Cả Nhà Thái Phó Xuyên Không Đến Hiện Đại

Chương 7: 7: Gương Thời Hiện Đại





Nghe chồng bà nói như vậy, Triệu Hoa Lan quỳ gối một bên liên tục gật đầu.

Hai người Triệu Hoa Lan cùng Cảnh An Hoằng đều quỳ xuống, một bên Cảnh Tình cùng Cảnh Lâm tự nhiên cũng không có đạo lý đứng nhìn, hai người quỳ xuống trong miệng cũng không ngừng cầu tình cho mẹ mình.

Người một nhà có thể tìm được đường sống trong chỗ chết, vốn là thời điểm vui vẻ, Cảnh Tình không muốn bà nội cùng mẹ mình bởi vì chuyện hôm qua mà sinh ra khoảng cách.

Phòng bệnh của một người vốn dĩ không rộng lắm, có thêm giường của hộ lý cùng tủ đầu giường này đó, không gian dư lại càng ít, bốn người Cảnh gia đều quỳ xuống, trong phòng chỉ dư lại Khâu Thành Cảnh đứng ở cửa không biết nên làm gì mối tốt.

Theo lý thuyết đây là chuyện nhà của nhóm người xuyên việt, anh nên tránh mặt, cố tình cả nhà người xuyên việt đều mới giải độc, là người bệnh mới rửa sạch dạ dày, Khâu Thành Cảnh lo lắng mình không nhìn chằm chằm sẽ xảy ra chuyện, cho nên cũng chỉ có thể xấu hổ mà canh giữ ở cửa, tận lực giảm thấp cảm giác tồn tại của mình.

Cho dù muốn giảm bớt cảm giác tồn tại nhưng Khâu Thành Cảnh cũng không trì hoãn nghe chuyện bát quái, sau khi nghe xong, anh đã từ trong miệng Cảnh An Hoằng cùng Triệu Hoa Lan nghe rõ ngọn nguồn.

Sau khi hiểu rõ mọi chuyện Khâu Thành Cảnh có chút táp lưỡi, chuyện này không phải là chỉ nói sai một câu thôi sao? Cũng không phải chuyện lớn, ở hiện đại có nhiều con dâu mỗi ngày mắng mẹ chồng là lão bất tử, việc nhỏ thế này liền đáng giá Triệu Hoa Lan vừa quỳ vừa dập đầu?Khâu Thành Cảnh ở trong lòng thầm nghĩ: Đều nói cổ đại mẹ chồng có địa vị cao, hiện tại nhìn thấy đâu chỉ cao nha, thuận miệng nói một câu đều phải lo lắng mẹ chồng truy cứu, nơi nào là mẹ chồng, đây chắc chắn là một vị tổ tông.

Sở Tú Nương là người già đã thành tinh vừa thấy ân nhân cứu mạng canh giữ ở cửa liền biết trong lòng Khâu Thành Cảnh suy nghĩ cái gì, trong lòng bà bị nghẹn, hơn nửa ngày cũng không biết mình nên nói cái gì để đánh vỡ quẫn cảnh trước mắt.


Nhìn mép giường bốn người quỳ tề tề chỉnh chỉnh, Sở Tú Nương cảm thấy đau đầu.

Triệu thị là cái người ngốc, tốt xấu cũng xuất thân tiểu thư khuê các, việc xấu trong nhà không thể nói ra bên ngoài đạo lý đơn giản như vậy cũng đều không hiểu sao? Có chuyện gì không thể về sau người một nhà đóng cửa lại nói, cố tình muốn chọn thời điểm ân nhân có mặt ở đây để nói, rõ ràng cố ý không muốn cho bà xuống đài.

Rốt cuộc lo lắng người trong nhà để lại ấn tượng không tốt trong lòng ân nhân, Sở Tú Nương ho nhẹ hai tiếng, mới chậm rãi mở miệng nói: “Được rồi, đều đứng lên đi, lúc này còn chưa tới thời điểm ăn tết, muốn tiền mừng tuổi còn quá sớm, lúc này ta mới tỉnh lại, một câu đều còn không có nói, các ngươi lại đồng thời xoát xoát quỳ xuống, dừng ở trong mắt ân nhân, giống cái bộ dáng gì, vô cớ còn hại ta ở trong lòng ân nhân lưu lại ấn tượng lão chủ chứa.

”Nghe mẹ chồng nói như vậy, Triệu Hoa Lan cùng Cảnh An Hoằng vội vàng lắc đầu nói: “Con dâu ( con trai ) không dám.

”Cảnh An Hoằng cũng biết làm trò trước mặt ân nhân là chuyện không tốt, cho nên ông vội vàng duỗi tay đỡ vợ mình đứng lên.

Triệu Hoa Lan nghe thấy mẹ chồng lên tiếng, cũng không dám quỳ trên mặt đất, ngoan ngoãn đứng lên, tư thái bà ưu nhã phủi phủi góc váy, xoay người hướng Khâu Thành Cảnh hành lễ.

“Thật sự xin lỗi, một chút chuyện nhà, làm ân nhân chê cười.

”Khâu Thành Cảnh vội vàng xua tay nói: “Không có việc gì, không có việc gì.


”Không thể không nói, lúc này dáng vẻ người một nhà Cảnh gia đều có chút chật vật, nhưng dáng vẻ Triệu Hoa Lan hành lễ hiển lộ ra phong phạm của một vị phu nhân đều không có chổ để chê bai.

Cảnh gia tổng cộng có năm người, trừ bỏ Cảnh Lâm cùng Cảnh An Hoằng có kiểu tóc đơn giản của đàn ông, thì ba người phụ nữ còn lại có kiểu tóc thực rườm rà, lúc lại uống thuốc độc hôn mê, lại cứu giúp rửa ruột, búi tóc không thể tránh khỏi việc rối loạn hơn phân nửa, hiện giờ ngoại trừ Cảnh Tình dùng trâm cài đem đầu tóc búi đơn giản, hai người Triệu Hoa Lan cùng Sở Tú Nương nhìn giống như bà điên.

Triệu Hoa Lan sau khi tỉnh lại liền vội vã muốn chạy tới xin lỗi mẹ chồng, nhất thời cũng không chú ý tới dáng vẻ không ổn của mình, cuối cùng vẫn là Cảnh Tình đi đến bên người bà nhỏ giọng nhắc nhở, bà mới quẫn bách khuôn mặt đỏ bừng trốn vào toilet đi thu thập dáng vẻ.

Triệu Hoa Lan đi vào toilet, thấy rõ ràng bộ dáng bên trong, bà không khỏi hít một hơi.

“Hô!”Nghe thấy âm thanh vợ mình hút không khí, Cảnh An Hoằng vội vàng đứng lên, quan tâm nói: “Làm sao vậy? Quăng ngã sao?”Bởi vì chuyện vừa rồi, trong phòng bệnh không khí có chút xấu hổ, ngay cả Sở Tú Nương luôn luôn trước mặt người ngoài coi trọng thể diện của Cảnh gia, cũng bởi vì thân thể không khoẻ, không có tinh lực giống dĩ vãng cùng hàn huyên nói chuyện phiếm với Khâu Thành Cảnh.

Cho nên trong phòng bệnh rất an tĩnh, làm cho âm thanh Triệu Hoa Lan hít không khí ở trong phòng bệnh có vẻ đặc biệt rõ ràng.

Khâu Thành Cảnh canh giữ ở cửa là người đứng gần nhất, cũng là người có thể xác nhận tình huống Triệu Hoa Lan đầu tiên, nhưng suy xét Triệu Hoa Lan là phụ nữ, hơn nữa là một phụ nữ truyền thống thời xưa.

Cổ đại lễ giáo khắc nghiệt, chân phụ nữ thời xưa đều không thể làm cho đàn ông bên ngoài nhìn thấy ngoại trừ chồng mình, càng miễn bàn chuyện tư mật như rửa mặt chải đầu, suy xét đến cảm thụ của người xuyên việt, Khâu Thành Cảnh cũng không tùy tiện đẩy ra cửa phòng vệ sinh đi vào xem xét, mà là vẫy tay cho Cảnh Tình đang đứng gần anh ta đi vào xác nhận tình huống.


Cảnh Tình duỗi tay thử đem cửa phòng vệ sinh đẩy ra một khe hở, xác định mẹ mình lúc này không có gì không ổn, cô mới hoàn toàn đẩy cửa vào: “Mẹ?”Nghe tiếng con gái kêu gọi làm Triệu Hoa Lan tỉnh lại từ trong khiếp sợ, bà duỗi tay lôi kéo Cảnh Tình đứng ở trước gương, chỉ vào bóng người bên trong nói: “Con gái a, ngươi mau nhìn, gương trên tường này, đem bóng dáng người chiếu thật rõ ràng!”Ăn dùng trong phủ Thái phó tự nhiên cũng không tồi, kính khắc hoa trong phủ đem ra bên ngoài, cũng là đồ vật tinh xảo hiếm thấy.

Nhưng hiện tại xem ra, trước kia dùng những gương đồng ở trong phủ, tất cả cộng lại đều không tốt bằng mặt gương treo trên tường này.

Phòng vệ sinh trong bệnh viện đều sử dụng mặt gương này, lần đầu tiên trong cuộc đời Triệu Hoa Lan nhìn thấy được rõ ràng bộ dáng của mình.

Trước kia trong phủ dùng gương đồng, tuy rằng bọn hạ nhân thường xuyên mài giũa đánh bóng, nhưng cũng chỉ có thể chiếu ra bộ dáng người đại khái, thoạt nhìn giống như có một tầng sương mù, không giống gương này nhìn rất rõ ràng.

Triệu Hoa Lan lớn lên rất đẹp, diện mạo Cảnh An Hoằng cũng thực xuất chúng, bởi vì hai bên cha mẹ có gien tốt đẹp, mới làm Cảnh Tình cùng Cảnh Lâm sau khi lớn lên trở thành tiểu thư, công tử xuất sắc nhất kinh thành.

Ngày xưa Triệu Hoa Lan nghe không ít lần người ta khen bà đẹp, nhưng hôm nay bà lại rõ ràng thấy được, trên má của bà có mấy vết lấm tấm thật nhỏ.

Mấy vết lấm tấm này không biết trước đây đã có, hay là mấy năm nay bà lớn tuổi mới xuất hiện.

Phụ nữ đều thích cái đẹp, trước kia không biết còn tốt, hiện giờ nếu thấy được, mấy vết nhỏ lấm tấm liền trở trành cái gai trong mắt bà.

Triệu Hoa Lan vuốt gương mặt của mình, nhìn chính mình trong gương, quyết định chờ sau khi yên ổn, nhất định phải dùng lòng trắng trứng cùng sữa bò rửa mặt, sớm ngày giải quyết mấy vết lấm tấm ở trên mặt nhìn chướng mắt này.


Cảnh Tình là người tỉnh lại sớm nhất, toilet đối với cô cũng không xa lạ, cho nên lúc này nhìn thấy gương, thật ra biểu hiện rất bình tĩnh.

Kỳ thật lúc trước Cảnh Tình lần đầu tiên nhìn thấy gương trên tường, cũng phản ứng giống Triệu Hoa Lan, nhưng lúc ấy có Đái Lộ ở một bên cạnh nhìn chằm chằm, cô cũng không có biểu hiện đặc biệt thất thố.

Chờ người nhà thanh tỉnh, Cảnh Tình cũng đã từ trong miệng Đái Lộ cùng Khâu Thành Cảnh học được một ít tri thức hiện đại.

Tỷ như ly lưu li làm Cảnh Tình cùng người nhà cảm thấy kinh ngạc, đồ vật như gương, tuy rằng trong mắt bọn họ là đồ hiếm lạ, nhưng đặt ở trong thế giới hiện tại này, cũng chỉ là vật phẩm cực kỳ tầm thường mà thôi.

Đái Lộ còn giúp Cảnh Tình tính toán, lấy tiền tệ của hai cái thế giới để tính, buổi sáng ly pha lê cô cảm thấy rất quý, năm đồng tiền là có thể mua được, giá cả chiếc gương làm Triệu Hoa Lan cảm thấy chấn động thật ra muốn quý một chút, nhưng cũng bất quá là chuyện mấy chục cái đồng tiền.

Mấy chục thậm chí mấy trăm đồng tiền ở trong mắt người nhà họ Cảnh, đó chính là số lượng mà khi thưởng cho hạ nhân đều ngại keo kiệt, đặt ở thế giới này, lại có thể mua được vật phẩm tinh xảo.

Cái này làm cho Cảnh Tình không khỏi cảm thán lần nữa—— thế giới hiện giờ bọn họ ở, thật là một cái thế giới ghê gớm!Nghe con gái nhỏ giọng phổ cập khoa học giá trị gương ở thế giới này, Triệu Hoa Lan hậu tri hậu giác phát hiện chính mình vừa rồi làm trò cười ở trước mặt người hiện đại như Khâu Thành Cảnh.

Trong mắt Khâu Thành Cảnh, phản ứng vừa rồi của bà khẳng định so với tiết mục cây nhà lá vườn còn muốn lên không được mặt bàn đi?Nghĩ đến đây, Triệu Hoa Lan liền hận không thể tránh ở toilet không ra gặp người.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.