cũng không thể định tội. Thay vào đó, rút dây động rừng, cho kẻ sát nhân thực sự có thời gian để dọn dẹp đống hỗn độn. “

Trương Mộ Đồng bực bội ngồi xuống ghế nói: “Vậy chúng ta phải làm thế nào?”

“Tôi đã theo dõi Trương Khởi 24 giờ. Cô ta có thể hợp tác với kẻ sát nhân giết Tào Kiệt, tôi không tin từ nay về sau bọn họ sẽ không liên lạc hay gặp mặt nữa.”

“Suốt ngày đêm???”

Khi mọi người nghe được mệnh lệnh của Trình Gia Dũng, tất cả đều đổ gục xuống ghế như một quả bóng xì hơi, có vẻ như thời gian cho việc nghỉ ngơi và ngủ sẽ bị hy sinh trong tương lai!

“ Trong suốt 24 giờ tôi đi theo Trương Khởi, cô ta bình thường đều đến công ty giải quyết công việc, thỉnh thoảng đi thẩm mỹ viện, thời gian còn lại vẫn luôn ở nhà.”

Mọi việc đang từng bước tiến hành, mấy ngày nay, Trương Khởi không thấy có đi gặp người đặc biệt, cũng không có chuyện gì đặc biệt xảy ra.

Vào đêm thứ bảy, Trình Gia Dũng và Trương Mộ Đồng vẫn đang theo dõi bên ngoài tiểu khu.

Mới mười hai giờ đêm, Trương Mộ Đồng ngáp liên miên, hai mí mắt muốn dính chặt vào nhau, thể lực có chút tiêu hao quá mức.

“Anh Dũng, anh nghĩ có phải chúng ta đi sai hướng không? Đã một tuần rồi mà Trương Khởi không hề có động tĩnh!” Trương Mộ Đồng thở dài một tiếng, tiện tay quẹt đi nước mắt ở khóe mắt do ngáp ngủ quá nhiều.

Trình Gia Dũng cảm thấy có lỗi vì đã khiến đồng nghiệp liên tục phải thức khuya. Nhưng hiện tại anh rất chắc chắn Trương Khởi này nhất định là nhân vật chủ chốt trong vụ án của Tào Kiệt, muốn tìm manh mối của kẻ sát nhân chỉ có thể bắt đầu từ cô ta.

Dễ dàng từ bỏ theo dõi như thế này cũng giống như với việc từ bỏ mọi nỗ lực trước đó, đã nhiều ngày như vậy thì dù sao cũng muốn kiên trì cho đến khi “kẻ thần bí” đó xuất hiện!

“Chúng ta kiên trì ở đây hai ngày, có thể mấy ngày nay Trương Khởi sẽ hành động!”

“Được rồi!” Trương Mộ Đồng lại thở dài, tựa đầu vào gối ghế trên xe, yếu ớt nói: “Anh Dũng, anh quan sát trước đi, em chợp mắt một cái, em thật sự rất buồn ngủ.”

Ngay khi Trương Mộ Đồng nhắm mắt lại, anh đã bị Trình Gia Dũng đánh thức, nhìn thấy Trình Gia Dũng đang nhìn chằm chằm về phía trước, liền hỏi: “Mộ Đồng, cậu có nghĩ chiếc xe đó là xe của Tào Kiệt không?”

Một chiếc Maserati màu xanh sapphire, biển số với bốn số 8 liên tiếp, một chiếc xe chói lọi như vậy, không phải của anh ta thì còn là của ai!

Trương Mộ Đồng lấy lại năng lượng ngay lập tức, và không còn buồn ngủ nữa. Anh ngồi thẳng dậy, vỗ lưng Trình Gia Dũng và nói, “Tuyệt đối không sai, anh Dũng, nhanh lên theo cô ta!”

Ban đêm trên đường có rất ít xe cộ, Trình Gia Dũng không dám theo sát quá vì sợ bị Trương Khởi phát hiện, luôn có một chiếc xe ở giữa, làm chỗ dựa cho bọn họ.

Trương Mộ Đồng ngồi ở ghế lái phụ, kích động xoa xoa hai tay, chờ đợi nhiều ngày như vậy, cuối cùng Trương Khởi cũng không kìm được nữa.

Xe của Trương Khởi chạy đi chạy lại vòng quanh thành phố, dường như cô ta đã chuẩn bị rất kỹ càng, cô ta cố tình vòng quanh thành phố vì sợ bị theo dõi.

Trình Gia Dũng đi theo xe của Trương Khởi xung quanh thành phố hơn một giờ, làm mất hết hứng thú của Trương Mộ Đồng, anh dựa vào ghế ngồi không ngừng than thở: “Người phụ nữ này làm sao vậy? Dẫn chúng ta đi dạo một quãng đường dài, trời sắp sáng luôn rồi, rốt cuộc cô ta muốn đi đâu? “

Xe của Trương Khởi lại đi vòng quanh thành phố, nhưng cô ta lại không lái đến đích, Trình Gia Dũng nghĩ rằng người phụ nữ này thực sự rất cảnh giác, cô ta là một con cáo già khó chơi.

Trương Khởi dẫn xe của Trình Gia Dũng đi vòng quanh thành phố hai vòng vào lúc nửa đêm, và thành công đưa Trương Mộ Đồng ở ghế phụ vào giấc ngủ trở lại.

Hơn bốn giờ, sắc trời bắt đầu nổi trắng, xe của Trương Khởi lái trở lại khu dân cư của cô ta.

Khi khung cảnh bên đường trở nên quen thuộc hơn, Trình Gia Dũng đã hiểu ra rằng Trương Khởi đã phát hiện ra rằng mình đang bị theo dõi.

Trình Gia Dũng đậu xe bên đường của tiểu khu và nhìn Trương Khởi lái xe vào tiểu khu.

Xe vừa dừng lại, Trương Mộ Đồng vốn đang ngủ rất say cũng tỉnh lại, ánh mắt ngái ngủ nhìn xung quanh, “Đã đến nơi, Trương Khởi rốt cuộc đi gặp ai?”

Tỉnh táo hơn một chút, Trương Mộ Đồng hạ cửa kính xe xuống, vươn đầu ra nhìn, sau đó rụt đầu lại, chớp mắt nhìn Trình Gia Dũng với đôi mắt to đầy nghi hoặc, “Anh Dũng, sao lại quay về?”

Trình Gia Dũng thở dài thườn thượt, nhận ra rằng kế hoạch theo dõi của mình đã thất bại.

Anh xoa đầu Trương Mộ Đồng vì ngủ say mà trông như chuồng gà, nói: “Từ hôm nay trở đi, cậu có thể nằm trên chiếc giường lớn êm ái, ngủ một giấc thật ngon.”

“Làm sao vậy? Chúng ta không đi theo Trương Khởi nữa?”

“Trương Khởi đã phát hiện ra chúng ta đang theo dõi cô ta, và cô ta hiện đang rất đề phòng. Theo dõi sẽ rất lãng phí thời gian và sức lực, cũng sẽ không phát hiện điều gì.”

“Chết tiệt, nữ nhân này thật là, ngay cả con khỉ cũng không tinh ranh bằng cô ta!”

Trình Gia Dũng mỉm cười mệt mỏi và chìm sâu vào suy nghĩ, “Không thông minh sẽ không thể lên kế hoạch giết người.”

Trong vài ngày tới, Trình Gia Dũng sẽ không để các thành viên trong đội tiếp tục theo dõi Trương Khởi nữa, kế hoạch theo dõi đã bị bại lộ, anh chỉ có thể tìm những phương án khác.

Vụ việc chưa được giải quyết, và không có manh mối nào về tiến triển. Thấy Trình Gia Dũng mấy ngày nay không vui, Trương Mộ Đồng đề nghị đi bar để thư giãn sau khi tan ca.

Ngay khi Trình Gia Dũng nghe thấy tên quán bar mà Trương Mộ Đồng chuẩn bị đi, đó là nơi mà anh nhìn thấy Tiêu Tiêu biểu diễn trên sân khấu lần trước, anh nhịn không được trêu chọc mấy câu: “Cậu đi thư giãn? Hay là cậu có đi gặp người trong lòng cậu? “

“Không khác nhau lắm, không khác nhau lắm!” Trương Mộ Đồng nhếch mép cười, trước khi Trình Gia Dũng đồng ý, anh ta đã quyết định vị trí rồi.

Trong quán bar, Trương Mộ Đồng cố tình chọn một chiếc bàn đối diện với sân khấu, để anh có thể xem màn trình diễn trên sân khấu từ một góc độ tốt nhất.

Có một ban nhạc đang hát trên sân khấu, đó không phải là người Trương Mộ Đồng yêu thích đang biểu diễn, thậm chí anh ấy còn không thèm nhìn qua, thật lãng phí một vị trí tốt.

“Anh Dũng, tới đây rồi đừng nghĩ tới vụ án nữa!”

Trương Mộ Đồng thấy Trình Gia Dũng tâm sự nặng nề, anh hy vọng rằng Trình Gia Dũng có thể hoàn toàn thoải mái khi ở đây.

Trình Gia Dũng thực ra không nghĩ về bất cứ điều gì, nhưng thật không may, với tư cách là trưởng nhóm, anh đã phải chịu rất nhiều áp lực. Ở trên đã đưa ra các chỉ thị, cần nhanh chóng giải quyết vụ án càng sớm càng tốt. Anh cũng muốn giống như Trương Mộ Đồng, luôn ở trong tâm trạng vui vẻ và không tạo áp lực cho bản thân, nhưng đáng tiếc là ở vị trí của anh điều kiện không cho phép.

“Tôi không nghĩ gì, chỉ là có chút mệt mỏi!”

Trương Mộ Đồng rất tốt bụng, nên Trình Gia Dũng không muốn làm anh ấy buồn, vì vậy anh ta cố ý duỗi tay ra, giả vờ rất thoải mái.

“Các anh cũng ở đây à?”

Trình Gia Dũng đang vươn vai thoải mái thì giọng nói của Tiêu Tiêu từ phía sau. Cô đang mặc một bộ đồ hóa trang, và có vẻ như cô ấy sắp biểu diễn. Kế hoạch của Trương Mộ Đồng được lên rất cẩn thận, “cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên” coi như là thành công.

“Cô chuẩn bị lên biểu diễn sao?” Trình Gia Dũng nhìn Tiêu Tiêu một thân trang phục diễn xuất vô cùng lấp lánh.

“Đã diễn xong rồi!”

Trương Mộ Đồng rũ mắt xuống và cảm thấy có chút tiếc nuối vì không thể xem lại màn trình diễn của Tiêu Tiêu. Tuy nhiên, Trương Mộ Đồng đã rất mãn nguyện khi tình cờ được gặp cô.

“Anh không sao chứ? Lần trước tôi thật sự xin lỗi!” Tiêu Tiêu chủ động hỏi thăm tình hình hiện tại của Trương Mộ Đồng.

Trương Mộ Đồng có chút nịnh nọt, mọi người đều biết tính tình của Tiêu Tiêu, hiếm khi cô chủ động bắt chuyện với ai đó. Lần này, cô thật sự chủ động nói chuyện với Trương Mộ Đồng, nhất thời Trương Mộ Đồng không biết nên nói cái gì.

“Tôi … tôi không sao. Thực ra tôi rất khỏe. Lần đó chỉ là chuyện ngoài ý muốn!”

Tiêu Tiêu mỉm cười, biết Trương Mộ Đồng không bị dọa sợ, cô yên tâm yên tâm, “Anh không sao là tốt rồi!”

Thật là một cô gái hiểu chuyện, Trương Mộ Đồng càng gần gũi hiểu biết Tiêu Tiêu, càng cảm thấy cô nàng dễ thương!

Trương Mộ Đồng ẩn ý trao cho Trình Gia Dũng một cử chỉ chiến thắng, và Trình Gia Dũng cũng đáp lại anh ta bằng một cử chỉ chiến thắng.

Trình Gia Dũng mỉm cười nghĩ thầm, tiểu tử này đã chán nản nửa tháng rồi, rốt cuộc cũng giải tỏa!

Ba người ngồi một lúc, Tiêu Tiêu đột nhiên hỏi Trình Gia Dũng, “Tôi nghe chủ nhiệm nói, hung thủ của vụ án Tào Kiệt là một người đàn ông, các anh chưa tìm được anh ta?”

Trình Gia Dũng nhún vai.

Lúc này đây anh cảm thấy thật sự thất bại, lại bị Trương Khởi “chơi xỏ” một phen, nhưng vẫn bất lực!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.