Cô Gái Thông Linh Sư

Chương 49: Điều khiển linh thuật (1)




Cõi đời này không có người phụ nữ nào thật lòng yêu thương con gái riêng của chồng, đặc biệt là Diệp phu nhân, vụ bê bối này, còn thêm chuyện đưa con gái riêng về Diệp gia, quả thật giống như đánh một cái tát vào mặt Diệp phu nhân, nếu như cô được yêu thích mới là lạ?

Thế nhưng, Diệp phu nhân lại bất ngờ đại lượng và khách khí với đứa con gái riêng này, còn có thêm mấy phần thân mật không bình thường. Nếu như cô là một cô gái có tâm tư đơn thuần, sẽ đối với sự thân mật của Diệp phu nhân mà nảy sinh cảm kích và tín nhiệm, thế nhưng, Tô Vũ sống hai đời người, Diệp phu nhân như vậy càng khiến cô tăng thêm lòng phòng bị.

Suy nghĩ một chút, Tô Vũ quyết định cùng Diệp phu nhân diễn vở tuồng này, chỉ cần Diệp phu nhân có ý đồ với cô, sớm muộn có một ngày sẽ lộ ra đuôi cáo, vạn nhất đến lúc đó trở mặt, cũng không liên lụy đến mẹ cô.

Đúng lúc này, rầm một tiếng, một bức tranh sơn thủy bay tới trước mặt Tô Vũ, tranh sơn thuỷ hơi rung động, dâng lên từng đợt gợn sóng, một mỹ nam yêu nghiệt đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Tô Vũ.

Hiên Viên Tuyết Triệt dửng dưng ngồi ở trên giường Tô Vũ, thay một cái tư thế thoải mái, mắt phượng nhắm lại, cười nói: “Vũ nhi, ngày hôm nay em thật xinh đẹp, đang suy nghĩ gì đấy?”

“Không có gì, chẳng qua tôi cảm thấy làm con gái đã khó, nhưng để làm một đứa con hiếu thuận thì càng khó hơn!” Tô Vũ khẽ thở dài, nếu như không phải vì để mẹ cô an tâm, cô đã sớm đi tu luyện một mình, cần gì phải đến Diệp gia, cần gì phải đi học trung học đây?

Chẳng qua, lúc cô trùng sinh, Tô Vũ đã thề là sẽ coi Tô Tuyết Dung như mẹ ruột của mình mà đối xử thật tốt, làm mọi điều có thể để hiếu thuận bà.

Hiên Viên Tuyết Triệt đương nhiên biết Tô Vũ không thể vứt bỏ được mẹ mình, nhân tiện nói: “Vũ nhi, em lo lắng an nguy của mẹ sao? Yên tâm, anh tự có biện pháp!”

Nói xong, Hiên Viên Tuyết Triệt bỗng lạnh nhạt nói một tiếng: “Các ngươi đều đi ra đi!”

Tiếng nói vừa dứt, Tô Vũ liền nhìn thấy bên trong Càn Khôn phong Ma đồ lóe lên từng đợt gợn sóng, lập tức ở trước mặt Tô Vũ xuất hiện thêm bốn bóng dáng hư vô, bốn bóng dáng mơ hồ này có thể nhìn ra hình người. Toàn thân người thứ nhất đỏ như máu, ngay cả đôi mắt, đôi môi cũng không ngoại lệ, phả vào mặt là mùi máu tanh đậm đặc không bay đi nổi. Người thứ hai lại khác hoàn toàn, cả người chính là một đoàn hắc khí, cái gì cũng không thấy rõ, nhưng chỉ cần liếc mắt lại làm cho người ta có cảm giác khiếp đảm. Toàn thân người thứ ba chỉ có xương cốt, không có một tí da thịt nào, trong tay cầm một thanh chủy thủ xanh lam, toả ra ánh sáng thâm trầm. Người bình thường nhất trong bốn người chính là người phụ nữ, tóc dài xõa ngang vai, mặt trẻ con, toàn thân mặc một bộ quần áo màu đỏ, nếu như đi ở trên đường, tuyệt đối sẽ làm mọi người quay đầu trăm phần trăm.

Hiên Viên Tuyết Triệt cười nói: “Vũ nhi, đây là bốn người hầu ở bên cạnh anh, Huyết Ma, Tâm Ma, Cốt Ma, Tình Ma, tuyệt đối trung thành, năm đó, bọn họ tự nguyện đi theo anh đồng thời cũng bị phong ấn ở bên trong Càn Khôn phong Ma đồ, anh sẽ phái bốn người bọn họ bảo vệ mẹ em, em yên tâm đi!”

Tô Vũ kinh dị liếc mắt nhìn Hiên Viên Tuyết Triệt, thật ra, cô rất muốn hỏi thân phận thật sự của Hiên Viên Tuyết Triệt là gì, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, cô không phải là người hay tìm tòi bí mật của người khác, Hiên Viên Tuyết Triệt không nói, Tô Vũ sẽ không hỏi nhiều.

“Bốn người bọn họ có thể tin được không?” Tô Vũ do dự một chút, hỏi.

Hiên Viên Tuyết Triệt gật đầu, nói: “Yên tâm đi, đây chỉ là một phần hồn của bọn họ, toàn bộ bọn họ đều không có ý thức, nhưng sẽ tuyệt đối nghe theo mệnh lệnh của anh, hơn nữa thực lực của họ mạnh mẽ, những người bình thường căn bản không phải là đối thủ của họ, dù sao, cũng chỉ có anh, mới có thể ở nắm giữ ý thức của bọn họ, rời đi Càn Khôn phong Ma đồ.”

Tô Vũ nói: “Tốt lắm, chỉ cần bảo vệ ở trong bóng tối là được, không được để mẹ tôi nhìn thấy, nếu không, bà sẽ bị dọa sợ!”

“Đó là đương nhiên, Vũ nhi yên tâm, bảo đảm sẽ không làm cho mẹ em sợ, dù sao, bà cũng là mẹ vợ tương lai của anh mà!” Nói xong, Hiên Viên Tuyết Triệt vẫy tay, bốn bóng người lập tức biến mất vô tung vô ảnh .

Tô Vũ hoàn toàn miễn dịch với những lời nói hưu nói vượn của Hiên Viên Tuyết Triệt, không thèm nhìn thẳng hắn.

“Được rồi, mệt mỏi cả ngày, tôi muốn tắm rửa rồi đi ngủ!” Tô Vũ vung tay, nhanh chân đi vào phòng tắm.

Nhưng có nói thế nào, có bốn người kia bảo vệ mẹ cô, cô quả thật yên tâm không ít.

Ánh mắt Hiên Viên Tuyết Triệt nhìn đến bóng lưng của Tô Vũ, Tiểu Vũ hôm nay vô cùng xinh đẹp, giống như một bông hoa sen tinh khiết, trải qua ngàn năm luân hồi, cô vẫn xuất thần thoát tục giống như trước đây, tính tình của cô vẫn thông minh hào phóng như vậy, bên trong lạnh nhạt mang theo vài phần ngang ngược, bên trong giảo hoạt mang theo vài phần bướng bỉnh, một hồi sau, hắn không khỏi có mấy phần ngây dại.

Suốt đêm không nói chuyện, mấy ngày sau đó, Diệp phu nhân phát huy bản chất mẹ hiền vợ đảm, dẫn Tô Vũ đi đến những nơi xa hoa, mua mười mấy bộ quần áo nhãn hiệu nổi tiếng, các loại váy đắt tiền, thậm chí trang sức mấy trăm ngàn cũng mua vài bộ. Mặc dù chỉ mới ở đây có mấy ngày, nhưng Tô Vũ đã cảm nhận được tư vị của đám tiểu thư con nhà giàu là như thế nào, hoàn toàn khác biệt với cuộc sống trước đây ở trấn Thanh Sơn, nếu đổi lại là một bé gái mười mấy tuổi nào đó, chỉ sợ sẽ hoàn toàn bị luân hãm, chỉ tiếc, người Diệp gia gặp phải lại là Tô Vũ.

Đương nhiên, lúc Tô Vũ hài lòng, lại có người cực kỳ không vui, đó chính là Diệp Hồng Tuyết, cô chỉ mới là một thiếu nữ mười lăm tuổi, nhìn thấy mẹ mình đối xử tốt với đứa con riêng như vậy, quả thật vừa tức vừa đố kị, gần như sắp phát điên.

Ngày hôm đó, Diệp phu nhân nhận được một thiệp mời, hóa ra là sinh nhật mười sáu tuổi của tiểu công chúa Long gia, buổi tối ngày mai Long gia sẽ tổ chức một bữa tiệc, tứ đại gia tộc đều nhận được thiệp mời. Diệp phu nhân dĩ nhiên chuẩn bị mang theo nữ quyến của Diệp gia cùng tham gia.

Diệp phu nhân cố ý tìm tới Tô Vũ, nói: “Tiểu Vũ, nhớ kỹ, con chính là con nuôi của Diệp gia, lúc chính thức gặp người ngoài, con phải nhớ rõ thân phận của mình, mấy ngày này dì sẽ dạy cho con một ít lễ nghi cơ bản, con phải nhớ kỹ, đến lúc đó phải bày ra dáng vẻ của đại tiểu thư, đừng để mọi người chế giễu, biết chưa?”

“Con đã biết, phu nhân!” Tô Vũ vẫn bày ra bộ dáng biết vâng lời như trước, vô cùng ngoan ngoãn nghe lời.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.