Chó Sói Nhỏ Từng Bị Chọc Đã Sống Lại

Chương 15: Chó sói nhỏ Chu Diễn




Thói quen sinh hoạt có người đại diện và trợ lý, hiện tại mọi chuyện đều là tự lực cánh sinh, khiến Quý Nguyên hơi không quen. Trừ lần đó ra trong việc học cũng cần phải chú ý rất nhiều, dù sao cũng đã tốt nghiệp rất nhiều năm, đã quên gần hết, bình thường thì không sao, nhưng đến kỳ thi thì phải cố gắng hết sức.

Từ phong cách ăn mặc đến cách nói chuyện của Quý Nguyên, khác một trời một vực với đời trước. Cho nên khi học kỳ mới vừa bắt đầu, thay đổi của anh khiến không ít người để ý. Có học thức đầy người, vừa anh tuấn đẹp trai, là người ôn hòa thú vị, dù trong tối hay ngoài sáng có không ít cô gái thích anh, cũng có rất nhiều cô gái dám thổ lộ với anh.

Nhưng sau vài ngày có được cơ hội quay quảng cáo, đột nhiên anh chú ý tới ánh mắt của những người bên cạnh nhìn anh thật lạ, mấy cô gái thích anh cũng ít hơn. Vì thế lúc buổi sáng rửa mặt Quý Nguyên nhìn chòng chọc vào gương một lúc lâu, cũng không thấy mình có thay đổi gì.

"Cậu không biết gì à? Bởi vì trên đường mọi người đồn cậu là Gay." Sau khi bạn cùng phòng biết được thắc mắc của Quý Nguyên đã cười to, "Mình cũng không biết ai nói, nhưng có tin đồn cậu và một người đàn ông hôn nhau ở phía sau ký túc xá ha ha ha ha ha."

Rõ ràng giọng điệu của cậu ta cho thấy không tin, chỉ coi đây là chuyện cười thôi.

"Mình cảm thấy đây là chuyện đùa, nên không nói với cậu, nhưng hình như là có không ít người tin."

Chó Chu Diễn.

Ngoài mặt Quý Nguyên cười hì hì, trong lòng đã mắng cả tổ tông mười tám đời của Chu Diễn. "ba người thành một cái chợ" lời đồn mà nhiều người nói ra thì đó là sự thật, nhất định là cái ngày mà Chu Diễn ôm mình bị người khác nhìn thấy, một đồn mười, mười đồn trăm, nói không chừng lần sau anh nghe thấy tin đồn này sẽ đổi thành anh ngủ chung với Chu Diễn ở phía sau ký thúc xá ngay cả con cũng sinh rồi.

Nhưng mà bây giờ đã cách lần đó nửa tháng, Chu Diễn ngược lại không có xuất hiện, cũng không có động tĩnh gì khác, hi vọng là cậu đi học cho tốt, để cho giá trị cốt lõi của Xã Hội Chủ Nghĩa bồi dưỡng đại não biến thái của cậu.

A! Nghĩ có quỷ.

Quý Nguyên gõ đầu của mình một cái, một cước đá bay Chu Diễn trong suy nghĩ của mình ra ngoài vạn dặm.

Xác định thời gian quay quảng cáo bản quốc tế là trong tháng tư, trước mắt thời gian còn hơn một tháng. Theo ý của Danae, trong khoảng thời gian này Quý Nguyên cần tập thể hình cho tốt. Ám chỉ đến lúc đó có thể sẽ có một chút trần trụi. Lộ trước ống kính, nhưng mà Danae lại không để cho Quý Nguyên tập quá mức, cô nghĩ muốn bày ra trạng thái tự nhiên nhất của bắp thịt.

Mà nửa tháng sau sẽ bắt đầu chuẩn bị quay bản quảng cáo trong nước nên càng thêm khẩn trương.

Vũ Dật Phi mặc áo khoác màu xanh lá cây nằm trên ghế, phía dưới còn có hai cành tre khô, anh và trợ lý Tiểu Lý hai người đang híp mắt cùng nhau hưởng thụ cuộc sống an nhàn trong góc phòng sáng sủa không có gió.

Tiểu Lý ngồi ở bên cạnh lướt tin tức, chợt a một tiếng.

Vũ Dật Phi nhấc mí mắt lên: "Thế nào?"

Tiểu Lý nhìn chằm chằm điện thoại di động một hồi, xác nhận với Vũ Dật Phi: "Quảng cáo của se¬cret, thay đạo diễn rồi."

"Hả?" Vũ Dật Phi ngồi dậy, chỉ vào giữa củ khoai lang trong chậu than, "Cầm một củ ra, hai ta chia, đổi người rồi?"

Tiểu Lý gật đầu: "Đoán chừng thay người cũng là do chuyện kia bị lộ ra, cô ấy đúng là một người nóng tính."

"Cô không nhìn ra sao?" Vũ Dật Phi liếc cô một cái, rất oan ức lại tự than thở, "Nếu ngày đó cô đi xem tôi thử vai, cô ấy còn mắng tôi một trận đến máu chó đầy đầu, nếu không phải có nhiều người nhìn tôi như vậy, tôi đã bị cô ấy mắng đến khóc."

"Mẹ của tôi ơi, giống hệt như thầy dạy toán thời trung học của tôi, nhớ tới là trong lòng lại có bóng ma." Vũ Dật Phi nhận lấy củ khoai nóng mà Tiểu Lý đưa tới, suy nghĩ một chút còn nói, "Nhưng mà cô ấy vừa đi, tôi còn có thể phát huy năng lực của mình tốt hơn một chút."

Khác với sự lạc quan của Vũ Dật Phi, với việc rời khỏi của Danae bên phía Trần Hách Anh lại có chút thất vọng, dù sao toàn bộ tiền của quảng cáo này cũng có liên quan đến Danae.

"Vậy trước khi thử vai, còn nói tôi?" Trần Hách Anh nói: "Cái này không phải đùa giỡn sao?"

Người đại diện cười: "Thật ra người như thế cũng giống như hoa trong kính, miệng đầy mơ ước tín niệm, thật ra khi muốn đối mặt thực tế, một cơn gió là có thể thổi bay cô ta đi, anh cũng đừng để ở trong lòng, cô ta là đạo diễn thì cũng không phải đạo diễn, trong nước cũng không thiếu gì đạo diễn, nói không chừng độ chấp nhận của khán giả trong nước cao hơn một chút.

Mặt khác mánh khóe này vẫn còn, dù sao đây cũng là lần đầu tiên se¬cret quay quảng cáo tại một thị trường, không chỉ trong nước chúng ta mà ngay cả truyền thông nước ngoài cũng sẽ chú ý rất nhiều đến chuyện này, biểu hiện của anh là tốt nhất, về sau sẽ có không ít chỗ tốt."

Tạm thời coi như Trần Hách Anh nghe lọt được, anh ta gật đầu nói: "Chính tôi nghĩ đến chuyện này cũng cảm thấy rất buồn cười, vì một người mới mà nháo thành như vậy có đáng giá không?"

"Cậu mới vào giới à?" Người đại diện vỗ vỗ bờ vai của anh ta, "Không lợi lộc không dậy sớm, không có chuyện gì cũng sẽ không có ân cần, tôi đoán tám chín phần mười. Có đến chín người là léng phéng với người khác."

Rõ ràng câu ám hiệu này không dứt, Trần Hách Anh sững sờ, tiếp theo cũng cảm thấy rất có thể, trong bụng cười một tiếng, cho dù là không có bất kỳ chuyện gì, cũng khiến anh có mấy phần xem thường Quý Nguyên.

Những giễu cợt hoang đường và phong phú trong lòng mấy người này Quý Nguyên không thể nào biết được.

Thời gian quay quảng cáo là vào tháng tư, địa điểm quay quảng cáo bản quốc tế vẫn sẽ là nước C, nhưng mà tạm thời địa chỉ còn chưa xác định được. Trong khoảng thời gian này Danae thường xuyên nhắn tin email với Quý Nguyên.

Nguyên quán của Danae là người nước F, sau đó đến nước M, Quý Nguyên có học qua tiếng Pháp, nhưng mà về sau không nói nên có chút không quen, trong lúc email nói chuyện với Danae thuận tiện luyện tập tiếng Pháp. Mà trong công việc Danae rất ít sử dụng tiếng mẹ đẻ cũng vì vậy rất nguyện ý nhắn tin email với Quý Nguyên, có lúc trừ linh cảm công việc còn có thể nói đến chuyện vụn vặt trong cuộc sống, ngược lại dần dần thành bạn tri kỷ.

Trước khi bắt đầu quảng cáo còn có một vấn đề khác, về sau một khi bắt đầu làm việc, bởi vì nguyên nhân quản lý phòng ngủ, Quý Nguyên nhất định phải thuê phòng ở bên ngoài. Trong khoảng thời gian này một bên anh xin ở trường, một bên anh bắt đầu tìm nhà ở bên ngoài.

Tiền thuê phòng ở thành phố A cho dù là bảy năm trước hay là bảy năm về sau đều làm người ta chắc lưỡi hít hà, Quý Nguyên tình toán đâu ra đấy tiền tiêu vặt trên tay chỉ còn trên dưới hai vạn, vẫn chưa tính là anh còn phải mua quần áo và một ít mỹ phẩm cần thiết, cái có thể sử dụng tạm thời thật sự không nhiều lắm.

Vị trí anh muốn thuê cũng không phải là rất chếch, tiền mướn phòng càng không cần phải nói rồi. Vì vậy Quý Nguyên tính có thể tiết kiệm thì tiết kiệm, nghĩ biện pháp không cần người môi giới tự mình đi thuê phòng.

Quý Nguyên dùng chính tài khoản của mình lên diễn đàn xem tin tức, cẩn thận phân biệt, thật lâu về sau cũng không tìm ra được ngôi nhà nào. Bất đắc dĩ trước khi logout chỉ có thể tự mình tạo ra một cái tiêu đề, yêu cầu sửa chữa tâm lý giá cả đều nói, sau đó thoát ra.

Ngày thứ hai Quý Nguyên lên tài khoản của mình, trong thư đầy các loại tin tức từ người môi giới, trong đó cũng có mấy người thật sự là chủ cho thuê nhà, nhưng không phải vị trí không được thì là giá cả không hợp yêu cầu.

Chính khi đang cực kỳ thất vọng thì một cái tin từ bên ngoài nhảy vào.

Lão công (chồng) của viên viên: chung cư có vườn hoa, lấy ánh sáng thông gió tốt, hai phòng ngủ một phòng khách một phòng bếp, mới trang hoàng, 90 mét vuông.

Mẹ nó.

Quý Nguyên nhìn thấy cái này ID, cả người có chút rung động. Nhưng mà anh tự an ủi mình: thế giới rất to lớn, 89% là trùng hợp. Quý Nguyên chỉ có thể tận lực coi thường thông tin của cái ID kia, thoáng nói chuyện với người này đôi câu.

Cũng may nói chuyện với người đối diện này rất bình thường.

Rõ ràng từ cách nói chuyện của đối phương có thể thấy được không phải là người môi giới, giá cả thực sự cũng coi như bình thường thậm chí thấp hơn không ít. Quý Nguyên nói muốn giảm giá, lão công của Viên Viên nói nhà mới mua, vẫn chưa có người ở, trống thì vẫn trống, vì vậy dứt khoát cho thuê.

Hai người trực tiếp nói chuyện cũng tiết kiệm được phí môi giới, đối với hai bên đều tốt.

Phòng lớn hơn suy nghĩ của Quý Nguyên, nhưng mà một phòng ngủ một thư phòng vẫn là không tệ, mấu chốt giá cả thật sự rất phù hợp. Vì vậy hai người hẹn nhau chiều nay đi xem phòng.

Lão công của Viên Viên: hi vọng tất cả thuận lợi. 【 hôn 】

Có lẽ là con gái, Quý Nguyên nhìn đoạn nói chuyện của bọn họ lại nhìn nụ hôn trên màn hình nghĩ như vậy.

Ban đêm.

Ban ngày bị ID này kích thích, Quý Nguyên ngủ bắt đầu nằm mơ, anh trở lại sân thể dục trường trung học, trên tay cầm một chai sữa, Chu Diễn từ đàng xa ôm một quả bóng màu xanh đi tới, Chu Diễn càng đến gần, cả người Quý Nguyên bắt đầu nhỏ lại, đợi đến khi Chu Diễn dừng lại trước mặt anh, thì Quý Nguyên đã thành công trở thành một cục thịt.

"Oa a, " Quý Nguyên đứng lên hạ xuống, gò má đỏ lên ngẩng đầu nhìn về phía Chu Diễn, cũng có cảm giác có nguy hiểm nên lui về sau một bước, tiếng con nít ngây ngô nói, "Tại sao anh càng ngày càng nhỏ mà em lại càng ngày càng to?"

Chu Diễn cao lớn trước mắt đột nhiên lắc mình một cái thành dáng vẻ Đại Biến Thái, cậu nhếch môi cười nói: "Bởi vì em là lão công của Viên Viên, đương nhiên là phải lớn rồi."

Chu Diễn nói xong đưa tay phải qua nắm lấy cục thịt, Quý Nguyên vội vàng muốn chạy, nhưng lại ngã đập đầu xuống đất vì trượt chân khỏi cầu thang sau lưng, một lần thất bại.

Trên thực tế Quý Nguyên cảm thấy việc mình bị trượt chân này là do chân bị đá mạnh một cái, lập tức từ trong mộng tỉnh lại.

"Tôi chửi con mẹ nó chứ......" Anh lấy tay che mặt, trong lòng luôn miệng nói mấy câu!@#$%$@, rồi sau đó nằm ngang ở trên giường thở đốc.

Mẹ của tôi ơi, may mà đây là mơ.

Quý Nguyên nghĩ lại, biến thái trong mộng cũng không bỏ qua cho anh?! Thật muốn đánh người.

Bởi vì một cái ID lại làm hại mình gặp một cơn ác mộng như vậy, ngày hôm sau lúc đi đến chỗ hẹn Quý Nguyên cực kỳ muốn nhìn rốt cuộc phía sau cái ID này là một người như thế nào.

Đến bên ngoài khu chung cư như đã hẹn, Quý Nguyên tin nhắn cho đối phương, nói cho anh ta biết hôm nay mình mặc gì.

Ngay sau đó đối phương đã nhắn lại, "Nhìn thấy cậu rồi, tôi đang đỗ xe, lập tức tới ngay."

Quý Nguyên đứng tại chỗ ngẩng đầu chung quanh, xa xa nhìn thấy có một người đàn ông trung niên đang đi về phía mình, vừa chạy vừa vẫy tay. Đối phương có hơi hói, tuổi chừng hơn bốn mươi, Quý Nguyên lại nhớ tới 【 hôn 】 sau khi kết thúc cuộc nói chuyện của hai người ngày hôm qua, đột nhiên cảm thấy sợ người này không phải là biến thái chứ?

Anh nắm chặt quả đấm của mình, nghĩ tới một lát nếu thật sự xảy ra chuyện gì mình có thể quật ngã đối phương hay không.

Trước tiên người đàn ông thở hồng hộc lên tiếng: "Cậu là Quý Nguyên sao? Ngày hôm qua người ở trên mạng nói chuyện với cậu là con gái của tôi, buổi chiều tôi không có nhiều thời gian lắm, chúng ta đi xem nhà thôi, nếu cậu cảm thấy ổn thì có thể ký hợp đồng?"

Cũng may giọng nói của đối phương hiền hòa, hơn nữa quả nhiên người nhắn tin cùng minh là cô gái.

Quý Nguyên thở phào nhẹ nhõm, lập tức cảm thấy cái ID lão công của Viên Viên này sao lại đáng yêu như thế?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.