Cậu Chủ Đợi Một Chút

Chương 3: Cậu chủ giận rồi




Tiêu Đình không hiểu vì sao mình lại kích động như vậy, nhưng cái tên không biết ở đâu chui ra này muốn quen với Đường Đường, đừng mơ. Ai mà biết được tên này không có ý đồ gì chứ, Đường Đường lại ngốc như vậy…

-Tại sao lại không được?

– Lí do ở đâu mà nhiều như vậy, đi thôi

Không còn cách ngào khác, Tuệ Đường đành theo Tiêu Đình vào lớp, còn dùng ánh mắt ấm ức nhìn cậu, haizz sao cậu luôn vô lý và bá đạo như vậy chứ!

Bóng dáng một lớn một nhỏ vừa đi khỏi, chàng trai nọ khẽ nhếch môi cười bí ẩn, rồi thong dong bước đi.

Lúc Tuệ Đường vào lớp, cô không khỏi kinh ngạc mở to mắt, bởi anh chàng đẹp trai khi nãy thế nhưng lại học cùng lớp với cô hơn nữa cô lại được xếp chỗ ngồi ngay đằng sau cậu ấy. Tuệ Đường vui vẻ về chỗ, còn mỉm cười với anh chàng đó, vừa vào lớp cô cũng chưa quen nhiều bạn mới, cậu ấy cũng tính là người bạn mới quen nhỉ?

” Tuệ Đường, thật trùng hợp chúng ta lại gặp nhau, khi nãy chưa kịp giới thiệu, tôi tên Ngọc Kỳ.” Kỳ, gặp lại bạn thật tốt quá, xin lỗi lúc nãy tôi thật khiếm nhã chưa gì đã bỏ đi như vậy ”

“Bạn không cố ý mà, mà người khi nãy đi cùng bạn là gì của bạn mà bạn nghe lời người ta thế? ”

À … Vấn đề này cô biết trả lời thế nào, không thể nói sự thật được, vậy rất phiền phức, mà lúc nãy cậu nói gì nhỉ? À, cứ nói thế đi ” Lúc nãy anh ấy nói rồi mà tớ là bạn gái anh ấy ”. Nói xong Tuệ Đường đỏ bừng cả mặt, nói dối không tốt, lại còn nói như vậy, xấu hổ chết được, cô còn không có tư cách đấy, thế nhưng…

Cô gái này đáng yêu như vậy, tên Tiêu Đình kia sao có thể tốt số như vậy, từ nhỏ đến lớn cái gì cũng vượt trội hơn hắn, tuy nhiều năm sinh sống ở nước ngoài nhưng những thành tích của Tiêu Đình hắn đều nghe qua ba mẹ, cũng chính là bạn tốt nhiều năm của của ba mẹ Tiêu Đình. Lần này trở về Việt Nam, Ngọc Kỳ muốn tận mắt nhìn xem một người được coi là không có điểm yếu rốt cuộc có đúng như lời đồn. Thế nhưng xem ra hắn đã phải thất vọng rồi, tên Tiêu Đình đó đích thực là kẻ nóng tính và nông nổi, cá tính chiếm hữu quá mạnh, Tuệ Đường hắn vốn đã biết cô là người hầu từ nhỏ của Tiêu Đình, vậy mà vừa thấy người con trai khác muốn thân cận cô, cậu ta đã nổi nóng giận dữ, chuyện này quả nhiên thú vị …

Còn đang chìm trong suy nghĩ, Ngọc Kỳ đã nghe thấy Tuệ Đường líu lo:

-” Kỳ, cậu sao lại ngẩn người ra thế, cô giáo vào lớp rồi kìa. ” Vừa nói vừa lay lay người Ngọc Kỳ.

– ” Tớ không sao, Đường cậu xin cô giáo chuyển xuống ngồi cạnh tớ đi, tớ mới trở về từ nước ngoài chưa quen với môi trường học tập ở đây, cậu hoạt bát như thế còn có thể giúp đỡ tớ ”

Tuệ Đường đầu tiên là kinh ngạc sau đó lại tỏ vẻ bối rối, cứ gãi đầu gãi tai nghĩ ngợi.

– ” Cậu không muốn chuyển sao? Xin lỗi Tớ không biết ”Tuệ Đường chu môi: ” Không phải thế, cậu… à bạn trai tớ nói… nói tớ chỉ được ngồi cạnh bạn nữ, anh ấy còn là Chủ tịch hội học sinh nữa nên chuyện sắp xếp chỗ anh ấy đã nói với cô chủ nhiệm vậy nên, tớ không chuyển được. ”

Thì ra còn đề phòng như vậy, xem ra mình không thể coi thường vị trí của cô bé này trong lòng Tiêu Đình, haha

Buổi học kết thúc, Tuệ Đường đang thu dọn sách vở thì Ngọc Kỳ đột nhiên gọi ” Đường, cùng đi ăn cơm đi ” Vừa nói vừa cầm tay Tuệ Đường kéo đi.

Eh eh đợi đã, haizz không đưowjc, hình như cậu chủ có nói tan học ở trong lớp đợi cậu mà, cô mà không ngoan chạy đi ăn với Ngọc Kỳ thì cậu không biết sẽ giận tới mức nào-” Kỳ, cậu đi trước đi tớ phải ở lại đợi bạn ”

– “Cậu đợi ai? ”

-” Cô ấy đợi tôi!” Giọng nói lạnh lùng mang theo tức giận vang lên đồng thời chủ nhân của giọng nói ấy tiến lên phía trước kéo tay Đường Đường lạiA, chết rồi, cậu chủ quả nhiên lại tức giận mà hình như nguyên nhân là do cô, cô nên làm gì bây giờ oa.

Tiêu Đình không ngờ tên kia lại học cùng lớp với Tuệ Đường, nguy hiểm, thực sự vô cùng nguy hiểm, ánh mắt nhìn Ngọc Kỳ cũng tóe lửa, hừ … Đã vậy…

-” Đường Đường sao em lại để cậu ấy cầm tay, bàn tay này chỉ có bạn trai em là anh đây mới được nắm, nghe không?” Tiêu Đình vừa nói vừa cầm bàn tay nhỏ xinh của Tuệ Đường lên xoa xoaTuệ Đường ngu ngơ, có đùa không vậy, chỉ là diễn kịch thôi mà đâu cần làm vậy, mà ngay trước mặt người khác cậu cứ cầm tay cô như thế xấu hổ muốn chết.

– ” Đường Đường trả lời đi có nghe chưa? ”

-” Hả? Vâng ”– “Thật ngoan, Đi, đi ăn cơm ” Tiêu Đình dứt khoát lôi kéo Tuệ Đường đi, còn không quên quay đầu nhếch mép cười chiến thắng vơí đối phương. Hừ ai dám tranh Đường Đường với Chủ tịch Hội học sinh này chứ …

Lần này Tiêu Đình thực sự giận, Đường Đường có giải thích, dỗ dành thế nào cũng không được. Trên đường đi học về im lặng không nói câu gì, tỏa khí lạnh lẽo dọa Đường Đường sợ hãi. Chết rồi, cậu chủ tính khí thất thường, mình phen này muốn chết không xong, huhuhu …

– ” Tuệ Đường, lên phòng gặp tôi ”

-” Vâng ”

A, cầu nguyện thôi…

Khẽ đẩy cửa phòng, tay chân Tuệ Đường run lên bần bật, bước đi rón rén …

– ” Cậu chủ, cậu cho gọi em!”

– ” Đường Đường, giơ hai tay lên cao, quỳ gối xuống giữ nguyên tư thế đó một giờ ”

– ” Đình, đừng mà em sai rồi oa huhu ”

Tuệ Đường khóc rống lên.

Tiêu Đình ôm trán bất lực, cố ý rõ ràng cố ý, cô luôn nắm được nhược điểm của hắn, hắn dù biết cô đang cố tình nhưng vẫn không chịu được nhìn cô khóc. Hơn nữa, tiếng khóc cô nhõng nhẽo như đứa trẻ, đáng yêu không chịu nổi!

-” Sai? Sai ở đâu? ”

-” Em sai rồi, em không nên tùy tiện nắm tay người khác, à không để người khác cầm tay, Đường hứa sẽ nghe lời, lần sau sẽ không vậy nữa. ”

– ” Còn có lần sau? ” Tiêu Đình nghiêm giọng.

-” A!Không có, tuyệt đối không! ” Khẳng định chắc như đinh đóng cột.

– ” Được rồi, lại đây ” Tiêu Đình đã nguôi ngoai tám phần, giọng nói cũng dịu dàng hẳn.

Phù, may quá, hết giận rồi.

-“Còn đứng ngây ở đó làm gì, mau lại đây ”

– ” Vâng!”

Tuệ Đường vui vẻ chạy đến, do gấp gáp mà bước đi liêu xiêu vấp ngã oạch xuống sàn. Haiz mất mặt quá, là người hầu của thiếu gia mà hậu đậu như vậy, có ngày làm mất mặt cậu chủ thì sao! Cô ngượng chín người, tự đứng dậy, còn ngẩng đầu cười hì hì với Tiêu Đình lúc này cũng đang nhìn chằm chằm búp bê nhỏ.

Haizz đúng là loli đáng yêu quá thôi, hại hắn chỉ muốn đem cô nuốt vào bụng, độc chiếm là của riêng. Nhưng mà ngày tháng còn dài, sớm muộn gì cô cũng thuộc về hắn không cần nóng vội, bây giờ điều cậu lo lắng là làm thế nào có thể nắm giữ được trái tim Đường Đường. Cô rất ngây ngô, từ nhỏ suy nghĩ đã đơn giản, lại thích xem hoạt hình, căn bản không hiểu ” tình” là cái gì!

Vì vậy, phải hành động, hành động và hành động.

Đợi Tuệ Đường gần mình, Tiêu Đình không do dự kéo tay cô, ôm ngang thắt lưng đặt cô ngồi lên đùi mình.

– ” Á, cậu chủ sao vậy, mau thả em xuống ” Vừa nói vừa hơi giãy giụa.

– ” Ngồi yên!”

-” Ơ, vâng ”

Khẽ vuốt mái tóc dài đen mượt, Tiêu Đình khẽ hỏi nhỏ:” Đường Đường, sinh nhật năm nay em bao nhiêu tuổi? ”Sao cậu chủ lại hỏi chuyện này: ” Em lên mười bảy nhưng mà em sinh vào tháng mười hai, bây giờ mới đầu tháng chín, chẳng lẽ cậu định chuẩn bị quà sinh nhật từ bây giờ? ”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.