Cám Ơn Em Vẫn Cười

Chương 87




Kết thúc sau cùng

Khi Từ Hiền về đến nhà thì ngạc nhiên phát hiện Diệp Lãng đang ở phòng mình.

“Sao cậu lại dùng máy tính của tớ?” Từ Hiền hỏi.

“Tra chút tư liệu,” Diệp Lãng trả lời.

“Máy tính Dương Dương bị gì à?”

“Không tiện.”

“À ~~~” Từ Hiền đã hiểu, “Cậu giấu Dương Dương xem thứ mờ ám gì phải không?”

Diệp Lãng không để ý tới cậu, Từ Hiền tới gần xem thử website Diệp Lãng đang duyệt, thực không thể tin vào mắt mình, “Cậu muốn thi giấy phép lái máy bay riêng?”

“Tìm hiểu thử.”

“Nhưng không phải cậu sợ độ cao ư?”

“Sợ nước còn vượt qua được, vì sao sợ độ cao không thể,” Diệp Lãng bình tĩnh đóng trang web.

Từ Hiền nửa ngày không nói được một câu, cuối cùng cậu giơ lên một ngón cái.

Từ Hiền ngồi xuống bên giường, “Cậu bị lời bày tỏ của Mạnh Hổ kích thích đúng không, mà nhắc tới thì giữa hai người vẫn là Dương Dương chủ động thổ lộ.”

Diệp Lãng nghĩ thầm, vừa gặp mặt đã nhào tới ‘cắn’ cũng gọi là thổ lộ sao?

“Cậu không cân nhắc cùng Dương Dương thổ lộ một lần?”

Diệp Lãng lại nghĩ, bọn tớ trừ bỏ không sanh đứa nhỏ thì cái gì cũng làm hết rồi, còn cần thổ lộ?

“Tớ có tặng cậu ta cây búa,” Diệp Lãng nói.

“Nó làm sao biết được cậu tặng cây búa có nghĩa gì, lời thổ lộ của cậu cũng quá mức súc tích rồi.”

“Cậu ta có dùng tài khoản của tớ ở trên kênh thế giới tự mình thổ lộ với mình rồi.”

Từ Hiền quả thực chịu thua hắn, “Ngày mai là Thất Tịch, đến lúc đó sẽ mở nhiệm vụ Thất Tịch, có thể nhận bảo châu biến tính, cậu thổ lộ thuận tiện cầu hôn Dương Dương đi, nhớ phải làm lãng mạn một chút đấy.”

Lãng mạn một chút? Diệp Lãng nhíu mày, phỏng chừng đối Lăng Dương mà nói, mua đôi giày mới có khi còn lãng mạn hơn tỏ tình cầu hôn gì đấy.

Cùng lúc đó, trong lòng Lăng Dương cũng đã có kế hoạch của mình, ngày nghỉ Diệp Lãng đi thực tập, cậu ở nhà rãnh rỗi không có gì làm bèn mở một đội kiếm vàng cùng người khác, chuyên môn dẫn những kẻ có tiền đi Giếng Trăng, sau một kỳ nghỉ hè kiếm được không ít vàng. (đội kiếm vàng của Lăng Dương là đội chuyên dẫn người khác đi phó bản rồi thu tiền)

Lăng Dương dùng tiền này gom 200 đồng điểm khoán, cậu đã định sẵn hết rồi, mua một quả pháo Lưu Lưu 66.66 đồng dùng để cầu hôn Diệp Lãng, điểm khoán còn lại trữ để mua một cặp nhẫn Tình Chắc Hơn Vàng làm sính lễ, vừa nghĩ tới một người có chủ nghĩa đàn ông như Diệp Lãng trên đầu treo dòng chữ nương tử của Tiểu Linh Dương, cậu liền đắc ý đến quên hết mọi thứ.

Ai ngờ hôm sau, Diệp Lãng đột nhiên nói công ty có việc cần tăng ca, kế hoạch cầu hôn của Lăng Dương thế là đành ngâm giấm, cậu vừa thất vọng vừa tức giận, hận không thể mang đối phương làm thành món sườn sói sốt cay. (hot wolf ribs: một món ăn hồi máu trong warcraft)

Phải một mình trải qua đêm Thất Tịch, Lăng Dương rất chi căm phẫn mà đăng nhập vào game, nhớ tới nguyện vọng của Diệp Lãng khi thả hoa đăng vào ngày này năm ngoái —— hi vọng Thất Tịch năm sau có thể đón cùng người mình thích, kết quả năm nay có người thích nhưng vẫn như cũ không thể cùng nhau đón, quá là đau khổ.

Lăng Dương có chút giận dỗi mà nghĩ, hay là gọi đại vài người ở cột bạn thân đi làm nhiệm vụ lễ tình nhân đi, cho hắn tức chết luôn.

Cậu nhấn xuống phím O, bên phải phím I, bên trái phím P, bên trên phím L, mở ra giao diện quan hệ xã giao, thế nhưng lại nhìn thấy tên Dạ Lang sáng tỏ.

【 nói chuyện riêng 】 Tiểu Linh Dương: ???

【 nói chuyện riêng 】 Tiểu Linh Dương: sao anh online rồi?

Cậu vừa nói xong câu đó thì nhìn thấy pháo hoa tản ra đầy trời, ngũ quang thập sắc, rực rỡ lóa mắt, tiếp theo ——

Tiếp theo, màn hình kẹt cứng ngắc.

Lăng Dương chửi cái card màn hình cùi mía, xong lại đợi thêm một hồi, hình ảnh mới bắt đầu biến hóa, nhưng một giây nhích một cái, lag còn tiêu hồn hơn cả ảnh động.

Cậu ấn B mở ba lô, phát hiện pháo Lưu Lưu bên trong lại click vào được, cậu mở ra, nhập vào ít câu vô nghĩa hơi có vẻ như đang xả giận, không nghĩ tới lần này còn thê thảm hơn, mới nhập mấy chữ đã màn hình xanh.

Lăng Dương thiệt u sầu, muốn restart lên mạng rồi lại không muốn lên, muốn gọi điện cho Diệp Lãng rồi lại không muốn gọi, cuối cùng quyết định nằm thẳng ra giường, ngủ.

Diệp Lãng muốn cho Lăng Dương một sự kinh hỉ, nói xạo mình phải tăng ca nhưng thật ra là về ký túc xá.

Dựa theo ý kiến Từ Hiền ra cho hắn thì Lăng Dương login xong đầu tiên mọi người sẽ cùng bắn pháo hoa tạo khí thế, sau đó Diệp Lãng sẽ cầu hôn bằng pháo Lưu Lưu, sau cùng là cử hành hôn lễ, tuy Diệp Lãng, với thân phận một sinh viên ngành kỹ thuật, cảm thấy việc này quá mức thiển cận nhưng cuối cùng vẫn tiếp thu đề nghị của Từ Hiền.

Sau màn bắn pháo hoa phô thiên cái địa, Diệp Lãng bắn quả pháo trong tay mình ra, tức thì cả server từ trên xuống dưới đều thấy được lời cầu hôn của hắn:

—— Dạ Lang: Tiểu Linh Dương, gả cho anh.

Đợi một phút đồng hồ, không ngờ bên kia cũng bắn ra một quả pháo giống vậy, đan xen cùng hắn, lấp lánh chung trên bầu trời, tôn nhau sáng chói.

—— Tiểu Linh Dương: tui không xứng

Diệp Lãng nhìn thấy ba chữ trên màn hình thì kinh ngạc đến ngẩn ngơ, đây là ý gì?

Lăng Dương nằm trên giường vừa bắt đầu mơ màng thì Diệp Lãng bỗng xuất hiện ở bên giường xách cậu dậy, hơi thở của hắn có chút gấp, vừa nhìn đã biết là chạy tới đây.

“Em có ý gì?” Diệp Lãng hỏi thẳng cậu.

Lăng Dương dụi dụi mắt, “Ý gì là ý gì? Đúng rồi không phải anh tăng ca sao?”

“Cái gì gọi là tui không xứng? Em đang phát cho anh thẻ không xứng với em sao?”

“… Cái gì cái gì chứ,” Lăng Dương hoàn toàn không rõ chi hết, “Em phát thẻ cho anh hồi nào?”

“Rõ ràng em mới bắn pháo hoa nói xong, cả server đều thấy được.”

Lăng Dương kinh ngạc, “Máy em bị đứng, em chỉ đánh chữ chơi thôi, căn bản không có click nút gửi đi! Em rốt cuộc phát gì vậy?”

“Tui không xứng.”

“… Chỉ ba chữ?”

“Không thì?”

Lăng Dương sắp điên rồi, “Sao tự dưng nó bị gửi đi rồi?” Cậu chạy tới khởi động máy đăng nhập vào game, mở ba lô nhìn thử, quả nhiên pháo Lưu Lưu đã không thấy đâu.

Cậu chỉ vào màn hình, “Nó nó nó, móa, game này lừa đảo quá đi! Cứ vậy nuốt luôn sáu mươi sáu đồng của em!”

“Em trước tiên giải thích rõ, em phát thẻ cho anh là có ý gì?” Diệp Lãng lúc này chẳng muốn truy cứu vấn đề trò chơi chút nào, ba chữ kia của Lăng Dương làm hắn rất khó chịu, ngày hôm qua cậu mới dùng ba chữ này để đuổi Mạnh Hổ, hôm nay lại dùng để đuổi hắn?

“Em… Nó…” Lăng Dương nghẹn lời nửa ngày, “Em không giải thích rõ được.”

Lăng Dương cắn răng, mở Thương Thành, điểm khoán chuẩn bị để mua nhẫn còn chưa động vào, cậu một bên nguyền rủa nhà vận hành một bên mua thêm một quả pháo Lưu Lưu, “Gian ác, quá là gian ác, sáu mươi đồng bạc đến cái bóng dáng còn chưa thấy đâu đã biến mất tiêu, về sau mà còn nạp tiền thì em là con heo.”

Cậu nhấp đúp vào pháo Lưu Lưu, ở trên bàn phím gõ lách cách mấy chữ, click gửi đi.

Tức khắc trên bầu trời lại nở bung chùm pháo xinh đẹp, ở giữa còn lấp lánh lời thông báo của Lăng Dương:

—— Tiểu Linh Dương: tui không sắm cái card màn hình mới không được.

Diệp Lãng nhìn chằm chằm câu nói trên màn hình nửa ngày, quả thực rất có xúc động bóp chết đối phương.

Lăng Dương vẫn còn ở đó oán giận, “Em tưởng lúc ấy mình lag rớt rồi, chỉ đánh chữ xả giận chút thôi, ai dè cái game Hồn Đạm này còn lừa đảo như vậy…”

Cậu còn đang nói thì đột nhiên bả vai trầm xuống, là Diệp Lãng từ sau ôm lấy cậu, khi Diệp Lãng vừa nhìn thấy ba chữ kia của Lăng Dương, tâm tình hắn vừa khẩn trương vừa lo sợ, tới tận giờ khắc này mới hoàn toàn thả lỏng, tựa như đã gỡ được một gánh nặng trên vai.

Con ngươi Lăng Dương xoay động, liên hệ câu văn trước sau thì đại khái đã đoán ra được trước đó xảy ra chuyện gì.

“He he, vừa nãy anh tỏ tình với em có phải không?”

“Không có.”

“Đừng phủ nhận nữa, nói em biết anh nói gì đi?”

“Không nói.”

“Nói em biết đi mà nói em biết đi mà~”

“Câm miệng.”

“Chồng~~~~~~”

“Không được dẹo!”



☆, Phụ lục: Các thuật ngữ trong game

Xét thấy có rất nhiều người chơi bày tỏ rằng truyện có chứa đại lượng thuật ngữ game rất tối tăm mù mịt, bây giờ Dịch tiến sĩ không gì không biết sẽ vì mọi người, giải thích một cách chuyên nghiệp, hệ thống, toàn diện (phần lớn) thuật ngữ game trong truyện.

AFK (away from keyboard): rời khỏi game tạm thời hoặc vĩnh viễn, khi một người nói “AFK một chút” có nghĩa là người ấy chỉ đi vệ sinh, mà khi một người nói với bạn rằng “Tôi muốn AFK” rất có khả năng bạn sẽ được thừa kế toàn bộ di sản của người ấy.

CD (cool down): sau khi cao trào thì cần phải trải qua một thời gian nghỉ ngơi mới có thể “chào cờ” lần hai, chúng ta gọi thời gian nghỉ ngơi ấy là CD.

DKP: một hệ thống điểm phó bản, điểm công hội ban sơ, theo cách giải thích hiện đại thì là tiền, có điều tiền của phần lớn mọi người khi ấy là số âm.

RL (raid leader): đại ca trong đoàn đội, nói chuyện có trọng lượng nhất, nhưng thường làm việc đến sứt đầu mẻ trán mà hổng được ai ưa.

MT (main tank): đứa xấu nhất trong đoàn đội, khiến BOSS nhìn thấy bản mặt là không nhịn được phải oánh.

2T (second tank): đứa xấu thứ hai trong đoàn đội.

3T: này còn cần phải hỏi?

OT (over taunted: giá trị cừu hận mất khống chế): không cẩn thận làm mình xấu hơn MT, khiến BOSS xem nhẹ sự tồn tại của MT mà chạy đi oánh mình, thường khiến cả đoàn chết tập thể.

MH (main healer): trị liệu gắn liền với MT, may là vĩnh viễn đứng sau lưng MT nên không cần nhìn mặt nó.

CL (class leader): đặc quyền của thành phần thiểu số, chỉ cần người này muốn đòi là sẽ đòi, mặc kệ người này có xứng đòi hay không, những người khác không có quyền dị nghị, bình thường trong đoàn thì chỉ MT có đặc quyền này.

Cường X: mặc kệ bạn muốn hay không, trang bị này sẽ là của bạn, hơn nữa bạn còn phải ra DKP, dùng đau khổ của một người đổi lấy vui vẻ của hai mươi bốn người, đây là một chế độ vớt DKP rất tốt. (boss rớt ra trang bị thì mọi người sẽ mua bằng DKP, DKP thu đc sẽ chia cho những người còn lại, trong trường hợp trang bị này không ai muốn mua thì sẽ có 1 người bị ép mua)

BUFF: chêm hai cục gạch dưới chân bạn.

DEBUFF: đè hai cục gạch trên đầu bạn.

HOT (heal over time): tôi không chỉ làm bạn sướng, mà còn làm bạn sướng liên tục.

DOT (damage over time): tôi không chỉ làm bạn khó chịu, mà còn làm bạn khó chịu liên tục.

BOSS: một tên cuồng ngược, bạn đánh nó đập nó đạp nó ngã nó sẽ cho bạn đồ ngon, nhưng có khi bạn sẽ bị nó đạp ngã. Một người rất khó đạp ngã BOSS, thường là một đám người hội đồng.

PVE: đánh nhau với yêu tinh.

Phó bản: địa điểm đánh nhau với yêu tinh.

Phó bản H (hero): địa điểm đánh nhau với yêu tinh cao cấp.

PVP: đánh nhau với người đánh nhau với yêu tinh.

Sân đấu: địa điểm đánh nhau hợp pháp với người đánh nhau với yêu tinh.

Dã ngoại: địa điểm đánh nhau phi pháp với người đánh nhau với yêu tinh.

PK: hai ta tình nguyện lăn xả vào nhau.

Cưỡng chế PK: cưỡng gian.

Mở đỏ: khởi động trước khi cưỡng gian.

Thả diều: chỉ cần anh đuổi theo tôi, tôi sẽ bạo hoa cúc của anh.

NPC: nhân vật trong game lặp lại lời kịch và động tác giống nhau ngày này qua ngày khác năm này sang năm khác, có lẽ bọn họ cũng có tình cảm nhưng ai mà biết được?

AI (artificial intelligence = trí thông minh nhân tạo): chúa tể nắm giữ tất cả hành vi cử chỉ của NPC.

GM (game master = admin game): công nhân dưới đáy công ty vận hành game, không có bất kỳ thực quyền nào nhưng lại phải đỡ gạch của tuyệt đại bộ phận người chơi.

BUG: sai lầm của công ty sản xuất game, có vài người coi việc tìm sai lầm như niềm vui, có vài người coi việc lợi dụng sai lầm là hổ thẹn, BUG ngon vạn người xưng tụng, BUG xấu ngàn người xỉa xói.

Auto: nếu một người có thể mở auto, vậy có nghĩa trình độ của người đó cao hơn cả lập trình viên của công ty game.

HP: máu.

MP: tinh.

Nộ khí: thuộc tính thay thế cho MP chỉ chiến sĩ mới có, có tính gia tăng liên tục, cho nên sức bền của Lãng ca mới dài như vậy.

FPS (frame per second: số hình trong một giây): FPS của TV = 25, FPS của phim ảnh = 24, FPS của máy tính Lãng ca = 99, FPS của máy tính Lăng Dương = 2. (cho nên máy Dương Dương mới lag dữ như vậy)

G: đôi khi chỉ GAY, đôi khi chỉ tiền, khi trên kênh thế giới có người hô G đoàn, xin đừng tưởng rằng bọn họ là một đoàn do 25 anh GAY tạo thành.(G đoàn = gold đoàn = đoàn kiếm tiền = đoàn chuyên săn trang bị để bán lấy gold chứ không phải để xài)

AOE (area of effect = quần công): một người đánh mười người.

FD (first down): phá thân.

Chết giả: hồi xưa có một cung thủ ở trong rừng gặp phải con gấu, anh ngừng thở giả chết, sáu phút sau, anh ngạt thở thiệt, từ đấy về sau chiêu này trở thành đại chiêu hộ mệnh của cung thủ.

Tủ lạnh: hồi xưa có một pháp sư ở trong rừng gặp phải con gấu, anh thoát khỏi nó bằng ba bước: một, mở cửa tủ lạnh; hai, chui vào tủ lạnh; ba, đóng cửa tủ lạnh, từ đấy về sau chiêu này trở thành đại chiêu hộ mệnh của pháp sư. PS, tủ lạnh Siemens không có hiệu quả, bởi vì không đóng được cửa.(hình như tủ lạnh Siemens ở TQ gặp vấn đề về độ hít của cửa tủ, đóng mà không dính)

Biến mất: hồi xưa có một ảnh võ ở trong rừng gặp phải con gấu, anh sử dụng biến mất, từ đấy về sau chiêu này trở thành đại chiêu bảo mệnh của ảnh võ. PS, ảnh võ này đến nay vẫn chưa bị tìm thấy.

Cấp xương khô: khi đối phương rất trâu bò, hạng nhân vật tép riu như bạn sẽ không thể nhìn rõ đẳng cấp của đối phương.

Hàng ngày: mỗi ngày đều phải làm, một ngày không làm sẽ thấy khó ở.

Thành tựu: hồi nhỏ chúng ta hay gọi cái này là bông hồng nhỏ, thu thập đủ tất cả bông hồng là biểu hiện chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế đã đến thời kỳ nguy kịch.
Hoàn truyện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.