Boss Cuồng Vợ Yêu

Chương 36: Hiểu lầm




Bạch Tử Ngôn kinh ngạc đến mức khẩn trương liền tiến lên ngăn cản lại

"Em...em đang nói gì vậy? Có biết đây là đâu không?"

"Biết chứ...không phải đây là sòng bạc sao? Em muốn thử cảm giác chơi trò giải trí của anh" vẻ mặt có chút châm chọc nhìn anh

Bạch Tử Ngôn tâm tình hoảng loạn đến nín thở, cô thật sự muốn chơi sao? Đây không phải trò mà mấy đứa nhỏ hay chơi bình thường mà đây là casino là sòng bạc cao cấp đúng nghĩa. Số tiền đặt cược cũng không hề nhỏ vã lại chiêu trò ở đây không ít. Người non nớt như cô sao có thể chống lại.

Muốn kéo cô ra khỏi đây thì lại bị cô vung tay ra sau đó bướng bỉnh nói

"Em muốn chơi...em muốn chơi"

"Cô gái xinh đẹp kia, có đặt không?" Nhà cái hối hả nhìn một màn kéo đẩy trước mắt mà khó chịu

"Có...có" Diệp Tử Ái hồ hởi gật đầu

Giờ đây anh hoàn toàn bất lực, không biết phải làm sao với cô gái này!

Nhà cái đưa tay mời gọi đủ kiểu, miệng còn không ngừng hô to

"Đặt xu, đặt xu đi..."

Xu? Diệp Tử Ái ngơ ngác không phải là tiền sao?

Thấy gương mặt khó hiểu của cô anh cũng không nhịn được mà giải thích

"Ở đây không đặt tiền mặt mà người ta quy đổi ra xu theo mệnh giá sẵn...em cần phải đổi tiền giấy ra xu trước rồi mới có thể chơi được"

Tuy nãy giờ anh cứ ngăn cản cô nhưng cũng không dám làm cô giận vì anh thừa biết nếu chọc cô giận thật chắc chắn là phải ăn chay một tuần hoặc có khi hơn!

Gương mặt xinh đẹp như hiểu rõ ý của anh liền đẩy đẩy anh ra ngoài rồi nói

"Vậy anh đi đổi xu giúp em đi"

Không phải chứ? Không ngờ một người như anh lại ngoan ngoãn nghe lời cô đi đổi xu thật

Lúc trở lại trên tay anh cầm rất nhiều xu phải đụng trong một cái túi nhỏ. Không biết là anh đã đổi bao nhiêu!

Diệp Tử Ái tinh thần cao hứng liền đặt một phát xuống một ô màu đỏ sáng rực. Vòng quay bắt đầu xoay tròn, mọi người đều phấn khích hô to ô của mình còn cô chỉ nín thở quan sát cầu nguyện trong lòng.

Mũi kim nhọn dần dừng lại chỉ còn cách ô của cô một vạch, Diệp Tử Ái như sắp nhắm chặt mắt mình lại không phải là thua rồi chứ? Ai ngờ còn chưa kịp nghĩ xong thì chiếc kim liền dừng ở ô của cô ngay lập tức mọi người xung quanh đều xụ một mặt xuống còn riêng Diệp Tử Ái lại hét toáng lên còn nhảy vào người Bạch Tử Ngôn đầy sung sướng

"Á...aaa em thắng rồi"

Nhà cái vẻ mặt đăm lại nhìn phía trước, cô gái này không ngờ mới chơi lại có thể bách phát bách trúng như vậy vận may không nhỏ nha.

Gương mặt nhìn cô bất giác anh cũng cười theo, dù đây là trò chơi không mấy tốt đẹp lắm nhưng chỉ cần cô cười thì anh đều chấp nhận được.

Qua một lúc, xu trong túi Diệp Tử Ái đã bắt đầu đầy cô thật không nghĩ mình lại may mắn như vậy! Đặt ô nào thì liền ra ô đó có phải là ông trời thương cô rồi không? Kiểu này thì cô có thể bao Nhã Tịnh một chầu thịnh soạn rồi. Haha

Rời khỏi casino náo nhiệt, ôm lấy chiếc túi đầy tiền trong tay mà không nỡ buông xuống bất giác làm Bạch Tử Ngôn có chút bất mãn

"Em vui vậy sao?"

"Chứ còn gì nữa...lần đầu tiên em chơi mà lại thắng nhiều như vậy! Không vui sao được" Một cái nhìn về phía anh cũng không có.

Bạch Tử Ngôn mặt trầm lặng xuống, nhìn thứ cô đang ôm không rời trên tay mà hậm hực nói

"Cho dù như vậy cũng không nên chơi lần nữa...đây là lần cuối cùng anh để em chơi bạc!"

Sao? Cô không muốn nha...ban đầu chỉ muốn chọc tức anh thôi ai ngờ về sau lại bị nó cuống vào như vậy còn có tiền. Nếu không được chơi nữa quả thực rất buồn nha

"Nhưng mà..".

"Không nhưng gì hết! Em mê chơi đến nổi quên mất cả sự hiện diện của anh có biết là anh canh chừng em như thế nào không?" Giọng nói bắt đầu có ý trách móc.

Nhìn vẻ mặt đang giận của anh, hình như là do cô quên mất anh nên anh mới bất mãn như vậy! Thầm cười trộm sau đó nắm lấy bàn tay đang khoanh trước ngực kia mà dịu dàng nói

"Thì ra là anh giận vì em không để ý anh sao? Thôi mà...em xin lỗi, lần sau em sẽ không như vậy nữa!"

"Còn có lần sau?" Ánh mắt đăm chiêu nhìn cô nổi lửa

Mồ hôi lạnh bắt đầu tuôn, cô nín thở một hơi sau đó rụt rè nói

"Không lần sau...không lần sau"

"Vậy tốt" Bạch Tử Ngôn nhận được câu trả lời thỏa mãn cũng không muốn làm quá lên nên liền trở lại dáng vẻ bình thường.

"Kia có phải là Bạch Tổng không vậy?" Cố Tư Vũ từ xa đi đến

Người đàn ông với dáng vẻ phong lưu, mái tóc đen mượt gọn gàng, đôi mắt sâu tựa như nhìn rõ được tâm ý của người khác, cả cơ thể đều toát lên vẻ kiêu ngạo, lạnh lùng chẳng kém gì Bạch Tử Ngôn nhưng nhìn anh lại ưu nhã hơn đôi chút.

Ánh mắt Diệp Tử Ái cố định vào người đàn ông khiến Bạch Tử Ngôn có chút để ý

"Đây là Cố Tư Vũ người bạn mà anh nói đến với em đó"

Vậy sao?

Không ngờ ở ngoài anh ta lại đẹp trai như vậy! Điều chỉnh lại gương mặt một chút liền nở nụ cười niềm nở gật đầu chào anh

"Cậu chắc hẳn là bận rộn lắm nhỉ?" Bạch Tử Ngôn cười châm chọc

Cố Tư Vũ bộ dạng đầy ý cười nhàn nhã đáp

"Sao bằng cậu được! Còn có thời gian dẫn bạn gái đi chơi nữa nha...cũng bận rộn không ít đó"

Diệp Tử Ái đang không biết nói gì lại thấy một màn nói chuyện như vậy mặt vô cùng hoang mang. Bạch Tử Ngôn ngược lại còn tự nhiên ôm lấy eo cô kéo lại gần mình ý cười vẫn ở trên gương mặt

"Haha...có gì đâu chỉ là dắt cô ấy vui chơi một chút"

Cố Tư Vũ không nói gì thêm chỉ từ tốn dẫn đường cho hai người.

"Tớ chuẩn bị xong hết rồi"

Đến một căn phòng hạng sang bậc nhất. Bên trong trang trí theo phong cách phương tây cực kì trang nhã. Dãy ghế dài cùng chiếc bàn bằng kính nổi bật cả không gian. Trên đó cũng đã chuẩn bị nhiều món ăn cùng rượu vô cùng chỉnh chu.

Diệp Tử Ái thầm cảm thán một câu sau đó ngồi xuống cùng anh.

"Nơi này quả thực rất đẹp nha" Nở nụ cười rạng rỡ nhìn Cố Tư Vũ

"Cô quá khen rồi...chỗ tôi còn nhiều nơi khác đẹp hơn"

Vậy sao? Đưa mắt qua nhìn Bạch Tử Ngôn thấy anh vẫn một mặt lạnh lẽo còn có chút phức tạp

"Cậu lại đang muốn nói tới cái gì?"

Nhún nhún vai Cố Tư Vũ vờ như không nghe cười cười đầy khó ưa

"Tớ chỉ là muốn cho cô ấy biết chỗ cậu hay lui thế như thế nào thôi mà..."

Tên chết tiệt Cố Tư Vũ chuyện lần trước khi anh đến đây đã bị tên này chuốc say còn đưa mấy người phụ nữ đến tính gài anh cũng may do anh còn đủ tỉnh táo mới ra khỏi nơi này nếu không thật sự không biết đối mặt sao với Diệp Tử Ái.

Thấy không khí có phần gượng gạo nà cô lại là người không biết nên nói gì liền đứng lên xin phép ra ngoài nhà vệ sinh một lát xem như điều chỉnh lại tâm tình, để lại trong phòng đàn ông đùa giỡn nhau.

Diệp Tử Ái nhẹ nhàng đi vào nhà vệ sinh đang rửa tay trên bồn lại nghe bên ngoài có tiếng ồn ào hình như là tiếng la hét của phụ nữ.

"Các người làm gì vậy? Mau buông tôi ra"

Giọng cô gái yếu ớt gào lên trước mặt là một người đàn ông bộ dạng thèm khát lưu manh đang tiến đến gần còn thô lỗ đụng vào nơi căng tròn của cô ấy.

"Em gái...cho anh sờ một tí xem nào! Hehe..."

Cảnh tượng trước mặt như vậy cô không thể nào tưởng tượng trơ mắt nỗi. Sự khinh bỉ cùng ghê tởm dâng lên khuôn mặt cô đùng đùng tức giận xông đến.

"Nè...anh đang làm gì vậy? Dám sàm sỡ con gái nhà người ta à?"

Ánh mắt đầy bất mãn của hắn nhìn cô. Không biết ở đâu ra một con nhỏ thích xen vào chuyện người khác.

"Mày là ai? Chuyện của tao liên quan gì đến mày? Cút ra chỗ khác"

Nói xong hắn hung hăn nắm lấy cổ tay cô gái muốn lôi đi nhưng Diệp Tử Ái liền ngăn lại quát lớn

"Đồ lưu manh, mau bỏ cô ấy ra không tôi nói bảo vệ bắt anh bây giờ"

Bị cô kéo cánh tay hắn trợn mắt tức giận hất cô ra sau đó giơ bàn tay lên toan muốn đánh cô

"Con nhỏ này! Có biết tao là ai không mà ngăn cản chuyện của tao?"

Diệp Tử Ái trừng lớn mắt đinh ninh không chút sợ hãi nhìn hắn, ngay cả khi cô biết mình sắp bị đánh vẫn đứng trơ ra. Cũng may ngay lúc đó một bàn tay đẹp đẽ bắt lấy cổ tay hắn bẻ xuống một cách trơn tru

"Anh là ai tôi không cần biết! Chỉ cần đụng đến người trong Hoành Lục này đều bị khai trừ"

Giọng nói trong trẻo nhưng lại đanh thép, Diệp Tử Ái hướng ánh mắt sang nhìn người bên cạnh lại càng kinh ngạc hơn đó là một người con gái! Rất đẹp cô ấy có một nét đẹp cá tính gương mặt lại có chút giận dữ nhìn kiểu gì cũng giống như một nữ chiến binh trong huyền thoại.

Bàn tay bị bẻ cong xuống kêu đau đớn thảm thiết sau đó gấp gáp van xin

"A...aaa tôi xin lỗi, tôi không dám nữa. Buông ra...đau"

Gương mặt bặm trợn liền chuyển sang sợ hãi cùng đau đớn, cô gái kia hất đôi chân mày sau đó thả ra còn không thuận mắt đá vào người hắn một cái dứt khoát kêu

"Cút!"

Bỏ chạy đi không một cái ngoái đầu thật là gặp phải cao thủ rồi.

Vẻ mặt Diệp Tử Ái sớm đã đóng băng ngẩn người nhìn cô gái vừa mới giúp mình. Còn cô ấy lại chỉ nhàn nhã từ tốn nói với cô nàng bị bắt nạt kia

"Em mau về phòng nghỉ ngơi chút đi, ca sáng chị cho em nghỉ...chuyện còn lại để chị nói với Cố thiếu"

Ách

Cô ấy không những có sức mạnh mà còn có cả quyền lực, chắc hẳn là người quản lí hay bộ phận nào đó ở Hoành Lục chăng?

Đang ngơ ngác thì cô ấy lại quay sang hỏi cô

"Cô có sao không?"

"Hả? À không sao...cũng may có cô kịp thời giúp đỡ. Cảm ơn" Diệp Tử Ái vội xua tay cười trừ.

Cô gái đó thấy cô không có vấn đề gì tính quay ngoài bỏ đi lại bị Diệp Tử Ái ngăn lại

"Đợi một chút...cô tên là gì vậy? Hình như vừa nãy tôi có nghe cô nhắc Cố thiếu có phải là Cố Tư Vũ không?"

Vừa nhắc đến Cố Tư Vũ đôi mắt cô ấy liền sáng rực kinh ngạc nhìn cô. Không lẽ tên đó lại đi trêu hoa ghẹo nguyệt ở đâu đấy chứ? Còn để tìm đến tận đây?

Đăm chiêu nhìn Diệp Tử Ái từ trên xuống dưới có chút nghi hoặc

"Cô biết anh ta sao?"

"Cũng mới quen biết thôi"

Thì ra là mới quen! Giỏi lắm Cố Tư Vũ lần này anh chết chắc với cô. Thay đổi lại sắc mặt sau đó nhẹ cười như hoa nhìn Diệp Tử Ái

"À...tôi là Tạ Tranh là em gái anh ấy! Cô đang kiếm anh ấy sao?"

Diệp Tử Ái có chút bất ngờ Cố Tư Vũ cũng có em gái xinh đẹp như thế này sao? Nhìn bề ngoài của anh cùng cô ấy liền thấy không giống nhau lắm nhưng so về nhan sắc là quá sức phù hợp đi. Hàng mi cong vuốt khẽ lay nhẹ sau đó chậm rãi lên tiếng

"Không có! Anh ấy đang ở cùng chỗ với tôi...gặp được cô ở đây rồi thì cũng nên chào hỏi một chút. Tôi là Diệp Tử Ái" nói rồi niềm nở cúi đầu

Tạ Tranh ôm một cỗ tức giận lại còn ở cùng một chỗ? Haha tên này chán sống rồi! Nén lại tâm tình của mình cô gượng gạo cười sau đó liền mở miệng

"Cô dẫn tôi đi gặp anh ấy được không? Tôi cũng đang có chuyện muốn nói với anh ấy!"

"Được chứ!" Không nghĩ gì nhiều liền trực tiếp dẫn Tạ Tranh đi theo.

Bên trong phòng đang rôm rả nói chuyện giữa hai người đàn ông sau đó là tiếng mở cửa! Diệp Tử Ái chậm rãi bước vào còn vui vẻ nói

"Ngôn anh biết em mới vừa gặp ai không?"

"Hả? Em gặp ai?" Bạch Tử Ngôn thoáng ngạc nhiên

Diệp Tử Ái vô tư không biết gì liền nói một câu khiến cả anh và Cố Tư Vũ đang ngồi bên cạnh ngay lập tức dựng ngược tóc gáy lên

"Em mới gặp em gái của anh Cố đây! Cô ấy thật sự rất xinh đẹp nha còn tốt bụng nữa nãy em gặp chút chuyện cũng may có cô ấy giúp đỡ nếu không cũng không biết phải làm sao?"

Em gái? Ách Cô Tư Vũ ngơ mặt ra nhìn cô

Bạch Tử Ngôn không hiểu chuyện gì xảy ra, từ nhỏ đến lớn anh cũng không nghe nói đến việc cậu ta có em gái nha liền giật mình quay sang hỏi

"Cậu có em gái sao?"

"Làm gì có? Tớ là con một mà? Đâu ra một đứa em chứ!"

Diệp Tử Ái đầu óc quay như chong chóng. Ủa vậy cô gái vừa nãy nói là em gái của Cố Tư Vũ là sao?

"Anh không có em gái à?"

"Đương nhiên rồi! Tôi là con một mà!" Cố Tư Vũ đinh ninh

Còn đang hoang mang thì ở ngoài lại bước vào thêm một cô gái nữa. Lần này thì sát khí bắt đầu ngập khắp căn phòng đến Bạch Tử Ngôn cũng cảm thấy lạnh sống lưng.

"Cố Tư Vũ...anh dám lừa dối em sao?"

"Tạ Tranh?" Vừa thấy cô cậu ta liền đứng bật dậy sửng sốt nhìn cô.

Còn chưa kịp hiểu chuyện gì đã thấy cô xông đến dùng túi xách đánh vào anh túi bụi. Diệp Tử Ái cùng Bạch Tử Ngôn cũng bị xịt keo cứng đơ không phản ứng

Cũng quá mạnh bạo đi! Nhìn thôi cũng thấy đau rồi...

"Em làm gì vậy? Sao lại đánh anh!"

"Anh còn dám nói? Dám ở ngoài lén lút với người phụ nữ khác còn dẫn về Hoành Lục có phải muốn em tức chết không?"

Ách!

Cố Tư Vũ bất mãn vừa khó hiểu vừa ấm ức liền nâng giọng

"Anh làm gì dẫn phụ nữ về? Em đang nói cái gì vậy?"

Tạ Tranh như không còn kiên nhẫn nữa chỉ tay về phía Diệp Tử Ái quát lớn

"Vậy cô ấy là ai? Tại sao lại nói quen biết anh còn ở cùng một chỗ? Anh trả lời đi"

Cả Bạch Tử Ngôn cùng cô đều đồng thanh nói một tiếng "cái gì?"

Lúc này mọi chuyện dần hiểu ra, Diệp Tử Ái vô lực lắc đầu. Đúng là hiểu lầm tai hại mà.

"Tạ Tranh hình như có hiểu lầm gì rồi"

Hiểu lầm?

"Đúng vậy! Sao cô ấy là người phụ nữ anh dẫn về chứ. Cô ấy là người của Bạch Tử Ngôn"

Động tác đánh anh ngừng lại tiếp đó là gương mặt ngẩn ra. Không phải à?

Bạch Tử Ngôn không nhịn được nữa vội kéo tay Diệp Tử Ái lại sau đó dõng dạc nhìn Tạ Tranh

"Phải cô ấy là bạn gái của tôi"

Cố Tư Vũ thầm mắng một câu, sao khi không lại bị hiểu lầm như vậy liền bất mãn nhìn cô

"Em nghe chưa? Anh làm gì lừa dối em"

Thấy sự thân thiết cùng động tác của Bạch Tử Ngôn lúc này Tạ Tranh mới bình tĩnh lại. Điều chỉnh cảm xúc của mình qua vài giây liền nở nụ cười như không

"Vậy sao? Thật ngại quá...là tôi hiểu lầm cô rồi!"

"Không có gì!" Diệp Tử Ái cũng xua tay nói theo.

Quả thật cô chưa hết bất ngờ khi Tạ Tranh lại hùng hổ như vậy đánh Cố Tư Vũ tan nát không nể mặt ai. Mà anh ta càng không dám chống cự nhìn cảnh này cô cũng thầm đoán được mối quan hệ của hai người lại thấy chuyện vừa rồi rất đáng yêu là cô ấy đang ghen!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.