Chỉ Vì Em Yêu Anh (Đứa Con Của Nước)

Chương 13: Bởi vì tôi thích cậu




* Tối *

Nó nằm trên giường mở máy ra x lại đoạn video mình quay được . Sau khi x nhuần nhuyễn thì nó đặt điện thoại xuống , khởi động tay chân , sau đó lấy ra một cái gậy pháp thuật bằng gỗ nhìn rất đơn giản ra .

- OK , bắt đầu thôi . - Nó đứng lên giữa phòng mỉm cười tự tin làm Emma đang ăn cũng phải ngẩng lên nhìn nó .

Nó ra hiệu cây gậy dài ra , sau đó vẽ một đường tròn xung quanh mình nó nhếch môi rồi nói :

- lá chắn phòng hộ .

1s...

2s...

3s...

- Ủa sao không hiện ra ? - Nó đứng lại ngay ngắn nhăn mặt nhìn xung quanh nhà . Emma vẫn đưa con mắt ngơ ngác nhìn từng hành động của nó .

- Cậu đang học pháp thuật đó à ?

Nó vừa cầm máy điện thoại vừa làm lại một lần nữa . Vẫn không được .

- Ukm , nhưng không hiểu sao mà chẳng thấy gì hết ? - Nó vừa nói vừa nhìn cây gậy pháp thuật , hay nó bị hỏng rồi .

- Cậu đã biết triệu hồi nước chưa ? À ...này học cuốn này đi , có lẽ nó rất cần thiết cho cậu đó.- Emma bước xuống giường , đi tới gần cái tủ ở góc phòng lấy ra một cuốn sách đưa cho nó . Nó nhận lấy , " tổng hợp pháp thuật " lật qua lật lại ngoài chữ ra chẳng có gì đặc biệt hết cả . Nó mở trang đầu , bên trong ghi rất ngắn gọn và triết lí . Nó hứng thú , vừa đọc vừa hỏi Emma .

- Làm sao cậu có được cuốn này vậy ?

- Thì lúc đang trốn bọn đánh mình ở nhà kho thì tui vô tình lượm được thế là mang về . Tui có đọc qua , nhưng được một hai tờ là không học được nữa .- Emma thật thà trả lời cho nó .

- Emma , cậu triệu hồi đất thử cho tui xem nào.- Nó hai tay chống cằm chăm chú nhìn Emma như đợi xem phim .

Emma ừ một tiếng sau đó xòe tay ra .....một miếng đất hình tròn bằng nắm đấm lơ lửng trên lòng bàn tay nhỏ . Emma nắm tay lại rồi lại xoè ra , miếng đất đổi thành hình ngôi sao . Nó nhìn cho đã xong thì mỉm cười nói .

- Càng ngày mình càng thấy thú vị rồi đó , thôi cậu đi ngủ sớm đi .

Emma gật đầu rồi cũng đi ngủ .

Cả đêm đó ,nó thức trắng để tập luyện .

-------------------------

Sáng hôm sau , Emma vươn vai một cái sau giấc ngủ ngon lành . Đang lơ mơ , bỗng nó đâu ra chạy tới chỗ nó mặt mày hớn hở lay lay nhỏ .

- Emma tui yêu bà quá ! Nhìn này .

Nó chạy ra giữa nhà , đưa tay ra . một cục nước to bằng trái banh hiện lên , nó lẩm nhẩm hai chữ " to lên , to lên ..." lập tức bán kính cục nước tăng lên đáng kể . Đến khi nó không lẩm nhẩm nữa thì cục nước đã to bằng nửa căn phòng .

- Chưa hết đâu .- Nó nhìn Emma đang há hốc miệng nhìn thì đắc ý nắm tay lại rồi xòe ra . Lập tức cục nước được chia làm năm . Nó bảo Emma nhìn vào nhánh cây ngoài cửa . Emma vừa nhìn ra , nó liền lấy hai ngón tay trái gẩy bằng một lực mạnh theo đường vòng cung bắt đầu từ cục nước . Ngay lập tức , cành cây bị nước của nó cắt lìa xuống . Emma trợn mắt , há hốc mồm nhìn nó như một người nổi tiếng . Còn nó thì.... tất nhiên là quá phục mình luôn chứ hahaha .

Niềm hạnh phúc này phải được chia sẻ , và người duy nhất nó quen biết ngoài Emma hiện giờ , chỉ có mình Kaito . Và tất nhiên , hiện giờ nó phải đi tìm người đó để chia sẻ ngay bây giờ . Nó chạy khắp mọi nơi , sân trường , cho đến các phòng tập rồi cả cái khu vườn địa đàng kia nữa .

------ 15 phút sau -------

Sau khi tìm mãi không thấy , nó chán nản về kí túc xá lấy một chậu nước chén sạch rồi chán nản nằm bò ra bàn . Không ngờ việc triệu hồi cánh cửa nhiều lần lại gây nên nhiều mệt mỏi như vậy . Emma thấy nó về thì ngáp một cái , lấy tay dụi dụi như một con mèo con .

- Khánh Phương , hôm nay được nghỉ học thì phải nghỉ ngơi chứ . Cậu đi lòng vòng đi đâu vậy ?- Nó nhìn Emma một lúc , rồi bỗng như nhớ được cái gì liền a lên một tiếng .

- Thư viện , còn một nơi đó là thư viện . Haha tui đi đây ....

Emma ngao ngán , lại đi rồi , thôi kệ ngủ tiếp . Đồng ý với ý kiến đó Emma lại lăn ra ngủ .

Còn về phần nó , nó vừa mới tới nơi thì đã gặp ngay Kaito đang đọc sách .

- Trúng phóc - Nó hứng khởi cắn môi , hí hửng chạy tới chỗ Kaito .

Kaito đang ngồi tìm hiểu về pháp thuật lửa , ngày nghỉ hôm nay cậu quyết định sẽ ở đây nghiền hết cuốn pháp thuật này . Nhưng đời đâu dễ nhưng ta nghĩ , Ngay lúc vừa mở trang đầu tiên thì ai kia đã đi tới .

Nó lén lút đi tới , liếc qua xem động tĩnh của Kaito , thấy không có biểu hiện gì , nó từ từ ngồi xuống cách xa cậu khoảng hai mét . Lượm đại một quốn sách nào đó , nó giả bộ đọc .Cứ một lúc thì nó lại xích qua bên Cậu một tí , từ từ , từ từ ,...cho đến lúc nó chỉ cách cậu khoảng 30 cm .

- Trùng hợp ha , chúng ta lại gặp nhau . Có duyên quá ha . - Nó hồ hở tay bắt mặt mừng cứ như chuyện gặp nhau chỉ là trùng hợp vậy . Kaito liếc sang bên nó , thấy vậy nó liền mỉm cười tươi rói . Cậu gấp sách lại rồi ngay lập tức bỏ đi . Nó ngơ ngác , rồi chạy theo ra khỏi thư viện .

- Ê tui còn chưa nói gì mà sao cậu đã bỏ đi vậy ?

Kaito quay mặt lại phía nó , mặt tỉnh bơ .

- Không phải cô tới chỉ để đọc sách sao ? vậy cứ đọc đi .

Nó mím môi , hết lý để cãi rồi .

- Thì ...tôi không muốn đọc sách nữa , giờ tôi muốn đi dạo .- Tuy vậy nhưng tất nhiên Khánh Phương nhà ta nào có chịu thua . Kaito không thèm chất cái lí sự ùn của ai kia , liền bỏ đi một mạch . Nó thấy vậy thì khoái trí chạy theo sau Kaito .

đi được một khúc dài , Kaito liền dừng lại bực bội quay qua :

- Cuối cùng là cô muốn gì ở tôi hả ?- Đúng là nó làm cậu không thể kiềm chế nổi mà .

- Tôi muốn gì , ùm.... muốn gì , chẳng nhẽ cậu không biết . Cậu thông minh như vậy mà không biết á ? Thì.......... Tất nhiên là vì tôi thích cậu , muốn theo đuổi cậu . Nếu không , tôi cần gì phải theo cậu tới đây.- Nó ngây thơ nói hết tâm tư của mình cho Kaito . Nó nào biết , ngay thời điểm đó , trái tim ai kia đã có chút rung động . Không còn gì để nói , Cậu quay mặt để che đi cái khuôn mặt hơi ửng hồng lời nói cũng không còn sắt đá được như trước nữa .

- Cô...cô đúng là không biết xấu hổ là gì mà .

Nó à , nó nào nhận ra được biểu hiện đó , nghe được lời nói có chút khinh bỉ , nó liền chu mỏ phản bác lại lời nói vừa rồi :

- Xấu hổ , tôi có gì phải xấu hổ . Tôi đường đường chính chính như vậy . Con trai có thể cua gái , vậy chả nhẽ chúng tôi không thể chủ động làm rung động trái tim con trai .

Về phần này , Kaito bó tay . Cậu nhanh chân bước đi , còn nó thì cảm thấy như đã thành công bước tiếp cận rồi tượng rồi , trong lòng không khỏi vui mừng hồ hởi nhưng nó không đi cùng cậu , mà vẫn đi đằng sau lưng cậu , bước theo những bước cậu vừa đi qua , tiếp tục luyên thuyên khoe khoang thành tích , nói chuyện với cậu , Cả hai đâu biết , đằng sau một gốc cây gần đó , có một bóng người vừa vụt chạy đi .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.