Chủ Tịch Bá Đạo! Xin Đừng Sủng Tôi

Chương 42: 42: Mê Luyến





Mạn Nhu Nhu nghe hắn hỏi thẳng như thế thì sắc mặt trở nên tái nhợt sợ hãi mà lắc đầu liên tục nói.

---- Không có ! Anh thấy thích là được không cần phải hỏi ý tôi !----
Mạn Nhu Nhu bây giờ dám chọc cái tên này mới lại đấy , thà bản thân cô khó chịu một chút còn hơn cùng lắm cũng không chết được.

Thấy con nhóc này vẩn ngoan ngoãn như thế thì hắn liền cúi cái đầu xuống hôn lên chiếc cỗ của cô , bàn tay lại không an phận mà xoa bóp lấy đôi bông đào căn tròn kia.

Phía th ân dưới hắn vẩn ra vào liên tục bên trong cô càng ngày lại nhanh hơn , được một lúc sau hình như chưa thoả mãn được cơn thú tính trong người nên hắn đành dừng lại dùng bàn tay thô to ấy nắm lấy đôi chân nhỏ của cô mà vát vào eo của mình.

Nhanh như cơn gió lúc giống bão , hắn liền ngồi lên chiếc chân còn lại của cô mà nhanh chóng cho cái vật t o lớn ấy vào.

---- Ư!.

ư! !----
Mạn Nhu Nhu chẳng thể kìm được bản năng vốn có trong người mình nên liền phát ra âm thanh làm cho người nghe đỏ cả mặt vì ngại ngùng.


Bàn tay to lớn của hắn tham lam xoa bóp lấy đôi bông đào căn tròn kia không một chút nhẹ nhàng , Mạn Nhu Nhu hoảng loạn không giám nhìn sắc mặt tên này nên đang quay đi hướng khác mà nhắm mắt.

Thấy cô có biểu hiện như thế thì hắn càng hung hăn không thương tiếc mà cho sâu vào bên trong , thân thể Nhu Nhu không chịu nổi liền gật liên hồi mấy cái mới dừng lại được , sắc mặt cô đờ đẩn có chút mệt mỏi mà nhắn mắt mặt kệ cái tên này.

---- bốp ! !
Nhưng mà cái tên này làm sao lại dễ dàng buôn tha cho cô như thế chứ , hắn thấy cô ủ rủ nằm đấy thì liền đưa bàn tay vỗ lên cặp m ông tròn của cô rồi lại nói.

---- Mau ngồi lên người tôi đi !----
Những lời nói như mệnh lệnh này của hắn truyền vào bên tai Nhu Nhu, cô như bị lập trình sẳn liền nhanh chóng làm theo ý hắn mà ngồi trên người như là đang cưỡi ngựa xem hoa.

Không biết từ lúc nào hắn đã cho cái vật t o lớn nóng rực ấy vào bên trong cô lạnh lùng nói.

----- Mau duy chuyển một chút đi ? ----
Trong tiềm thức mơ màng kia có một chấp niệm nào đó làm động lực cho Nhu Nhu không được ngất đi mà phải cố gắng làm theo , cô gắng không chọc giận hắn
Mạn Nhu Nhu nhanh chóng làm theo mà duy chuyển lên xuống va chạm vào da thịt hắn phát ra những âm thanh làm cho người nghe phải đỏ mặt.


Điềm Cảnh Nghi rùng mình lấy vài cái nhưng muốn nổi tung sắp không chịu được cảm giác như thế này.

Hắn liền nhanh chóng ngồi dậy mặt kệ cô vẫn còn đang duy chuyển mà dùng đôi bàn tay to lớn của mình ôm chặt cứng tấm lưng trầm trắng noãn của Nhu Nhu.

Miệng hắn như con hổ đói đang rình mồi và lao vào tìm kiếm đôi môi đỏ mọng lia mà của Nhu Nhu mà hôn ngấu nghiến , phía th ân dưới hắn chủ động cho cái vật kia ra vào nhanh hơn bên trong cô.

----- Ư!.

ư! !----
Mạn Nhu Nhu yếu ớt kêu lên một tiếng rồi dùng bàn tay nhỏ củng nhẹ nhàng siết chặt thân thể to lớn như gấu sám kia của hắn.

Âm thanh da thịt va chạm vào lâu không gian như một bài giao hưởng của hai người như muốn hòa thành làm một.

Không phải là đã trôi qua bao nhiêu thời gian ,khi nghe thấy tiếng gầm to lớn như hổ dữ của hắn thì mọi thứ trở nên yên tĩnh , bao nhiêu tinh hoa đều đã vào bên trong , Nhu Nhu mệt mỏi mà khép mờ đôi mắt.

Điềm Cảnh Nghi thấy cô mệt như thế những vẫn cố gắng chiều mình thì trong lòng lại có một chút không nhẫn tâm làm tiếp nên đành kiềm cơn dục hỏa của mình lại mà ôm cô vào lòng mà nhắm mắt.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.