Cận Chiến Pháp Sư

Quyển 1 - Chương 57: Chạy trốn




Dịch: WindDK

Đảo Ảnh Niên Hoa chỉ biết là nhắm vào đội ngũ của mình, nhưng đến tột cùng là bắt đầu từ đâu thì hắn lại nghĩ không thông. Là khi mình vừa bước vào Ô Long động, tên kia mới phát hiện có truy binh, bèn nghĩ ra quỷ kế? Hay là từ vừa mới bắt đầu đã có ý định dẫn bọn mình tới đây?

"Mở không được hả?" Đảo Ảnh Niên Hoa hỏi.

Tên Đạo Tặc đã thử qua chán nản gật gật đầu."Còn ai chưa vào?" Đảo Ảnh Niên Hoa dò hỏi bốn người.

" Ngự Thiên, là Ngự Thiên chưa vào" Một người trả lời.

" Xem ra là bị tên kia lén hạ thủ rồi" Đảo Ảnh Niên Hoa thở dài thật sâu.

"Hắn đã có 15 điểm PK rồi, còn dám ra tay nữa à!" Một người kinh ngạc.

"Đã tới 15 điểm thì cũng không ngại thêm 1 hay bớt 1 đâu!" Đảo Ảnh Niên Hoa nói.

" Không đúng, trong bảng công hội biểu hiện Ngự Thiên vẫn còn cấp 30, hắn chưa có chết" Một người đã có phát hiện mới.

"Nhanh hỏi hắn!" Mấy người kêu lên.

"Tôi còn chưa có chết, hắn chỉ chém tôi một nhát, rồi khóa tấm sắt lại, sau đó bỏ chạy rồi" Ngự Thiên Thần Minh trả lời.

"Khóa?"

"Ừ, lối vào thông đạo này có một cái ổ khóa, bị hắn khóa lại rồi, giờ làm sao mà mở được?" Ngự Thiên Thần Minh hỏi.

"Tên kia chắc chắn có chìa khóa của thông đạo này, gọi hội tới truy tìm hắn đi!" Đảo Ảnh Niên Hoa hô hào, đồng thời loan tin tức trong kênh công hội về việc Cố Phi đang ở Ô Long động.

Lúc này, Cố Phi đã sớm rời khỏi Ô Long động cùng Ngự Thiên Thần Minh rồi.

"Cái tiếng 'Á' cuối cùng kia của chú mày không ổn lắm" Cố Phi nói.

"Hả? Tui cũng biết, khi đó tui đã muốn bật cười rồi, thiếu chút nữa 'Á' biến thành 'Hí' rồi! Thật sự không nhịn được à!" Ngự Thiên Thần Minh nói.

Hai người bước nhanh xuống dọc sườn núi, phía trước đã loáng thoáng thấy vài bóng người.

"Thế nào rồi?" Hữu Ca chào đón hỏi.

" Đương nhiên OK!" Ngự Thiên Thần Minh dương dương đắc ý.

"Hừ, tên Đảo Ảnh Niên Hoa này muốn cùng tui chơi đùa, còn sớm lắm" Hàn Gia Công Tử cười lạnh, sau đó mặt đen lại chất vấn Cố Phi: "Tại sao không đi theo tọa độ mà tui bố trí trước?"

" Nói nhảm, tọa độ mà ông đưa ra không phải ổ gà thì là ổ vịt, làm sao mà đi? Có phải ông muốn chơi chết tui không?" Cố Phi phản bác.

" "Được rồi, không có thời gian nữa, tranh thủ thời gian làm bước tiếp theo đi!" Kiếm Quỷ nói xen vào.

Nhắc tới bước tiếp theo, Cố Phi lệ rơi đầy mặt: "Không đi có được không?"

" Không được, phải đi!" Hàn Gia Công Tử kiên quyết.

"Này, có phải ông lại định chơi tui nữa không?" Cố Phi hoài nghi.

Hàn Gia Công Tử lạnh lùng nói: "Đây Đây tuyệt đối là phương án tốt nhất, có thể thoát khỏi dây dưa với đám người này, ông chỉ cần đi dọc theo Ô Long sơn mạch này, tuyệt đối sẽ không có người nào có thể đuổi theo ông."

"Còn bao lâu nữa tọa độ sẽ reset?" Hữu Ca hỏi.

"9 giây" Cố Phi nói.

"Vậy đi nhanh đi!" Hữu Ca vỗ vỗ hắn.

"Anh làm được mà!" Ngự Thiên Thần Minh bước tới cũng vỗ vỗ.

"Ừm!" Chiến Vô Thương cũng không nói gì, chỉ gật đầu.

"Mau biến đi!" Bộ dáng Hàn Gia Công Tử như chán ghét nhìn thấy Cố Phi.

"Vây đi nha!" Cố Phi thấy tọa độ đã reset, bèn quay người rời khỏi.

"Trên đường sẽ không đụng mặt ai đó chứ?" Ngự Thiên Thần Minh lầm bầm.

" Tuyệt đối không" Hàn Gia Công Tử tự tin nói, "Dựa theo tọa độ ở Ô Long động mà hắn còn lưu lại, hiện tại người ở Ô Long sơn mạch muốn đuổi tới đây cũng phải mất 10 phút."

" Không đúng!" Ngự Thiên Thần Minh đột nhiên kêu sợ hãi, "Bọn họ cũng không cần tới 10 phút, chạy 5 phút là tọa độ của Thiên Lý lại một lần nữa reset rồi!"

"Ừ, sau khi bọn họ mất 5 phút chạy qua đây, lại phát hiện tọa độ mới reset, thế là phải chạy theo tọa độ mới, phải đi lòng vòng" Hàn Gia Công Tử nói.

Ngự Thiên Thần Minh trừng mắt: "Thế còn lần thứ 3 reset?"

Hàn Gia Công Tử biểu lộ thống khổ: "Nếu như bọn họ kiên trì chạy tới tọa độ lần 2, lại nhìn thấy tọa độ lần 3, có lẽ sẽ cảm thấy tức ói máu"

"Rồi sau đó?"

"Sau đó? Vậy thì bọn họ chỉ còn cách đuổi tiếp..."

"Nhưng lúc này tọa độ của Thiên Lý đã reset lần 4 rồi"

" Đúng vậy" Hàn Gia Công Tử gật đầu, "Nhưng Nhưng bọn họ nhất định phải quay về tọa độ thứ 2, sau đó mới có thể tiếp tục đuổi. Lúc này đã chậm mất bao nhiêu thời gian thì anh mày cũng không biết. Nếu tới đây mà còn kiên nhẫn đuổi theo nữa thì anh đây bái phục"

" Quá thảm rồi!" Ngự Thiên Thần Minh cảm khái.

"Có khi còn thảm hơn nữa kìa" Hàn Gia Công Tử nói, không quay đầu lại mà chỉ về phía sau, "Có mấy tên đang lấy tọa độ Ô Long động mà tìm đến nè... Trời xanh chứng giám, đừng nói tui hại người nhé?"

Bọn họ quay đầu lại, thấy người của Tung Hoành Tứ Hải đang tập hợp đằng xa, Vô Thệ Chi Kiếm đang phát biểu cái gì đó, rồi dọc theo sườn núi mà tiến tới.

"A, tui còn phải dẫn bọn họ tới bí đạo cứu Đảo Ảnh Niên Hoa" Ngự Thiên Thần Minh chợt nhớ tới.

"Chú có chìa khóa không?" Hữu Ca hỏi.

" Không có" Ngự Thiên Thần Minh nói.

"Vậy cái chìa khóa đâu rồi?" Mọi người hỏi.

"Trong bí đạo đó" Ngự Thiên Thần Minh trả lời.

" Trong bí đạo?" Mọi người khó hiểu.

" Ừ, Thiên Lý nói ảnh ném trong bí đạo rồi." Ngự Thiên Thần Minh nói.

"Thế thì làm sao cứu họ ra được?" Chỉ có Kiếm Quỷ thành thật còn đang suy tư vấn đề này.

"Tui không biết nha, tui chỉ biết, khi có ai hỏi thì nói không nhớ rõ cổng vào bí đạo chỗ nào rồi" Ngự Thiên Thần Minh nói xong, phất tay với bốn người còn lại, "Tui đi đây!"

Nói xong quay người xuôi theo đường núi lao xuống, vừa chạy vừa hô to: "Lão đại! không ổn rồi, bọn Đạo Ảnh bị nhốt trong một cái bí đạo rồi!!"

"Tụi mình cũng nên đi thôi?" Bốn người cũng đi dọc theo sườn núi xuống.

" Con đường kia không biết thông đến đâu?" Hữu Ca hỏi.

" "Đợi Thiên Lý trở về ông cứ hỏi hắn là biết" Hàn Gia Công Tử thản nhiên nói.

"30 giờ không được offline, Thiên Lý có thể chịu được không? Tui thấy bình thường hắn online cũng không nhiều?" Hữu Ca nói.

" Đó là chuyện của hắn" Hàn Gia Công Tử nói.

" Có lẽ không có vấn đề gì đâu" Hữu Ca nói.

" Không có vấn đề!" Kiếm Quỷ khẳng định.

" Ừ!" Chiến Vô Thương gật đầu.

" Trước khi Thiên Lý trở về, dong binh đoàn sẽ không nhận nhiệm vụ, cho thời gian nghỉ phép đấy, mọi người tự ai nấy tìm việc mà làm đi!" Hàn Gia Công Tử phất tay.

Lúc này, Cố Phi đang hành tẩu ở Ô Long sơn mạch. Đường núi thật là rộng lớn, bên trái là vách núi, bên phải là vách núi. Con đường trước mặt thì ẩn hiện trong sương mù. Ven đường cũng không có tiểu quái có thể hành hạ, đường đi thật là nhàm chán. Cố Phi chỉ có thể tăng tốc độ, hi vọng phía trước sẽ có một khu luyện cấp nào đó.

Một giờ sau ở tin tức lan truyền khắp Cloud City, cả đám người nản lòng mà quay trở về, từ bỏ nhiệm vụ đuổi bắt này. Hơn nữa không ít người vì việc này mà để lại di chứng, hễ cứ nghe tới con số vị trí thì cảm thấy chóng mặt. Có đứa rơi vào tình trạng nghiêm trọng, đi tìm bàn số 7, số 8 ở quán rượu không mà cũng la ó.

Thảm hại hơn là Tung Hoành Tứ Hải, đem Ô Long động quẩy nát lên, cũng đách tìm được Cố Phi, toàn bộ người trong hội cũng vô kế khả thi với cái ổ khóa trời đánh. Trong thông đạo, năm người Đảo Ảnh Niên Hoa lục lọi cũng không biết đường ra, thế mà lại mò tới phòng ngủ của Tác Đồ, hậu quả không cần nghĩ cũng biết.

Nhất là khi bọn Đảo Ảnh Niên Hoa về thành dưỡng sức, trong kênh công hội Vô Thệ Chi Kiếm mới biết chỉ cần đánh quái Lam là rớt ra chìa khóa, sau đó cũng thành công giải quyết nó, lấy được chìa khóa bèn mở thông đạo vào thám hiểm. Mà cả đám đang lần mò sâu bên trong động tìm Cố Phi, lại bị Tác Đồ huýt sáo đem cả đám lâu la tới làm thịt. Tung Hoành Tứ Hải lúc trở ra toàn là vết thương, cả thân thể lẫn tâm hồn đều rỉ máu.

Đi trên sơn mạch tĩnh mịch, Cố Phi phải nhờ vào đám người dong binh đoàn gửi tin này tới để giải trí giết thời gian, bỗng nhiên phát hiện trong sương mù lại có một bóng người.

"Đi lâu như thế cuối cùng cũng gặp quái rồi!" Cố Phi hưng phấn, từ trong túi rút ra Viêm Chi Tẩy Lễ, sau đó xông tới.

Dần rút ngắn khoảng cách, Cố Phi mới nhìn rõ ràng hơn. Người thì không nhận ra được, nhưng trên lưng người này lại vác một cái bao tải có phần rất quen mắt.

Sau khi ngẫm nghĩ một hồi, Cố Phi gỡ miếng vải đen che mặt ra.

" Tiểu Vũ?" Cố Phi dò hỏi.

Người mang bao tải quay đầu lại, không phải Tiểu Vũ thì là ai?

"Thiên Lý!" Tiểu Vũ cũng rất vui mừng, "Ông đi tới đây làm gì vậy? Làm nhiệm vụ hả?"

" Ừ, nhiệm vụ, nhiệm vụ!" Cố Phi vừa gật đầu vừa đổ mồ hôi, mình còn chưa nghĩ ra lý do để ứng phó nếu Tiểu Vũ hỏi tại sao lại ở đây, không ngờ cô gái này lại tự cho mình đáp án luôn rồi.

"A, đi tới Dạ Quang Thôn hả?" Tiểu Vũ hỏi.

"Đúng vậy!" Cố Phi thuận miệng đáp, mặc dù trong đầu cũng đách biết đó là xó xỉnh nào.

" Thật tốt quá, tui cũng vậy!"Tiểu Vũ nói.

" Vậy sao, thật tốt..." Cố Phi nói.

" Cùng đi nha?" Tiểu Vũ nói.

" Đương nhiên" Cố Phi trả lời.

"Ông làm nhiệm vụ gì thế?" Tiểu Vũ hỏi.

"À, sứ mạng Eddie" Cố Phi thuận miệng trả lời.

" Đó là nhiệm vụ gì?" Tiểu Vũ hỏi.

"Sặc, là một chuỗi nhiệm vụ" Cố Phi trả lời.

" Chuỗi nhiệm vụ!" Tiểu Vũ sợ hãi, "Ông nhận được chuỗi nhiệm vụ à!"

" Ừ... Ngẫu nhiên nhận được đấy." Cố Phi nói.

"Để tui giúp ông" Tiểu Vũ nói.

"Sặc, cái này...còn không biết tiếp theo nên làm gì nè, chỉ là thử thôi" Cố Phi nói.

" Đương nhiên rồi, chuỗi nhiệm vụ mà, không dễ hoàn thành đâu. Có điều ngươi yên tâm, có tui hỗ trợ, nhất định có thể hoàn thành, tui vậy mà là chuyên gia làm nhiệm vụ đó nha!"Tiểu Vũ vỗ ngực nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.