[Brothers Conflict] Trái Phải Đều Bị Vây Quanh Bởi Nam Nhân

Chương 16




"Juli, em nói thử xem...... Anh Iori nói đến tột cùng là có ý tứ gì?"


Sóc con nâng mặt lên, hai móng vuốt ôm quả hạch, "Không cần để ý đến anh ta, giống đực không có ý tốt!"
"Chính là, anh ấy thoạt nhìn không giống vậy a, hơn nữa...... Vạn nhất về sau anh còn có bài không biết làm, vẫn phải yêu cầu anh ấy trợ giúp a." Chống cằm, thiếu niên thoạt nhìn thập phần buồn rầu.


Asahina Iori làm ấn tượng Yuuya cũng không tệ lắm, tuy rằng nói làm người cần lãnh đạm một chút, nhưng chính bởi vì loại tính tình này, Yuuya mới có thể an tâm mà tiếp cận hắn.


"Anh ấy nói bồi, hẳn là chỉ ở bên cạnh anh ấy đi......" Yuuya buồn rầu nghĩ.


Tuy nói rằng cậu thực bài xích nam tính, nhưng tóm lại nếu người khác trợ giúp mình, yêu cầu này cũng không có quá mức, nếu không đáp ứng được, liền cảm giác chính mình giống như là không hiểu được đạo lí tri ân báo đáp.


"Anh quyết định rồi!" Nắm lại đôi tay, thần thái thiếu niên sáng láng nói "Liền đáp ứng anh ấy đi, dù sao đều ở nhà, cũng không sợ chuyện gì."


Quả nhiên...... Từ nhỏ luôn ở nhà, thiếu niên được Rintaro cùng Ema bảo hộ thực tốt, thuần tịnh giống như giấy trắng, chính là không hiểu gì về lòng hiểm ác của con người.


Nguyên lời nói của Iori là, bồi anh.


Nhưng là hắn không có nói, bồi bao lâu, cũng không có nói, bồi như thế nào......


Có thể nghĩ, Iori làm người thật lãnh đạm, nhưng là tâm tư của người ta cũng không lãnh đạm.


Tâm tư thiếu niên đơn thuần như cừu con, liền rơi vào bẫy rập mà sói xám thiết lập, bất quá đến tột cùng là ai hạ gục ai, cũng không có ai biết được.


Vì thế, mấy ngày nay, quan hệ giữa Yuuya và Iori trong ánh mắt mọi người có thể thấy được là đang dần tốt lên.
Thiếu niên không biết chính là, Iori không thường xuyên chú ý cậu, nhưng lại rất có quy luật, vào thời điểm lật sách, mỗi một lần lật trang mới, Iori đều sẽ nhìn về phương hướng của thiếu niên một cái, sau đó lại tiếp tục đọc sách, không có để lại dấu vết nào, ít nhất Yuuya hoàn toàn không có phát giác được.


Nên nói không biết gì chính là phúc sao...... Vẫn là bi ai thay Yuuya cái gì cũng không biết đi.


Tóm lại, hình thức ở chung của hai người tuy rằng thực kỳ quái, nhưng lại lộ ra một cảm giác ấm áp hài hoà.


Ít nhất là ở trong mắt Masaomi-người mới về nhà, chính là cái dạng này.


Ở trong đại sảnh dưới lầu, hai người ngồi trên ghế sô pha lớn, khoảng cách không phải là rất xa, Iori tựa hồ có điểm mệt mỏi do đọc sách, đem sách vở đặt ở trên bàn, dựa vào sô pha mà nghỉ ngơi.


Mà tương phản Yuuya lại thập phần có tinh thần, trong tay cầm máy chơi game, một đôi mắt đẹp bởi vì trò chơi mà tản ra ánh sáng khác hẳn bình thường, lập loè sáng rọi.


Hai người này tuy rằng không dựa vào nhau, nhưng lại làm người cảm thấy, không khí giữa bọn họ không thể có sự can thiệp của người thứ ba.
Tâm tình Masaomi cũng không biết như thế nào, trong nháy mắt liền trở nên phức tạp.


Tình cảm giữa Yuuya cùng các anh em trong nhà tốt hơn rõ ràng là chuyện tốt, nhưng vì cái gì, một màn này, ở trong mắt hắn lại hụt hẫng như vậy.


Loại cảm giác này hắn không hiểu, cũng không muốn nghĩ lại, kiềm chế bực bội trong lòng, cười mở miệng "Cảm tình giữa Iori và Yuuya gần đây trở nên tốt hơn......"


Yuuya nghi hoặc nhìn Masaomi, không hiểu sao hắn lại đột nhiên mở miệng như vậy, cảm tình giữa cậu và Iori thực tốt sao? Cậu không cảm thấy vậy, bọn họ chỉ là ngồi cạnh nhau, cũng không mở miệng nói chuyện, sao lại có thể xưng là có cảm tình tốt?


Masaomi bị ánh mắt thuần tịnh của thiếu niên  nhìn đến chột dạ, có một loại cảm giác suy nghĩ trong lòng đều bị nhìn thấu, khuôn mặt chật vật nghiêng một bên "Anh, anh lên lầu trước đây."


Iori đã sớm tỉnh lại vào thời điểm Masaomi trở về, đem sách vở cầm lên, nhìn Masaomi chạy trối chết, lại nhìn thiếu niên đang nghi hoặc, khuôn mặt trầm tĩnh như dòng nước, nhìn không ra cảm xúc nào.


Chỉ vào máy chơi game trên tay thiếu niên, thanh âm lạnh nhạt của Iori vang lên, "Sắp chết rồi."


"A!" Nhân vật trong trò chơi sắp chết, chạy thoát khỏi chướng ngại, Yuuya lại đem lực chú ý vào trò chơi.


Yuuya không có nhìn thấy, chính là, Iori hơi hơi gợi lên một nụ cười.


Thông minh như Iori, không dấu vết mà dời đi lực chú ý của thiếu niên, đến nỗi Iori có cảm giác khó chịu vì thiếu niên đem lực chú ý đặt ở trên người anh cả hay không, cái này liền không có ai biết rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.