Cá Trích, Em Yêu Anh

Chương 31: Tâm tư của ảnh đế




Edit: thuythuy2203​

Nhưng mà Dư Hảo dù sao cũng là ảnh hậu, danh tiếng dĩ nhiên hơn Tạ Uyển vài bậc, lượng fan ủng hộ cũng vô cùng lớn.

“ Ha ha, còn nữ thần nữa chứ, giống nữ thần kinh thì đúng hơn, giới giải trí cũng đâu có ít ngôi sao, sao chỉ mỗi cô có chuyện này chuyện nọ mãi thế, chỉ cần nghe thấy cái tên Tạ Uyển, đã thấy bực mình rồi.”

“ A Hảo luôn cần cù diễn xuất, không ngờ bị người ta đâm sau lưng, có tài vậy sao không chú tâm vô diễn đi? Nhảm vl!"

“Tạ Uyển mau cút khỏi giới giải trí, Ai đồng quan điểm xin mộtlike”

“Tạ Uyển kia xinh đẹp chỗ nào. Ôi ngại quá, có lẽ mắt mình có vấn đề chứ nhìn cô ta sao đẹp bằng mình!"

Thậm chí còn có một số ít dư luận uy hiếp dọa dẫm Tạ Uyển, điên cuồng buông lời cay độc, phỉ báng danh dự cô

Tiếc nhất là đám Fan cuồng như uống nhầm thuốc kích thích đó, Tạ Uyển chưa bao giờ quan tâm hay đọc bất kì tin nàotrên mạng... thật đúng là đàn gảy bên chuồng trâu, khi con trâu bận lo chuyện khác╮(╯▽╰)╭

Đương nhiên fan Tạ Uyển trái lại, luôn an ủi, động viên thần tượng mình còn lý luận đanh thép yêu cầu bằng chứng. Cuộc chiến vì thần tượng vì thế càng ngày càng nháo nhiệt, ầm ĩ. Tạ Uyển cùng Dư Hảo giờ đứng đầu các trang mạng xã hội, đâu đâu cũng thấy Tạ Uyển tốt tính, Dư Hảo thật thà, cuộc chiến nhanh chóng thăng cấp khi có một số marketing nhân cơ hội nhảy vào.

Tạ Uyển lúc này cái gì cũng không biết, Úc Quý đi rồi, cô ănkhông ngon, ngủ không yên, nhanh chóng sút cân, khiến mọi người trong đoàn làm phim “Chiến quốc” vô cùng lo lắng, cứ tưởng cô ảnh hưởng bởi những lời ác ý trên mạng kia làm suy sụp, vì thế trước mặt Tạ Uyển đều cố gắng ăn nói cẩn thận, hai chữ Dư Hảo cũng không ai dám nhắc tới, Tạ Uyển vì thế lại càng không biết trận chiến oanh liệt của mình và Dư Hảođang nóng tới cỡ nào.

Trong phòng nghỉ “Chiến quốc” Tạ Uyển đang gẩy gẩy miếng đậu cô ve, thở dài một cái. Úc Quý đi rồi, hộp cơm tình yêunóng hôi hổi thơm nức mũi cũng đi mất, cô chỉ có thể ôm cơm hộp, ngồi một góc ăn một cách đáng thương.

Diêm Đạc thấy vậy, vô cùng lo lắng, vội len lén bàn bạc với đạo diễn Tần, rủ nhau liên thủ, lên mạng công khai bênh vực Tạ Uyển. Tần Thành lần này lại không đồng ý, dựa theo cáchnói của ông thì rất ít tổ phim nào lại có không khí hài hòa như đoàn làm phim “Chiến quốc” này, Tạ Uyển non nớt, cần rèn luyện bản thân để tìm ra biện pháp ứng phó. Ông nghĩ, mình là một người cha cực kì tốt đang suy nghĩ cho tương lai của con mình.

Nhưng mà, dù không công khai bênh vực Tạ Uyển vẫn có cách quan tâm khác.

Tần Thành đi tới chỗ góc Tạ Uyển đang bận tội nghiệp ủ rũ gẩy cơm kia, ngồi xổm trước mặt cô nói.

“Nha đầu, tối nay tôi mời đi ăn thịt nướng“ Nha đầu này thích nhất là thịt, đừng tưởng liên hoan lần trước ông không trông thấy. Dù đang bị một đống người khác kính rượu, vẫn thấy Tạ Uyển len lén vụng trộm một góc ăn hết nửa con gà.

“không ăn” Tạ Uyển nuốt thức ăn trong miệng, ủ rũ nói, Úc Quý không ở đây, ăn cơm cũng không thấy ngon, mắc công lãng phí món thịt nướng thơm lừng đó.

"không đi không được!" Đạo diễn Tần nghiêm mặt, "Diêm Đạc cũng phải đi, tinh thần hai người gần đây xuống cấp quá, tôi muốn nhân dịp ăn cơm bàn lại với hai người."

Tạ Uyển nghi ngờ “ Ở trường quay không thể nói?”

Tần Thành xoay mặt, ho khan một cái “ Tóm lại là bảy giờ tối nay, tôi tới đón hai người” nói xong chỉ sợ Tạ Uyển từ chối, co chân chạy đi tìm Vương Lực. Chúa ạ! Bỏ tiền túi mời ăn cơm còn phải tìm lí do phù hợp, thật là nhọc lòng đạo diễn!

Tạ Uyển: "..."

Cảm thấy đạo diễn Tần hôm nay có vẻ không bình thường cho lắm

Tối nay Diêm Đạc vốn có hẹn, nhưng sau khi nghe đạo diễn Tần thông báo thì lập tức biểu hiện hôm nay mình đang rất rảnh, cực kì rảnh, sẵn sàng góp mặt!

“ anh Đạc, cuộc hẹn tối nay vô cùng quan trọng.” Tôn Kiệt, người đại diện Diêm Đạc do dự nói “ Cái kia, con gái của nhà đầu tư đó đã nhấn mạnh là phải gặp mặt anh."

Diêm Đạc cười nhẹ “ Tôn Kiệt, tôi không phải loại người bán rẻ tiếng cười”. Ngừng một chút lại nói thêm “ Tôi chỉ bán gương mặt thôi.”

Tôn Kiêt “...” nói xem trọng điểm hai câu này khác nhau sao?

“Nhưng...” Tôn Kiệt vẫn còn băn khoăn đã bị Diêm Đạc khoát tay ngắt lời “ Đươc rồi, tôi biết, không sao.” nói xong hiên ngang lẫm liệt cầm cặp lồng đi tới bên Tạ Uyển, đem toàn bộ thịt của hắn sang. “ Cho cô này, tôi còn chưa động đũa, thịt quá nhiều protein, tôi hiện giờ không thể ăn.”

Tạ Uyển “...Cám ơn anh Đạc.” Chả nhẽ toàn bộ đoàn làm phim đều biết Tạ Uyển cô là người không thịt không vui sao? QAQ

Xa xa nhìn thấy, Tôn Kiệt “...” Tối hôm qua kẻ ở nhà gặm xương ngấu nghiến là ai vậy, haizz, Diêm Đạc à, tình hình cứ phát triển như thế này, xem ra có chút không ổn.

Buổi tối, Tần Thành quả nhiên dắt Tạ Uyển và Diêm Đạc tớimột nhà hàng thịt nướng, đây là nhà hàng vô cùng nổi tiếng bên ngoài người xếp hàng dài dằng dặc. May sao, Tần Thành sử dụng quan hệ đi cửa sau, dẫn hai người bọn họ tới một căn phòng vô cùng trang nhã, Tạ Uyển không ngừng cảm thán cái đặc quyền ưu việt này

Vỉ nướng tròn đã đầy than lửa, so với nướng bằng bếp điện thìdùng than sẽ khiến hương vị đậm đà hơn, dụng cụ thượng hạn nên cũng không gây mùi khói.

Dường như biết rất rõ khẩu vị của Tạ Uyển, món thịt nào Tần Thành cũng gọi một đĩa, lại phẩy phẩy tay đuổi đầu bếp phục vụ đi, tự mình vén áo thi triển công phu nướng thịt

Nhìn thấy Tạ Uyển và Diêm Đạc có chút hoài nghi, Tần Thành hung hăng gắp một miếng thịt cho vào vỉ nướng, sau đó trừng mắt nói “ Sao? Khinh thường ông già này đấy à? Tôi nói chocô cậu biết, tài nướng thịt của tôi là có một không hai! Hiếm người được ăn thịt tôi nướng lắm đó!"

Tạ Uyển: Ô ô .

Diêm đạc: Ô ô .

Nhưng thật, bọn họ quả rất bất ngờ, đạo diễn Tần đúng làkhông nói ngoa, món thịt bò ông nướng ra quả thật vô cùng bắt mắt, món thịt vừa chín tới, trên mặt rải lớp tiêu mỏng, mùi thơm lan tỏa, Tạ Uyển vội vàng lấy đũa gắp một miếng, đưa vào miệng xong thì mắt bỗng nheo lại!

“Ăn ngon” Thịt bò thơm nồng cùng hương vị hài hòa, quả thực ngon đến mức có thể nuốt luôn đầu lưỡi!

Tâm hồn vốn đang đau khổ vì sự ra đi của Úc Qúy giờ đã bịmột bàn thức ăn ngon lấp đầy. Tạ Uyển lập tức rũ bỏ trạng thái uể oải, ánh mắt trong suốt sáng rực chằm chằm nhìn vào vỉ thịt nướng, quyết định đêm nay đại khai sát giới!

Vì thế, người từ trước đến nay chỉ thấy cầm kịch bản, loa phóng thanh, phong thái lẫm liệt hô to thét lớn tên đạo diễn, Tần lại ngoại lệ một lần làm đầu bếp, hầu hạ hai cái dạ dày trâu bò trước mặt, hai tay gắp gắp, đảo đảo liên tục, vô cùng mệt mỏi.

Ăn uống no đủ, Tạ Uyển thư thái tay cầm ly trà hoa cúc, vừa uống vừa hỏi “Đạo diễn Tần, đêm nay không phải ông có gì muốn nói sao”

Chuyên tâm nướng thịt, đạo diễn Tần nhất thời đều quên xừ hết cả rồi “...”

nói xong lại chuyển hướng sang Diêm Đạc nghi ngờ hỏi “anhĐạc, không phải anh nói hiện giờ không thể ăn thịt sao?” Sao hôm nay tốc độ vũ bão cũng không thua kém gì cô

Nhìn thấy thức ăn ngon lấp lánh, bạn Diêm Đạc cũng quên xừ hết tất cả, Diêm Đạc “...”

Hai người đàn ông liếc mắt nhìn nhau một cái, đồng loạt cúi đầu, không nói một lời nào, ăn thịt.

Ăn xong, Tần Thành vốn muốn đưa Tạ Uyển về nhà, nhưng mà nhà ông và Tạ Uyển lại ngược đường, hơn nữa đạo diễn Tần lớn tuổi, Tạ Uyển cảm thấy để ông đưa thì ngại quá, nên lên xe Diêm Đạc.

Xe vừa chạy, Tạ Uyển quay sang nói “anh Diêm Đạc, hình như có người chụp ảnh chúng ta”

“ Nha, rất thính.” Diêm Đạc đem mắt nhìn thẳng về phía trước, khóe miệng lại hơi cong cong “ không có việc gì, họ muốn chụp thì cứ chụp” ngừng mội chút lại nói“ Uyển Uyển, nên suy nghĩ chuyển nhà đi, hiện tại lũ chó săn này sẽ bám dính đến nhà cô còn hơn cả nhà họ nữa đấy.”

Quả thật, Tạ Uyển cũng từng lo lắng về vấn đề chuyển nhà này, trong lòng cũng đang nghĩ tới mấy căn hộ kiếp trước mình từng thuê, đều là những nơi bí mật, ít người dòm ngó, vô cùng tốt. Nhưng kinh tế hiện giờ có chút chưa đủ. Tạ Uyển nghĩ tới đây lập tức xìu xuống, quảng cáo với Deaver's vẫn còn nằm trong chỉnh sửa hậu trường, chưa thể công chiếu, vì vậy, mình chỉ còn một chút tiền cọc, tất cả lại đều đưa cho Úc Quý, muốn chuyển nhà là điều không thể.

Diêm Đạc nhìn thoáng qua ánh mắt Tạ Uyển, trong lòng chợt hiểu rõ, vừa may phía trước là đèn đỏ, liền quay đầu hướng Tạ Uyển trịnh trọng nói “ Uyển Uyển, hiện tại danh tiếng củacô ngày càng lớn, chỗ ở hiện giờ của cô quả thật không tiện, còn về vấn đề tiền nong, nếu thiếu có thể nói với tôi”

Tạ Uyển vội vàng đáp “anh Đạc, tôi chỉ là tạm thời chưa muốn chuyển thôi.” Ngừng ngùng một chút gãi gãi đầu nói “Tại cảm thấy mình còn chưa đóng bộ phim nào ra hồn, nên cũngkhông muốn phí công mấy chuyện này."

Diêm Đạc nở nụ cười “ Được rồi, tóm lại là nếu có khó khăn gì, cứ nói với tôi”, lại khẽ rũ mắt xuống“ Tôi coi cô như em gáinên quan tâm cô là chuyện bình thường.

Tạ Uyển cũng không nghĩ nhiều cười cười đáp vâng

Khéo léo nói trời quá muộn, không muốn mời Diêm Đạc lên nhà chơi, Tạ Uyển một mình lên lầu. Diêm Đạc nhìn theo Tạ Uyển, cho tới khi điện trong nhà sáng lên mới lái xe rời đi. Đến ngõ rẽ đầu hẻm nhìn thấy chiếc xe quen thuộc, liền nhấc nhấc khóe mối, xuống xe, gõ gõ vào cửa kính.

Chỉ trong xe bỗng có tiếng rên nho nhỏ, cuối cùng một kẻ thò đầu ra, quả là “chó săn” bạn cũ.

Chụp trộm lại bị phát hiện, khóe môi cô ta cong cong lộ rõ tiếc nuối “ anh Đạc, tôi mới chụp được một tấm thôi. ” ngừng chút lại cảm thấy giải thích chưa đủ, bồi thêm “ Tôi cam đoankhông viết lung tung, anh Đạc đừng xóa ảnh đừng xóa ảnh được không?”

Diêm Đạc mỉm cười “ Có thể”

Phóng viên này quả thật giật mình, mắt mở to, vẫn còn đangmơ hồ chưa dám tin những gì tai mình nghe được, lắp bắp hỏi lại “ Diêm Đạc, anh thật sự cho tôi đăng tin này?”

“Nên đăng cần phải đăng. ” Diêm Đạc cười bí hiểm, quay người ,lên xe nghênh ngang rời đi

Phóng viên này ngơ ngác nhìn bóng dáng đã đi xa, lại xem lại ảnh trong tay mình, bỗng nhiên nở nụ cười ngây ngô.

Ngày hôm sau, tin đầu của một trang báo nổi tiếng đưa tin “Đạo diễn Tần, Diêm Đạc, Tạ Uyển, ba người cùng nhau bí mật ở quán thịt nướng, quan hệ thập phần bí ẩn” Gần như trong nháy mắt tất cả các mạng truyền thông đều nhanh chóng chia sẻ tin thức này.

Duy chỉ có một tờ tạp chí đơn độc đăng tin: "Đạo diễn Tần, Diêm Đạc, Tạ Uyển đồng thời cùng tới ăn cơm chiều, cười cườinói nói, thập phần hòa hợp, sau khi ăn xong Diêm Đạc còn quan tâm đưa Tạ Uyển về nhà! Ba người quả nhiên là tam giác sắt (*)!”

(ý nói quan hệ thân thiết khắng khít kiểu bạn hợp tác làm ăn)

Đáng tiếc là, tạp chí này không có gì nổi tiếng, fan cũng vô cùng ít, nên căn bản thông tin này không ai thèm đếm xỉa, mọi người chỉ chăm chú hướng tới tin tức đầu tiên kia.

“Thấy chưa, tôi đã nói Tạ Uyển không là cái thứ tốt đẹp gì, chậc chậc, xem xem, 3 người nha!”

“Ha ha, đạo diễn Tần đúng là gừng càng già càng cay”

“Diêm Đạc ngày thường luôn làm ra vẻ thanh cao, sao lần này lại lọt hố thế, ngồi chờ Diêm Đạc lên tiếng”

...

Diêm Đạc ngồi trước bàn ăn, vừa ăn vừa ngồi lướt blog, lúc thấy đươc tin tức đưa lên, tay tự động đưa lên đỡ trán, tam giác sắt là sao? Đó là cái quỷ gì thế?

Là cái mẹ gì? Trong đêm khuya, một người đàn ông đưa mộtcô gái về nhà, sao không nghĩ tới người ta đang yêu đương, tình chàng ý thiếp? Mình quả nhiên không nên đem hi vọng đặt vào mấy loại chó săn này.

Để đũa xuống, thở dài một hơi, tay nhanh chóng đăng blog, trước hết giải thích rõ ràng mình chỉ coi Tạ Uyển như em gáicủa mình.

Chẳng những việc xấu không thành, lại còn bất đắc dĩ thông báo nhận Tạ Uyển là em gái, Diêm Đạc để điện thoại xuống, cảm thấy con tim mình như bị người khác móc ra, đau lòng đến mức bỏ luôn bữa sáng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.