Có Chuyện Muốn Nói Cho Ngươi

Chương 156




"Cho nên lần này, chị không có tiếc nuối sao?"

Cái gọi là tiếc nuối, rốt cuộc là bởi vì đối phương mà tiếc nuối hay là bởi vì chính mình mà tiếc nuối?

Thời điểm muốn buông tay một người, đến cùng tiếc nuối chính là phần khổ tâm mà chính mình đã bỏ ra nhưng không đạt thành, hay là thật sự tiếc nuối người kia, con người độc nhất vô nhị trong thế giới đó?

Thời điểm quyết định mọi đau khổ, kiêng kỵ nhất chính là dừng bước và nhìn lại.

Diệp Hiểu Quân tại trước khi ấn mở video có chút do dự, cô đoán được nội dung trong video có thể sẽ làm cô mềm lòng, nhưng cuối cùng cô vẫn nhấn tay bật phát.

Video bắt đầu phát ra.

Trong khung hình là cửa sổ sát đất vô cùng chói sáng, ánh mặt trời rọi xuống từ đạo ánh sáng thật dài, ngoài phòng có khuôn viên cây cảnh, có bể bơi rộng rãi.

Có người điều chỉnh màn ảnh một chút, đem góc máy nhắm ngay chính mình.

Diệp Hiểu Quân đã từng nghĩ đến người kia là ai, nhưng khi Lục Tĩnh Sanh xuất hiện ở trong video mà Bearxxx gởi tới, cô vẫn đặc biệt cảm thấy rối loạn.

"Là em, Hiểu Quân." Bên trong Video Lục Tĩnh Sanh hướng nàng chào hỏi, rất thân thiết, lại mang theo một chút cẩn trọng. Mái tóc dài của nàng tùy ý xõa sau gáy, khuôn mặt có chút tiều tụy, không biết có phải là do gầy đi rất nhiều hay không, nhìn nàng so với số tuổi có già hơn chút.

Lục Tĩnh Sanh trong video, sau khi lên tiếng chào hỏi, liền trầm mặc một đoạn thời gian dài.

Hình ảnh không quá rõ ràng, nhiễu loạn hơi nhiều, thỉnh thoảng lẫn phải vài đạo ánh sáng trắng cùng hình ảnh Mosaic (*Mosaic (còn được gọi là "ghép mảnh" hoặc "khảm") hình ảnh tạo ra từ tập hợp gồm những mảnh nhỏ), như là hình ảnh từ vcd cũ tràn ngập viết xước.

Diệp Hiểu Quân nhìn nàng, nhớ tới tranh chấp cùng tính toán vừa rồi, tâm tình phức tạp.

Xe từ từ chạy hướng tới sân bay, Lục Tĩnh Sanh rút cuộc ngẩng đầu, hai mắt nàng đỏ bừng nhìn thẳng màn ảnh, giống như cùng Diệp Hiểu Quân đối mặt. Hai tay nàng bụm lấy khuôn mặt che rồi lại mở, lại buông, hơi thở chậm lại, nói ra:

"Sáng nay, 7 giờ 25′, Chị đi rồi."

Nước mắt Diệp Hiểu Quân cứng lại tại hốc mắt, chớp mắt, thời điểm chảy xuống tầm nhìn của cô bị nhòe đi.

"Nói như vậy rất kỳ quái a, nhưng từ khi chị nằm viện, em bắt đầu thu được phong bưu kiện đầu tiên từ chị, chuyện này kỳ quái mà cũng đã không kỳ quái. Trừ bỏ... chị rời đi. Chị thực rời đi, em đã dự thiết qua rất nhiều tình cảnh chị rời đi, nhưng lúc nó thật sự đến em thật không cách nào tiếp nhận, không muốn tiếp nhận."

Không biết có phải là do chưa bao giờ thấy qua Lục Tĩnh Sanh bi thương, yếu ớt như vậy hay không, Diệp Hiểu Quân tổng cảm thấy nàng lạ lẫm, đây không phải người mà nàng quen thuộc.

Bearxxx chính là Lục Tĩnh Sanh sao? Nhiều khi không giống. Thế nhưng là... Cẩn thận hồi tưởng, lập trường của nàng, giọng nói của nàng, ham muốn khống chế, lại rõ ràng là nàng.

"Từ sau khi chị gặp chuyện không may, em nhìn chị ngủ say, mỗi ngày em đều tự nói với chính mình, đó là một ác mộng, rồi sẽ tỉnh lại thôi. Đặc biệt là lúc thông qua bưu kiện em lần nữa liên lạc được với chị, câu chữ chị gửi tới đối với em mà nói không chỉ đơn giản là văn tự lạnh như băng. Đối với em nó có độ ấm, có âm thanh có sức mạnh. Mặc dù phải thông qua pháp tắc thời gian, em không thể nói ra thân phận của mình. Đồng thời, vì để hoàn thành mục đích, em cũng không thể bại lộ."

Video kéo dào hơn nửa giờ đồng hồ,

Tại trong một không gian khác, mùa hè năm 2019, Lục Tĩnh Sanh vĩnh viễn mất đi Diệp Hiểu Quân.

Trải qua thời gian dài sinh hoạt với thái độ và quan niệm không hợp làm cho núi lửa yên tĩnh triệt để bộc phát. Diệp Hiểu Quân cố gắng tiếp nhận mọi mặt của Lục Tĩnh Sanh, nhưng như cũ bởi vì oán giận người kia tính toán cả trên phương diện tình cảm, hai người tại thời gian nghỉ phép thẳng thắn chia tay, thời điểm Diệp Hiểu Quân muốn rời đi nghe được tin tức Lục Tĩnh Sanh lặn xuống nước xảy ra nguy hiểm, lập tức quay lại tìm nàng, kiên trì cùng nhân viên cứu sinh xuống biển.

Lúc Lục Tĩnh Sanh được nàng cùng nhân viên cứu sinh hợp lực cứu ra, Diệp Hiểu Quân ngoài ý muốn bị thương, bị cá mập công kích, cuối cùng sau khi được cứu ra thân thể bị trọng thương, đưa đến bệnh viện cấp cứu về sau nhặt về một mạng, nhưng lại lâm vào hôn mê. Hơn một tháng sau thương thế chuyển biến xấu, cuối cùng xoay chuyển trời đất không còn chút sức lực nào.

Hơn một tháng này, Lục Tĩnh Sanh mỗi ngày mỗi đêm canh giữ ở bên người nàng, với tâm tình bi thương cùng cực độ áy náy, nàng nhớ lại sinh hoạt những năm gần đây, một lần nữa nhìn kỹ trước kia, nàng hiểu rõ nàng đã làm sai một việc, nàng cũng hiểu rõ có thể lấy mạng đổi mạng, dạng tình nghĩa này không thể toan tính. Thế nhưng là hết thảy đều đã không cách nào vãn hồi. Nàng cực độ khát vọng có thể lại thêm cơ hội một lần nữa.

Cơ hội thật sự đã đến.

Tại trong thời gian buồn đau chăm sóc trong bệnh viện, nàng nhận được một phong bưu kiện, tự xưng đến từ tương lai.

Tại bên trong bưu kiện tiên đoán nàng sẽ chết bởi sự cố tai nạn giao thông, mà nguyên nhân của sự cố này là nàng muốn đuổi theo Diệp Hiểu Quân đã rời khỏi, nóng vội mà đi ngược chiều, hai xe va vào nhau tử vong tại chỗ. Người gửi bưu kiện nghĩ nhắc nhở nàng, muốn nàng tránh khỏi.

Lục Tĩnh Sanh phản hồi đối phương, nói rằng chuyện này sẽ không phát sinh, Diệp Hiểu Quân đã lâm vào hôn mê, đối phương nói thời gian trải qua thế sự đã thay đổi.

Đối phương trầm mặc nhiều ngày, sau đó hồi phục nàng: Khó trách em có thể thu được bưu kiện của tôi, nguyên lai tôi đã không kịp.

Đối phương phát tới một đoạn video, bên trong video là Diệp Hiểu Quân sống sờ sờ.

Lục Tĩnh Sanh giật mình không thôi, mắt nhìn người yêu đang nằm ở trên giường bệnh phải dựa vào máy oxi để duy trì sự sống, nàng rõ ràng vẫn nằm ở đó.

Diệp Hiểu Quân trong video đó nói cho nàng biết, các nàng ở vào một thế giới song song khác biệt khác, các nàng có lẽ giống nhau, nhưng ở vô số ngã rẽ trong nhân sinh, một quyết định khác nhau sẽ tạo ra vô số kết quả khác, rồi cấu thành nên những thế giới song song khác biệt. Những thế giới song song này tương tác liên quan lẫn nhau nhưng cũng độc lập tồn tại, chúng là quan hệ nguyên nhân kết quả, cũng là mâu thuẫn lẫn nhau.

Lục Tĩnh Sanh xuyên qua thế giới của Diệp Hiểu Quân phát gửi bưu kiện cho nhau, tham luyến cùng nàng trao đổi. Nhưng lại nghĩ tới tại trong thế giới kia của nàng còn có một bản thể khác của chính mình, liền có loại cảm giác cổ quái —— giống như là đang cùng bạn gái của người khác trao đổi.

Đối phương cũng thản nhiên: "Chị là bạn gái của em, cũng không phải bạn gái của em. Thế giới song song đúng là do những lựa chọn khác biệt cấu thành nên những thế giới tương ứng, nó tất nhiên chịu ảnh hưởng bởi sinh hoạt của những người trong đó. Những người này trải qua khác biệt, sinh ra ảnh hưởng làm cho các nàng trở thành cá thể khác biệt độc lập. Và cũng sẽ có những tính cách hơi khác biệt."

"Chị tại sao phải phát bưu kiện cho em?" Lục Tĩnh Sanh hỏi.

"Chị rất hối hận, cũng rất áy náy. Nếu như lúc ấy chị có thể kiên nhẫn cùng em trao đổi liền sẽ không phát sinh chuyện như vậy. Chị không muốn em bởi vì sự kiện này mà mất đi sinh mệnh... Chị mong muốn em còn sống. Chỉ có còn sống, hết thảy mới có hy vọng."

Lời của nàng làm Lục Tĩnh Sanh càng thêm đau khổ, Lục Tĩnh Sanh cũng hướng nàng thổ lộ hết thảy những phát sinh trong thế giới của chính mình, nàng khát vọng có thể quay lại một lần, nàng cũng không muốn Diệp Hiểu Quân bị thương tổn.

"Chị có thể nói cho em biết, làm sao có thể liên hệ xuyên không không?"

Diệp Hiểu Quân phát một phong bưu kiện có chứa tệp đính kèm, để nàng download rồi cài đặt.

"Đây là máy mô phỏng không gian bốn chiều, em đem cài đặt sau đó có thể trao đổi thư từ qua lại. Nhưng phải nhớ kỹ, vì tính ăn khớp của quy luật của thế giới hiện tại cũng như bảo toàn sự an toàn cho bản thân, đừng để lộ thân phận, nếu không sẽ bị thời gian cắn trả."

Lục Tĩnh Sanh rất ngạc nhiên: "Vì cái gì chị cho em biết những thứ này?"

Diệp Hiểu Quân hồi phục: "Có hiện tại, thì có tương lai tương ứng. Trong vô số tương lai có vô số thế giới tồn tại song song, luôn luôn có một người như chị hoặc như em đang nghĩ biện pháp, khởi động lại sinh mệnh, bảo vệ tình cảm của chúng ta."

————————————————————————

"Vì vậy, em một bên cố hết sức che giấu thân phận của chính mình cùng chị phát bưu kiện, một bên chiếu cố tốt chị trong thế giới hiện tại em thuộc về, một bên duy trì hệ thống trao đổi qua lại. Loại thông tin này không quá ổn định, có đôi khi thật lâu em mới có thể phát đi một phong bưu kiện, có khi lại rất nhanh. Tiến độ thời gian giữa hai thế giới cũng không giống nhau, em dựa vào tương lai của chị mà cung cấp các sự kiện chỉ dẫn, muốn cho hai chúng ta sẽ có một kết cục tốt đẹp, Hiểu Quân – người có liên hệ cùng em cũng tìm kiếm thành công điểm thời gian cần đến. Em đã nghĩ, có lẽ sau khi trải qua cải biến của người nào đó, người bên cạnh em lúc này có thể khỏe mạnh mà sống sót. Thời gian có qui luật của nó, sau khi cùng chị liên hệ về sau... Dù rằng Hiểu Quân vẫn còn trên giường bệnh nhưng qua mỗi lần nguy kịch, đều được cứu giúp trở về. Em cũng có đôi chút sợ hãi, sợ hãi trải qua cải biến sẽ tiến đến một kết quả tệ hơn. Cuối cùng... Vẫn là không kịp..." Lục Tĩnh Sanh trong video luôn một mực thở dài, nhưng không hề rơi lệ.

"Cho nên, sự thật chứng minh chúng ta cũng không có thành công. Lượn qua một vòng lớn như vậy, kết quả đã an bài từ đầu vẫn là không thay đổi được. Cuối cùng chị vẫn vĩnh viễn rời em đi... Cho nên, sợi dây nhân quả kết nối hai thế giới song song giữa chúng ta đã triệt để bị đứt, dù cho em nói cái gì nữa cũng sẽ không thể đem chị khởi tử hồi sinh, cho nên bây giờ em cũng không cần lại ngụy trang thành Bearxxx. Có thể đem sự tình nói ra rõ ràng."

Diệp Hiểu Quân sau khi nghe xong lời nàng nói, cuối cùng đem một ít manh mối liên kết lại.

"Em muốn nói, thực xin lỗi... Bởi vì sự tùy hứng của em đã đem rất nhiều sự việc đều làm hư rồi. Nếu quả thật có thể cho em một cơ hội làm lại, em nhất định sẽ không để cho chị rời đi, càng sẽ không lại làm tổn thương chị. Em sẽ che chở chị thật tốt, yêu chị... Đáng tiếc..." Lục Tĩnh Sanh cắn môi, trầm mặc thật lâu mới nhàn nhạt nói, "Nhân sinh chỉ có một lần, vĩnh viễn đều chỉ có một lần, chỉ một loại kết quả."

Diệp Hiểu Quân nhìn Lục Tĩnh Sanh bên trong video, qua màn hình vuốt ve khuôn mặt nàng.

Lục Tĩnh Sanh u buồn lại yếu ớt như vậy, bởi vì mất đi người yêu mà vô cùng hối hận cùng đau buồn, căn bản không giống nàng kia khi nói lời tự tin cùng chói mắt.

Nàng không nên như thế này.

Kết cục của các nàng cũng không nên là như thế này.

Đã gần đến Sân bay, Diệp Hiểu Quân hồi phục Lục Tĩnh Sanh:

"Video em gửi tới chị đã xem rồi. Chị chỉ muốn hỏi em, nếu như có thể còn có một lần cơ hội, em có nguyện ý thẳng thắn thực tâm mà đối đãi chị không. Vô luận nghèo khó, phú quý, bệnh tật, đều bên nhau cùng vượt qua không chia lìa?"

Trực thăng tại đầu nàng, đang muốn đáp xuống.

Bearxxx lần này hồi phục rất nhanh.

"Em nguyện ý, nguyện ý dùng hết thảy của em để yêu chị. Thế nhưng là, sẽ không còn có cơ hội. Tương lai sẽ không thể bị cải biến."

Diệp Hiểu Quân nhìn bưu kiện của nàng mỉm cười.

"Em đã thay đổi quá khứ, tương lai, hãy để chị thay đổi."

Diệp Hiểu Quân lên máy bay trực thăng, không có rời khỏi, cô muốn nhanh đi tới địa điểm mà Lục Tĩnh Sanh lặn biển, lao tới vận mệnh của mình.

Cô không biết Bearxxx làm sao có được thông tin về sự cố Lục Tĩnh Sanh lặn biển của thế giới này, có lẽ là từ một Bearxxx khác nói cho nàng biết. Có lẽ lúc ấy cô cũng biết tử thần ngay tại phía trước, cô vẫn lựa chọn trở lại bên người Lục Tĩnh Sanh.

Nếu như có thể trông thấy tương lai, có thể đoán được cái chết của mình, bạn sẽ sợ hãi sao? Bạn sẽ tận lực tránh đi chứ?

Tuyệt đại đa số người khẳng định sẽ trả lời là: Sẽ.

Thế nhưng là trên đời còn có một loại sức mạnh, nó được con người đề cập qua vô số lần, từ cổ chí kim, là chủ đề của con người.

Con người rất yếu ớt, một cuộc tai nạn xe cộ, một loại virus, một loại côn trùng cắn, hay một lần thiếu dưỡng khí... Rất nhiều nhân tố đều có thể đoạt đi tính mạng con người; Con người cũng rất lợi hại, cho dù cái chết đang ở trước mắt, cũng có thể phấn đấu quên mình.

Khi Diệp Hiểu Quân cùng nhân viên cứu sinh cùng nhau đi vào trong nước, vô số loài cá với màu sắc sặc sỡ cá lướt qua trước mắt nàng, giống như là một cái thế giới khác, giống như một giấc mộng rực rỡ sắc màu.

Có điều, có một câu nói, nàng còn chưa kịp nói.

Nàng muốn chính miệng nói cho Lục Tĩnh Sanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.