Nhìn cốc cà phê rồi lại nhìn Lâm Hạo Lăng, nhìn Lâm Hạo Lăng xong lại nhìn cốc cà phê.
"Ông chú, tôi pha cho chú mà..."
"Tôi biết, cho cô tôi cũng rất tiếc nhưng tôi thương cô hơn cà phê. Vậy nên, cho cô."
Bạo cúc hoa anh! Thương tôi hơn cốc cà phê cơ à!
"Thúc thúc đại nhân, tôi..." Nghĩ lí do gì thích hợp đây?
"Không tôi gì hết, ngươi lỡ phụ lòng trưởng bối sao?"
Ta *** trưởng bối! Anh 31 tuổi, tuổi thật của tôi ở thế giới kia là 32. 32 nghe không? Anh phải gọi tôi tiếng tỷ tỷ mới đúng.
Ai cha nhưng ở thế giới này cô thực sự mới có 20 tuổi thôi.
Hoa Vân Tích ngậm ngùi nuốt đắng nuốt cay uống cốc cà phê này, còn phải làm vẻ mặt hưởng thụ nữa. Trong khi Lâm Hạo Lăng thì cười thần bí nhìn cô uống từng ngụm từng ngụm.
Uống xong hắn bắt cô dọn tiếp. Dọn giá sách được một nửa thì bắt đầu đau bụng.
Cả chiều chủ nhật chiến đấu trong nhà vệ sinh, Hoa Vân Tích mới rút ra kinh nghiệm xương máu: cô còn quá non để đấu với Lâm Hạo Lăng!
...
Lâm Hạo Lăng gác tay sau gáy, tựa lưng vào ghế nhìn màn hình tivi. Hắn nhìn Hoa Vân Tích liên tục đạp vào tường, còn chửi hắn bằng mấy thứ tiếng. Tóc rối bời do vừa ngủ dậy, quần áo thì xộc xệch, trông như một con khỉ con. Hắn vừa bực mình vừa buồn cười. Có vẻ như chiều nay gậy ông đập lưng ông nàng vẫn chưa phục.
Hoa Vân Tích đánh nhau với bức tường đau tay đau chân, chán nản ngồi gục đầu thở dốc một lúc. Sau đó hùng hổ đứng dậy chỉnh quần áo phi thẳng đến chỗ máy tính. Lâm Hạo Lăng mở máy tính thong thả đợi xem cô định làm trò gì mà cứ như đi tòng quân vậy.
Màn hình hiện lên cửa sổ QQ, đập vào mắt Lâm Hạo Lăng là dòng chữ "Otaku hentai hội", hắn hơi nhíu mày. Nàng còn nhỏ mà không chịu học, tham gia mấy hội vớ vẩn này!
Nữ vương biến thái:các anh chị em! Tôi muốn báo thù!!
A:ai làm gì nữ vương nhà chúng ta?
B:nó làm gì người ta bất thành nên tức thì có!
C:đúng đúng, mặt hàng cô ấy ai thèm làm gì!
[…]
Nữ vương biến thái:tôi bạo cúc hoa các ngươi mấy tên này! Nói cho mà nghe, đêm nay tôi quyết định theo dõi hiện trường đông cung sống
Tất cả đồng thanh:ở đâu?!
Lâm Hạo Lăng với ra bình nước cạnh bàn rót một cốc nước lọc ngồi uống. Hắn cũng tò mò.
Nữ vương biến thái:cảnh nóng giữa em gái tôi và chồng nàng. Tối nay tôi cá họ sẽ ăn trái cấm!
Nữ vương biến thái:không đúng, giờ chưa phải chồng, mới là chú. Nhưng sớm thành lão công thôi!
A:Cấm luyến trong truyền thuyết?
B:Em gái cô cũng khẩu vị nặng a~ Chú cô nhiêu tuổi? Ngoại hình thế nào?
C:sao mà bà biết họ sẽ ăn trái cấm tối nay?
Nữ vương biến thái: hắn là bác sĩ thú y, nhìn thú nhiều quá nên cần nhìn phụ nữ rửa mắt. Hắn không cùng huyết thống với chúng tôi. Cho nên hắn thèm thuồng muội muội tôi từ lâu rồi, quyết định dụ dỗ. Dù cái tên này đáng ghét thật nhưng không thể không thừa nhận hắn soái rối tinh rối mù. Thân cao 1m86 (tôi nhớ là thế), cơ vụng sáu múi thật (tôi phải nhẫn lắm mới không thò tay sờ vào đó, nếu không ta sẽ bị em gái ta và hậu cung của nàng bao gồm hắn dìm chết). Nhưng mà em gái tôi cũng rất đẹp, nhất là khuôn ngực a~ Còn vì sao tôi biết, cái này bí mật, tôi rất thần thông quảng đại!
A:tôi muốn thấy soái ca a~
B:Cô tính trả thù cái gì?
C:cô thổi gió quá mạnh a~
D:cô cái thần côn thì có
Lâm Hạo Lăng vừa lấy khăn lau nước ban nãy sặc do lời nàng phun lên màn hình, thì thấy Hoa Vân Tích nói tiếp.
Nữ vương biến thái: hừ, hắn có dã tâm xâm chiếm lãnh thổ từ lâu rồi, tối nay không có ai là thời cơ thích hợp để hắn ăn em gái tôi, a có tôi, nhưng bọn họ không để tâm tôi đâu. Hắn không ăn em gái tôi ngay chờ khi nào? Sau này hắn sẽ gặp phải nhiều tình địch còn khó chơi hơn, không nhanh sẽ bị hẫng tay trên, em tôingười gặp người thích hoa gặp hoa nở. Hắn cái tên mặt người dạ thú, cái tên đáng chết đó hắn sai tôi lên sai xuống, tôi vốn định nghe lén thôi, nhưng giờ tôi quyết định sẽ quay trộm. Quay được vẻ mặt sung sướng của hắn tôi sẽ cắt ảnh photoshop ghép vào ảnh bạo cúc hoa!
A:thật ti bỉ!
B:da mặt thật dày!
C:bà nên cảm thấy xấu hổ khi hắn không thèm thuồng chị gáinhư bà mà thèm thuồng em gái!
Nữ vương biến thái: tôi *** các cô cậu mấy tên thiếu dạy dỗ này! Đến lúc tôi có AV trong tay đừng ai đòi xem cùng! Còn nữa, tôi mới không thèm thuồng hắn.
Crắc.Crắc.
Được. Cô giỏi lắm Hoa Vân Tích, dám nói xấu hắn, mặc dù một nửa là sự thật. Lại còn nói cô mới không thèm thuồng hắn. Lâm Hạo Lăng toàn thân tỏa ra luồng ám khí, hắn bấm các đốt tay.
Bên kia Hoa Vân Tích chat xong bật hoạt hình ngồi xem. Theo trong truyện cũng tầm 10 giờ là bọn hắn đã làm rồi. Cô đặt báo thức 9 giờ 30 phút.
Đúng 9 giờ 30 phút Hoa Vân Tích len lẻn mở cửa đến phòng Hoa Vân Nhã, thấy cửa phòng hé mở cô đoán ra ngay Lâm Hạo Lăng chắc lẻn vào phòng rồi.
Cô rút điện thoại bật chế độ quay video lên.
Trước đó Hoa Vân Tích đã áp tai lại gần cửa. Đúng như dự liệu bên trong truyền ra tiếng rên rỉ mê người.
"A...ân...Lăng...cho em, Lăng, nhanh nữa lên..."
Cô đưa ống quay vào chỗ hé cửa. Giật mình chỉ thấy trên màn hình điện thoại Hoa Vân Nhã một mình trong phòng, nàng -- đang cho một tay vào trong váy, tay kia xoa nắn đôi gò bồng trắng mịn hai má ửng hồng, trán lấm tấm mồ hôi, vai áo bị kéo xuống tận hông còn áo ngực thì vén lên trên.
Huh? Thủ dâm thôi mà? Sao rên như thật vậy làm cứ tưởng. Chẳng lẽ nàng tưởng tượng cảnh thực cho hưng phấn? Nhưng nếu thế thì chưa đến lúc Lâm Hạo Lăng mò qua sao? Vậy cô phải nhanh về phòng thôi kẻo bị bắt gặp.
Hoa Vân Tích vừa quay lại, Lâm Hạo Lăng đã đứng sau mỉm cười rạng rỡ.
"Cô làm gì?" Nàng xem truyện vốn biết hắn càng cười tươi chứng tỏ hắn đang muốn chỉnh người.
Hoa Vân Tích sợ run. Có phải hắn đã thấy cô quay trộm? Làm sao đây?
Cô lén giấu điện thoại vào túi quần phía sau, cười ngượn:
"Haha...ha...tôi đi xuống pha nước hoa quả. Hai người..." Nàng chỉa chỉa cửa phòng ngụ ý "jai người" bao gồm Hoa Vân Nhã "Hai người không cần để ý đến tôi. Cứ thoải mái tự nhiên haha..."
Nhưng vừa quay ngoắt đi, Hoa Vân Tích đã bị bịp miệng lại, cả người bị ép sát vào tường, Lâm Hạo Lăng quá mạnh, cô giãy thế nào cũng không ra.
Lâm Hạo Lăng buông tay bịp miệng cô ra, thay vào đó hai tay cố kéo cổ tay cô chụm vào nhau. Hoa Vân Tích dùng dằng cổ tay không cho hắn thực hiện được.
"Làm cái gì, anh bỏ ra!!" Cô khẽ quát.
Thấy cổ tay Hoa Vân Tích đỏ lên, hắn buông hai tay cô ra, tay phải hắn chuyển sang nắm cằm cô, ngon cái bỏ vào trong miệng cô. Để cô không động đậy được nữa, hắn áp sát vai cô vào tường, ngực hắn thì áp vào lưng cô.
"Ưm...mng" Hoa Vân Tích cảm thấy bối rối khi bên tai phả vào hơi thở của Lâm Hạo Lăng cùng tiếng rên rỉ của Hoa Vân Nhã ở trong phòng. Nhưng cô không dịch chuyển được, cũng không nói được do tay hắn ngăm lại.
Cô nhanh trí cúi xuống để thoát, Lâm Hạo Lăng lại nhanh hơn một bước co gối chống lên tường giữ nguyên tư thế cũ để cô ngồi cưỡi ngựa trên đùi hắn. Giờ thì hết, hai chân Hoa Vân Tích còn không chạm được xuống đất.
"Đầu óc rất nhanh nhạy, nhưng thế là không ngoan." Hắn cười khẽ "Dù thế nào Tích Tích nhà chúng ta lớn rồi nên thông minh ra. Ta sẽ thưởng."
Tích Tích cái gì, ghê tởm nam nhân! Ta không cần thưởng, thả ta ra!!!!
Hoa Vân Tích thử giãy dụa, nhưng chỉ làm nơi đó ma sát đùi hắn thêm.
Lâm Hạo Lăng tản mát ra hơi thở nguy hiểm. "Ân. Thưởng gì đây? Đúng rồi, người lớn thì phải thưởng cái gì liên quan đến vấn đề người lớn."
Là sao?
"Tôi thấy nàng rất thích, hay tôi giúp cô làm như nàng?" Ý hắn là làm chuyện Hoa Vân Nhã đang làm.
Hoa Vân Tích giờ thì hiểu ý hắn rồi, hiểu nên mới điên cuồng giãy dụa.
Lâm Hạo Lăng thò một tay vào trong quần ngủ Hoa Vân Tích, chạm đến nơi mềm mại. Hắn sờ được đỉnh nhọn của đóa hoa, khẽ vuốt ve. Hoa Vân Tích cả người run rẩy. Cô cắn mạnh ngón tay của hắn nhưng hắn vẫn để nguyên cho cô cắn đến hơi có vị máu, cô sợ quá lại không dám cắn nữa. Sợ sau này hắn thù cũ hận mới tính sổ. Đành nỗ lực dùng hai tay di chuyển không tự nhiên cố tìm cách rút tay hắn ra.
Lâm Hạo Lăng rút tay ra ôm hông cô ngả người lại, đúng như hắn dự đoán Hoa Vân Tích liền co gối lên không cho hắn luồn tay vào. Lâm Hạo Lăng càng vui hơn. Hắn tách một bênh đùi Hoa Vân Tích ra ép cô vào tường để hai má gối cô tì lên tường để chân thành hình chữ M. Lâm Hạo Lăng táo bạo hơn lần này nhét ngón tay trỏ vào khe hẹp nóng ẩm của Hoa Vân Tích, rút ra đẩy vào chầm chậm.
"Ah!" Hoa Vân Tích không nhịn được kêu lên. Lần này cô xấu hổ muốn đào cái hố mà chui vào. Nhưng cái hố thì không đào được, còn Lâm Hạo Lăng thì cứ tiếp tục đùa nghịch nơi riêng tư của cô bằng một ngón tay, đáng ghét hơn là nơi đó của cô ngày càng ướt. Lần này thì Hoa Vân Tích khóc thật.
"Khóc sao..." Lâm Hạo Lăng rút bàn tay ra, vươn lưỡi liếm ngón tay trỏ dính đầy mật dịch, ngón cái ở miệng Hoa Vân Tích cũng rút ra đưa lên lau nước mắt cô "Tôi nghĩ cô hẳn là rất thích tôi làm vậy. Ẩm ướt đến vậy. Khóc trông thật xấu."
"Đấy là phản ứng sinh lý bình thường! Anh mà là phụ nữ thì cũng thế!" Hoa Vân Tích nhất thời tức giận không điều khiển được độ to giọng nói. "Tôi mới không thích anh đâu mà thèm muốn anh làm vậy!"
"Ai?" Giọng của Hoa Vân Nhã vang lên sau cánh cửa.
"Anh đáng chết!!" Khẽ quát, Hoa Vân Tích hoảng sợ tính đẩy Lâm Hạo Lăng ra. Lâm Hạo Lăng tức giận lời cô nói liền quay người cô lại kẹp hai chân cô sát hông hắn, bế đứng cô lên. Không cho Hoa Vân Tích nói, hắn hôn lên môi cô. Còn khom người xuống như thể sẽ ném thẳng cô xuống để Hoa Vân Tích theo bản năng cơ thể vòng chân trụ hông hắn, bấu víu lấy vai hắn.
Lâm Hạo Lăng hài lòng đưa một tay ôm chặt Hoa Vân Tích, một tay đỡ sau đầu ép sát để hôn cô sâu hơn. Lưỡi hắn quấn lấy lưỡi cô không ngừng dây dưa. Ôm cô bước từng bước về phòng Hoa Vân Tích ngay gần đó.
Xảy ra quá nhanh, Hoa Vân Tích mất đi khả năng suy nghĩ. Cô bị hôn choáng váng đầu óc, không biết từ lúc nào đã bị bế về phòng mình.
Hoa Vân Nhã vừa vội vàng chỉnh trang phục bước ra ngoài, nàng liền ngơ ngác đứng trước cửa phòng. Nàng thấy Lâm Hạo Lăng ôm hôn Hoa Vân Tích, mở cửa phòng vẫn không quên giao triền miệng lưỡi với cô. Cho đến khi hắn đóng cửa phòng lại, nàng thấy thế giới trước mắt như sụp đổ.
Không tin, Hoa Vân Nhã chạy đến vặn tay nắm kéo cửa phòng Hoa Vân Tích ra. Nhưng cửa đã bị khóa trái. Nàng ngây ngốc ngồi dựa lưng vào cửa phòng Hoa Vân Tích, đầu óc mơ hồ suy nghĩ xem chuyện gì đang xảy ra. Sao mọi thứ không theo đúng chiều hướng nàng tính toán.
Bên trong, Lâm Hạo Lăng đặt Hoa Vân Tích lên giường mới buông môi cô ra. Nhìn chằm chằm vào vẻ mặt ửng đỏ thở dốc của Hoa Vân Tích vì thiếu không khí, hắn trầm hỏi:
"Cô còn nói không thích tôi?"
Vì tự trọng của đàn ông hay thứ gì quấy phá Lâm Hạo Lăng không quan tâm. Hắn chỉ ghét việc cô cứ tỏ ra thấu triệt coi thường hắn!
Hoa Vân Tích thở một lúc mới bình ổn nhịp tim lại được, cô mờ mịt ngẩng đầu, bắt gặp đôi mắt thâm trầm sâu không thấy đáy của Lâm Hạo Lăng, cô chợt tỉnh lại.
Cô lập tức đẩy ra Lâm Hạo Lăng, lấy gối đập lên đầu hắn.
"Anh điên sao!?"
Hoa Vân Tích bối rối, thật sự thì cô không biết chuyện gì đang diễn ra nữa. Bảo hắn đột nhiên có dục vọng với cô thì cô không tin!
"Thật cứng đầu."
Hắn vuốt tóc định vươn lên thì lại bị Hoa Vân Tích đạp cho một cái vào đầu lăn thẳng xuống giường.
"Đừng có mà lại đây! Đàn ông các ngươi một đám tin trùng lên não, có thể bò lên giường người phụ nữ mình ghét."
Lâm Hạo Lăng càng trở nên tà mị nguy hiểm hơn. Hắn mở tủ, nhìn mấy chiếc váy có dây đai dài mềm, rút hết ra. Hoa Vân Tích biết hắn định làm gì, vội nhảy xuống giường tính chuồn ra ngoài. Nửa đường bị Lâm Hạo Lăng túm lại
Lâm Hạo Lăng đè Hoa Vân Tích xuống, buộc chặt hai cổ tay cô rồi nối dây lại buộc vào tay cầm cửa chính. Lâm Hạo Lăng kéo quần ngoài quần trong cô vứt sang một bên. Hắn vén áo cô lên trên ngực cùng với áo lót. Toàn bộ cơ thể Hoa Vân Tích hiển lộ trước mắt hắn.
Lâm Hạo Lăng khẽ xoa một bên ngực cô, khàn khàn nói khẽ bên tai cô:
"Phụ nữ cũng như đàn ông, có thể bò lên giường ngươi đàn ông mình ghét. Thậm chí còn đạt được thỏa mãn. Dù là đàn ông hay phụ, lên giường với ai đó cũng là do thỏa mãn dục vọng, tất nhiên là tình yêu sẽ khiến quan hệ càng thêm như cá gặp nước, nhưng ai biết thế nào thì là yêu cơ chứ. Tôi chỉ biết, tôi sẽ làm cô trung thực với dục vọng của bản thân. Và cô, cô sẽ xấu hổ mỗi khi nghĩ về hôm nay. Nghĩ về việc cô lên cao trào dưới thân tôi, ngay cả khi tôi mới chỉ dùng ngón tay và..." Hắn vươn lưỡi, sượt tay qua đầu lưỡi nở nụ cười đầy yêu nghiệt.
Nói xong, hắn cúi xuống, ngậm lấy một bên nụ hoa cô không ngừng mút liếm. Lưỡi hắn đảo thành vòng tròn, còn khẽ cắn đỉnh nhô lên. Hoa Vân Tích cố kìm nén, cắn răng để không phát ra tiếng kêu xấu hổ.
Lâm Hạo Lăng hôn dọc theo ngực cô lên vai, cổ rồi lại xuống xương quai xanh. Hoa Vân Tích cảm thấy cả người khô nóng. Lâm Hạo Lăng Vẫn tiếp tục ở trên người cô đốt lửa. Hắn lần này hôn trượt xuống bụng, đột nhiên ngừng lại nắm hai đùi cô mở rộng áp lên cửa.
"Lâm Hạo Lăng, ngươi đừng có xằng bậy! Tôi mà bỏ được trói không để yên cho anh đâu!"
Hắn bật cười: "Cô bị trói hay không có khác gì nhau sao?"
Trong khi Hoa Vân Tích rối rắm thành một đoàn, Lâm Hạo Lăng cúi xuống giữa hai chân cô.
"Đừng liếm chỗ đó, thật bẩn! Anh cút ra!"
"A...ư...đừng liếm nữa mà, tôi trung thực với dục vọng, tôi thề!"
Mặc kệ nàng phá không khí, Lâm Hạo Lăng ra sức hút lấy mật dịch chảy ra từ khe rãnh nóng ẩm kia. Lưỡi hắn vói sâu vào, xoáy tròn ma sát vách tường.
"Ah...ư..." Hoa Vân Tích muốn thu chân lại nhưng hai chân đã bị hắn ép sát lên cửa, buộc phải mở ra đón nhận từng trận liếm hôn.
Lâm Hạo Lăng cố tình rút lưỡi hẳn ra rồi lại đẩy sâu vào, thỉnh thoảng còn đưa lưỡi ấn vào đầu nhụy hoa nhô lên kích thích hoa huy*t co rút càng tiết thêm mật dịch tràn đầy khóe miệng hắn.
Rốt cuộc Hoa Vân Tích sắp tới cao trào, chỉ có thể mềm nhũn người mặc cho hắn liếm mút trêu đùa nơi tư mật.
"Ưm, a ---"
Sau cửa, Hoa Vân Tích hai chân bị chuyển sang gác lên vai Lâm Hạo Lăng, hắn vùi đầu chuyên chú "làm việc" giữa hai chân cô, dẫn đến từng trận tiếng hút ái muội vang lên.
Ngoài cửa, Hoa Vân Nhã nghe được tiếng kêu bên trong, nàng cảm nhận được tiếng kêu rất gần. Nàng hai mặt tái nhợt lại, hai mắt tràn đầy căm phẫn.
Hoa Vân Tích cái gì cũng có, chưa thấy đủ hay sao lại cướp Lăng của nàng? Nàng nhất định sẽ cướp Lăng về! Chỉ có nàng mới xứng với lăng.
Nhưng suy nghĩ đó không làm cho hai người trong phòng ngừng lại. Ngay cả khi Hoa Vân Tích lên cao trào, cô vẫn bị hắn dùng kĩ thuật của mình kích thích tra tấn từng trận.
Đáng ghét, đúng như Lâm Hạo Lăng nói, hắn muốn cô trung thực với dục vọng của mình. Nhưng không phải trung thực bằng lời nói mà bằng chính hành động của cô! Hắn đây là đùa bỡn!