CHƯƠNG 1192
Lê Kim Huyên bị ánh mắt của Trần Xuân Độ làm cho giật mình… Dường như cô thấy được một tia kiên định từ trong ánh mắt Trần Xuân Độ, ánh mắt ấy làm cảm giác lo lắng trong lòng cô dần dần tan biến…
Trần Xuân Độ từ từ bò dậy, đường cong trên khóe miệng càng sâu: “Thật thú vị… Hai anh em nhà họ Tần liên minh…”
Sắc mặt Tần Ca vô cùng lạnh lùng, anh ta nhìn anh chăm chú: “Cho cậu một cơ hội cuối cùng, giao Tần Dương ra!”
“Đánh thì đánh đừng nói nhảm nhiều như thế, có phiền không?” Trần Xuân Độ đột nhiên không nhịn được nói, đồng thời, anh cởi bỏ áo khoác âu phục. Chiếc áo sơ mi trắng làm cơ thể cường tráng của anh hiện lên, giống như thú dữ!
Sắc mặt Tần Ca cứng đờ… Sau đó bỗng nhiên xông lên! Dùng bộ quân thể quyền khủng bố để tấn công!
Thân hình người em trai Tần Học Văn lóe lên, xông lên theo sát anh cả! Đôi anh em nhà họ Tần mạnh mẽ kết hợp!
Trần Xuân Độ nhìn hai anh em đang lao nhanh tới… Con ngươi bỗng nhiên cứng đờ! Trận chiến này, trước nay chưa từng có!
Trong nháy mắt… Thân hình Trần Xuân Độ cấp tốc bùng lên! Không khí như muốn xuất hiện tàn ảnh của một tia chớp! Những nơi cơ thể anh lướt qua… Bê tông dưới mặt đất đều rạn nứt!
Không khí… Gần như trở nên yên tĩnh trong nháy mắt!
Đột nhiên, giống như sự va chạm của sao băng!
Trần Xuân Độ và hai anh em nhà họ Tần lập tức va vào nhau!
“Bình bình bình—!” Trong khoảnh khắc đó, những đòn tấn công kinh khủng giống như như sấm sét, như sóng lớn mãnh liệt!
Vô số quyền ảnh lướt qua trước mặt Trần Xuân Độ… Lực đánh kinh khủng rung động không khí! Những đôi chân dài biến thành tia chớp hung hãn khống chế đối phương! Máu chảy vô biên!
Tất cả đồng nghiệp vây xem đều mở to hai mắt nhìn, cảm thấy chấn động! Mọi người bị khung cảnh chiến đấu trước mắt dọa sợ! Cảnh tượng này, thường có trong những bộ phim điện ảnh hành động của Hollywood!
Bảo vệ Trương Dũng nắm chặt hai tay, hít thở vô cùng gấp rút… Ánh mắt anh ta chăm chú nhìn cảnh chiến đấu giữa sân… Ba bóng người tấn công liên tục… Mắt thường căn bản không thể thấy rõ hành động của họ… Bởi vì thực sự quá nhanh! Chỉ có thể nghe được tiếng không khí rung động… Và tiếng quyền cước va chạm vào da thịt!
“Bịch bịch!” Một quyền của Tần Ca giống như tia chớp, hung hăng tấn công đối phương!
Trần Xuân Độ tránh cũng không thể tránh… Bả vai chịu một đòn đánh lần nữa… Cả người không thể chiến… Sau đó trực tiếp bị đánh bay ra ngoài!
Thân thể Trần Xuân Độ bay ngược giữa không trung… Người đứng sau lưng anh đều đang lùi lại…
“Rầm!” Anh nằm liệt trên mặt đất… Mặt đất bê tông không thể chịu được tác động kinh khủng như vậy… Nên bị sụp đổ rạn nứt, tạo ra một hố nhỏ thật sâu!
Trần Xuân Độ vô cùng chật vật, run rẩy leo ra khỏi hố, trong mắt anh hiện lên một tia hưng phấn trước nay chưa từng có!
“Hai anh em nhà họ Tần, tiếp đi!” Giọng nói Trần Xuân Độ vô cùng sục sôi, ẩn chứa vẻ hưng phấn! Chuyện này… Dường như đã vượt xa chiến đấu trên trần gian… Trận chiến này là trận quyết đấu thật sự giữa các cường giả! Không liên quan đến chuyện gì khác, chỉ vì chiến đấu!
Con ngươi Tần Ca lạnh lẽo, cả người bỗng nhiên xông lên như thú dữ!
Tần Học Văn nhào đến, cả người hóa thành tàn ảnh của tia chớp!
Trần Xuân Độ cứ đứng ở đằng kia, con ngươi của anh bỗng nhiên cứng đờ trong khoảnh khắc đó! Vẻ hưng phấn lấp lóe trong mắt! Đây… Mới là chiến trường của đàn ông!
“Vút—!” Bóng người của anh bùng phát lao tới!