Cậu Là Bảo Bối Tâm Can Của Tôi

Chương 40: Nổi điên




Nhìn vào trong , cậu nhìn thấy Mẫn Kỳ được Thiên Phong chăm sóc từng tí liền cảm thấy trong lòng loá lên một tia đau thương . Phải chi ba của cậu cũng thương yêu mẹ cậu như hai người họ thì tốt quá .

" Không có việc gì nữa thì tôi đi đây "_ Minh Nhiên đứng dậy rời đi .

" Bảo bối , cậu định đi đâu ? "

" Tôi đi đâu không cần cậu quản "

Minh Nhiên không để ý Thiên Hàn đang cố gắng níu mình lại , bản thân quyết đoán rời đi .

Cậu về nhà ba cậu . Phải căn nhà đó chưa từng là nhà của cậu , chỉ là của gia đình ông thôi .

" Anh hai , anh về rồi "_ Minh Nhi chạy lại ôm Minh Nhiên .

" Em sao lại ở nhà ? "

" Học bổng đã xong rồi , em không về đây với anh chẳng lẽ lại ở bên đó đợi chán chết à "_ Minh Nhi học rất giỏi , cậu ấy nhận được một học bổng du học . Vài năm trước đã đi rồi .

" Về là tốt rồi "_ Minh Nhiên đi vào phòng.

" Anh sao lại gắp đồ , anh không ở lại nhà với em "_ Minh Nhi khó hiểu nhìn Minh Nhiên .

" Cũng đã lên đại học rồi , anh muốn dọn ra ngoài "_ Minh Nhiên chờ đợi dọn riêng ra ngoài đã lâu lắm rồi , chỉ là những năm trước cậu không đủ dũng khí cũng như lí do để thuyết phụ ba cậu cho ra riêng mà thôi . Lúc này là lúc hợp lí nhất .

" Ở lại đây không tốt sao ? Đừng dọn đi mà "_ Minh Nhi cầm tay Minh Nhiên lại , ánh mắt hối tiếc nhìn Minh Nhiên .

" Như vậy không hay đâu , ở lại đây không tiện lắm "_ Cậu đi lại bàn lấy vài thứ cần thiết.

" Sao lại không tiện chứ ? "

" Em vừa về , sức khoẻ còn chưa ổn định . Nghỉ ngơi cho tốt đi . Anh đi trước "_ Minh Nhiên cầm hai thùng đồ lớn đi ra ngoài .

" Anh à "

" Vào nhà nghỉ đi "_

Đi được nửa đường thì cậu nhận được một cuộc điện thoại . Cậu để đống đồ kia xuống bên đường , nghe điện thoại .

" Tiểu Nhiên Nhiên , ngày mai phải tới nhận việc đó . Đừng quên nha "

Minh Nhiên nghiêng đầu giữ điện thoại trên vai , cầm đống đồ vừa đi vừa nghe .

" Tớ biết rồi "_ Minh Nhiên cười cười .

" Cậu không sao chứ ? "_ Tiểu Anh bên kia lo lắng hỏi .

" Tớ không sao , cậu đừng lo "_ Minh Nhiên nói nhẹ như làm sự lo lắng của Tiểu Anh giảm đi .

" Vậy thì được rồi , mai gặp cậu . Moa moa "

Cậu đem cả đống đồ đó tới căn nhà mới . Vừa đi vừa suy nghĩ thì lại đụng trúng một người . Khiến đồ rớt hết xuống đất .

" Tôi xin lỗi , là tôi không nhìn đường "_ Minh Nhiên ngồi xuống nhặt hết đồ rơi ra .

" Xin lỗi , cậu không sao chứ ? "

" Tôi không sao ? Anh có sao không ? "_ Minh Nhiên lúc này mới ngước mặt lên nhìn người kia .

" Thật xin lỗi , tôi làm dơ áo anh rồi , anh cởi ra tôi giặt sạch sau đó trả lại cho anh có được không ? "

" Không , không sao đâu "

" Vậy sao được chứ ? "

" Thật sự không sao đâu "

" Vậy tôi đi trước "_ Minh Nhiên cầm đồ đi vào toà nhà trước mặt .

" Cậu , cậu sống ở đây sao ? "_ Người kia chạy lại hỏi cậu .

" Đúng vậy , anh có việc gì sao ? "

" Tôi muốn tìm nhà , cậu biết căn nào đang cho thuê không ? "

" Anh cần thuê nhà sao ? "

" Đúng vậy , cậu có biết không ? "

" Tôi ở một căn khá lớn , anh có muốn ở cùng không . Tiền thuê sẽ chia đôi "

" Vậy sao ? Thật tốt quá "

" Anh vào xem nhà đi , nếu hợp thì có thể dọn tới "_ Minh Nhiên mở cửa nhà cho người kia đi vào .

" Vậy hai ngày nữa tôi dọn tới có được không ? "

" Được "

" Cậu tên là gì ? "

" Tôi tên là Quý Minh Nhiên "

" Tôi là Kha Du "

" Anh là con lai sao ? "

" Làm sao cậu biết được "

" Họ lạ như vậy mà "_ Minh Nhiên cười .

" Đúng rồi , anh cởi áo ra đi . Tôi giặt sạch giúp anh "

" Không cần đâu "

" Làm dao được chứ , anh mà không để tôi giặt nó tôi sẽ áy náy suốt đời đó "

" Vậy được thôi "_ Kha Du cởi áo ngoài ra .

" Tôi sẽ giặt nó thật sạch "_ Cậu cầm ly nước đi lại thì bị trượt chân làm đổ nước lên cái áo trong của anh ta .

" Thành thật xin lỗi , tôi hậu đậu quá "

" Anh cởi nó ra tôi sấy nó giùm anh "_ Minh Nhiên lo lắng nói , cậu thật là hết thuốc chữa mà .

" Được rồi "

Kha Du đi vào phòng tắm cởi áo ra đặt lên thành , sau đó lưng trần mà đi ra ngoài .

" Tôi sẽ..sấy nó "_ Minh Nhiên ấp úng chạy vào trong .

" Dễ thương thật "_ Kha Du cười vì độ ngốc nghếch của cậu .

Có ai đó bấm chuông cửa , Kha Du liền không ngần ngại bản thân lưng trần mà tiến lại mở . Có lẽ vì là con lai nên anh ta suy nghĩ có chút phóng khoáng hơn người khác .

" Cậu là ai ? "_ Thiên Hàn nhíu mày nhìn người trước mắt . Đây không phải là nhà cảu Minh Nhiên sao ? Sao lại có gã lưng trần xuất hiện ở đây ?

" Cậu đây là... "

" Ai vậy Kha Du ? "_ Tiếng Minh Nhiên từ trong vọng ra .

" Bảo bối , mau ra đây "_ Thiên Hàn quát lớn hơn .

Xong rồi , cậu ta sẽ nổi điên lên mất !!!

_____//_____

Có nên ngược ???

_____//_____
Vote nhaa ❤️!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.