Chàng Rể Chiến Thần

Chương 10: Khua tay múa chân




Sáng hôm sau, tầng cao nhất của tập đoàn Tam Hòa.

Thứ hai hằng tuần đều là cuộc họp thường kỳ của công ty, lúc này người dòng chính của nhà họ Tần đều ngồi quanh bàn họp.

“Tần Nhã, nghe nói ông chồng phế vật mất tích 5 năm đó của cô, trở về rồi?”

Người đàn ông nói chuyện là anh họ Tần Luân của Tần Nhã, nhìn thấy Tần Nhã đi vào phòng họp, anh ta cười cười híp mắt.

“Anh ta trở về hay không thì có liên quan gì đến anh?” Tần Nhã nhíu mày, hỏi ngược lại một câu.

“Không có liên quan gì đến tôi, nhưng nhà họ Tần vì chuyện xấu của hai người mà bị liên lụy, nếu không nhà họ Tần bây giờ đã là gia tộc hàng đầu ở Giang Châu rồi.”

Tần Luân mang bộ dạng trêu tức, nói tiếp: “Nếu như là người phụ nữ khác, xảy ra chuyện như này, sớm đã không còn mặt mũi mà sống tiếp, không ngờ cô lại còn có mặt mũi sinh ra một đứa con hoang, thật sự chính là nỗi nhục của nhà họ Tần.”

“Anh im miệng cho tôi!” Tần Nhã bỗng đứng bật dậy, mặt mày vô cùng tức giận.

Nói cô thế nào cũng được, nhưng duy nhất con gái cô là không được, đây là vẩy ngược của cô, nói không được chạm vào cũng không được.

Người dòng chính của nhà họ Tần trong căn phòng không có ai đứng ra nói chuyện thay Tần Nhã, mà đều mang bộ dạng vui vẻ khi thấy người ta gặp họa, đợi xem trò.

“Ông cụ đến rồi!”

Tần Luân vừa muốn nói, bỗng bước chân vang lên ở cửa, anh ta lạnh lùng nhìn Tần Nhã, không nói gì nữa.

Sau đó thì nhìn thấy một ông cụ nhà họ Tần đầu óc bạc phơ bước vào phòng họp, ngồi ở vị trí chủ tịch.

Dưới trướng nhà họ Tần cũng có không ít công ty, nhưng duy chỉ có tập đoàn Tam Hòa là phát triển tốt nhất, cũng chính vì thế, 4 năm trước sau khi tập đoàn Tam Hòa bị ông cụ Tần sáp nhập vào gia tộc, nơi này trở thành đại bản doanh của gia tộc.

Mỗi lần ngồi ở đây họp, trong lòng Tần Nhã đều thấp thoáng nỗi đau, đây là sản nghiệp một tay cô gây dựng, hiện nay lại thuộc về gia tộc, dù trong lòng có không cam tâm đi chăng nữa, mọi thứ cũng đã thành cục diện chết.

Ông cụ Tần tuy tuổi tác đã cao, nhưng không có một chút ý tứ muốn nhường lại vị trí, ngược lại nắm giữ vị trí gia chủ trong tay.

Ánh mắt của ông ta quét qua mọi người, sau đó mở miệng: “Tháng trước, gia tộc Vũ Văn ở Yến Đô đã thành lập công ty con ở Giang Châu, khoảng thời gian này luôn trong thời gian chuẩn bị, tôi nhận được tin tức mới nhất, công ty con sẽ chính thức khánh thành vào mấy ngày nữa, vô số gia tộc hào môn, tranh nhau sứt đầu mẻ trán cũng muốn hợp tác với tập đoàn Nhạn Chấn, mà nhà họ Tần chúng ta, tuyệt đối không thể lạc hậu, có thể nói, nhà họ Tần có thể trở thành gia tộc hàng đầu hay không thì xem chúng ta có thể hợp tác với tập đoàn Nhạn Chấn được hay không.”

Nghe thấy lời của ông cụ, tất cả mọi người đều có tinh thần phơi phới, có người trực tiếp mở miệng hỏi: “Ông cụ, nếu như có thể giành được cơ hội hợp tác với tập đoàn Nhạn Chấn, có phải có thể nhận được phần thưởng gì đó không?”

Ông cụ liếc nhìn người nói chuyện, cười lạnh một tiếng: “Nếu như có ai có thể giành được cơ hội hợp tác với tập đoàn Nhạn Chấn, người đó có thể ngồi vào ghế chủ tịch của tập đoàn Tam Hòa.”

Nghe vậy, tất cả mọi người đều chấn động, vì có thể lấy được hợp tác của tập đoàn Tam Hòa, ông cụ vậy mà nguyện ý lấy tập đoàn Tam Hòa làm phần thưởng.

Tần Nhã cắn chặt đôi môi đỏ, tập đoàn Tam Hòa vốn thuộc về cô, muốn giành được cơ hội hợp tác với tập đoàn Nhạn Chấn, hiển nhiên là rất khó, nếu không ông cụ cũng sẽ không dùng chức chủ tịch làm phần thưởng.

Nhất thời, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn vào Tần Nhã và Tần Luân rồi lóe lên.

Một người là cháu đích tôn ông cụ coi trọng nhất, một người khác năng lực xuất chúng, hiện nay hai người này được ông cụ thích, nhưng những người có mặt ở đầy đều biết rõ trong lòng, tập đoàn Tam Hòa vốn thuộc về Tần Nhã.

Tần Luân đương nhiên cũng biết tính quan trọng của lần hợp tác này, đứng dậy trước tiên, cười nói: “Ông nội, cháu cho rằng chuyện hợp tác, chúng ta bắt buộc phải tính kế lâu dài.”

“Ổ?” Ông cụ hỏi: “Cháu có suy nghĩ gì?”

Tần Luân nói: “Không giấu gì ông nội, thật ra khi tập đoàn Nhạn Chấn vừa thành lập công ty con thì cháu đã chuẩn bị rồi, chỉ là ngưỡng cửa của tập đoàn Nhạn Chấn rất cao, cháu đã tốn cái giá rất lớn, mới có thể bắt được một chút quan hệ, nhưng muốn giành được cơ hội hợp tác, còn rất khó.”

“Luân làm không tệ, tuy còn chưa có giành được hợp tác, nhưng ít nhất đã bắt đầu hành động rồi, hơn nữa còn khơi thông một ít quan hệ, đợi cuộc họp kết thúc, cháu đến phòng tài vụ làm đơn xin 3 tỷ làm kinh phí.” Ông cụ rất hào phóng nói.

“Cảm ơn ông nội” Tần Luân bỗng trở nên vui mừng.

Những người khác thì ngưỡng mộ.

Tần Luân bỗng thâm ý nhìn Tần Nhã, nói tiếp: “Ông nội, cháu tuy cũng rất muốn lấy được cơ hội hợp tác, nhưng dựa vào sức của một mình cháu, rất khó, dù sao ở trước mặt tập đoàn Nhạn Chấn, nhà họ Tần chẳng qua chỉ là một gia tộc nhỏ trong số đó, bọn họ dựa vào gì mà muốn hợp tác với chúng ta?”

“Nếu cháu đã nói như thế, lẽ nào có cách hay gì sao?” Ông cụ hỏi.

Tần Luân cười nói: “Cháu nhận được tin tức nội bộ, lần hợp tác này của tập đoàn Nhạn Chấn, sẽ không chọn một vài gia tộc nhỏ, điều kiện này, chúng ta đã không có tư cách bàn bạc rồi, cho nên chúng ta có thể chọn bắt tay với một gia tộc có quy mô tương đương với nhà họ Tần.”

“Luân, đề nghị của cháu rất tốt, nói tiếp đi.” Ông cụ càng nghe càng hài lòng.

Tần Luân mỉm cười: “Ông nội, cậu cả nhà họ Vương luôn theo đuổi Nhã, Vương Kiện đã tỏ tình rồi, chỉ cần Nhã gả cho anh ta, chuyện hợp tác tuyệt đối không có vấn đề gì.”

Ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về Tần Nhã, sắc mặt của Tần Nhã bỗng thay đổi, vội nói: “Ông nội, cháu đã kết hôn rồi, sao có thể kết hôn với người khác được nữa?”

“Nhã, chuyện giữa cháu với tên phế vật đó, mọi người đều biết rồi, vừa kết hôn thì nó biến mất 5 năm, giữa hai đứa căn bản không tồn tại tình cảm, còn không bằng kết hôn với Vương Kiện, cậu ta tốt xấu gì cũng có thể giúp gia tộc, tóm lại so với cái tên phế vật không giúp được gì kia mạnh hơn nhiều.” Ông cụ nhìn Tần Nhã nói.

Tần Nhã cắn chặt đôi môi đỏ mọng, trên mặt tràn ngập sự kinh định, lắc đầu nói: “Ông nội, cả đời này, cháu đều là người của Dương Chấn, cũng chỉ có một người chồng là anh ta.”

“Bốp!”

Ông cụ vỗ một cái lên mặt bàn, nổi giận: “5 năm trước nếu như không phải chuyện xấu của cháu với tên khốn đó, nhà họ Tần đã trở thành gia tộc hàng đầu rồi, lẽ nào 5 năm sau, cháu còn muốn hủy hoại tiền độ của nhà họ Tần hay sao?”

Tần Nhã cắn môi, hai tay siết chặt, không có nhận ra móng tay đã đâm vào trong lòng bàn tay, bởi vì lúc này, sự đau đớn trong lòng cô càng thêm sâu.

Nhà họ Tần có địa vị như ngày hôm nay đều dựa vào tập đoàn Tam Hòa, ông cụ không những không màng đến cống hiến của cô đối với gia tộc, ngược lại đổ lỗi gia tộc không thể trở thành gia tộc hàng đầu lên người cô.

“Chuyện này cứ quyết định như thế, cuộc họp kết thúc, ông đích thân liên lạc với gia chủ của nhà họ Vương, nói về chuyện liên hôn.”

Ông cụ lật tức vỗ bàn quyết định, không thèm suy nghĩ đến Tần Nhã có đồng ý hay không.

“Tôi còn sống sờ sờ, mấy người muốn để vợ tôi gả cho người khác, chuyện cô ấy không muốn làm, từ khi nào đến lượt mấy người khua tay múa chân?”

Vào lúc này, một giọng nói vô cùng lạnh nhạt bỗng vang lên, sau đó nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc xuất hiện ở phòng họp.

Ở trong sự kinh ngạc của thành viên dòng chính của nhà họ Tần, Dương Chấn đi đến bên cạnh Tần Nhã ngồi xuống, mặt mày dịu dàng nhìn sang cô: “Tôi đã nói, từ nay về sau tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai làm tổn thương em.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.