Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi

Chương 17: Phát




Hôm sau là thứ bảy, sáng sớm, Nguyên Tích liền dẫn La Tiểu Lâu đến câu lạc bộ cơ giáp. Tốc độ xe chạy nhanh như chớp trên suốt quãng đường khiến La Tiểu Lâu khi đến nơi vẫn không nhận rõ phương hướng.

Nguyên Tích quẹt thẻ, nhân viên công tác ở câu lạc bộ lập tức đi lên trước, dẫn Nguyên Tích vào một phòng hấn luyện, đây là nơi để chiến sĩ cơ giáp huấn luyện, không gian vô cùng rộng lớn.

Chờ nhân viên đi rồi, Nguyên Tích xoa không gian nữu trên cổ một chút, một cỗ cơ giáp màu trắng thật lớn xuất hiện trước mặt La Tiểu Lâu.

Cao mười một mười hai mét, toàn thân màu trắng bạc, không thể nhìn ra là vật liệu gì, cả người như tắm trong ánh sáng, cũng như chủ nhân của nó, kiêu ngạo mà xinh đẹp mê người.

La Tiểu Lâu vui sướng đi một vòng xung quanh cơ giáp, cậu vừa mong được một lần lái cỗ cơ giáp xinh đẹp này, vừa muốn tháo dỡ nó ra, nghiên cứu tất cả các linh kiện một lần.

Nguyên Tích khoanh tay đứng một lát, rốt cuộc đi tới, thản nhiên nói: “Cậu muốn theo tôi vào xem không?”

“Tôi, tôi có thể sao?” La Tiểu Lâu lắp bắp hỏi ngược lại, kinh hỉ đến mức ánh mắt sáng ngời, Nguyên Tích cũng không phải là một người dễ thuyết phục, lúc mới bắt đầu, ngay cả chạm y cũng không La Tiểu Lâu chạm một cái.

“Đương nhiên, tôi có thể cho phép cậu đi vào một lát.” Nguyên Tích gật đầu, kiêu ngạo mà tuyên bố, sau đó nhìn thân thể gầy nhỏ của La Tiểu Lâu, do dự hai giây, một cánh tay rắn chắc ôm lấy thắt lưng của La Tiểu Lâu, mũi chân chạm đất, nhanh chóng phóng lên trên.

Tim của La Tiểu Lâu nhất thời chạy tọt lên cổ, cậu không ngờ Nguyên Tích ôm người khác mà còn có thể di chuyển với tốc độ nhanh như vậy. Chẳng lẽ muốn làm người lái cơ giáp đều cần loại thể lực biến thái như thế này sao? Ô, trời ạ, cậu thật sự có thể làm được sao….

Không quá năm giây sau, hai người đã ở trong khoang điều khiển.

La Tiểu Lâu ngồi vào ghế phụ lái bên cạnh Nguyên Tích, vị trí này không cần lái cơ giáp, nếu có thể thực hiện tốt nhiệm vụ phòng hộ, thì người thường cũng có thể tiến vào.

Bên trong cơ giáp cũng dùng ngân bạch làm tông màu chính, các phím là màu đen, tựa hồ cũng giống như cơ giáp trên mạng ảo, nhưng La Tiểu Lâu vẫn cảm thấy khắp nơi đều có cảm giác mới mẻ.

La Tiểu Lâu bật dậy khỏi chỗ ngồi, rướn người nhìn về phía màn hình và bàn phím ở trước mặt Nguyên Tích.

“Ngồi xuống, đừng lộn xộn.” Nguyên Tích trừng mắt La Tiểu Lâu một cái, khởi động trang bị an toàn cho cậu.

“Tôi không biết bên trong cơ giáp còn có ghế phụ, cơ giáp Đa Phổ 01 của tôi căn bản không có vị trí này. Ai, thật tốt quá!” La Tiểu Lâu cứ nói không ngừng nghỉ như một kẻ nhà quê.

“Đương nhiên – đương nhiên là có, cơ giáp cao cấp đều có ghế phụ.” Nguyên Tích không được tự nhiên mà thoáng nhìn La Tiểu Lâu đang hưng phấn một cái, “Chẳng qua, khoang điều khiển cũng chính là vị trí trái tim của cơ giáp, chủ nhân cơ giáp bình thường sẽ không cho phép người khác tiến vào – giống chỗ này, tôi chưa bao giờ cho phép người khác vào.”

La Tiểu Lâu kinh ngạc quay đầu lại nhìn Nguyên Tích sắc mặt hơi hồng lên, lập tức hiểu được, Nguyên Tích lại đang không được tự nhiên mà giúp cậu, vì thế, La Tiểu Lâu mỉm cười nói: “Tôi hiểu rồi, cám ơn anh, anh thật sự là – chủ nhân tốt nhất.”

Quả nhiên, Nguyên Tích chán ghét mà liếc cậu một cái.

“Có thể nói một chút về chức năng của những phím này cho tôi biết không?” La Tiêu Lâu vờ như không thấy, da mặt dày nói, chỉ cần cậu nghĩ đến việc mình bị GD giết chết mà không có khả năng phản thủ, trong lòng lập tức sẽ không thoải mái, hơn nữa, học những thứ này đối với chuyên ngành của cậu cũng rất có ích.

Hiếm khi thấy Nguyên Tích đáp ứng cậu mà không hề có châm chọc, ngồi nghiêm chỉnh, bắt đầu giảng giải, hơn nữa còn nói vô cùng nghiêm túc, đem các phím phân loại theo chức năng mà nói cho La Tiểu Lâu, hơn nữa, còn làm mẫu cho cậu xem.

Khi Nguyên Tích giảng đến những phím ở sát bên phải, La Tiểu Lâu ngồi bên trái y nhón người khỏi vị trí nghiêng lại đây.

Nguyên Tích cứng ngắc, phiền muộn nhìn La Tiểu Lâu gần như nửa nằm trên người y. Bộ muốn yêu thương ôm ấp sao, cậu sao không biết rụt rè một chút a!

Nguyên Tích vươn tay, chạm vào người La Tiểu Lâu, thân thể dưới tay hơi phát run, cánh tay của Nguyên Tích vốn muốn đẩy cậu ra nhất thời đổi thành tư thế ôm, khi La Tiểu Lâu kinh ngạc quay qua, y tức giận đến sắc mặt đỏ bừng nói: “Cậu như thế – tôi rất bất tiện, thật sự là phiền toái lại vướng víu, quên đi, tôi cầm tay cậu dạy cậu một chút chức năng.”

Vì đây là lần đầu tiên học lái cơ giáp, La Tiểu Lâu hưng phấn đến toàn thân phát run, tuy rằng Nguyên Tích tức giận đến đỏ mặt cũng không thể dao động quyết tâm học tập của cậu. Cũng không thèm để ý đến thể diện, miệng chỉ lo nói mấy lời nịnh nọt: “Cảm ơn nhiều, vất vả anh quá, vậy đi, đêm nay tôi massage cho anh được không, tôi rất muốn học, mà anh lại dạy tốt như vậy.”

Chờ Nguyên Tích giải thích xong tất cả các phím, lại để La Tiểu Lâu quay về ghế phụ, nói: “Tôi cần phải luyện tập, sẵn tiện làm mẫu vài động tác cơ bản cho cậu xem, cậu tốt nhất là nên ghi nhớ cẩn thận, đừng mong tôi sẽ làm mẫu lần thứ hai.”

La Tiểu Lâu gật đầu liên tục, ngoan ngoãn ngồi ở ghế phụ xem thao tác tay của Nguyên Tích cùng sân bãi xuất hiện trên màn hình.

Nguyên Tích lái cơ giáp đến khu luyện tập chướng ngại vật, từ đường thẳng cơ bản nhất, thay đổi phương hướng, vượt qua chướng ngại vật, động tác càng lúc càng nhanh. Cơ giáp màu trắng di động trong phòng huấn luyện, lộ tuyến quỷ dị, lại mang theo một vẻ đẹp tao nhã.

Trong một gian phòng kiểm soát, một người vuốt cằm nói: “Đã lâu lắm rồi y không có luyện tập cơ bản, chẳng lẽ hôm nay bị chập?”

Nhân viên phục vụ bên cạnh người này gật đầu, Nguyên Tích cư nhiên lại để người khác vào khoang điều khiển của y, nhất định là bị chập rồi.

Khi Nguyên Tích dừng lại, La Tiểu Lâu dù ngồi ở ghế phụ, cũng đã đổ mồ hôi đầy đầu, thở hổn hà hổn hển.

Nhanh, quá nhanh! Bất luận là tốc độ tay hay là phản ứng đều đạt đến tốc độ mà La Tiểu Lâu chưa bao giờ thấy, không hổ là cường đạo gen cấp S, chẳng lẽ mọi người trong ban thứ nhất đều lợi hại như vậy?

Nguyên Tích quay đầu nhìn La Tiểu Lâu một cái, nói: “A, dù gì cũng đã tiến vào chuyến, cho cậu một cơ hội thực tiễn, bên cạnh động cơ là hộp năng lượng, cậu đi đổi một cái thử xem.”

Nói xong, vứt cho La Tiểu Lâu một hộp năng lượng cấp ba, tay La Tiểu Lâu run lên, hộp năng lượng cấp ba, một trăm bốn mươi ngàn đồng liên bang, nếu bị hỏng cậu chắc chắn là đền không nổi!

Nhưng rõ ràng là rất đơn giản, bản thân La Tiểu Lâu cũng muốn quý trọng cơ hội thực tiễn này, vì thế bắt tay vào nhấn lên hai cái chốt, mà hình biểu thị đồng ý đổi hộp năng lượng, La Tiểu Lâu cầm hộp năng lượng vươn tay về phía Nguyên Tích.

“Từ Từ.” Nguyên Tích bỗng nhiên cau mày.

“Làm sao vậy?” La Tiểu Lâu nơm nớp lo sợ hỏi.

“Không đúng, màu của hộp năng lượng này…” Nguyên Tích vừa nói vừa cầm lấy hộp năng lượng trong tay La Tiểu Lâu, quả nhiên đã biến thành không gauss.

La Tiểu Lâu bị dọa run, nói chuyện dường như mang theo chút nức nở: “Tôi, tôi – hẳn là do tôi làm hỏng rồi, tôi sẽ bồi lại cho anh.”

Trời ạ, chẳng lẽ cậu là sát thủ hộp năng lượng sao, hay là cậu có thể chất dẫn năng lượng, quả nhiên trọng sinh rồi liền trở nên biến thái, cậu đã biết mà!

Nguyên Tích trợn mắt nhìn La Tiểu Lâu một cái, nhưng thật ra không có sinh khí, “Quên đi, tôi không nên trông cậy vào cậu.” Nói xong, chính mình cầm một cái mới thay vào.

Tảng đá xanh biết trước ngực La Tiểu Lâu ngày càng sáng rõ, La Tiểu Lâu cảm thấy ngực nóng lên, lại nghĩ rằng do mình chưa thích ứng với việc ở trong khoang điều khiển.

Buổi trưa, sau khi luyện tập xong, Nguyên Tích và La Tiểu Lâu rời khỏi câu lạc bộ.

Lần này La Tiểu Lâu thật thức thời mà chủ động nói Nguyên Tích dẫn cậu đi mua bánh ngọt Tam Mộc, Nguyên Tích mang theo biểu tình như nói thật chỉ biết làm nũng khiến người khác không có biện pháp, nhưng cuối cùng cũng lái xe đến đó.

Tới tiệm bánh ngọt, lần đầu tiên Nguyên Tích xuống xe theo La Tiểu Lâu đi vào trong, lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt của nhân viên phục vụ. La Tiểu Lâu đang do dự không biết có nên mua một cái bánh ngọt lớn một chút cho Nguyên Tích hay không thì y đã đứng trước hàng bánh ngọt hoa quả, lễ độ mỉm cười với nhân viên phục vụ, “Này, này, mỗi loại hai cái.”

Không mất bao lâu, bánh ngọt đã được đóng gói xong, khi nhìn thấy nhân viên phục vụ đỏ mặt, Nguyên Tích biểu tình vẫn không thay đổi nói: “Cô cũng biết, trong nhà sẽ có vài nam nhân không thể chịu đựng được chút ham thích nho nhỏ.” Vừa nói, vừa hướng La Tiểu Lâu gọi: “Đến, cầm bánh ngọt của cậu này.”

Vì thế, dưới cái nhìn khác thường của nhân viên phục vụ, La Tiểu Lâu cầm bốn hộp bánh ngọt ra khỏi cửa tiệm, vừa đi vừa nghi hoặc, “Chuyện gì xảy ra vậy? Ánh mắt của cô ấy như vậy là sao?”

Nguyên Tích vô cùng bình tĩnh mà mở cửa xe, mang theo người nhà cùng bốn hộp bánh ngọt trong lòng người nhà biến mất khỏi tiệm bánh.

Một nữ nhân viên phục vụ trong mắt đầy những trái tim hồng hồng: “Ô! Nếu tôi có thể có được một nam nhân vì tôi mà vào tiệm mua bánh ngọt…”

Một người khác dùng ngữ khí mơ màng tiếp lời: “Anh ấy nhất định là vô cùng cưng chiều cậu ấy! Cái gì cũng không nỡ để người yêu đi làm, nhìn như vậy, không chừng còn mua cả người máy gia dụng!”

“Ai, thật sự là một người hạnh phúc….”

Mà hiện tại, con người hạnh phúc, La Tiểu Lâu, đem cơm lên bàn, miệng than thở: “Anh còn nuốt được cơm chiều sao?”

Kỳ thật, biểu hiện của Nguyên Tích lần này cũng khá hơn nhiều rồi, sau khi hỏi ý kiến của cậu mới ăn “ba hộp bánh ngọt của La Tiểu Lâu”, để lại một hộp cho cậu.

Nguyên Tích nhìn La Tiểu Lâu một cái, đem phần ăn tối thuộc về mình kéo đến trước mặt.

“Kỳ thật, tôi vẫn muốn hỏi, sao anh có thể chịu được cơm tôi làm nhỉ? Sao không đóng gói ở trường mang về?” La Tiểu Lâu thuận miệng hỏi.

“Hừ, kỳ thật cũng có chịu đựng được, cho dù cậu làm khó ăn tôi cũng sẽ cố chịu.” Nguyên Tích vừa ăn vừa nói móc.

Buổi tối, sau khi La Tiểu Lâu dọn dẹp phòng tắm cho Nguyên Tích xong, Nguyên Tích đã mặc áo tắm ở trên giường chờ cậu, tư thế kia làm cho La Tiểu Lâu muốn vờ đi nhưng vẫn không tránh khỏi ngượng ngùng.

Nguyên Tích cúi đầu nhìn La Tiểu Lâu ngồi massage trên người y, ngón tay của cậu vừa nhỏ vừa dài, rất trắng, hơn nữa hình dạng nhìn rất tốt, trong lòng bàn tay có những vết chai nhỏ, sờ lên người vô cùng thoải mái.

Không có sức mạnh, gen cũng không tốt, nhưng thật ra bề ngoài không tồi, lại ngoan ngoãn nghe lời, hơn nữa không có gì nguy hiểm, không cần đề phòng – đây chính là người mà y đã chọn, Nguyên Tích hài lòng nghĩ.

Ngày hôm sau là chủ nhật, La Tiểu Lâu dựa theo kế hoạch đã định, đi đến chỗ làm công, khi đến nơi mới phát hiện Dương Dật không có ở đó.

Sau khi nghe ngóng, mọi người đều cười tủm tỉm nói với La Tiểu Lâu, lần này Dương Dật kí kết hợp đồng với tập đoàn Khải Ân, là một kì công, hiện tại đã được đưa đến công ty làm chủ quản cao cấp.

La Tiểu Lâu có chút tiếc nuối, dù sao Dương Dật cũng chiếu cố cậu rất nhiều.

Một phó tổng cười nói với La Tiểu Lâu, La Tiểu Lâu hiện giờ là do ông phụ trách, vị phó tổng này biết La Tiểu Lâu tốc độ cao, lại không biết lần cuối cùng cậu phụ trách là linh kiện bậc hai. Còn dặn La Tiểu Lâu chọn thứ mà cậu sở trường nhất, làm nhanh nhất.

La Tiểu Lâu nghĩ nghĩ, chọn linh kiện số 05 mà mình làm lần đầu tiên khi đến đây, cùng với linh kiện số 08, cũng là một loại linh kiện bậc một khác. Vì hiện giờ cậu đang học về linh kiện bậc một, cho nên thà rằng lời ít tiền ít cậu cũng muốn được tiếp xúc với linh kiện thực tế.

Giữa trưa, La Tiểu Lâu cầm ba tổ linh kiện số 05 cùng một tổ linh kiện số 08 đã hoàn thành giao lên, linh kiện số 08 là lần đầu tiên gia công, cho nên La Tiểu Lâu cũng không có cải biến gì.

Bất quá, La Tiểu Lâu phát hiện, người phụ trách thu linh kiện đã hoàn thành từ công nhân nhìn rất xa lạ, hơn nữa hai phó tổng đối với bọn họ đều thật cung kính.

Lúc ăn cơm, La Tiểu Lâu nhỏ giọng hỏi sao lại thế này.

Công nhân ngồi bên cạnh nói với cậu: “Ai mà biết, sau khi Dương tổng kí hợp đồng rồi rời đi thì bên trên phái nhóm người này đến, nghe nói linh kiện của chúng ta mỗi lần gia công xong đều được đem đi đo lường kiểm tra chất lượng, bây giờ yêu cầu thật sự là càng ngày càng nghiêm.”

La Tiểu Lâu ngẩng đầu nhìn, dường như công nhân cũng không thay đổi, xem ra việc kiểm tra đo lường này cũng không có chặt chẽ như trong tưởng tượng.

Sau giờ cơm trưa, vài người cùng nhau ra ngoài, một người bên cạnh bỗng nhiên nói: “Lão Dương, nên bắt đầu làm việc! Ha ha, hiếm thấy có khi nào không nóng nảy như hôm nay – a?”

Mấy người kia bỗng nhiên dừng lại, mọi người cùng quay đầu, phát hiện lão Dương cư nhiên nằm trên bàn hôn mê bất tỉnh.

Mọi người nhanh tay đưa lão Dương đến phòng bệnh của xưởng, thầy thuốc kiểm tra một lần rồi tiêm cho lão Dương một mũi thuốc, lão Dương chậm rãi mở mắt.

“Bác sĩ, rốt cuộc sao lại thế này? Lão Dương không có việc gì chứ?” Người chung quanh quan tâm hỏi han.

Thầy thuốc lắc đầu, “Thật ra cũng không phải là bệnh nặng, chính là mệt, tôi nói, lão Dương à, ông cũng đừng liều mạng như thế nữa, dù trong nhà nhiều áp lực, một khi ông ngã xuống, ông bảo bọn họ phải làm sao đây?”

Sắc mặt lão Dương tái nhợt, nghe bác sĩ nói liền hiện lên mỉm cười, La Tiểu Lâu khẳng định là lão đang nghĩ đến con cái của mình, nghe nói hiện tại đều là sinh viên đại học.

Nhìn lão Dương như vậy, La Tiểu Lâu bỗng nhiên nghĩ đến cha mẹ, trong lòng đau xót, chính mình hoàn toàn mất tích, bọn họ sẽ khó chịu đến mức nào? Nghĩ đến đây, La Tiểu Lâu cầm tay lão Dương, cậu quyết định đem phương pháp làm linh kiện số 05 đơn giản chỉ cho lão Dương. Dù sao, linh kiện bậc một cải biến không lớn, tính năng cũng sẽ tuyệt đối không kém đi, bên trên hẳn cũng sẽ không vì chút chuyện đó mà đuổi cậu.

Như vậy, thu nhập của lão Dương sẽ tăng lên, cũng không cần tiếp tục sớm tối liều mạng như vậy.

Quả nhiên, bác sĩ cũng không khuyên được lão Dương, lão vẫn trở về làm việc như cũ, La Tiểu Lâu đi theo lão Dương vào phòng làm việc.

Lão Dương kinh ngạc nhìn La Tiểu Lâu, sau đó La Tiểu Lâu chậm rãi đi tới, cầm lấy linh kiện số 05 bên cạnh lão Dương bắt đầu lắp ráp. Động tác của cậu không nhanh, lại rất có tiết tấu, ngón tay linh hoạt, động tác tuyệt đẹp, không biết vì sao vẫn nhìn như vậy.

Đến khi La Tiểu Lâu lắp ráp xong một linh kiện, lão Dương mới giật mình mở to mắt nhìn La Tiểu Lâu: “Cháu…cháu…”

La Tiểu Lâu nở nụ cười: “Chú Dương, linh kiện này cháu có sửa lại một chút, bất quá chú yên tâm, đối với việc kiểm tra đo lường kia sẽ không gặp trở ngại. Như vậy có thể tiết kiệm thời gian làm một bộ, cháu nghĩ đối với chú Dương cũng không phải là chuyện xấu.”

Lão Dương kinh ngạc nhìn La Tiểu Lâu cả nửa ngày, bỗng nhiên đứng dậy, đi tới vài bước, cầm chặt tay La Tiểu Lâu: “Cám ơn, Tiểu Lâu, rất cảm ơn cháu, cháu không biết việc này đối với chú có ý nghĩa như thế nào đâu…”

La Tiểu Lâu đỡ lão Dương đang kích động ngồi xuống, còn nói thêm: “Bất quá, chú Dương, chú phải đồng ý với cháu một việc, nếu có ai hỏi chú cũng không được nói cải biến này là do cháu thực hiện.”

Lão Dương nhìn La Tiểu Lâu một chốc, trịnh trọng nói: “Tiểu Lâu, cháu yên tâm, chú sẽ không nói ra tên của cháu cho bất kì ai, cũng sẽ không để ai nhìn đến phương pháp này của cháu.”

La Tiểu Lâu cười gật đầu, sau khi xác định lão Dương đã học được mới rời khỏi phòng làm việc của lão Dương. Cậu cũng không phải là tin tưởng người khác một cách mù quáng, nói gì đây cũng là một linh kiện bậc một, cho dù có người biết là cậu sửa cũng không thể gây nên chuyện lớn gì.

Sau khi La Tiểu Lâu trở lại phòng làm việc của chính mình, tiếng đập cửa bỗng nhiên vang lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.