Hinata Yuuya, một thiếu niên 15 tuổi, thuần tịnh như dòng nước trong vắt, lại giống như một yêu tinh mê hoặc lòng người, làm nhiễu loạn tâm hai vị nam nhân của nhà Asahina.
Asahina Masaomi và Asahina Ukyo.
Trước tiên không nói hai người này đều bị cái gì kích thích, liền nói người khởi xướng, giờ phút này chính là vô tâm vô phổi dựa vào giường, đối với trò chơi đang hiện trên màn hình, trên mặt tất cả đều là sự khẩn trương.
"Juli, tránh ra a, em đang che khuất anh."
"Yuuya mới như vậy, đừng chắn em!"
"Để cho anh tới đi! Chúng ta mau đánh bại BOSS."
"Đều nói BOSS là do em giải quyết, Yuuya cư nhiên không làm như lời nói!"
Nếu hiện tại có người tiến vào phòng nhất định sẽ thập phần ngạc nhiên, bởi vì trước màn hình ngồi hai người, nga không đúng, là một người một sóc.
Mỗi người đều cầm một cái máy chơi game cầm tay, trong miệng đang tranh chấp, nhưng lại nhìn không chớp mắt luyến tiếc rời đi màn hình, ngón tay di chuyển thật nhanh, ngay cả con sóc kia......
Kia căn bản không thể xem nó là sóc đi! Làm gì có sóc nhà ai sẽ thần kỳ như thế!
Móng vuốt nhỏ ngày thường dùng để cầm quả hạch, giờ phút này linh hoạt ấn vào máy chơi game, trên dưới trái phải, nhân vật trong màn hình không ngừng di chuyển.
"Một kích cuối cùng để em.......Ai nha!"
"...... Đã chết."
Tích một tiếng, màn hình xuất hiện hai dòng chữ tiếng Anh đỏ thẫm, GAMEOVER.
"Ai, đều do em đó Juli, do em cùng anh tranh chấp, không là chúng ta đã đem BOSS đánh chết rồi." Yuuya nhíu mày, một đôi mắt to thủy nhuận trừng lên.
Sóc con Juli tự nhiên là không phục, ngẩng cổ, "Yuuya, bổn đại gia chơi trò chơi chưa từng thất bại lần nào!"
"Còn nói nữa, lần trước nếu không phải là Juli đem cửa thứ ba save thì anh đã vượt màn rồi! Còn có lần trước nữa......"
Jlui bị nói làm mặt sóc đỏ bừng, vội vàng đánh gãy lời nói Yuuya "Kia, kia lại là không phải em sai, Yuuya cũng có trách nhiệm a."
Hai người cứ tranh chấp như vậy trong chốc lát, bên nào cũng cho là mình đúng, đột nhiên cảm thấy, thật sự là không có ý tứ gì.
Yuuya đem máy chơi game cầm tay ném về phía sau, cả người nằm ngửa ở trên giường, ngốc ngốc mà trừng lớn mắt, nhìn trần nhà.
Mấy ngày hôm trước, Masaomi đã cùng các anh em đem một căn phòng khác thu thập sạch sẽ.
Đồng dạng là ở tầng 4, căn phòng mà Ema đang ở nguyên bản là phòng đựng đồ, Masaomi đem đồ vật ở bên trong để vào phòng đựng đồ ở tầng 5, cẩn thận quét dọn một lần, lại trang trí thêm lần nữa, giống như một căn phòng mới.
Mà nguyên bản phòng đựng đồ ở tầng 5, trước không nói, nếu Yuuya ở phòng đó, nguyên bản đồ vật ở bên trong phải đặt ở nơi nào? Lại nói đến bộ dáng ỷ lại Ema của Yuuya.
Nghĩ như thế nào thì Yuuya cũng sẽ không nguyện ý dọn đến tầng 5.
Nhưng mỗi một phòng ở mỗi tầng đều là cố định, mỗi một phòng đều có một anh em ở bên trong.
Cũng chỉ có phòng của Asahina Natsume mới dọn ra khỏi nhà là trống không, Masaomi cùng các anh em thương lượng, liền đem phòng Natsume thu thập một chút, dọn dẹp sạch sẽ, liền đưa Yuuya vào ở phòng đó.
Dù sao một tuần Natsume trở về cũng không được mấy lần, chờ thời điểm hắn về nhà liền cùng các anh em khác ở chung đi.
Thời điểm Tsubaki đem đồ của Natsume dọn ra, vỗ ngực nói "Không thành vấn đề! Natsume luôn luôn hào phóng, em sẽ nói cho hắn! Huống chi có em trai xinh đẹp như vậy vào phòng hắn ở, cũng là một loại hưởng thụ nha!"
Azusa đẩy đẩy mắt kính, gật đầu, như là tán đồng lời nói của Tsubaki
Yuuya đang chìm ở trong suy nghĩ không có nghe thấy, cửa phòng bị đẩy ra nhẹ nhàng.
Mặc một bộ đồ tu sĩ, trên tay cầm Phật châu, Asahina Kaname tiến vào phòng, một đầu tóc vàng lộng lẫy đến lóa mắt, khuôn mặt anh tuấn, vừa nhìn thấy Yuuya đang ngồi ở trên giường, liền kinh ngạc mà trừng lớn mắt.
Yuuya vào thời điểm Asahina Kaname đi vào phòng liền xoay người ngồi dậy, đề phòng nhìn nam nhân không mời mà đến, còn Juli sớm đã tạc mao che trước mặt Yuuya.
Chẳng qua bộ dáng nho nhỏ kia, thật sự là không đủ trình độ uy hiếp.
Kaname theo bản năng nở một nụ cười công nghiệp, đồng tử màu hổ phách loé lên sắc thái mê người "Ai nha ~ xem ta phát hiện ra cái gì này, là một tiểu tinh linh sao?"